Chương 287
Độc Bạch Đích Tiểu Mã Lệ
20/07/2020
Cố Minh Thành thời niên thiếu, lớn lên dưới sự dạy dỗ của Cố Thanh Nguyên.
Ông ấy mời cho Cố Minh Thành giáo viên thư pháp, dạy Cố Minh Thành tiền tệ quốc tế và kiến thức của công ty.
Từ khi Diệp Hạ biến mất, Cố Thanh Nguyên vừ làm mẹ vừa làm cha, làm hết trách nhiệm bổn phận, mặc dù nghiêm khắc khắt khe nhưng sự chỉ bảo của ông, Cố Minh Thành khắc cốt ghi tâm.
15 tuổi năm đó, Cố Thanh Nguyên bắt đầu bắt tay vào dạy Cố Minh Thành học những kiến thức về quản lý doanh nghiệp.
Có một lần, lúc Cố Minh Thành trả lời vấn đề “ Động lực thúc đẩy.” quên mất nhân tố phục hưng Islam không phân tích nên bị Cố Thanh Nguyên phạt đứng từ trưa đến tối, không cho ăn cơm, đứng dưới ánh mặt trời mùa hè.
Lúc đó Cố Minh Thành đã một mét tám, dáng dấp vô cùng cao và thẳng tắp, thích mặc quần áo đen xám, không biết là từ nhỏ hình thành thói quen này hay là lớn lên mới tạo thành, xác định rồi thì không thay đổi, như tính cách của anh.
Buổi chiều mùa hạ, đổ xuống một cơn mưa to như chút nước, Cố Minh Thành giống như quân nhân đứng trong mưa, không nhúc nhích tí nào.
Diệp Hạ đã bỏ đi, trong nhà chỉ còn hai cha con.
Cố Thanh Nguyên từ biệt thị lầu hai liếc nhìn Cố Minh Thành, vẫn thật là ngoan cố, bảo anh đứng anh liền đứng, cũng không biết chịu thua, mưa càng lúc càng to, Cố Nguyên Thành nhìn rồi rất đau lòng.
Cố Thanh Nguyên không cho anh đi vào, lúc tối về nhà, Cố Minh Thành đi tắm, lúc ra nhìn thấy trên bàn ăn đặt một bát canh gà nóng hổi, giây phút đó anh dường như nhìn thấy Cố Thanh Nguyên mang một trái tim từ bi của người cha.
Cố Minh Thành yêu Cố Thanh Nguyên, rất yêu rất yêu, đó là người cha đã cho anh sinh mạng, đã cho anh một thân thể khỏe mạnh, đã cho anh năng lực bày mưu nghĩ kế, dạy anh biết những thủ đoạn lang sói và khí chất lành lạnh.
Cố Minh Thành chịu ảnh hưởng vô cùng sâu sắc của Cố Thanh Nguyên, Cố Nguyên Thanh chỉ có duy nhất vấn đề “ phụ nữ” là từ trước tới nay chưa từng nói chuyện với Cố Minh Thành, dường như Cố Minh Thanhg nhất định là nhân vật rung chuyển trời đất, tương lai sẽ không chịu vướng bận về tình yêu, cũng không có người phụ nữ nào có thể làm anh bận tâm.
Nhưng khổng thể ngờ được Cố Minh Thành ngồi tù, Cố Minh Thành suýt nữa là bị đánh bại, là một loại sụp đổ như thế nào.
Đó là người thân thân nhất của anh, lại bị ba của Khương Thục Đồng hại vào tù.
Cố Minh Thành đẫ từng trong trái tim không chỉ một lần nhắc nhở bản thân, buông bỏ thù hận đối với Khương Lịch Niên, buông bỏ thù hận với Khương Lịch Niên, bởi vì ông dù sao cũng là ba của người con gái đó.
Mất đi ba của mình anh đương nhiên không thể chịu đựng được, anh không thể lại mất đi người phụ nữ mình yêu thương nhất.
Cố Minh Thành vô cùng lí trí.
