Chương 42: Ngày 42
Kanekiru Kogitsune
14/11/2015
Trong số 5 đứa Hobgoblin cấp dưới của tôi, tôi xác định có hai đứa phù hợp để trở thành Mage.
Tôi ngay lập tức chuyển chúng từ sự chỉ huy trực tiếp của tôi sang nhóm <> của Hobusei-san để chúng bắt đầu luyện tập.
Vì tò mò nên tôi cũng đi theo chúng, tôi phát hiện ra rằng Hobusei-san có rất nhiều đầu sách ma thuật hoặc liên quan đến phép thuật trong phòng ngủ của cô ấy. Từ những điều tôi nghe thấy, dường như là những cuốn sách này đã được sưu tập từ hàng hóa cướp được cho tới bây giờ.
Nghe câu chuyện của cô ấy thì, Hobusei-san không bắt đầu việc dùng phép thuật bằng việc hiểu về ba hệ thống phép thuật như cô đã nói trước đây.
Cá thể nào có sẵn năng khiếu phép thuật, sẽ có câu thần chú về hệ thống phép thuật cơ bản phù hợp nhất với cá thể đó ---với tôi là [Kết thúc], còn với Hobusei-san là [Hỏa]--- và như là được ghi sẵn trong đầu họ vậy, cũng như tôi thôi; và khi level họ tăng lên, họ có thể sẽ nhận thêm câu thần chú, nhưng chỉ là phiên bản cao cấp của loại phép thuật họ có ban đầu; họ khó có thể sử dụng nhiều loại phép thuật được.
Đúng như mong đợi, hai đứa Hobgoblin vẫn chưa biết loại phép thuật chính của mình là gì.
Tuy nhiên, do kết quả nghiên cứu những quyển sách mà Hobusei-san thu thập được, cô ấy có thể mở rộng phạm vi loại phép thuật mà cô ấy có thể dùng. Cô ấy đúng là một người siêng năng, chăm chỉ.
Sau đó dường như là Hobusei-san rất vui vì đây là lần đầu tiên cô ấy có đệ tử theo học, vì thế là tâm trạng của cô ấy rất tốt trong suốt quá trình đào tạo hai đứa Hobgoblin về các nguyên tắc cơ bản của phép thuật, và tôi lấy cho mình vài quyển sách và ngồi xuống đọc để tránh làm phiền quá trình đào tạo.
"Hm hm, ồ, tôi hiểu rồi~", tôi nói vậy khi tôi học được cách xử lý các hệ thống phép thuật khác nhau, như hệ thống phép thuật [Hỏa], hệ thống phép thuật [Thủy], bên cạnh phép thuật [Kết thúc] của tôi, tôi đã và đang dùng từ trước đến giờ để tạo ra cây giáo hủy diệt khủng khiếp.
Vâng, có vẻ như với sự đóng góp của đặc tính [Cội nguồn] của tôi, tôi có thể ngay lập tức sử dụng nhiều hệ thống phép thuật khác nhau. Có mối quan hệ không tốt với hệ thống phép thuật, hay chỉ được phép sử dụng một nữa sức mạnh hoặc không thể sử dụng nó,... những người khác sẽ như vậy, không có ngoại lệ, hoặc là có vấn đề, nhưng với tôi dùng nó rất dễ dàng. Nó dường như tăng cường trí nhớ cho tôi, vì thế yeah, nó giúp tôi sử dụng dễ dàng hơn.
Vâng, đặt mấy cái chi tiết nhỏ nhặt sang một bên, vì tôi có thể dùng nó bây giờ nên không phàn nàn gì nữa. Kỹ năng [Điều khiển lửa] và [Điều khiển điện] có lẽ đang mạnh dần lên, vì chúng có một lợi thế là không ra bất kì kí hiệu nào như việc làm phép, thật vô nghĩa khi phải nhớ thần chú.
Tuy nhiên chẳng có vấn đề gì khi sở hữu một loạt các kỹ năng phép thuật tầm xa, chúng cũng không tới nổi tệ.
Ba tiếng trôi qua, tôi lấy một cuốn sách mới trong bộ sưu tập của Hobusei-san và bắt đầu đọc nó, tôi cuối cùng cũng tìm ra cách dùng kỹ năng [Nghề-Người bỏ bùa mê].
Vâng bạn có thể thấy đó, [Nghề-Giám mục] thì khác một chút so với [Nghề-Giáo sĩ] nhưng chúng vẫn có nhiều điểm tương đồng giúp tôi nhanh chóng sử dụng được nó, nhưng [Nghề-Người bỏ bùa mê] thì hoàn toàn khác so với [Nghề-Pháp sư] nên tôi không thể dùng nó một cách hiệu quả được.
Đó là lý do tôi bỏ quên nó giữa chừng cho đến bây giờ.
Ồ, đúng rồi.
