Chương 106: Ngày 106: Auro Và Argento
Kanekiru Kogitsune
14/11/2015
Sáng nay, Hai chị em đã có dấu hiệu của việc sinh nở.
Không như con cái của loài người, con cái được sinh ra mang dòng máu của loài Ogre sẽ có mức độ tăng trưởng nhanh hơn rất nhiều so với loài người. Vẫn có khả năng đứa trẻ là một con người, tuy nhiên, khá là hiếm, nhưng chuyện này đã xảy ra trước kia.
Bụng của hai người họ đột nhiên sưng to lên vào sáng nay. Điều đó là quá rõ ràng.
Tôi liên lạc trực tiếp với Gobujii ở khu trại.
Khi tôi hỏi tôi nên làm gì, ông ấy bảo, "Khi người mẹ với đứa con là loài Ogre trong bụng khiến bụng của người đó sưng to lên, điều đó có nghĩa là, trong một khoảng thời gian ngắn, đứa trẻ sẽ lớn lên và sẵn sàng để được sinh ra. Trong trường hợp là một đứa trẻ loài Ogre, hầu như là nó được sinh ra tương tự như một đứa trẻ loài người, nhưng về kích thước thì đứa trẻ loài Ogre to gấp 2 lần đứa trẻ loài người. Nếu đứa trẻ loài người quá nhỏ thì đứa trẻ loài Ogre có thể buộc phải sinh mổ."
Nghe như vậy, mặt tôi nhanh chóng tái xanh. Tôi nhanh chóng gửi rất nhiều Lính Xương hối hả đi tìm một nơi lí tưởng cho Hai chị em nghỉ ngơi. Vì đây là tình trạng nguy cấp. Tôi từ chối việc bị làm phiền bởi Công Chúa và gửi nó cho Nhóc Hiệp Sĩ. Mặc dù Công Chúa vẫn còn nhỏ, nhưng nó dường như hiểu được mức độ nghiêm trọng của tình hình này và im lặng.
Dhammi-chan, Tóc đỏ, Giả kim thuật-san và Thợ rèn-san cũng lo lắng khi họ thấy Hai chị em trải qua đau đớn như vậy. Trong suốt quá trình di chuyển, Hai chị em nhanh chóng gầy đi thấy rõ, và yếu dần do việc chất dinh dưỡng của họ bị hút từ đứa trẻ trong bụng. Tôi nhanh chóng đưa cho họ máu và một phần xác thịt của tôi, tôi buộc họ nhận mà không được từ chối. Điều đó có sức ảnh hưởng rất lớn và có thể giúp họ vượt qua tình trạng hiện tại.
Sau khoảng 30 phút, Lính Xương trở về với vị trí mà tôi đã yêu cầu. Trong khi vẫn tiếp tục chữa trị, chúng tôi đi theo Lính Xương đến một hang động ở Cụm Núi. Chúng tôi nhanh chóng chạy vào bên trong.
Ngay lập tức, tôi làm cho các con quái trong hang bốc hơi, giết chúng mà không thèm suy nghĩ.
Do mùi máu đã vấy bẩn không khí nên tôi để Fire và Illusion Lord đứng canh ở lối vào trong khi Wind Lord-san kiểm tra hang động để đảm bảo không còn thứ gì ở bên trong.
Mọi người đều im lặng trong tình trạng này. Ngay cả Kumajirou và Kurosaburou cũng không gây ra một tiếng động.
Tôi đặt Hai chị em nằm xuống, họ đã rất đau đớn do cái thai, trên cái giường tôi vừa làm. Sau đó tôi tập trung bổ sung năng lượng được hấp thụ từ đứa trẻ trong bụng họ.
Tóc đỏ và các cô gái khác không làm gì chỉ ngồi xem. Họ không thốt nên lời nào cả.
Hai chị em đang dần trở nên nặng hơn do sự phát triển của đứa trẻ trong bụng họ.
Cơn đau tạo nên bởi sự thay đổi nhanh chóng cơ thể của họ, bụng họ vẫn to lên đến mức căng da mà như thể nó có thể vỡ tung nếu như nó to thêm nữa.
Tôi cố gắng cứu chữa họ với tất cả kỹ năng tôi có, tôi hoàn toàn có thể chắc rằng sẽ không có nguy hiểm gì xảy ra với họ, đặc biệt là bị nổ bụng.
Cơn đau của họ đã bị ức chế bằng cách truyền máu của tôi với một chút thuốc tê, mặc dù nó cũng đã giúp ích rất nhiều. Nhưng họ vẫn phải chịu đau.
Vì đây là lần đầu tiên tôi giải quyết tình trạng này, đặc biệt đây còn là con của tôi nữa chứ, mồ hôi trên trán tôi tuôn như mưa.