Cố Minh Thành lúc đang theo đuổi nghiệp học, Hải Thành là một cái gia đình nhỏ khác. Khương Thục Đồng chín tuổi đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, nhận được lá thư tình đầu tiên trong cuộc đời mình.
Lúc đó Khương Thục Đồng có chút mơ hồ, là một học trưởng viết cho cô, có vài chữ cô đều không biết hết.
Tối hôm đó, cô khóc trốn sau lưng mẹ, Khương Lịch Niên quát tháo ầm ĩ nói sinh ra một đứa con gái dụ dỗ đào hao, gia đình tương lai rất náo nhiệt, học cái gì không học, lại đi học những thứ mắt xanh mỏ đỏ.
Từ lúc đó bắt đầu trong lòng Khương Thục Đồng liền ẩn chứa tâm lí tự ti, bởi vì những lời của ba, cô không biết đó là vốn liếng một người con gái nên tự hào, cứ như vậy đến lớn lên cô đều không phải loại người tính cách cởi mở, cho dù đàn ông theo đuổi cô càng ngày càng nhiều.
Đi qua một đoạn đường rất dài rất dài như thế mới gặp được anh
Lúc Diệp Hạ nói với Cố Minh Thành việc để anh cưới Khương Thục Đồng, Cố Minh Thành cười khổ một chút, “ Hai chúng tôi bên nhau nhiều năm như thế, thế này không phải là rất tốt sao?”
“ Hai người các con ở bên nhau căn bản không bao nhiêu năm, gộp lại cũng chỉ tầm hơn một năm. Bởi vì có đến bốn năm thời gian là cô rời đi! “ Diệp Hạ một lúc đẫ nhìn ra nguồn gốc của sự việc.
“ Thế lại như thế nào? Không kết hôn chỉ là kế hoãn binh, tương lai nên cho cô ấy như thế nào, tôi vẫn sẽ cho cô ấy như thế, trong mắt người ngoài hai chúng tôi đã kết hôn!” Cố Minh Thành nhíu mày, nhìn trang viên to lớn.
“ Bưng tai bịp mắt chỉ là thủ đoạn, cảm giác an toàn của phụ nữ đến từ đâu, con biết không?” Diệp Hạ hỏi.
“ Cảm giác an toàn không phải đến từ người đàn ông, lẽ nào đến từ giấy đăng ký kết hôn?”
Diệp Hạ biết trở ngại trong lòng Cố Minh Thành, biết tình yêu của anh với Khương Thục Đồng, anh không muốn sợi dây liên kết tình cha con cuối cùng của anh đứt mất, như thế Cố Thanh Nguyên sẽ nhanh chóng già đi.
Rất nhanh sẽ biến thành một con người ở tuổi xế chiều.
Điều này đối với Cố Minh Thành mà nói là đả kích trí mạng.
Lần trước Cố Thanh Nguyên vào tù, nghe nói Cố Minh Thành đã ốm một trận rất nặng.
Nhìn bố con hai người như đang đấu tranh với nhau kỳ thực sự đấu tranh của họ căn bản chính là phụ tử tình thâm.
Lúc Diệp Thu nói đến mục tiêu chân chính của Cố Thanh Nguyên là cánh đồng đó, Diệp Thu lại vẫn luôn tìm sự việc khác để khiếu khích Khương Thục Đồng. Hơn nữa lúc không dùng đồng cỏ đó để uy hiếp Cố Minh Thành, Cố Minh Thành liền biết nguồn vốn của ba có vấn đề, hiện tại biện pháp duy nhất để Cố Thanh Nguyên có thể lấy được tiền chỉ còn thừa lại cái trang viên này, ông muốn đổi tiền mặt, nhưng Diệp Thu không nghe lời, lần trước Khương Thục Đồng lặng lẽ đến Canada một chuyến, anh cũng đoán được, Diệp Hạ để lại trang viên cho Khương Thục Đồng.
Những điều này trong lòng anh cũng rõ như gương sáng.
Anh hoàn toàn có thể đi kết hôn rồi.
Cố Minh Thành không đi
Anh biết Cố Thanh Nguyên là hi vọng con trai của mình hạnh phúc, không đi lĩnh giấy kết hôn, là không muốn đi khiêu khích giới hạn cuối cùng trong lòng CốThanh Nguyên.
