Chương 80: Ngày 80: Trận chiến cuối cùng với con người
Kanekiru Kogitsune
14/11/2015
Vào lúc 4 giờ sáng - Chúng tôi bắt đầu đến con đường băng qua doanh trại của quân đội con người. Chỉ huy là Người thừa kế của Đế chế Kirika (gần 24 tuổi), hắn hiện tại đang có mặt tại doanh trại của quân đội con người.
Quân số hiện tại của kẻ thù vào khoảng 2000. Có lẽ như xuất hiện một đơn vị nô lệ trông có vẻ như chúng là một đơn vị ưu tú. Trụ sở chính được bảo vệ rất chắc chắn với nhiều lính gác để ngăn chặn những kẻ xâm nhập. Chúng dường như đã học được từ những lần tấn công trước đây của tôi, sự canh gác của chúng gần như không thể phá vỡ vào lúc này.
Lực lượng của chúng tôi vào khoảng 650 tên, với 500 tên là nhóm quân ưu tú của tộc Elf do Ông cha Elf chỉ huy.
Lần này sẽ không có tù binh chiến tranh, một cuộc đối đầu trực diện của chúng. Lần này sẽ không có những trò bẩn và có lẽ sẽ có thương vong.
Đầu tiên, chúng tôi cần xem xét đến vấn đề thời gian. Điều kiện hiện tại cho phép tôi sử dụng bóng tối để triệu hồi Hiệp Sĩ Xương Đen. Điều này có thể tạo cho chúng tôi lợi thế nếu tham chiến sớm, tôi sẽ không mất một chút sức mạnh ma thuật nào vì đã có năng lực hấp thụ sức mạnh từ bóng tối của môi trường xung quanh. Hiện tại, nguồn sáng duy nhất là những ngọn lửa hoặc những thứ tương tự.
Vì thế, dường như không cần thiết cho chúng tôi là lao vào tấn công một cách mù quáng.
Dường như Người thừa kế của Đế chế có một quy tắc về đạo đức tương tự như tôi, đó là lý do cho sự hiện diện của đơn vị nô lệ này. Đơn vị đó được dẫn dắt bởi một tên bạo chúa, người đã thực hiện rất nhiều tội ác khác nhau. Vì thế, tôi quyết định là sẽ có lợi nếu như phái những Sát Thủ Xương Đen đi với một mục đích duy nhất là loại trừ người đàn ông này. Sự mô tả về hắn ta đã được nói rõ cho tôi biết bởi Hiệp Sĩ Sắt Rỉ, rõ ràng là Hiệp Sĩ Sắt Rỉ không thích người đàn ông này. Cũng ổn với tôi, 3 con chim và 1 hòn đá. Một khi người đàn ông này bị tiêu diệt, chúng tôi có thể dễ dàng sử dụng những người nô lệ để gây ra một sự hỗn loạn chống lại quân đội của kẻ thù vì kẻ nắm giữ sự kiểm soát những cái còng nô lệ của chúng sẽ bị giết. Có khả năng là những cái còng ở cổ này có cùng khả năng với cái của tôi, nếu trong trường hợp như vậy nó cần được tháo bỏ đi. Vẫn có khả năng là người đàn ông này là chủ của con Chimera (quái thú do sự kết hợp của nhiều con quái vật khác nhau), nếu nó trở lại bản tính hoang dã sau khi chủ nhân của nó chết, thì không cần thiết là phải giết con quái thú này. Tôi biết, tôi vẫn có thể một mình chinh phục con quái thú này.
Hừm, một điều cần phải xem xét lại, nhưng tôi cũng không nên quá chắc chắn là khi tên chủ nhân bị tiêu diệt thì con quái thú đó sẽ cảm nhận được cái chết của tên đó và trở nên hung hăng và tấn công tất cả mọi người xung quanh. Nếu điều đó xảy ra, thì sau đó sự phân tâm của kẻ thù có thể giúp chúng tôi tháo bỏ còng nô lệ. Con quái thú này là sự kết hợp một số bộ phận của con voi, hổ, rắn và cua cao gần 6m.