[Nghề-Pháp sư] về cơ bản là kỹ thuật giải phóng hoặc tạo ra một cái gì đó, trong khi [Nghề-Người bỏ bùa mê] là một nghề liên quan đến nghệ thuật mà nó can thiệp vào vật liệu, chất liệu hay cái bên trong.
Yeah, nó là như thế đấy, trong khi [Nghề-Pháp sư] vẫn có thể làm những thứ tương tự như [Nghề-Người bỏ bùa mê] như là việc cường hóa vật liệu, dẹp vấn đề hỗ trợ qua một bên, khả năng yểm bùa của [Nghề-Pháp sư] yếu hơn rất nhiều so với [Nghề-Người bỏ bùa mê], và người lại, [Nghề-Người bỏ bùa mê] lại cực kỳ vô dụng trong chiến đấu.
Yeah, cho đến giờ tôi nghĩ tôi nên có một cái nhìn khác về phép thuật.
Dẹp mấy cái khó khăn qua một bên, đến giờ tôi đã có thể sử dụng kỹ năng [Nghề-Người bỏ bùa mê]. Vì cô ấy có nhiều kinh nghiệm hơn, tôi đến chỗ cô Thợ rèn-san.
Ngay khi cô ấy thấy gương mặt của tôi, cô ấy bĩu môi và điều đó làm cho tôi hơn bối rối, sau đó cô ấy cho tôi thử dùng nhiều thứ mà cô ấy đã chế tạo ra.
Tôi yểm bùa vào mấy con dao làm từ nhiều loại Hồn Thạch và mấy cái làm từ sắt.
Kết quả là con dao làm từ Hỏa Hồn Thạch có thể bắn ra lửa mạnh hơn, còn con dao làm từ Thủy Hồn Thạch có thể tạo ra nhiều nước hơn, trong khi sức mạnh và độ sắc bén của con dao bằng sắt tăng lên một cách mạnh mẽ.
Yeah, tôi ngạc nhiên vì sao mà kỹ năng [Nghề-Người bỏ bùa mê] lại dùng dễ đến vậy. Bạn có thể làm cho vũ khí mạnh lên tương đối dễ dàng hơn so với việc làm vậy mà không dùng phép thuật.
Vâng, đó là bề nổi thôi, còn phần chìm là tôi đang chìm trong một đống dao hỏng nè.
Tỉ lệ thành công là rất thấp nếu như Người bỏ bùa mê chưa quen với việc yểm bùa. Sau khi chuyện này chuyện kia xảy ra thì thời gian trôi qua, tôi đi săn, ăn uống và sau đó là đi ngủ.
Tôi ngay lập tức chuyển chúng từ sự chỉ huy trực tiếp của tôi sang nhóm <
Vì tò mò nên tôi cũng đi theo chúng, tôi phát hiện ra rằng Hobusei-san có rất nhiều đầu sách ma thuật hoặc liên quan đến phép thuật trong phòng ngủ của cô ấy. Từ những điều tôi nghe thấy, dường như là những cuốn sách này đã được sưu tập từ hàng hóa cướp được cho tới bây giờ.
Nghe câu chuyện của cô ấy thì, Hobusei-san không bắt đầu việc dùng phép thuật bằng việc hiểu về ba hệ thống phép thuật như cô đã nói trước đây.
Cá thể nào có sẵn năng khiếu phép thuật, sẽ có câu thần chú về hệ thống phép thuật cơ bản phù hợp nhất với cá thể đó ---với tôi là [Kết thúc], còn với Hobusei-san là [Hỏa]--- và như là được ghi sẵn trong đầu họ vậy, cũng như tôi thôi; và khi level họ tăng lên, họ có thể sẽ nhận thêm câu thần chú, nhưng chỉ là phiên bản cao cấp của loại phép thuật họ có ban đầu; họ khó có thể sử dụng nhiều loại phép thuật được.
Đúng như mong đợi, hai đứa Hobgoblin vẫn chưa biết loại phép thuật chính của mình là gì.
Tuy nhiên, do kết quả nghiên cứu những quyển sách mà Hobusei-san thu thập được, cô ấy có thể mở rộng phạm vi loại phép thuật mà cô ấy có thể dùng. Cô ấy đúng là một người siêng năng, chăm chỉ.
Sau đó dường như là Hobusei-san rất vui vì đây là lần đầu tiên cô ấy có đệ tử theo học, vì thế là tâm trạng của cô ấy rất tốt trong suốt quá trình đào tạo hai đứa Hobgoblin về các nguyên tắc cơ bản của phép thuật, và tôi lấy cho mình vài quyển sách và ngồi xuống đọc để tránh làm phiền quá trình đào tạo.
