Chương 24
Độc Bạch Đích Tiểu Mã Lệ
01/02/2019
Rất Yêu, Rất Yêu Em
Chương 24: Xem thường em
Khương Thục Đồng vốn là nhân viên mới, vai trò cũng chưa quan trọng, cũng lại chưa nhận dự án lớn nào cho nên không có cô cũng không sao cả. Ở trong mắt đồng nghiệp cô vốn dĩ chính là vợ một đại gia chỉ không muốn ở nhà ăn bám, cho nên công ty rất nhanh phê duyệt đơn xin nghỉ việc của cô.
Có điều, vừa lúc Cố Minh Thành tới phòng nhân sự giống như một vị tổng giám đốc mới đến xem tài liệu. Sau đó nhìn tới cô cũng đang ở phòng nhân sự, Cố Minh Thành cầm lấy đơn xin nghỉ việc của cô.
Với bộ dáng dùng phép công xử chuyện công, giống như người đàn ông hôm qua hôn Khương Thục Đồng không phải là anh, Cố Minh Thành nói với Khương Thục Đồng: “Cô sang phòng tôi một chút.”
Khương Thục Đồng thấp thỏm bất an trong lòng, không biết anh gọi cô làm gì.
Lúc vào tới phòng tổng giám đốc, Cố Minh Thành đã ngồi trên ghế, anh ngoáy bút giống như đang ký tên, hẳn là ở trên đơn từ chức của Khương Thục Đồng.
Cố Minh Thành người này, Khương Thục Đồng vẫn luôn cảm thấy anh ta sâu không thấy đáy. Bình thường anh ta thường không nói nhiều, nhưng mỗi lần nói ra một câu lại khiến người khác phải suy nghĩ mười câu. Biểu cảm trên gương mặt cũng rất ít khiến Khương Thục Đồng phập phồng không thể nhìn ra được tâm trạng của anh đang như thế nào, anh chưa bao giờ lộ ra cảm xúc trên mặt, ngoại trừ hôm qua anh nói câu kia, “Chính là hôn em, như thế nào?”. Khương Thục Đồng căn bản không thấy được anh là người dạng như nào.
“Từ chức xong rồi sẽ làm gì?” Cố Minh Thành một bên xem đơn từ chức của cô, một bên lơ đãng hỏi.
“Có lẽ tôi sẽ đi tìm công việc khác, ở chỗ này tôi cũng không làm gì. Tất nhiên tôi hy vọng tìm được một nơi để mình có thể phát huy năng lực, tôi không phải là một người phụ nữ chỉ biết làm nũng, cũng không phải là một người vợ ăn bám người khác. Tôi hy vọng có thể dựa vào chính mình, trước sau đều không dựa vào đàn ông được.” Đây là lần đầu tiên Khương Phục Đồng nói lên chí hướng của mình trước mặt Cố Minh Thành, cái nhìn của mình đối với đàn ông trước giờ cô chưa bao giờ đề cập đến.
Cố Minh Thành giống như không quan tâm tới công việc của cô, anh đưa mắt đánh giá Khương Thục Đồng trước mặt, mấy ngày nay cô vẫn luôn mặc chiếc áo lông chồn mà Lục Chi Khiêm mua cho cô. Bình thường Khương Thục Đồng mỗi ngày đổi một bộ quần áo, nhưng lần này không biết vì điều gì lại vẫn không thay đổi.
Sau một lúc lâu, Cố Minh Thành nói một câu: “Đã xem thường em rồi.”
Khương Thục Đồng ngượng ngùng cúi đầu, cô cũng oán trách lần trước Cố Minh Thành đã không cho cô làm hạng mục kia, trong lòng Khương Thục Đồng kỳ thật rất để ý, nhưng lúc trước cô cũng chưa có tư cách gì nên đành nhẫn nhịn mà thôi.
“Tới Minh Thành làm việc đi!” Cố Minh Thành nói một câu.
“Hả?” Dột nhiên nghe tới cái tên Minh Thành, Khương Thục Đồng có chút phản ứng không kịp. Cô ngẩng đầu lên mờ mịt nhìn Cố Minh Thành.