Thời gian như trôi chậm lại với tôi; tôi cũng chẳng biết là thời gian đã trôi qua được bao nhiêu rồi. Một giờ? 10 giờ hoặc hơn thế nữa mà tôi cũng không biết. Việc sinh nở này kéo dài bao lâu? Tôi cũng không biết và tất cả những điều tôi muốn làm bây giờ là giữ mạng sống cho họ.
Tôi cũng đã hoàn thành được việc phát triển bào thai, sớm thôi, những đứa con của tôi sẽ đấu tranh để được sinh ra và Hai chị em sẽ không còn phải chịu đau đớn nữa.
Tiếng hét của họ rất lớn, làm cho các cô gái khác xanh xao mặt mày.
Tôi cho Cô chị một liều thuốc tê cực mạnh. Sau đó tôi cắt phần bụng của cô ấy ra bằng một con dao phủ đầy chất diệt khuẩn được tạo ra với [Hiện thân vững chắc] và kích hoạt [Linh hồn bất động].
Nhìn tôi làm như vậy, họ liền thét lên một tiếng rõ to "Á!" nhưng nhanh chóng im lặng để không làm tôi mất tập trung.
Một ca thai mổ.
Tôi yêu cầu Dhammi-chan lại chỗ tôi và chuẩn bị bế đứa bé gái đầy máu từ bụng mẹ. Khi đó tôi vẫn tiếp tục, tôi đổ một lượng máu của tôi vào cô ấy trong khi sử dụng kỹ năng hồi phục để chữa trị những vết thương. Một vũng máu lớn động lại trên sàn. Kỹ năng phục hồi có lẽ sẽ giải quyết chuyện này, sau khi vết thương được chữa trị mà không để lại sẹo trên bụng của cô ấy.
Con của tôi... Dhammi-chan đưa nó cho tôi và tôi nhanh chóng tắm rửa cho nó. Những tiếng khóc mừng rỡ vang vọng trong hang động. Chỉ vừa kịp trút một tiếng thở dài, Cô em cũng bắt đầu chuyển dạ. Tôi lặp lại quá trình đó một lần nữa, và an toàn đưa đứa bé trai ra khỏi bụng cô ấy.
Tiếng khóc vang vọng của đứa bé trai và bé gái vang lên khắp hang động, và tầm nhìn của tôi đột nhiên mờ đi.
Mọi người đều nhẹ nhõm là cả Hai chị em đều còn sống. Cả tay tôi và Dhammi-chan đều run dữ dội sau khi trải qua mọi thứ.
Tôi hầu như không còn một chút sức mạnh thể chất nào để giữ đứa con mới sinh của tôi trong vòng tay. Sau một lúc, tôi đưa chúng cho Hai chị em. Sau một vài phút cả hai đứa trẻ đều bắt đầu khát sữa.
Tôi cảm thấy bầu trời thật cao. Tôi, Ogarou, sau khi sống 106 ngày, đã trở thành cha của hai đứa trẻ. Sớm thật đấy, trông tôi trẻ chưa kìa, ngay cả với một con Ogre. À quên, tôi quên một điều, 107 ngày trước tôi đã 25 tuổi và là một con người. Như vậy là đủ tuổi để làm cha rồi nhé.
Mặc dù những đứa trẻ này, đều là Nửa Ogre Nửa Người, hoặc [Ogre Lai].
Nếu cha hoặc mẹ là người mạnh mẽ về mặt di truyền, thì sẽ có cơ hội sinh ra loài [Ogre-Cao cấp] hoặc một đứa trẻ với những đặc trưng con người. Chúng vẫn sẽ yếu hơn một đứa trẻ loài Ogre và khá giống con người, nhưng các gen của đứa trẻ này được phân chia đồng đều và có nhiều gen có lợi ở đặc trưng của con người. Chúng cũng sẽ rất mạnh, và có một chỉ số thông minh cao hơn loài Ogre.
Tuy nhiên, đó chỉ là một trường hợp hiếm hoi của 1 trên 1 triệu ca sinh nở của một bộ tộc. Loài như vậy được gọi là [Loài lai cao cấp].
Với tôi, tôi thừa hưởng sức mạnh của loài Ogre và sở hữu tâm trí của con người, nên tôi là một con Ogre nhưng không hoàn toàn là Ogre, đó là cách tôi nghĩ về bản thân mình.
Để tóm tắt những thông tin từ Gobujii và các người khác, những đứa con của tôi có thể nhận được cả [Nghề] và [Tiến hóa] như tôi có thể. Có nghĩa là chúng có khả năng sở hữu những quyền hạn mà tôi đang sở hữu. Chúng sẽ cực kì mạnh mẽ khi chúng trưởng thành.