Quá khứ và hiện tại, Cố Thanh Nguyên đều là người anh rất yêu.
Cố Minh Thành không muốn quyết liệt làm thế với Cố Thanh Nguyên, anh tin tâm liền tâm, cuối cùng sẽ có một ngày, Cố Thanh Nguyên sẽ tiếp nhận Cố Thục Đồng.
Cố Minh Thành có máu có thịt, là người không phải thần, anh cũng có sự mềm yếu và nỗi uy hiếp của bản thân.
Anh nhiều lần đi cầu xin Cố Thành Nguyên cho Khương Thục Đông một danh phận, Cố Thanh Nguyên nghiêm khắc cự tuyệt, anh biết thái độ của ba anh nên không muốn hành động thiếu suy nghĩ.
Uy hiếp về cánh đồng, chỉ là câu nói cửa miệng của Cố Thanh Nguyên, ông vẫn là hy vọng Cố Minh Thành nhận thua.
Lần này Cố Minh Thành nhận thua, dù sao ba cũng đã là năm tai thuận, lâm vào cảnh tù tội.
Nhưng Cố Minh Thành cuối cùng vẫn không chịu buông Khương Thục Đồng.
Không lĩnh giấy kết hôn, đây đã là kết quả tốt nhất rồi.
Khương Thục Đồng và Ken ở vùng núi ở Quế Châu chơi vài hôm, có cảm giác không biết đêm nay là đêm nào.
Tiểu Cù thay đổi rất nhiều, cả con người cô đều mềm mỏng hơn, cô đối với Ken rất tốt.
Khương Thục Đồng có một vài lần muốn nói với Tiểu Cù việc adam vẫn còn sống, cuối cùng vẫn là đè nén lại, không nói.
Cô không muốn adam và Tiểu Cù lại có tiến triển gì.
Lúc ra sân bay cần ngồi xe khách, trên đường có một cái biển quảng cáo rất lớn, hóa ra là một minh tinh gần đây rất nổi tiếng, thân hình như người mẫu, Khương Thục Đồng thuận tay chụp lại.
Lúc về đến Hải Thành, vừa hay Cố Minh Thành cũng vừa từ Canada quay về.
Cố Minh Thành ôm con trai của mình lên, vừa hôn vừa ôm, Khương Thục Đồng đứng một bên.
Vốn dĩ cho rằng trong lòng anh chỉ có con trai mình, đến tối, Khương Thục Đồng mới biết, cô mới là vở kịch chính.
Hôn môi đương nhiên không đủ, hôn đến lúc ánh mắt của Khương Thục Đồng đờ đẫn, suýt ngất đi.
“ Tiểu Cù có đối với em thế nào không?” Cố Minh Thành hỏi.
“ Không có cô ấy thay đổi rất nhiều” Khương Thục Đồng vai trần nói chuyện với Cố Minh Thành.
Rồi mơ mơ hồ hồ tự nhiên say giấc.
Ngày hôm sau, lúc Khương Thục Đồng tỉnh lại nhìn thấy Cố Minh Thàng ngồi trên ghế sofa dưới nhà, dường như đang suy nghĩ vấn đề gì.
“ Bác gái sao?” Khương Thục Đồng ngồi bên cạnh Cố Minh Thành, nhìn thấy anh không vui vẻ, tìm chủ đề để nói.
“ Rất tốt”
“ Lần này đi Quế Châu, chúng em đã chụp rất nhiều ảnh, cho anh xem nè!”
Lần đi ra ngoài này, tâm trạng của Khương Thục Đồng tốt lên rất nhiều, thêm nữa lần trước tình cảm của cô với Cố Minh Thành cũng tiến hơn một bước, trong lòng cô rất vui vẻ.
Nếu tình cảm không thể tốt hơn một bước nữa, ít nhất không cần xấu hơn một bước nữa, đây là yêu cầu thấp nhất của cô.