Đã đến lúc tên chủ nô bị tiêu diệt, không may là dường như con quái thú chỉ quyết định trốn khỏi khu vực. Tôi thừa nhận rằng nó làm vậy khiến tôi hơi bực. Bây giờ các nô lệ đã được tự do, chúng tôi xoay sở để nắm được số lượng của họ, mặc dù việc này không thể diễn ra ngay lập tức vì sau khi có được sự tự do họ nhanh chóng bị đàn áp bởi những tên lính gác tinh nhuệ. Kết quả còn tuyệt vời hơn ở cuộc tấn công đầu tiên này là nó đã làm giảm đi một lượng lớn cả về số lượng và chất lượng của quân thù. Thêm vào đó, lợi dụng sự hỗn loạn của những người nô lệ khi họ nổi dậy, tôi cho những con Sát Thủ Xương Đen loại bỏ những tên đặc biệt quan trọng. Hơn một chục tên con người bị loại bỏ mà không ai nhận ra. Nhưng sau đó một lúc tôi quyết định, chúng tôi đã dành quá đủ thời gian cho chiến thuật này. Vì thế, chúng tôi bắt đầu cuộc tấn công vào doanh trại của con người trở thành chiến trường tấn công toàn lực.
Mặt trời cũng sắp lên và khả năng di chuyển của Lính Xương Đen bắt đầu suy giảm, chẳng bao lâu nữa số lượng Lính Xương Đen bắt đầu bị hủy diệt sẽ tăng lên đều đặn. Ngay sau đó, một trong số những tên chỉ huy ngu ngốc của con người sẽ thét lên với lính của hắn, nó sẽ có tác dụng và sự cảnh giác của chúng sẽ tăng lên. Mặt trời cũng đã lên, và những tên Lính Xương Đen đã có thể bị nhìn thấy. Mặc dù chúng đã bị mất rất nhiều năng lực, tôi vẫn trì hoãn một cuộc đối đầu trực diện cho đến khi một điều kiện thuận lợi xuất hiện.
Trong khi mặt trời đã lên, vẫn còn một chút bóng tối bên trong khu rừng để hấp thụ thêm sức mạnh ma thuật. Với những xác chết còn mới tạo ra bởi những nô lệ Undead của tôi, thì việc tạo ra những Lính Xương là một vấn đề đơn giản. Một vết cắn lén thì không thành vấn đề, nhưng tạo ra một số lượng lớn chiến binh mới là điều cần lưu tâm.
Trong khi sự di chuyển của chúng có thể bị cản trở bởi ánh nắng mặt trời, sức mạnh của chúng thì không phải trò đùa, mặc dù chậm hơn, nhưng với số lượng mà tôi có thể tạo ra, chúng vẫn có thể triệt hạ được một lượng lớn kẻ thù.
Vì những tên Lính Xương này tỏ ra vô cùng hiệu quả, để tăng thời gian tồn tại của chúng, tôi tăng cường thêm sức mạnh cho chúng bằng cách tăng thêm lượng ma thuật vào từng tên một, cũng như tăng thêm khả năng kháng cho chúng. Kết quả là hiệu quả chiến đấu của những tên Lính Xương tăng lên mạnh mẽ. Những tiếng rên, gào thảm thiết của bọn con người khi thấy rằng những con Hiệp Sĩ Xương trở nên miễn dịch với ánh sáng mặt trời, chắc chắn là mang lại niềm vui cho tôi, một tràng cười đã nở rộ. Không cần phải nói, việc tăng cường sức mạnh của những tên Lính Xương của tôi đã tạo ra việc mất tinh thần chiến đấu của quân đội con người. Như bạn có thể tưởng tượng, một khi cuộc chiến càng tiến triển, số lượng con người chiến đấu với Lính Xương càng tăng lên không ngừng. Ngay cả khi đó chỉ là một trường hợp nhất định, sự thật là những tên Lính Xương liên tiếp ùa vào cuộc chiến, sẽ gây ra một sự suy sụp tinh thần không thể tránh khỏi.
Đáng buồn là tôi không thể chỉ dựa vào Lính Xương mãi được, khi số lượng con người tăng lên, mặt trời vẫn tiếp tục lên cao, và số lượng Lính Xương giảm xuống rất nhiều. Với lưu ý này, tôi gửi mệnh lệnh đến tất cả các lực lượng, tấn công vào nhiều vị trí khác nhau. Ogakichi-kun được chỉ đạo ra tiền tuyến, nơi cuộc chiến diễn ra ác liệt nhất trong khi những người khác ở những vị trí thích hợp. Cuộc chiến trở nên vô cùng đáng sợ trên khắp cả chiến trường. Với mỗi một người mạnh nhất của chúng tôi đảm nhận một phía, có đôi lúc tinh thần của bọn con người trở nên lung lây, run sợ, nhưng vẫn có lúc bằng cách nào đó xoay sở để tập hợp quân lính của chúng và đánh trả dữ dội hơn. Đây sẽ không phải là một cuộc chiến dễ dàng, tôi đã chứng kiến 2 con Kobold ngã xuống sau khi bị đè bẹp bởi hàng tá quân thù.