Theo như Gobujii, chúng cũng sở hữu [Sự phát triển Tiến hóa], điều này rõ ràng sẽ giúp chúng có thể Tiến Hóa thành những loài vừa hiếm vừa mạnh mẽ mà có thể đã bị tuyệt chủng trên cây Tiến Hóa của loài Goblin.
Đó là một thứ rất tuyệt vời nếu sở hữu nó. Nghe như vậy tôi cảm thấy vô cùng phấn khích.
Nhưng, vì chúng không hẳn là người cũng không hẳn là Ogre, vẫn có nguy cơ chúng sẽ bị giết nếu như chúng bị phát hiện. Theo như Gobujii, trong quá khứ, bất kể khi nào có một đứa trẻ lai giữ Ogre và con người được sinh ra và bị phát hiện, các bên sẽ giết đứa trẻ đó trước khi nó kịp phát triển.
Loài lai với quái vật là một thứ cấm kị, có vẻ vậy.
Vẫn có trường hợp bên phía con người sử dụng những con Ogre Lai, nhưng trường hợp này cũng rất hiếm.
Trong trường hợp xấu nhất là nếu tôi bị giết, những đứa trẻ này vẫn có thể tồn tại trong xã hội loài người do nửa dòng máu của chúng là con người. Khi chúng được sinh ra và có khả năng tự bảo vệ bản thân, cũng như chứng minh được chúng không phải là loài lai cao cấp, thì lúc đó chúng sẽ không có nguy cơ bị tấn công.
Trong quá khứ cũng có những vị vua và lãnh chúa, trong xã hội loài người, cũng là những con lai. Những cá thể mạnh mẽ trong quá khứ đã sử dụng sức mạnh của họ để cai trị vương quốc, và quá khứ của họ cũng bị lãng quên đi. Những vị vua này có thể là sản phẩm của [Sự phát triển Tiến Hóa].
Đôi lúc họ cũng đạt được những thành tựu nhất định trong suốt quảng đời của họ.
Điều này làm suy nghĩ của tôi đảo lộn vì quyền lực và sức mạnh được tạo ra từ sự Tiến Hóa.
Quyền lực là thứ cực kỳ đáng sợ,
Nhân tiện thì tất cả chúng tôi đều đã từng là Goblin và sau đó trở thành như hiện tại qua nhiều lần Tiến Hóa. Cái ý tưởng về những đứa trẻ này là chúng sẽ khác lạ.
Đó là cách suy nghĩ thông thường của tôi nên tôi hỏi Gobuji về chuyện này.
Quay trở lại với cuộc trò chuyện, dường như là Gobujii cũng không chắc về lý do tại sao, đùa rằng chúng tôi nên giết chúng trước khi tai họa xảy ra, hoặc một thứ gì đó có tính chất tương tự. Dường như kiến thức cũ kĩ của ông ấy về những Goblin được sinh ra từ con người có những kỹ năng hoặc một điều tương tự là đứa trẻ đó Tiến Hóa từ lúc sơ sinh là chưa bao giờ từ trước tới giờ, ít nhất là tới bây giờ.
Thậm chí chẳng có một chút suy nghĩ gì là tôi phải giết con của tôi cả. Chúng là những tạo vật tuyệt vời được sinh ra từ tôi. Tôi có một kế hoạch đầy đủ để làm chúng mạnh lên với những kỹ năng mạnh mẽ của tôi. Mặc dù vậy tôi sẽ không hề chiều chuộng chúng một chút nào đâu. Chúng sẽ được đào tạo như một chiến binh Spartan (300) và những điều tương tự mà tôi đã làm với Ogakichi-kun một khi chúng đã lớn được một chút. Chúng là con của tôi, vì thế mà chúng nên được đối xử như vậy, với những cuộc đấu tranh khắc nghiệt nhất cho sự tồn tại của chúng.
Trong tương lai, tôi có thể sẽ xem xét đến việc chia một nhóm là những cá thể lai có những kỹ năng đặc biệt. Chắc sẽ hữu dụng lắm đây. Nhóm lính đánh thuê của tôi sẽ, trong một ngày không xa, phân nhánh vào nhiều lĩnh vực khác nhau, do đó việc chuẩn bị và suy nghĩ trước là rất cần thiết. Mặc dù bây giờ thì tôi sẽ để những suy nghĩ này vào một ngõ ngách nào đó trong đầu tôi.
Tôi đã là một người cha. Tôi chỉ đơn giản là đứng đây khi các con của tôi đang nằm trong vòng tay của mẹ nó và bú sữa.