Khương Thục Đồng và Cố Minh Thành song song ngồi trên ghế sofa, Khương Thục Đồng trượt từng bức ảnh một, ruộng cải, ruộng bậc thang, hình ảnh Quế Châu trong mưa bay lất phất.
Trượt đến bức ảnh tiếp theo, mới nhìn thấy tấm ảnh nam minh tinh.
Khương Thục Đồng quên mất chuyện này, nhanh chóng trượt qua, ánh mắt Cố Minh Thành chú ý vào điện thoại của cô, liền sớm đã nhìn thấy.
“ Bà Cố lần này ra ngoài, lại kiếm cho tôi bao nhiêu hoa đào? ừm?” Cố Minh Thành không động thanh sắc, dùng giọng nói trầm thấp hỏi.
Khương Thục Đồng vội vàng trượt qua bức ảnh này, ôm cánh tay Cố Minh Thành, hôn nhẹ lên mặt Cố Minh Thành, “ ừm” “ừm”hai âm thanh phát ra biểu thị phủ định, “ làm gì có, trong lòng người ta chỉ yêu mình anh mà!”
Nghe thấy câu nói nịnh nọt này, không giống lời thật lòng.
Những lời này, Khương Thục Đồng trước đây cực kỳ ít mói, có thể do không cởi mở
Giống như ngôn ngữ diễn đạt của thời đại ngày trước tiểu thiếp hay dùng để dẫn dụ người khác.
Cố Minh Thành vẫn là không chịu được bộ dạng này
Anh đời này là chắc là bị coi thường đều tại người phụ nưa này.
Khương Thục Đồng đi lên gác thu dọn đồ đạc, dưới nhà chỉ còn lại Cố Minh Thành một mình, điện thoại reo lên, hóa ra lại là Vinh Trăn, cô ta nói chuyện thu mua, muốn chỉnh đốn lại công ty nào đó mà Cố Minh Thành đã từng thu mua, cùng nhau kinh doanh rừng vườn, nói xong lại bắt đầu muốn mời Cố Minh Thành ăn cơm.
Có một loại người xem ra không quản người khác đã kết hôn chưa, thò tay vào mối quan hệ của người khác trước nay không hề run tay.
“un? Cô Vinh mời tôi đi ăn cơm ở đâu?” Cố Minh Thành nhịn cười hỏi một câu?
Vừa hay Khương Thục Đồng từ trên gác đi xuống, nghe thấy câu nói này.
Cô “ hừ” một tiếng, nhấc váy quay người đi lên gác, Vinh Trăn là thứ đồ gì, cô đã biết.
Dáng vẻ ghen tức này
Cố Minh Thành vội vàng ngắt điện thoại, gọi một tiếng, “ Chạy đi đâu? Đứng lại!”
Khương Thục Đồng dậm chân di lên gác càng nhanh hơn.
Khượng Thục Đồng “ cạch” muốn khóa cửa, lại bị Cố Minh Thành giữ ở cửa.
“ Bà Cố, ghen cũng ghen thật điệu nghệ, cố ý ghen cho anh xem?”Cố Minh Thành hai tay nắm bắt được thủ đoạn của cô, âm thanh khàn khàn.
Dựa vào tường Khương Thục Đồng tức giận không thèm nhìn anh
“ chính là ghen! Ghen tức anh với người phụ nữ đó.”
Khương Thục Đồng là loại phụ nữ khiến đàn ông có dục vọng mà không thể, nhìn thấy cô, phản ứng đầu tiên là muốn cởi thắt lưng.
Đặc biệt cô ghen, ghen rất thẳng thắn, mang dáng vẻ xấu hổ giận dữ.
Khương Thục Đồng cắn nhẹ bờ môi, nhìn về hướng khác.
“ Đất đã xấu rồi, anh vẫn canh tác! Anh không chê mệt mỏi sao?”
Cố Minh Thành nghe thấy câu nói này, đột nhiên không nhịn được cười lên.
“ Bà Cố trước mặt chồng mình, đến loại lời nói này cũng dám nói ra, không xấu hổ sao?” Anh tiến sâu vào thân thể Khương Thục Đồng.
