Chương 30: Ngày 30
Kanekiru Kogitsune
14/11/2015
Trời mưa nặng hạt hôm nay. Dĩ nhiên là chúng tôi dè dặt việc ra ngoài.
Do đó, đây là thời điểm thích hợp để tổ chức một buổi tiệc quẩy cho đã để tìm ra thứ hạng trong tập thể này. Các phương pháp để xác định thứ hạng đã nhanh chóng được trình bày nên cũng thuận tiện. Bởi vì có sự khác biệt lớn giữa Hobgoblin và Goblin nên chúng tôi có hai cuộc thi riêng biệt để quyết định thứ hạng.
Kết quả, vâng, như bạn có thể gọi là giải quyết thỏa đáng, do đó là: Đứng đầu là tôi, theo sau là Gobukichi-kun, tiếp đến là hắn ta, tên Hobgoblin thủ lĩnh cũ, sau hắn là Gobumi-chan. Ba Hobgoblin sau cô ấy đồng hạng với nhau.
Cô Hobgoblin Mage tên Hobusei-san có lẽ chỉ xếp sau tôi nếu phép thuật được cho phép dùng, nhưng nó không như vậy trong lúc này.
Sau khi tiệc quẩy kết thúc, chúng tôi chia làm ba nhóm: nhóm của Gobukichi-kun tiếp tục tập luyện, nhóm của Gobue-chan mang cuốc đi đào mỏ, và nhóm thứ ba là nhóm học tập, như là luật lệ tôi đã đề ra, thứ hạng, bảng chữ cái của dân lục địa và như thế với Gobumi-chan là cô giáo.
Trong khi đó, tôi nói chuyện về rất nhiều thứ với Hobusei-san. Tôi rất ấn tượng với loại phép thuật cô ấy dùng. Dựa trên cái tôi đã nói, ba loại phép thuật mà Hobusei-san có thể sử dụng [Hỏa], [Thủy], [Không gian]. Tôi giả vờ rằng tôi hiểu những cái cô ấy nói nhưng thực tế là tôi chỉ đọc thông tin này từ một nguồn không xác thực và trong thực tế không hiểu gì về cái cô ấy nói. Sau đó, trao đổi một vài thông tin, mỗi chúng tôi chuyển đi làm nhiệm vụ của mình. Hobusei-san đến chỗ Gobumi-chan để học trong khi tôi đi nói chuyện với mấy cô gái loài người.
Khi tôi đến xem tình hình, có lửa và nước được đảm bảo bởi Hỏa và Thủy Hồn Thạch, lò rèn của cô Thợ rèn đang ở giữa công đoạn làm ra vài dụng cụ từ Hồn Thạch và quặng sắt chúng tôi nhận được từ kết quả của việc khai thác mỏ. Cô ấy có thể làm việc đó mà không có chút rắc rối nào là nhờ vào một số dụng cụ cái mà nằm trong những món chúng tôi cướp.
Khi tôi hỏi cô ấy có bất kì phiền hà gì không, tôi nhận ra rằng cái lò rèn đã được sửa lại gần đây để dễ sử dụng. Vì cô ấy không còn sợ chút nào nữa, nên tôi cũng thấy hài lòng.
Tiếp theo, tôi xem tình trạng của hai cô gái chị em nhau. Vì phải nấu những thứ hàng hóa bị cướp bóc, hai chị em họ không còn hiềm khích gì với Goblin nữa. Với điều này, mọi chuyện sẽ tiến triển thuận lợi. Mặc dù vậy sau khi nhìn xung quanh nhà bếp, tôi nhận ra chỉ có hai người họ, chuẩn bị thức ăn cho mọi người quả là một nhiệm vụ khó khăn, và vì thế tôi quyết định ngồi xuống và giúp họ.
Hai chị em vẫn còn một chút sợ tôi, và vì vậy tôi nghĩ rằng nếu tôi đến và nói chuyện với họ nhiều hơn, họ sẽ thân thiện hơn với tôi. Có lần tôi thấy họ cười, thật là tuyệt vời. Nụ cười của người cô gái xinh đẹp luôn là một nét đẹp của cuộc sống. Khi chúng tôi ở đó, tôi dạy họ tất cả công thức tôi biết.
Sau đó tôi đến chỗ cô gái Giả kim thuật, cô ấy dành cả ngày để làm potion.
Thiết bị được cung cấp đầy đủ giống như những nơi khác, nên không có vấn đề gì cả.
Tôi kiểm tra các sản phẩm đã hoàn thành của cô ấy bằng kỹ năng [Thẩm định], nhưng cho đến nay nó không có vẻ như cô ấy làm bấy kì chất độc nào. Tôi ấn tượng với quá trình làm việc, vì thế tôi ở lại để quan sát.
Cô gái Giả kim thuật hoàn toàn vô cảm, khiến tôi nghĩ cô ấy là Nữ Hoàng Băng Giá. Cô không nói chuyện trong suốt quá trình làm việc, nhưng cô ấy như một buổi tiệc lộng lẫy trong mắt tôi nên tôi không phiền khi chờ đợi. Sau khi cô ấy hoàn thành chúng tôi có một cuộc trò chuyện ngắn sau đó tôi trở về công xưởng nhỏ của mình.
Khi đó tôi cố thử dùng da Sói Đen để làm áo giáp phòng hộ. Tôi khâu da bằng tơ của tôi, và do sử dụng khả năng thành thạo nên tiến trình chế tác diễn ra nhanh chóng. Tuy nhiên mãi đến tận khuya tôi mới làm xong.
Trước khi đi ngủ, tôi làm vài đường với cây kích để quen dần với việc dùng nó. Vì di chuyển liên tục xung quanh khiến tôi mệt mỏi, vì thế tôi lăn ra ngủ như chết.