Trên trán của chúng có những chỗ da màu nâu đen, nơi mà hình xăm màu đỏ y chang như những chi tiết của hình xăm của tôi, được chạm khắc ở đấy.
Ở mặt sau bàn tay phải của con gái tôi là một viên [Ngọc Ogre] màu vàng trong khi ở mặt sau bàn tay trái của con trai tôi lại là một viên [Ngọc Ogre] màu bạc. Vì tôi cũng là một con Ogre Lai giữa con người và dòng máu Ogre, tôi tự hỏi tôi có phát triển những viên Ngọc này được không?
Chủ đề này, tôi sẽ kiểm tra sau.
Con gái của tôi trông cực kì đáng yêu và xinh đẹp, đầy sức mạnh và uy lực. Con trai của tôi sẽ không biết sợ hãi, mạnh mẽ và khôn ngoan. Tôi sẽ đóng vai trò là một người cha hùng mạnh và vẫn chưa lẩm cẩm. À, có con chắc chắn sẽ rất thú vị đấy.
Tôi bắt đầu lấy số đo của con tôi. Con gái tôi thì khoảng 70cm, trong khi con trai tôi thì rõ ràng là lớn hơn 80cm. Với kích thước này, cái nguy cơ chúng làm vỡ bụng của Hai chị em là không phải trò đùa.
Nếu tôi không có mặt ở đó, Hai chị em họ có lẽ đã chết và bị ăn bởi chính con của họ.
Mặc dù, nói như vậy là để tránh vì họ vẫn chưa chết và vẫn còn sống với chúng tôi.
Các cô gái khác đơn giản là ca ngợi Hai chị em trong khi họ đang kiệt sức vì đã vượt qua được sự kiện này.
Trong khi những đứa trẻ này bị cho là đứa trẻ cấm kị, tôi tuyên bố ngay lập tức là chúng sẽ có quyền sống và lớn lên, trở nên mạnh mẽ và theo cha của chúng trong nhiều cuộc phiêu lưu và trận chiến sống còn.
Cùng lúc đó, Hai chị em thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù vẫn có một chút lo lắng, trên hết là Hai chị em vẫn suy nghĩ phức tạp về việc tự nguyện có những đứa trẻ Ogre. Tôi thề với họ là tôi sẽ tiếp tục nuôi dưỡng và bảo vệ đứa con của tôi.
Trời ạ, nghe như tôi là một anh hùng vậy...
Sau khi cho chúng ăn xong, tôi ôm chúng một lần nữa với tất cả sự quan tâm của tôi. Tiếp theo là theo thứ tự, là Dhammi-chan. Bình thường thì chẳng khôn ngoan xíu nào khi ôm những đứa trẻ, mới được sinh ra, nhưng chúng là con của tôi, và dòng máu của tôi chảy trong người chúng.
Loài của chúng đã vượt qua một dạng người đơn thuần.
Nên chắc sẽ không có vấn đề gì nếu ôm chúng một chút khi vừa mới được sinh ra.
Tôi quấn chúng trong chăn làm từ tơ của tôi, và để chúng cho các cô gái.
Chúng khóc ngay khi rời khỏi mẹ của chúng, nhưng rồi cũng nhanh chóng nín.
Người cuối cùng ôm đứa trẻ là Công Chúa, cho đến bây giờ, hoàn toàn im lặng quan sát những chuyện nảy giờ xảy ra từ phía bức tường của hang động.
Sau khi tôi nhìn về phía nó, nó bước tới và leo lên vai tôi.
Công Chúa giờ đang bế một đứa trẻ với cả hai tay. Lần đầu tiên, đứa trẻ giật mình sau đó thì từ từ rơi vào giấc ngủ trong vòng tay của Công Chúa.
Tuy là ngắn ngủi nhưng tôi đã thấy được nụ cười trong khoảnh khắc đó.
Toàn bộ những gì đã xảy ra sẽ là một trải nghiệm thú vị cho Công Chúa.
Sau tất cả những hồi hộp cũng như phấn khích, tôi nghĩ tất cả chúng tôi nên dành thời gian cho việc nghỉ ngơi.
Để bọn trẻ dành cả ngày cho việc ngủ trong hang động trong ngày đầu tiên trong đời, như tôi đã từng làm thế.
Khi tôi nghĩ vậy, trời cũng bắt đầu mưa nên tốt hơn là ở trong hang động cho lành.
Hôm nay tôi ngủ chung với Hai chi em, và con của chúng tôi.
Từ lúc này, đứa con gái của tôi sẽ có tên là Auro, và đứa con trai của tôi sẽ có tên là Argento.
Ít nhất là sự pha trộn màu sắc của chúng cũng rất thú vị.
Tôi tự hỏi nguyên nhân gì đã gây ra việc đó.