“ Anh quen rồi mà”
“ Thật là như đòi mạng vậy!” Cố Minh Thành cắn tai Khương Thục Đồng nói một câu.
Ông ấy mời cho Cố Minh Thành giáo viên thư pháp, dạy Cố Minh Thành tiền tệ quốc tế và kiến thức của công ty.
Từ khi Diệp Hạ biến mất, Cố Thanh Nguyên vừ làm mẹ vừa làm cha, làm hết trách nhiệm bổn phận, mặc dù nghiêm khắc khắt khe nhưng sự chỉ bảo của ông, Cố Minh Thành khắc cốt ghi tâm.
15 tuổi năm đó, Cố Thanh Nguyên bắt đầu bắt tay vào dạy Cố Minh Thành học những kiến thức về quản lý doanh nghiệp.
Có một lần, lúc Cố Minh Thành trả lời vấn đề “ Động lực thúc đẩy.” quên mất nhân tố phục hưng Islam không phân tích nên bị Cố Thanh Nguyên phạt đứng từ trưa đến tối, không cho ăn cơm, đứng dưới ánh mặt trời mùa hè.
Lúc đó Cố Minh Thành đã một mét tám, dáng dấp vô cùng cao và thẳng tắp, thích mặc quần áo đen xám, không biết là từ nhỏ hình thành thói quen này hay là lớn lên mới tạo thành, xác định rồi thì không thay đổi, như tính cách của anh.
Buổi chiều mùa hạ, đổ xuống một cơn mưa to như chút nước, Cố Minh Thành giống như quân nhân đứng trong mưa, không nhúc nhích tí nào.
Diệp Hạ đã bỏ đi, trong nhà chỉ còn hai cha con.
Cố Thanh Nguyên từ biệt thị lầu hai liếc nhìn Cố Minh Thành, vẫn thật là ngoan cố, bảo anh đứng anh liền đứng, cũng không biết chịu thua, mưa càng lúc càng to, Cố Nguyên Thành nhìn rồi rất đau lòng.
Cố Thanh Nguyên không cho anh đi vào, lúc tối về nhà, Cố Minh Thành đi tắm, lúc ra nhìn thấy trên bàn ăn đặt một bát canh gà nóng hổi, giây phút đó anh dường như nhìn thấy Cố Thanh Nguyên mang một trái tim từ bi của người cha.
Cố Minh Thành yêu Cố Thanh Nguyên, rất yêu rất yêu, đó là người cha đã cho anh sinh mạng, đã cho anh một thân thể khỏe mạnh, đã cho anh năng lực bày mưu nghĩ kế, dạy anh biết những thủ đoạn lang sói và khí chất lành lạnh.
Cố Minh Thành chịu ảnh hưởng vô cùng sâu sắc của Cố Thanh Nguyên, Cố Nguyên Thanh chỉ có duy nhất vấn đề “ phụ nữ” là từ trước tới nay chưa từng nói chuyện với Cố Minh Thành, dường như Cố Minh Thanhg nhất định là nhân vật rung chuyển trời đất, tương lai sẽ không chịu vướng bận về tình yêu, cũng không có người phụ nữ nào có thể làm anh bận tâm.
Nhưng khổng thể ngờ được Cố Minh Thành ngồi tù, Cố Minh Thành suýt nữa là bị đánh bại, là một loại sụp đổ như thế nào.
Đó là người thân thân nhất của anh, lại bị ba của Khương Thục Đồng hại vào tù.
Cố Minh Thành đẫ từng trong trái tim không chỉ một lần nhắc nhở bản thân, buông bỏ thù hận đối với Khương Lịch Niên, buông bỏ thù hận với Khương Lịch Niên, bởi vì ông dù sao cũng là ba của người con gái đó.
Mất đi ba của mình anh đương nhiên không thể chịu đựng được, anh không thể lại mất đi người phụ nữ mình yêu thương nhất.
Cố Minh Thành vô cùng lí trí.
Cố Minh Thành lúc đang theo đuổi nghiệp học, Hải Thành là một cái gia đình nhỏ khác. Khương Thục Đồng chín tuổi đã trổ mã duyên dáng yêu kiều, nhận được lá thư tình đầu tiên trong cuộc đời mình.