Hừm? Tôi nghĩ tôi vừa thấy một vài tên Goblin ở gần đây, lấy được con Chimera, giỏi thật đấy, tôi sẽ nghĩ đến việc ăn nó sau khi cuộc chiến này kết thúc.
Sau khi chứng kiến những cảnh tượng này, tôi liếc nhìn kẻ duy nhất còn sót lại ở trụ sở chính của con người, duy trì cái nhìn đó đến khi tấn công. Từ cái nhìn đó, tên con người có có một chỉ số tấn công khá bất thường. Tôi kích hoạt [Nghề-Phù thủy] để phá vỡ sự tập trung của kẻ thù. Sau khi kích hoạt [Nghề-Sát thủ] và [Ẩn thân] để che giấu sự hiện diện của tôi. Để được như vậy, tôi cũng tỏa ra một lượng năng lượng rất lớn, tôi quyết định dùng vật phẩm ma thuật [Nhà ẩn dật Robe] như một thứ phòng hờ để tránh bị phát hiện.
Đó là tất cả các biện pháp để đến gần Người thừa kế của Đế Chế và chỉ huy của quân đội con người. Hắn mặc một bộ giáp lộng lẫy và hắn cũng nhận ra sự hiện diện của tôi. Tuy nhiên, khi tôi tiến tới, không hề có một sát khí nào cả. Lý do cho chuyện này là vì nếu tôi giết Người thừa kế, thì nó sẽ khiến cuộc xung đột này trở thành một cuộc chiến để trả thù cho Người thừa kế của Đế chế. Tất cả những chuyện này đều là tình trạng tồi tệ và cuối cùng kết quả là sự tuyệt vọng của tộc Elf. Tôi cần cực kỳ nghiêm túc tránh phải giết hắn, viễn cảnh mà tộc Elf và các sinh vật trong khu rừng dính vào Đế chế, cần phải được tránh bằng bất cứ giá nào. Với sự gia tăng nhanh chóng về số lượng, chúng tôi sẽ dễ dàng bị nghiền nát dưới chân của chúng.
Tôi thích những người cai quản khu rừng này là tộc Elf, tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp của tôi với họ. Một lý do khác để tránh giết hại hắn trong tình huống này.
Với tất cả mọi thứ đã được xem xét, tôi nhanh chóng khuất phục Người thừa kế. Nói khẻ vào tai hắn, tôi cho hắn chỉ dẫn đến vị trí của chúng tôi. Trong khi nói thế, tôi trượt một bình chất lỏng màu đỏ vào túi của hắn. Tôi thông báo cho hắn biết nó là, trong thực tế, loại thuốc có thể chữa tất cả các loại bệnh. Sau khi nói như vậy, tôi thả hắn ra. Hắn gật đầu để thể hiện hắn hiểu ý của tôi. Sau đó, chúng tôi tách ra để bắt đầu những điều cần phải làm tiếp theo.
Vì công việc làm ăn này đã hoàn thành. Tôi gọi cho Asue-chan tạo ra một bức tường bằng đất sét rắn chắc để phân tách hai quân đội. Điều này là quá đủ cho lúc này.
Trước khi họ xoay sở để tạo một lỗ hỏng thông qua bức tường đất sét, tất cả những cơ thể như con Chimera được nhặt lại. Chúng tôi tập hợp những người bị thương cũng như người sống sót, những gì còn sót lại của đơn vị nô lệ và nhanh chóng rút lui. Thành thật mà nói thì tôi rất muốn mang về nhà càng nhiều thịt càng tốt và lắp đầy bụng của tôi, nhưng với điều kiện bây giờ, thời gian là điều cốt yếu. May mắn thay tôi đã dành nhiều thời gian giữa cuộc chiến để làm nhiều thứ nên bây giờ, chúng tôi đã có phần thưởng xứng đáng cho cuộc chiến. Như là con Chimera.
Sigh... Một tiếng thở dài, kiên nhẫn là một đức tính tốt... Kiên nhẫn...