Khi nghĩ như vậy, tôi đã rơi vào giấc ngủ.
Không như con cái của loài người, con cái được sinh ra mang dòng máu của loài Ogre sẽ có mức độ tăng trưởng nhanh hơn rất nhiều so với loài người. Vẫn có khả năng đứa trẻ là một con người, tuy nhiên, khá là hiếm, nhưng chuyện này đã xảy ra trước kia.
Bụng của hai người họ đột nhiên sưng to lên vào sáng nay. Điều đó là quá rõ ràng.
Tôi liên lạc trực tiếp với Gobujii ở khu trại.
Khi tôi hỏi tôi nên làm gì, ông ấy bảo, "Khi người mẹ với đứa con là loài Ogre trong bụng khiến bụng của người đó sưng to lên, điều đó có nghĩa là, trong một khoảng thời gian ngắn, đứa trẻ sẽ lớn lên và sẵn sàng để được sinh ra. Trong trường hợp là một đứa trẻ loài Ogre, hầu như là nó được sinh ra tương tự như một đứa trẻ loài người, nhưng về kích thước thì đứa trẻ loài Ogre to gấp 2 lần đứa trẻ loài người. Nếu đứa trẻ loài người quá nhỏ thì đứa trẻ loài Ogre có thể buộc phải sinh mổ."
Nghe như vậy, mặt tôi nhanh chóng tái xanh. Tôi nhanh chóng gửi rất nhiều Lính Xương hối hả đi tìm một nơi lí tưởng cho Hai chị em nghỉ ngơi. Vì đây là tình trạng nguy cấp. Tôi từ chối việc bị làm phiền bởi Công Chúa và gửi nó cho Nhóc Hiệp Sĩ. Mặc dù Công Chúa vẫn còn nhỏ, nhưng nó dường như hiểu được mức độ nghiêm trọng của tình hình này và im lặng.
Dhammi-chan, Tóc đỏ, Giả kim thuật-san và Thợ rèn-san cũng lo lắng khi họ thấy Hai chị em trải qua đau đớn như vậy. Trong suốt quá trình di chuyển, Hai chị em nhanh chóng gầy đi thấy rõ, và yếu dần do việc chất dinh dưỡng của họ bị hút từ đứa trẻ trong bụng. Tôi nhanh chóng đưa cho họ máu và một phần xác thịt của tôi, tôi buộc họ nhận mà không được từ chối. Điều đó có sức ảnh hưởng rất lớn và có thể giúp họ vượt qua tình trạng hiện tại.
Sau khoảng 30 phút, Lính Xương trở về với vị trí mà tôi đã yêu cầu. Trong khi vẫn tiếp tục chữa trị, chúng tôi đi theo Lính Xương đến một hang động ở Cụm Núi. Chúng tôi nhanh chóng chạy vào bên trong.
Ngay lập tức, tôi làm cho các con quái trong hang bốc hơi, giết chúng mà không thèm suy nghĩ.
Do mùi máu đã vấy bẩn không khí nên tôi để Fire và Illusion Lord đứng canh ở lối vào trong khi Wind Lord-san kiểm tra hang động để đảm bảo không còn thứ gì ở bên trong.
Mọi người đều im lặng trong tình trạng này. Ngay cả Kumajirou và Kurosaburou cũng không gây ra một tiếng động.
Tôi đặt Hai chị em nằm xuống, họ đã rất đau đớn do cái thai, trên cái giường tôi vừa làm. Sau đó tôi tập trung bổ sung năng lượng được hấp thụ từ đứa trẻ trong bụng họ.
Tóc đỏ và các cô gái khác không làm gì chỉ ngồi xem. Họ không thốt nên lời nào cả.
Hai chị em đang dần trở nên nặng hơn do sự phát triển của đứa trẻ trong bụng họ.
Cơn đau tạo nên bởi sự thay đổi nhanh chóng cơ thể của họ, bụng họ vẫn to lên đến mức căng da mà như thể nó có thể vỡ tung nếu như nó to thêm nữa.
Tôi cố gắng cứu chữa họ với tất cả kỹ năng tôi có, tôi hoàn toàn có thể chắc rằng sẽ không có nguy hiểm gì xảy ra với họ, đặc biệt là bị nổ bụng.
Cơn đau của họ đã bị ức chế bằng cách truyền máu của tôi với một chút thuốc tê, mặc dù nó cũng đã giúp ích rất nhiều. Nhưng họ vẫn phải chịu đau.
Vì đây là lần đầu tiên tôi giải quyết tình trạng này, đặc biệt đây còn là con của tôi nữa chứ, mồ hôi trên trán tôi tuôn như mưa.