Lúc đó Khương Thục Đồng có chút mơ hồ, là một học trưởng viết cho cô, có vài chữ cô đều không biết hết.
Tối hôm đó, cô khóc trốn sau lưng mẹ, Khương Lịch Niên quát tháo ầm ĩ nói sinh ra một đứa con gái dụ dỗ đào hao, gia đình tương lai rất náo nhiệt, học cái gì không học, lại đi học những thứ mắt xanh mỏ đỏ.
Từ lúc đó bắt đầu trong lòng Khương Thục Đồng liền ẩn chứa tâm lí tự ti, bởi vì những lời của ba, cô không biết đó là vốn liếng một người con gái nên tự hào, cứ như vậy đến lớn lên cô đều không phải loại người tính cách cởi mở, cho dù đàn ông theo đuổi cô càng ngày càng nhiều.
Đi qua một đoạn đường rất dài rất dài như thế mới gặp được anh
Lúc Diệp Hạ nói với Cố Minh Thành việc để anh cưới Khương Thục Đồng, Cố Minh Thành cười khổ một chút, “ Hai chúng tôi bên nhau nhiều năm như thế, thế này không phải là rất tốt sao?”
“ Hai người các con ở bên nhau căn bản không bao nhiêu năm, gộp lại cũng chỉ tầm hơn một năm. Bởi vì có đến bốn năm thời gian là cô rời đi! “ Diệp Hạ một lúc đẫ nhìn ra nguồn gốc của sự việc.
“ Thế lại như thế nào? Không kết hôn chỉ là kế hoãn binh, tương lai nên cho cô ấy như thế nào, tôi vẫn sẽ cho cô ấy như thế, trong mắt người ngoài hai chúng tôi đã kết hôn!” Cố Minh Thành nhíu mày, nhìn trang viên to lớn.
“ Bưng tai bịp mắt chỉ là thủ đoạn, cảm giác an toàn của phụ nữ đến từ đâu, con biết không?” Diệp Hạ hỏi.
“ Cảm giác an toàn không phải đến từ người đàn ông, lẽ nào đến từ giấy đăng ký kết hôn?”
Diệp Hạ biết trở ngại trong lòng Cố Minh Thành, biết tình yêu của anh với Khương Thục Đồng, anh không muốn sợi dây liên kết tình cha con cuối cùng của anh đứt mất, như thế Cố Thanh Nguyên sẽ nhanh chóng già đi.
Rất nhanh sẽ biến thành một con người ở tuổi xế chiều.
Điều này đối với Cố Minh Thành mà nói là đả kích trí mạng.
Lần trước Cố Thanh Nguyên vào tù, nghe nói Cố Minh Thành đã ốm một trận rất nặng.
Nhìn bố con hai người như đang đấu tranh với nhau kỳ thực sự đấu tranh của họ căn bản chính là phụ tử tình thâm.
Lúc Diệp Thu nói đến mục tiêu chân chính của Cố Thanh Nguyên là cánh đồng đó, Diệp Thu lại vẫn luôn tìm sự việc khác để khiếu khích Khương Thục Đồng. Hơn nữa lúc không dùng đồng cỏ đó để uy hiếp Cố Minh Thành, Cố Minh Thành liền biết nguồn vốn của ba có vấn đề, hiện tại biện pháp duy nhất để Cố Thanh Nguyên có thể lấy được tiền chỉ còn thừa lại cái trang viên này, ông muốn đổi tiền mặt, nhưng Diệp Thu không nghe lời, lần trước Khương Thục Đồng lặng lẽ đến Canada một chuyến, anh cũng đoán được, Diệp Hạ để lại trang viên cho Khương Thục Đồng.
Những điều này trong lòng anh cũng rõ như gương sáng.
Anh hoàn toàn có thể đi kết hôn rồi.
Cố Minh Thành không đi
Anh biết Cố Thanh Nguyên là hi vọng con trai của mình hạnh phúc, không đi lĩnh giấy kết hôn, là không muốn đi khiêu khích giới hạn cuối cùng trong lòng CốThanh Nguyên.