"Hm hm, ồ, tôi hiểu rồi~", tôi nói vậy khi tôi học được cách xử lý các hệ thống phép thuật khác nhau, như hệ thống phép thuật [Hỏa], hệ thống phép thuật [Thủy], bên cạnh phép thuật [Kết thúc] của tôi, tôi đã và đang dùng từ trước đến giờ để tạo ra cây giáo hủy diệt khủng khiếp.
Vâng, có vẻ như với sự đóng góp của đặc tính [Cội nguồn] của tôi, tôi có thể ngay lập tức sử dụng nhiều hệ thống phép thuật khác nhau. Có mối quan hệ không tốt với hệ thống phép thuật, hay chỉ được phép sử dụng một nữa sức mạnh hoặc không thể sử dụng nó,... những người khác sẽ như vậy, không có ngoại lệ, hoặc là có vấn đề, nhưng với tôi dùng nó rất dễ dàng. Nó dường như tăng cường trí nhớ cho tôi, vì thế yeah, nó giúp tôi sử dụng dễ dàng hơn.
Vâng, đặt mấy cái chi tiết nhỏ nhặt sang một bên, vì tôi có thể dùng nó bây giờ nên không phàn nàn gì nữa. Kỹ năng [Điều khiển lửa] và [Điều khiển điện] có lẽ đang mạnh dần lên, vì chúng có một lợi thế là không ra bất kì kí hiệu nào như việc làm phép, thật vô nghĩa khi phải nhớ thần chú.
Tuy nhiên chẳng có vấn đề gì khi sở hữu một loạt các kỹ năng phép thuật tầm xa, chúng cũng không tới nổi tệ.
Ba tiếng trôi qua, tôi lấy một cuốn sách mới trong bộ sưu tập của Hobusei-san và bắt đầu đọc nó, tôi cuối cùng cũng tìm ra cách dùng kỹ năng [Nghề-Người bỏ bùa mê].
Vâng bạn có thể thấy đó, [Nghề-Giám mục] thì khác một chút so với [Nghề-Giáo sĩ] nhưng chúng vẫn có nhiều điểm tương đồng giúp tôi nhanh chóng sử dụng được nó, nhưng [Nghề-Người bỏ bùa mê] thì hoàn toàn khác so với [Nghề-Pháp sư] nên tôi không thể dùng nó một cách hiệu quả được.
Đó là lý do tôi bỏ quên nó giữa chừng cho đến bây giờ.
Ồ, đúng rồi.
[Nghề-Pháp sư] về cơ bản là kỹ thuật giải phóng hoặc tạo ra một cái gì đó, trong khi [Nghề-Người bỏ bùa mê] là một nghề liên quan đến nghệ thuật mà nó can thiệp vào vật liệu, chất liệu hay cái bên trong.
Yeah, nó là như thế đấy, trong khi [Nghề-Pháp sư] vẫn có thể làm những thứ tương tự như [Nghề-Người bỏ bùa mê] như là việc cường hóa vật liệu, dẹp vấn đề hỗ trợ qua một bên, khả năng yểm bùa của [Nghề-Pháp sư] yếu hơn rất nhiều so với [Nghề-Người bỏ bùa mê], và người lại, [Nghề-Người bỏ bùa mê] lại cực kỳ vô dụng trong chiến đấu.
Yeah, cho đến giờ tôi nghĩ tôi nên có một cái nhìn khác về phép thuật.
Dẹp mấy cái khó khăn qua một bên, đến giờ tôi đã có thể sử dụng kỹ năng [Nghề-Người bỏ bùa mê]. Vì cô ấy có nhiều kinh nghiệm hơn, tôi đến chỗ cô Thợ rèn-san.
Ngay khi cô ấy thấy gương mặt của tôi, cô ấy bĩu môi và điều đó làm cho tôi hơn bối rối, sau đó cô ấy cho tôi thử dùng nhiều thứ mà cô ấy đã chế tạo ra.
Tôi yểm bùa vào mấy con dao làm từ nhiều loại Hồn Thạch và mấy cái làm từ sắt.
Kết quả là con dao làm từ Hỏa Hồn Thạch có thể bắn ra lửa mạnh hơn, còn con dao làm từ Thủy Hồn Thạch có thể tạo ra nhiều nước hơn, trong khi sức mạnh và độ sắc bén của con dao bằng sắt tăng lên một cách mạnh mẽ.
Yeah, tôi ngạc nhiên vì sao mà kỹ năng [Nghề-Người bỏ bùa mê] lại dùng dễ đến vậy. Bạn có thể làm cho vũ khí mạnh lên tương đối dễ dàng hơn so với việc làm vậy mà không dùng phép thuật.
Vâng, đó là bề nổi thôi, còn phần chìm là tôi đang chìm trong một đống dao hỏng nè.
Tỉ lệ thành công là rất thấp nếu như Người bỏ bùa mê chưa quen với việc yểm bùa. Sau khi chuyện này chuyện kia xảy ra thì thời gian trôi qua, tôi đi săn, ăn uống và sau đó là đi ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.