Thời gian như trôi chậm lại với tôi; tôi cũng chẳng biết là thời gian đã trôi qua được bao nhiêu rồi. Một giờ? 10 giờ hoặc hơn thế nữa mà tôi cũng không biết. Việc sinh nở này kéo dài bao lâu? Tôi cũng không biết và tất cả những điều tôi muốn làm bây giờ là giữ mạng sống cho họ.
Tôi cũng đã hoàn thành được việc phát triển bào thai, sớm thôi, những đứa con của tôi sẽ đấu tranh để được sinh ra và Hai chị em sẽ không còn phải chịu đau đớn nữa.
Tiếng hét của họ rất lớn, làm cho các cô gái khác xanh xao mặt mày.
Tôi cho Cô chị một liều thuốc tê cực mạnh. Sau đó tôi cắt phần bụng của cô ấy ra bằng một con dao phủ đầy chất diệt khuẩn được tạo ra với [Hiện thân vững chắc] và kích hoạt [Linh hồn bất động].
Nhìn tôi làm như vậy, họ liền thét lên một tiếng rõ to "Á!" nhưng nhanh chóng im lặng để không làm tôi mất tập trung.
Một ca thai mổ.
Tôi yêu cầu Dhammi-chan lại chỗ tôi và chuẩn bị bế đứa bé gái đầy máu từ bụng mẹ. Khi đó tôi vẫn tiếp tục, tôi đổ một lượng máu của tôi vào cô ấy trong khi sử dụng kỹ năng hồi phục để chữa trị những vết thương. Một vũng máu lớn động lại trên sàn. Kỹ năng phục hồi có lẽ sẽ giải quyết chuyện này, sau khi vết thương được chữa trị mà không để lại sẹo trên bụng của cô ấy.
Con của tôi... Dhammi-chan đưa nó cho tôi và tôi nhanh chóng tắm rửa cho nó. Những tiếng khóc mừng rỡ vang vọng trong hang động. Chỉ vừa kịp trút một tiếng thở dài, Cô em cũng bắt đầu chuyển dạ. Tôi lặp lại quá trình đó một lần nữa, và an toàn đưa đứa bé trai ra khỏi bụng cô ấy.
Tiếng khóc vang vọng của đứa bé trai và bé gái vang lên khắp hang động, và tầm nhìn của tôi đột nhiên mờ đi.
Mọi người đều nhẹ nhõm là cả Hai chị em đều còn sống. Cả tay tôi và Dhammi-chan đều run dữ dội sau khi trải qua mọi thứ.
Tôi hầu như không còn một chút sức mạnh thể chất nào để giữ đứa con mới sinh của tôi trong vòng tay. Sau một lúc, tôi đưa chúng cho Hai chị em. Sau một vài phút cả hai đứa trẻ đều bắt đầu khát sữa.
Tôi cảm thấy bầu trời thật cao. Tôi, Ogarou, sau khi sống 106 ngày, đã trở thành cha của hai đứa trẻ. Sớm thật đấy, trông tôi trẻ chưa kìa, ngay cả với một con Ogre. À quên, tôi quên một điều, 107 ngày trước tôi đã 25 tuổi và là một con người. Như vậy là đủ tuổi để làm cha rồi nhé.
Mặc dù những đứa trẻ này, đều là Nửa Ogre Nửa Người, hoặc [Ogre Lai].
Nếu cha hoặc mẹ là người mạnh mẽ về mặt di truyền, thì sẽ có cơ hội sinh ra loài [Ogre-Cao cấp] hoặc một đứa trẻ với những đặc trưng con người. Chúng vẫn sẽ yếu hơn một đứa trẻ loài Ogre và khá giống con người, nhưng các gen của đứa trẻ này được phân chia đồng đều và có nhiều gen có lợi ở đặc trưng của con người. Chúng cũng sẽ rất mạnh, và có một chỉ số thông minh cao hơn loài Ogre.
Tuy nhiên, đó chỉ là một trường hợp hiếm hoi của 1 trên 1 triệu ca sinh nở của một bộ tộc. Loài như vậy được gọi là [Loài lai cao cấp].
Với tôi, tôi thừa hưởng sức mạnh của loài Ogre và sở hữu tâm trí của con người, nên tôi là một con Ogre nhưng không hoàn toàn là Ogre, đó là cách tôi nghĩ về bản thân mình.
Để tóm tắt những thông tin từ Gobujii và các người khác, những đứa con của tôi có thể nhận được cả [Nghề] và [Tiến hóa] như tôi có thể. Có nghĩa là chúng có khả năng sở hữu những quyền hạn mà tôi đang sở hữu. Chúng sẽ cực kì mạnh mẽ khi chúng trưởng thành.