Quá khứ và hiện tại, Cố Thanh Nguyên đều là người anh rất yêu.
Cố Minh Thành không muốn quyết liệt làm thế với Cố Thanh Nguyên, anh tin tâm liền tâm, cuối cùng sẽ có một ngày, Cố Thanh Nguyên sẽ tiếp nhận Cố Thục Đồng.
Cố Minh Thành có máu có thịt, là người không phải thần, anh cũng có sự mềm yếu và nỗi uy hiếp của bản thân.
Anh nhiều lần đi cầu xin Cố Thành Nguyên cho Khương Thục Đông một danh phận, Cố Thanh Nguyên nghiêm khắc cự tuyệt, anh biết thái độ của ba anh nên không muốn hành động thiếu suy nghĩ.
Uy hiếp về cánh đồng, chỉ là câu nói cửa miệng của Cố Thanh Nguyên, ông vẫn là hy vọng Cố Minh Thành nhận thua.
Lần này Cố Minh Thành nhận thua, dù sao ba cũng đã là năm tai thuận, lâm vào cảnh tù tội.
Nhưng Cố Minh Thành cuối cùng vẫn không chịu buông Khương Thục Đồng.
Không lĩnh giấy kết hôn, đây đã là kết quả tốt nhất rồi.
Khương Thục Đồng và Ken ở vùng núi ở Quế Châu chơi vài hôm, có cảm giác không biết đêm nay là đêm nào.
Tiểu Cù thay đổi rất nhiều, cả con người cô đều mềm mỏng hơn, cô đối với Ken rất tốt.
Khương Thục Đồng có một vài lần muốn nói với Tiểu Cù việc adam vẫn còn sống, cuối cùng vẫn là đè nén lại, không nói.
Cô không muốn adam và Tiểu Cù lại có tiến triển gì.
Lúc ra sân bay cần ngồi xe khách, trên đường có một cái biển quảng cáo rất lớn, hóa ra là một minh tinh gần đây rất nổi tiếng, thân hình như người mẫu, Khương Thục Đồng thuận tay chụp lại.
Lúc về đến Hải Thành, vừa hay Cố Minh Thành cũng vừa từ Canada quay về.
Cố Minh Thành ôm con trai của mình lên, vừa hôn vừa ôm, Khương Thục Đồng đứng một bên.
Vốn dĩ cho rằng trong lòng anh chỉ có con trai mình, đến tối, Khương Thục Đồng mới biết, cô mới là vở kịch chính.
Hôn môi đương nhiên không đủ, hôn đến lúc ánh mắt của Khương Thục Đồng đờ đẫn, suýt ngất đi.
“ Tiểu Cù có đối với em thế nào không?” Cố Minh Thành hỏi.
“ Không có cô ấy thay đổi rất nhiều” Khương Thục Đồng vai trần nói chuyện với Cố Minh Thành.
Rồi mơ mơ hồ hồ tự nhiên say giấc.
Ngày hôm sau, lúc Khương Thục Đồng tỉnh lại nhìn thấy Cố Minh Thàng ngồi trên ghế sofa dưới nhà, dường như đang suy nghĩ vấn đề gì.
“ Bác gái sao?” Khương Thục Đồng ngồi bên cạnh Cố Minh Thành, nhìn thấy anh không vui vẻ, tìm chủ đề để nói.
“ Rất tốt”
“ Lần này đi Quế Châu, chúng em đã chụp rất nhiều ảnh, cho anh xem nè!”
Lần đi ra ngoài này, tâm trạng của Khương Thục Đồng tốt lên rất nhiều, thêm nữa lần trước tình cảm của cô với Cố Minh Thành cũng tiến hơn một bước, trong lòng cô rất vui vẻ.
Nếu tình cảm không thể tốt hơn một bước nữa, ít nhất không cần xấu hơn một bước nữa, đây là yêu cầu thấp nhất của cô.
Khương Thục Đồng và Cố Minh Thành song song ngồi trên ghế sofa, Khương Thục Đồng trượt từng bức ảnh một, ruộng cải, ruộng bậc thang, hình ảnh Quế Châu trong mưa bay lất phất.