Và như vậy, chúng tôi rút về hang động để chữa trị cho những người bị thương. Vì chúng tôi đã yêu cầu một đơn vị y tế từ quân đội của tộc Elf khi chúng tôi rút lui, họ tới kịp thời để hỗ trợ cho việc điều trị những chiến binh bị thương nặng. Tỷ lệ điều trị được tăng lên rất nhiều. Thật không may là đã có những người ngã xuống trên chiến trường mà không được cứu chữa vì thời gian không cho phép. Tất cả 100 người thuộc "cựu" đơn vị nô lệ của chúng tôi cũng đã xoay sở trở về. Tất cả những con Elf của chúng tôi đều trở về bình an vô sự, trừ những con vẫn còn mang cái còng nô lệ mà tôi phải để lại với Potsun. Mặc dù không nên có thêm một chút bạo lực nào nữa, nhưng có thêm một biện pháp an toàn thì không hề đau đớn.
Trong tổng số, lần đầu tiên trong một cuộc chiến, đã có thương vong. Tổng công 20 người: 3 Hobgoblin, 2 Hobgoblin Mage, 5 Goblin, 6 Kobold và 4 Elf nam đã tử trận. Đó là một trận chiến tàn bạo, và sức mạnh của kẻ thù không phải là một trò đùa. Tôi có thể nói rằng có lẽ là may mắn khi số thương vong của chúng tôi chỉ ở mức này trong một tình huống như vậy. Phần cơ thể của họ được nhặt lại và tổ chức một buổi mai táng thích hợp, và hỏa thiêu họ. Lời cầu nguyện được gửi đi và có một sự nghẹn ngào cảm xúc trong bầu không khí này, nhiều giọt nước mắt đã rơi xuống vào ngày hôm nay.
Trong bầu không khí u buồn này, tôi cũng không thể nói một điều gì vì chính bản thân tôi cũng thấy buồn. Không một giọt nước mắt rơi ra. Tuy nhiên, như thường lệ tôi sống một cuộc sống thèm khát sự tăng trưởng mạnh mẽ, và tôi lấy một phần của mỗi người để hấp thụ. Tôi chỉ thấy điều này khá bình thường, nên tôi cũng không nghĩ nhiều về nó.
Tôi lấy những phần thịt ngon lành của con Chimera, mặc dù tôi cũng nhặt một phần nhỏ của những người ngã xuống trên đường về căn cứ, nhìn những cơ thể của họ cháy cũng khiến tôi hơi khó chịu một chút. Thật là uổng phí cho tôi khi vượt qua khá nhiều rắc rối chỉ để mang họ về và hỏa thiêu họ, sigh... lại một tiếng thở dài.
Học kỹ năng [Hợp nhất].
Hừm, đây là một kỹ năng ấn tượng mà tôi nhận được từ con Chimera. Dường như kỹ năng này, tôi đã từng nhận được một cái tượng tự như cái tôi vừa nhận. Tôi tự hỏi nó có thể áp dụng lên những kỹ năng khác trong kho tàng kỹ năng của tôi không? Vâng, với ngày hôm nay, chuẩn bị chỗ ngủ cho nhóm cựu nô lệ sẽ là ưu tiên hàng đầu. Sau khi ngâm mình trong suối nước nóng được một lúc, tôi bắt đầu đi vào phòng ngủ của tôi.
Hừmmmmmm... Nếu mọi chuyện vẫn ổn, đây có thể là khi cuộc chiến và công việc làm ăn với Ông cha Elf kết thúc. Với suy nghĩ cuối cùng như vậy, tôi rơi vào một giấc ngủ sâu.
Quân số hiện tại của kẻ thù vào khoảng 2000. Có lẽ như xuất hiện một đơn vị nô lệ trông có vẻ như chúng là một đơn vị ưu tú. Trụ sở chính được bảo vệ rất chắc chắn với nhiều lính gác để ngăn chặn những kẻ xâm nhập. Chúng dường như đã học được từ những lần tấn công trước đây của tôi, sự canh gác của chúng gần như không thể phá vỡ vào lúc này.
Lực lượng của chúng tôi vào khoảng 650 tên, với 500 tên là nhóm quân ưu tú của tộc Elf do Ông cha Elf chỉ huy.
Lần này sẽ không có tù binh chiến tranh, một cuộc đối đầu trực diện của chúng. Lần này sẽ không có những trò bẩn và có lẽ sẽ có thương vong.