Theo như Gobujii, chúng cũng sở hữu [Sự phát triển Tiến hóa], điều này rõ ràng sẽ giúp chúng có thể Tiến Hóa thành những loài vừa hiếm vừa mạnh mẽ mà có thể đã bị tuyệt chủng trên cây Tiến Hóa của loài Goblin.
Đó là một thứ rất tuyệt vời nếu sở hữu nó. Nghe như vậy tôi cảm thấy vô cùng phấn khích.
Nhưng, vì chúng không hẳn là người cũng không hẳn là Ogre, vẫn có nguy cơ chúng sẽ bị giết nếu như chúng bị phát hiện. Theo như Gobujii, trong quá khứ, bất kể khi nào có một đứa trẻ lai giữ Ogre và con người được sinh ra và bị phát hiện, các bên sẽ giết đứa trẻ đó trước khi nó kịp phát triển.
Loài lai với quái vật là một thứ cấm kị, có vẻ vậy.
Vẫn có trường hợp bên phía con người sử dụng những con Ogre Lai, nhưng trường hợp này cũng rất hiếm.
Trong trường hợp xấu nhất là nếu tôi bị giết, những đứa trẻ này vẫn có thể tồn tại trong xã hội loài người do nửa dòng máu của chúng là con người. Khi chúng được sinh ra và có khả năng tự bảo vệ bản thân, cũng như chứng minh được chúng không phải là loài lai cao cấp, thì lúc đó chúng sẽ không có nguy cơ bị tấn công.
Trong quá khứ cũng có những vị vua và lãnh chúa, trong xã hội loài người, cũng là những con lai. Những cá thể mạnh mẽ trong quá khứ đã sử dụng sức mạnh của họ để cai trị vương quốc, và quá khứ của họ cũng bị lãng quên đi. Những vị vua này có thể là sản phẩm của [Sự phát triển Tiến Hóa].
Đôi lúc họ cũng đạt được những thành tựu nhất định trong suốt quảng đời của họ.
Điều này làm suy nghĩ của tôi đảo lộn vì quyền lực và sức mạnh được tạo ra từ sự Tiến Hóa.
Quyền lực là thứ cực kỳ đáng sợ,
Nhân tiện thì tất cả chúng tôi đều đã từng là Goblin và sau đó trở thành như hiện tại qua nhiều lần Tiến Hóa. Cái ý tưởng về những đứa trẻ này là chúng sẽ khác lạ.
Đó là cách suy nghĩ thông thường của tôi nên tôi hỏi Gobuji về chuyện này.
Quay trở lại với cuộc trò chuyện, dường như là Gobujii cũng không chắc về lý do tại sao, đùa rằng chúng tôi nên giết chúng trước khi tai họa xảy ra, hoặc một thứ gì đó có tính chất tương tự. Dường như kiến thức cũ kĩ của ông ấy về những Goblin được sinh ra từ con người có những kỹ năng hoặc một điều tương tự là đứa trẻ đó Tiến Hóa từ lúc sơ sinh là chưa bao giờ từ trước tới giờ, ít nhất là tới bây giờ.
Thậm chí chẳng có một chút suy nghĩ gì là tôi phải giết con của tôi cả. Chúng là những tạo vật tuyệt vời được sinh ra từ tôi. Tôi có một kế hoạch đầy đủ để làm chúng mạnh lên với những kỹ năng mạnh mẽ của tôi. Mặc dù vậy tôi sẽ không hề chiều chuộng chúng một chút nào đâu. Chúng sẽ được đào tạo như một chiến binh Spartan (300) và những điều tương tự mà tôi đã làm với Ogakichi-kun một khi chúng đã lớn được một chút. Chúng là con của tôi, vì thế mà chúng nên được đối xử như vậy, với những cuộc đấu tranh khắc nghiệt nhất cho sự tồn tại của chúng.
Trong tương lai, tôi có thể sẽ xem xét đến việc chia một nhóm là những cá thể lai có những kỹ năng đặc biệt. Chắc sẽ hữu dụng lắm đây. Nhóm lính đánh thuê của tôi sẽ, trong một ngày không xa, phân nhánh vào nhiều lĩnh vực khác nhau, do đó việc chuẩn bị và suy nghĩ trước là rất cần thiết. Mặc dù bây giờ thì tôi sẽ để những suy nghĩ này vào một ngõ ngách nào đó trong đầu tôi.
Tôi đã là một người cha. Tôi chỉ đơn giản là đứng đây khi các con của tôi đang nằm trong vòng tay của mẹ nó và bú sữa.
Trên trán của chúng có những chỗ da màu nâu đen, nơi mà hình xăm màu đỏ y chang như những chi tiết của hình xăm của tôi, được chạm khắc ở đấy.