Do đó, đây là thời điểm thích hợp để tổ chức một buổi tiệc quẩy cho đã để tìm ra thứ hạng trong tập thể này. Các phương pháp để xác định thứ hạng đã nhanh chóng được trình bày nên cũng thuận tiện. Bởi vì có sự khác biệt lớn giữa Hobgoblin và Goblin nên chúng tôi có hai cuộc thi riêng biệt để quyết định thứ hạng.
Kết quả, vâng, như bạn có thể gọi là giải quyết thỏa đáng, do đó là: Đứng đầu là tôi, theo sau là Gobukichi-kun, tiếp đến là hắn ta, tên Hobgoblin thủ lĩnh cũ, sau hắn là Gobumi-chan. Ba Hobgoblin sau cô ấy đồng hạng với nhau.
Cô Hobgoblin Mage tên Hobusei-san có lẽ chỉ xếp sau tôi nếu phép thuật được cho phép dùng, nhưng nó không như vậy trong lúc này.
Sau khi tiệc quẩy kết thúc, chúng tôi chia làm ba nhóm: nhóm của Gobukichi-kun tiếp tục tập luyện, nhóm của Gobue-chan mang cuốc đi đào mỏ, và nhóm thứ ba là nhóm học tập, như là luật lệ tôi đã đề ra, thứ hạng, bảng chữ cái của dân lục địa và như thế với Gobumi-chan là cô giáo.
Trong khi đó, tôi nói chuyện về rất nhiều thứ với Hobusei-san. Tôi rất ấn tượng với loại phép thuật cô ấy dùng. Dựa trên cái tôi đã nói, ba loại phép thuật mà Hobusei-san có thể sử dụng [Hỏa], [Thủy], [Không gian]. Tôi giả vờ rằng tôi hiểu những cái cô ấy nói nhưng thực tế là tôi chỉ đọc thông tin này từ một nguồn không xác thực và trong thực tế không hiểu gì về cái cô ấy nói. Sau đó, trao đổi một vài thông tin, mỗi chúng tôi chuyển đi làm nhiệm vụ của mình. Hobusei-san đến chỗ Gobumi-chan để học trong khi tôi đi nói chuyện với mấy cô gái loài người.
Khi tôi đến xem tình hình, có lửa và nước được đảm bảo bởi Hỏa và Thủy Hồn Thạch, lò rèn của cô Thợ rèn đang ở giữa công đoạn làm ra vài dụng cụ từ Hồn Thạch và quặng sắt chúng tôi nhận được từ kết quả của việc khai thác mỏ. Cô ấy có thể làm việc đó mà không có chút rắc rối nào là nhờ vào một số dụng cụ cái mà nằm trong những món chúng tôi cướp.
Khi tôi hỏi cô ấy có bất kì phiền hà gì không, tôi nhận ra rằng cái lò rèn đã được sửa lại gần đây để dễ sử dụng. Vì cô ấy không còn sợ chút nào nữa, nên tôi cũng thấy hài lòng.
Tiếp theo, tôi xem tình trạng của hai cô gái chị em nhau. Vì phải nấu những thứ hàng hóa bị cướp bóc, hai chị em họ không còn hiềm khích gì với Goblin nữa. Với điều này, mọi chuyện sẽ tiến triển thuận lợi. Mặc dù vậy sau khi nhìn xung quanh nhà bếp, tôi nhận ra chỉ có hai người họ, chuẩn bị thức ăn cho mọi người quả là một nhiệm vụ khó khăn, và vì thế tôi quyết định ngồi xuống và giúp họ.
Hai chị em vẫn còn một chút sợ tôi, và vì vậy tôi nghĩ rằng nếu tôi đến và nói chuyện với họ nhiều hơn, họ sẽ thân thiện hơn với tôi. Có lần tôi thấy họ cười, thật là tuyệt vời. Nụ cười của người cô gái xinh đẹp luôn là một nét đẹp của cuộc sống. Khi chúng tôi ở đó, tôi dạy họ tất cả công thức tôi biết.
Sau đó tôi đến chỗ cô gái Giả kim thuật, cô ấy dành cả ngày để làm potion.
Thiết bị được cung cấp đầy đủ giống như những nơi khác, nên không có vấn đề gì cả.
Tôi kiểm tra các sản phẩm đã hoàn thành của cô ấy bằng kỹ năng [Thẩm định], nhưng cho đến nay nó không có vẻ như cô ấy làm bấy kì chất độc nào. Tôi ấn tượng với quá trình làm việc, vì thế tôi ở lại để quan sát.
Cô gái Giả kim thuật hoàn toàn vô cảm, khiến tôi nghĩ cô ấy là Nữ Hoàng Băng Giá. Cô không nói chuyện trong suốt quá trình làm việc, nhưng cô ấy như một buổi tiệc lộng lẫy trong mắt tôi nên tôi không phiền khi chờ đợi. Sau khi cô ấy hoàn thành chúng tôi có một cuộc trò chuyện ngắn sau đó tôi trở về công xưởng nhỏ của mình.
Khi đó tôi cố thử dùng da Sói Đen để làm áo giáp phòng hộ. Tôi khâu da bằng tơ của tôi, và do sử dụng khả năng thành thạo nên tiến trình chế tác diễn ra nhanh chóng. Tuy nhiên mãi đến tận khuya tôi mới làm xong.
Trước khi đi ngủ, tôi làm vài đường với cây kích để quen dần với việc dùng nó. Vì di chuyển liên tục xung quanh khiến tôi mệt mỏi, vì thế tôi lăn ra ngủ như chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.