Trượt đến bức ảnh tiếp theo, mới nhìn thấy tấm ảnh nam minh tinh.
Khương Thục Đồng quên mất chuyện này, nhanh chóng trượt qua, ánh mắt Cố Minh Thành chú ý vào điện thoại của cô, liền sớm đã nhìn thấy.
“ Bà Cố lần này ra ngoài, lại kiếm cho tôi bao nhiêu hoa đào? ừm?” Cố Minh Thành không động thanh sắc, dùng giọng nói trầm thấp hỏi.
Khương Thục Đồng vội vàng trượt qua bức ảnh này, ôm cánh tay Cố Minh Thành, hôn nhẹ lên mặt Cố Minh Thành, “ ừm” “ừm”hai âm thanh phát ra biểu thị phủ định, “ làm gì có, trong lòng người ta chỉ yêu mình anh mà!”
Nghe thấy câu nói nịnh nọt này, không giống lời thật lòng.
Những lời này, Khương Thục Đồng trước đây cực kỳ ít mói, có thể do không cởi mở
Giống như ngôn ngữ diễn đạt của thời đại ngày trước tiểu thiếp hay dùng để dẫn dụ người khác.
Cố Minh Thành vẫn là không chịu được bộ dạng này
Anh đời này là chắc là bị coi thường đều tại người phụ nưa này.
Khương Thục Đồng đi lên gác thu dọn đồ đạc, dưới nhà chỉ còn lại Cố Minh Thành một mình, điện thoại reo lên, hóa ra lại là Vinh Trăn, cô ta nói chuyện thu mua, muốn chỉnh đốn lại công ty nào đó mà Cố Minh Thành đã từng thu mua, cùng nhau kinh doanh rừng vườn, nói xong lại bắt đầu muốn mời Cố Minh Thành ăn cơm.
Có một loại người xem ra không quản người khác đã kết hôn chưa, thò tay vào mối quan hệ của người khác trước nay không hề run tay.
“un? Cô Vinh mời tôi đi ăn cơm ở đâu?” Cố Minh Thành nhịn cười hỏi một câu?
Vừa hay Khương Thục Đồng từ trên gác đi xuống, nghe thấy câu nói này.
Cô “ hừ” một tiếng, nhấc váy quay người đi lên gác, Vinh Trăn là thứ đồ gì, cô đã biết.
Dáng vẻ ghen tức này
Cố Minh Thành vội vàng ngắt điện thoại, gọi một tiếng, “ Chạy đi đâu? Đứng lại!”
Khương Thục Đồng dậm chân di lên gác càng nhanh hơn.
Khượng Thục Đồng “ cạch” muốn khóa cửa, lại bị Cố Minh Thành giữ ở cửa.
“ Bà Cố, ghen cũng ghen thật điệu nghệ, cố ý ghen cho anh xem?”Cố Minh Thành hai tay nắm bắt được thủ đoạn của cô, âm thanh khàn khàn.
Dựa vào tường Khương Thục Đồng tức giận không thèm nhìn anh
“ chính là ghen! Ghen tức anh với người phụ nữ đó.”
Khương Thục Đồng là loại phụ nữ khiến đàn ông có dục vọng mà không thể, nhìn thấy cô, phản ứng đầu tiên là muốn cởi thắt lưng.
Đặc biệt cô ghen, ghen rất thẳng thắn, mang dáng vẻ xấu hổ giận dữ.
Khương Thục Đồng cắn nhẹ bờ môi, nhìn về hướng khác.
“ Đất đã xấu rồi, anh vẫn canh tác! Anh không chê mệt mỏi sao?”
Cố Minh Thành nghe thấy câu nói này, đột nhiên không nhịn được cười lên.
“ Bà Cố trước mặt chồng mình, đến loại lời nói này cũng dám nói ra, không xấu hổ sao?” Anh tiến sâu vào thân thể Khương Thục Đồng.
“ Anh quen rồi mà”
“ Thật là như đòi mạng vậy!” Cố Minh Thành cắn tai Khương Thục Đồng nói một câu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.