Ở mặt sau bàn tay phải của con gái tôi là một viên [Ngọc Ogre] màu vàng trong khi ở mặt sau bàn tay trái của con trai tôi lại là một viên [Ngọc Ogre] màu bạc. Vì tôi cũng là một con Ogre Lai giữa con người và dòng máu Ogre, tôi tự hỏi tôi có phát triển những viên Ngọc này được không?
Chủ đề này, tôi sẽ kiểm tra sau.
Con gái của tôi trông cực kì đáng yêu và xinh đẹp, đầy sức mạnh và uy lực. Con trai của tôi sẽ không biết sợ hãi, mạnh mẽ và khôn ngoan. Tôi sẽ đóng vai trò là một người cha hùng mạnh và vẫn chưa lẩm cẩm. À, có con chắc chắn sẽ rất thú vị đấy.
Tôi bắt đầu lấy số đo của con tôi. Con gái tôi thì khoảng 70cm, trong khi con trai tôi thì rõ ràng là lớn hơn 80cm. Với kích thước này, cái nguy cơ chúng làm vỡ bụng của Hai chị em là không phải trò đùa.
Nếu tôi không có mặt ở đó, Hai chị em họ có lẽ đã chết và bị ăn bởi chính con của họ.
Mặc dù, nói như vậy là để tránh vì họ vẫn chưa chết và vẫn còn sống với chúng tôi.
Các cô gái khác đơn giản là ca ngợi Hai chị em trong khi họ đang kiệt sức vì đã vượt qua được sự kiện này.
Trong khi những đứa trẻ này bị cho là đứa trẻ cấm kị, tôi tuyên bố ngay lập tức là chúng sẽ có quyền sống và lớn lên, trở nên mạnh mẽ và theo cha của chúng trong nhiều cuộc phiêu lưu và trận chiến sống còn.
Cùng lúc đó, Hai chị em thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù vẫn có một chút lo lắng, trên hết là Hai chị em vẫn suy nghĩ phức tạp về việc tự nguyện có những đứa trẻ Ogre. Tôi thề với họ là tôi sẽ tiếp tục nuôi dưỡng và bảo vệ đứa con của tôi.
Trời ạ, nghe như tôi là một anh hùng vậy...
Sau khi cho chúng ăn xong, tôi ôm chúng một lần nữa với tất cả sự quan tâm của tôi. Tiếp theo là theo thứ tự, là Dhammi-chan. Bình thường thì chẳng khôn ngoan xíu nào khi ôm những đứa trẻ, mới được sinh ra, nhưng chúng là con của tôi, và dòng máu của tôi chảy trong người chúng.
Loài của chúng đã vượt qua một dạng người đơn thuần.
Nên chắc sẽ không có vấn đề gì nếu ôm chúng một chút khi vừa mới được sinh ra.
Tôi quấn chúng trong chăn làm từ tơ của tôi, và để chúng cho các cô gái.
Chúng khóc ngay khi rời khỏi mẹ của chúng, nhưng rồi cũng nhanh chóng nín.
Người cuối cùng ôm đứa trẻ là Công Chúa, cho đến bây giờ, hoàn toàn im lặng quan sát những chuyện nảy giờ xảy ra từ phía bức tường của hang động.
Sau khi tôi nhìn về phía nó, nó bước tới và leo lên vai tôi.
Công Chúa giờ đang bế một đứa trẻ với cả hai tay. Lần đầu tiên, đứa trẻ giật mình sau đó thì từ từ rơi vào giấc ngủ trong vòng tay của Công Chúa.
Tuy là ngắn ngủi nhưng tôi đã thấy được nụ cười trong khoảnh khắc đó.
Toàn bộ những gì đã xảy ra sẽ là một trải nghiệm thú vị cho Công Chúa.
Sau tất cả những hồi hộp cũng như phấn khích, tôi nghĩ tất cả chúng tôi nên dành thời gian cho việc nghỉ ngơi.
Để bọn trẻ dành cả ngày cho việc ngủ trong hang động trong ngày đầu tiên trong đời, như tôi đã từng làm thế.
Khi tôi nghĩ vậy, trời cũng bắt đầu mưa nên tốt hơn là ở trong hang động cho lành.
Hôm nay tôi ngủ chung với Hai chi em, và con của chúng tôi.
Từ lúc này, đứa con gái của tôi sẽ có tên là Auro, và đứa con trai của tôi sẽ có tên là Argento.
Ít nhất là sự pha trộn màu sắc của chúng cũng rất thú vị.
Tôi tự hỏi nguyên nhân gì đã gây ra việc đó.
Khi nghĩ như vậy, tôi đã rơi vào giấc ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.