Cố Minh Thành cũng đang nhìn chằm chằm Khương Thục Đồng, anh chậm rãi nhắc lại: “Tập đoàn Minh Thành.”
Lúc này Khương Thục Đồng mới hiểu ra, nhưng cô vẫn có chút băn khoăn với công ty của Cố Minh Thành, nhíu mày suy nghĩ, tuy rằng mọi phương diện của tập đoàn Minh Thành đều không tồi, nhưng lại là cùng Cố Minh Thành…
“Yên Tâm, tôi không ở tổng công ty, mười ngày tôi cũng chỉ ở đó một ngày, những lúc khác đều đến các công ty khác hoặc đi công tác.” Cố Minh Thành thấy được Khương Thục Đồng đang băn khoăn nên nói thêm một câu.
Sắc mặt Khương Thục Đồng từ từ đỏ ứng, tâm tư của mình vậy mà bị anh ta nhìn ra, loại cảm giác này thật không tốt.
“Còn có, nếu bởi vì lúc trước tôi bỏ hạng mục kia của em, tập đoàn Minh Thành sẽ có các hạng mục lớn hơn. Hơn nữa ở Minh Thành sẽ có bộ phận hỗ trợ, sẽ điều tra trước về danh dự khách hàng. Em tới Minh Thành làm việc sẽ đảm nhiệm vị trí kiến trúc sư chuyên nghiệp. Em thấy sao?” Cố Minh Thành giống như đang hỏi ý kiến của Khương Thục Đồng.
“Nhưng mà…” Bởi vì trước nay cô chưa từng nghĩ tới làm việc ở tập đoàn Minh Thành, Cố Minh Thành lại đề nghị rất đột ngột cho nên Khương Thục Đồng ít nhiều cảm giác có chút ý tứ bị anh dắt mũi, cô không biết nên từ chối như thế nào. Nhưng cũng có một chuyện, tập đoàn Minh Thành rất gần biệt thự Lục gia, điểm này khiến Khương Lục Đồng hơi xao lòng, hơn nữa Cố Minh Thành cùng nói anh mười ngày mới tới công ty một lần.
Chương 24: Xem thường em
Khương Thục Đồng vốn là nhân viên mới, vai trò cũng chưa quan trọng, cũng lại chưa nhận dự án lớn nào cho nên không có cô cũng không sao cả. Ở trong mắt đồng nghiệp cô vốn dĩ chính là vợ một đại gia chỉ không muốn ở nhà ăn bám, cho nên công ty rất nhanh phê duyệt đơn xin nghỉ việc của cô.
Có điều, vừa lúc Cố Minh Thành tới phòng nhân sự giống như một vị tổng giám đốc mới đến xem tài liệu. Sau đó nhìn tới cô cũng đang ở phòng nhân sự, Cố Minh Thành cầm lấy đơn xin nghỉ việc của cô.
Với bộ dáng dùng phép công xử chuyện công, giống như người đàn ông hôm qua hôn Khương Thục Đồng không phải là anh, Cố Minh Thành nói với Khương Thục Đồng: “Cô sang phòng tôi một chút.”
Khương Thục Đồng thấp thỏm bất an trong lòng, không biết anh gọi cô làm gì.
Lúc vào tới phòng tổng giám đốc, Cố Minh Thành đã ngồi trên ghế, anh ngoáy bút giống như đang ký tên, hẳn là ở trên đơn từ chức của Khương Thục Đồng.
Cố Minh Thành người này, Khương Thục Đồng vẫn luôn cảm thấy anh ta sâu không thấy đáy. Bình thường anh ta thường không nói nhiều, nhưng mỗi lần nói ra một câu lại khiến người khác phải suy nghĩ mười câu. Biểu cảm trên gương mặt cũng rất ít khiến Khương Thục Đồng phập phồng không thể nhìn ra được tâm trạng của anh đang như thế nào, anh chưa bao giờ lộ ra cảm xúc trên mặt, ngoại trừ hôm qua anh nói câu kia, “Chính là hôn em, như thế nào?”. Khương Thục Đồng căn bản không thấy được anh là người dạng như nào.