Đầu tiên, chúng tôi cần xem xét đến vấn đề thời gian. Điều kiện hiện tại cho phép tôi sử dụng bóng tối để triệu hồi Hiệp Sĩ Xương Đen. Điều này có thể tạo cho chúng tôi lợi thế nếu tham chiến sớm, tôi sẽ không mất một chút sức mạnh ma thuật nào vì đã có năng lực hấp thụ sức mạnh từ bóng tối của môi trường xung quanh. Hiện tại, nguồn sáng duy nhất là những ngọn lửa hoặc những thứ tương tự.
Vì thế, dường như không cần thiết cho chúng tôi là lao vào tấn công một cách mù quáng.
Dường như Người thừa kế của Đế chế có một quy tắc về đạo đức tương tự như tôi, đó là lý do cho sự hiện diện của đơn vị nô lệ này. Đơn vị đó được dẫn dắt bởi một tên bạo chúa, người đã thực hiện rất nhiều tội ác khác nhau. Vì thế, tôi quyết định là sẽ có lợi nếu như phái những Sát Thủ Xương Đen đi với một mục đích duy nhất là loại trừ người đàn ông này. Sự mô tả về hắn ta đã được nói rõ cho tôi biết bởi Hiệp Sĩ Sắt Rỉ, rõ ràng là Hiệp Sĩ Sắt Rỉ không thích người đàn ông này. Cũng ổn với tôi, 3 con chim và 1 hòn đá. Một khi người đàn ông này bị tiêu diệt, chúng tôi có thể dễ dàng sử dụng những người nô lệ để gây ra một sự hỗn loạn chống lại quân đội của kẻ thù vì kẻ nắm giữ sự kiểm soát những cái còng nô lệ của chúng sẽ bị giết. Có khả năng là những cái còng ở cổ này có cùng khả năng với cái của tôi, nếu trong trường hợp như vậy nó cần được tháo bỏ đi. Vẫn có khả năng là người đàn ông này là chủ của con Chimera (quái thú do sự kết hợp của nhiều con quái vật khác nhau), nếu nó trở lại bản tính hoang dã sau khi chủ nhân của nó chết, thì không cần thiết là phải giết con quái thú này. Tôi biết, tôi vẫn có thể một mình chinh phục con quái thú này.
Hừm, một điều cần phải xem xét lại, nhưng tôi cũng không nên quá chắc chắn là khi tên chủ nhân bị tiêu diệt thì con quái thú đó sẽ cảm nhận được cái chết của tên đó và trở nên hung hăng và tấn công tất cả mọi người xung quanh. Nếu điều đó xảy ra, thì sau đó sự phân tâm của kẻ thù có thể giúp chúng tôi tháo bỏ còng nô lệ. Con quái thú này là sự kết hợp một số bộ phận của con voi, hổ, rắn và cua cao gần 6m.
Đã đến lúc tên chủ nô bị tiêu diệt, không may là dường như con quái thú chỉ quyết định trốn khỏi khu vực. Tôi thừa nhận rằng nó làm vậy khiến tôi hơi bực. Bây giờ các nô lệ đã được tự do, chúng tôi xoay sở để nắm được số lượng của họ, mặc dù việc này không thể diễn ra ngay lập tức vì sau khi có được sự tự do họ nhanh chóng bị đàn áp bởi những tên lính gác tinh nhuệ. Kết quả còn tuyệt vời hơn ở cuộc tấn công đầu tiên này là nó đã làm giảm đi một lượng lớn cả về số lượng và chất lượng của quân thù. Thêm vào đó, lợi dụng sự hỗn loạn của những người nô lệ khi họ nổi dậy, tôi cho những con Sát Thủ Xương Đen loại bỏ những tên đặc biệt quan trọng. Hơn một chục tên con người bị loại bỏ mà không ai nhận ra. Nhưng sau đó một lúc tôi quyết định, chúng tôi đã dành quá đủ thời gian cho chiến thuật này. Vì thế, chúng tôi bắt đầu cuộc tấn công vào doanh trại của con người trở thành chiến trường tấn công toàn lực.
Mặt trời cũng sắp lên và khả năng di chuyển của Lính Xương Đen bắt đầu suy giảm, chẳng bao lâu nữa số lượng Lính Xương Đen bắt đầu bị hủy diệt sẽ tăng lên đều đặn. Ngay sau đó, một trong số những tên chỉ huy ngu ngốc của con người sẽ thét lên với lính của hắn, nó sẽ có tác dụng và sự cảnh giác của chúng sẽ tăng lên. Mặt trời cũng đã lên, và những tên Lính Xương Đen đã có thể bị nhìn thấy. Mặc dù chúng đã bị mất rất nhiều năng lực, tôi vẫn trì hoãn một cuộc đối đầu trực diện cho đến khi một điều kiện thuận lợi xuất hiện.
Trong khi mặt trời đã lên, vẫn còn một chút bóng tối bên trong khu rừng để hấp thụ thêm sức mạnh ma thuật. Với những xác chết còn mới tạo ra bởi những nô lệ Undead của tôi, thì việc tạo ra những Lính Xương là một vấn đề đơn giản. Một vết cắn lén thì không thành vấn đề, nhưng tạo ra một số lượng lớn chiến binh mới là điều cần lưu tâm.
Trong khi sự di chuyển của chúng có thể bị cản trở bởi ánh nắng mặt trời, sức mạnh của chúng thì không phải trò đùa, mặc dù chậm hơn, nhưng với số lượng mà tôi có thể tạo ra, chúng vẫn có thể triệt hạ được một lượng lớn kẻ thù.
Vì những tên Lính Xương này tỏ ra vô cùng hiệu quả, để tăng thời gian tồn tại của chúng, tôi tăng cường thêm sức mạnh cho chúng bằng cách tăng thêm lượng ma thuật vào từng tên một, cũng như tăng thêm khả năng kháng cho chúng. Kết quả là hiệu quả chiến đấu của những tên Lính Xương tăng lên mạnh mẽ. Những tiếng rên, gào thảm thiết của bọn con người khi thấy rằng những con Hiệp Sĩ Xương trở nên miễn dịch với ánh sáng mặt trời, chắc chắn là mang lại niềm vui cho tôi, một tràng cười đã nở rộ. Không cần phải nói, việc tăng cường sức mạnh của những tên Lính Xương của tôi đã tạo ra việc mất tinh thần chiến đấu của quân đội con người. Như bạn có thể tưởng tượng, một khi cuộc chiến càng tiến triển, số lượng con người chiến đấu với Lính Xương càng tăng lên không ngừng. Ngay cả khi đó chỉ là một trường hợp nhất định, sự thật là những tên Lính Xương liên tiếp ùa vào cuộc chiến, sẽ gây ra một sự suy sụp tinh thần không thể tránh khỏi.
Đáng buồn là tôi không thể chỉ dựa vào Lính Xương mãi được, khi số lượng con người tăng lên, mặt trời vẫn tiếp tục lên cao, và số lượng Lính Xương giảm xuống rất nhiều. Với lưu ý này, tôi gửi mệnh lệnh đến tất cả các lực lượng, tấn công vào nhiều vị trí khác nhau. Ogakichi-kun được chỉ đạo ra tiền tuyến, nơi cuộc chiến diễn ra ác liệt nhất trong khi những người khác ở những vị trí thích hợp. Cuộc chiến trở nên vô cùng đáng sợ trên khắp cả chiến trường. Với mỗi một người mạnh nhất của chúng tôi đảm nhận một phía, có đôi lúc tinh thần của bọn con người trở nên lung lây, run sợ, nhưng vẫn có lúc bằng cách nào đó xoay sở để tập hợp quân lính của chúng và đánh trả dữ dội hơn. Đây sẽ không phải là một cuộc chiến dễ dàng, tôi đã chứng kiến 2 con Kobold ngã xuống sau khi bị đè bẹp bởi hàng tá quân thù.
Hừm? Tôi nghĩ tôi vừa thấy một vài tên Goblin ở gần đây, lấy được con Chimera, giỏi thật đấy, tôi sẽ nghĩ đến việc ăn nó sau khi cuộc chiến này kết thúc.
Sau khi chứng kiến những cảnh tượng này, tôi liếc nhìn kẻ duy nhất còn sót lại ở trụ sở chính của con người, duy trì cái nhìn đó đến khi tấn công. Từ cái nhìn đó, tên con người có có một chỉ số tấn công khá bất thường. Tôi kích hoạt [Nghề-Phù thủy] để phá vỡ sự tập trung của kẻ thù. Sau khi kích hoạt [Nghề-Sát thủ] và [Ẩn thân] để che giấu sự hiện diện của tôi. Để được như vậy, tôi cũng tỏa ra một lượng năng lượng rất lớn, tôi quyết định dùng vật phẩm ma thuật [Nhà ẩn dật Robe] như một thứ phòng hờ để tránh bị phát hiện.