“Từ chức xong rồi sẽ làm gì?” Cố Minh Thành một bên xem đơn từ chức của cô, một bên lơ đãng hỏi.
“Có lẽ tôi sẽ đi tìm công việc khác, ở chỗ này tôi cũng không làm gì. Tất nhiên tôi hy vọng tìm được một nơi để mình có thể phát huy năng lực, tôi không phải là một người phụ nữ chỉ biết làm nũng, cũng không phải là một người vợ ăn bám người khác. Tôi hy vọng có thể dựa vào chính mình, trước sau đều không dựa vào đàn ông được.” Đây là lần đầu tiên Khương Phục Đồng nói lên chí hướng của mình trước mặt Cố Minh Thành, cái nhìn của mình đối với đàn ông trước giờ cô chưa bao giờ đề cập đến.
Cố Minh Thành giống như không quan tâm tới công việc của cô, anh đưa mắt đánh giá Khương Thục Đồng trước mặt, mấy ngày nay cô vẫn luôn mặc chiếc áo lông chồn mà Lục Chi Khiêm mua cho cô. Bình thường Khương Thục Đồng mỗi ngày đổi một bộ quần áo, nhưng lần này không biết vì điều gì lại vẫn không thay đổi.
Sau một lúc lâu, Cố Minh Thành nói một câu: “Đã xem thường em rồi.”
Khương Thục Đồng ngượng ngùng cúi đầu, cô cũng oán trách lần trước Cố Minh Thành đã không cho cô làm hạng mục kia, trong lòng Khương Thục Đồng kỳ thật rất để ý, nhưng lúc trước cô cũng chưa có tư cách gì nên đành nhẫn nhịn mà thôi.
“Tới Minh Thành làm việc đi!” Cố Minh Thành nói một câu.
“Hả?” Dột nhiên nghe tới cái tên Minh Thành, Khương Thục Đồng có chút phản ứng không kịp. Cô ngẩng đầu lên mờ mịt nhìn Cố Minh Thành.
Cố Minh Thành cũng đang nhìn chằm chằm Khương Thục Đồng, anh chậm rãi nhắc lại: “Tập đoàn Minh Thành.”
Lúc này Khương Thục Đồng mới hiểu ra, nhưng cô vẫn có chút băn khoăn với công ty của Cố Minh Thành, nhíu mày suy nghĩ, tuy rằng mọi phương diện của tập đoàn Minh Thành đều không tồi, nhưng lại là cùng Cố Minh Thành…
“Yên Tâm, tôi không ở tổng công ty, mười ngày tôi cũng chỉ ở đó một ngày, những lúc khác đều đến các công ty khác hoặc đi công tác.” Cố Minh Thành thấy được Khương Thục Đồng đang băn khoăn nên nói thêm một câu.
Sắc mặt Khương Thục Đồng từ từ đỏ ứng, tâm tư của mình vậy mà bị anh ta nhìn ra, loại cảm giác này thật không tốt.
“Còn có, nếu bởi vì lúc trước tôi bỏ hạng mục kia của em, tập đoàn Minh Thành sẽ có các hạng mục lớn hơn. Hơn nữa ở Minh Thành sẽ có bộ phận hỗ trợ, sẽ điều tra trước về danh dự khách hàng. Em tới Minh Thành làm việc sẽ đảm nhiệm vị trí kiến trúc sư chuyên nghiệp. Em thấy sao?” Cố Minh Thành giống như đang hỏi ý kiến của Khương Thục Đồng.
“Nhưng mà…” Bởi vì trước nay cô chưa từng nghĩ tới làm việc ở tập đoàn Minh Thành, Cố Minh Thành lại đề nghị rất đột ngột cho nên Khương Thục Đồng ít nhiều cảm giác có chút ý tứ bị anh dắt mũi, cô không biết nên từ chối như thế nào. Nhưng cũng có một chuyện, tập đoàn Minh Thành rất gần biệt thự Lục gia, điểm này khiến Khương Lục Đồng hơi xao lòng, hơn nữa Cố Minh Thành cùng nói anh mười ngày mới tới công ty một lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.