Đó là tất cả các biện pháp để đến gần Người thừa kế của Đế Chế và chỉ huy của quân đội con người. Hắn mặc một bộ giáp lộng lẫy và hắn cũng nhận ra sự hiện diện của tôi. Tuy nhiên, khi tôi tiến tới, không hề có một sát khí nào cả. Lý do cho chuyện này là vì nếu tôi giết Người thừa kế, thì nó sẽ khiến cuộc xung đột này trở thành một cuộc chiến để trả thù cho Người thừa kế của Đế chế. Tất cả những chuyện này đều là tình trạng tồi tệ và cuối cùng kết quả là sự tuyệt vọng của tộc Elf. Tôi cần cực kỳ nghiêm túc tránh phải giết hắn, viễn cảnh mà tộc Elf và các sinh vật trong khu rừng dính vào Đế chế, cần phải được tránh bằng bất cứ giá nào. Với sự gia tăng nhanh chóng về số lượng, chúng tôi sẽ dễ dàng bị nghiền nát dưới chân của chúng.
Tôi thích những người cai quản khu rừng này là tộc Elf, tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp của tôi với họ. Một lý do khác để tránh giết hại hắn trong tình huống này.
Với tất cả mọi thứ đã được xem xét, tôi nhanh chóng khuất phục Người thừa kế. Nói khẻ vào tai hắn, tôi cho hắn chỉ dẫn đến vị trí của chúng tôi. Trong khi nói thế, tôi trượt một bình chất lỏng màu đỏ vào túi của hắn. Tôi thông báo cho hắn biết nó là, trong thực tế, loại thuốc có thể chữa tất cả các loại bệnh. Sau khi nói như vậy, tôi thả hắn ra. Hắn gật đầu để thể hiện hắn hiểu ý của tôi. Sau đó, chúng tôi tách ra để bắt đầu những điều cần phải làm tiếp theo.
Vì công việc làm ăn này đã hoàn thành. Tôi gọi cho Asue-chan tạo ra một bức tường bằng đất sét rắn chắc để phân tách hai quân đội. Điều này là quá đủ cho lúc này.
Trước khi họ xoay sở để tạo một lỗ hỏng thông qua bức tường đất sét, tất cả những cơ thể như con Chimera được nhặt lại. Chúng tôi tập hợp những người bị thương cũng như người sống sót, những gì còn sót lại của đơn vị nô lệ và nhanh chóng rút lui. Thành thật mà nói thì tôi rất muốn mang về nhà càng nhiều thịt càng tốt và lắp đầy bụng của tôi, nhưng với điều kiện bây giờ, thời gian là điều cốt yếu. May mắn thay tôi đã dành nhiều thời gian giữa cuộc chiến để làm nhiều thứ nên bây giờ, chúng tôi đã có phần thưởng xứng đáng cho cuộc chiến. Như là con Chimera.
Sigh... Một tiếng thở dài, kiên nhẫn là một đức tính tốt... Kiên nhẫn...
Và như vậy, chúng tôi rút về hang động để chữa trị cho những người bị thương. Vì chúng tôi đã yêu cầu một đơn vị y tế từ quân đội của tộc Elf khi chúng tôi rút lui, họ tới kịp thời để hỗ trợ cho việc điều trị những chiến binh bị thương nặng. Tỷ lệ điều trị được tăng lên rất nhiều. Thật không may là đã có những người ngã xuống trên chiến trường mà không được cứu chữa vì thời gian không cho phép. Tất cả 100 người thuộc "cựu" đơn vị nô lệ của chúng tôi cũng đã xoay sở trở về. Tất cả những con Elf của chúng tôi đều trở về bình an vô sự, trừ những con vẫn còn mang cái còng nô lệ mà tôi phải để lại với Potsun. Mặc dù không nên có thêm một chút bạo lực nào nữa, nhưng có thêm một biện pháp an toàn thì không hề đau đớn.
Trong tổng số, lần đầu tiên trong một cuộc chiến, đã có thương vong. Tổng công 20 người: 3 Hobgoblin, 2 Hobgoblin Mage, 5 Goblin, 6 Kobold và 4 Elf nam đã tử trận. Đó là một trận chiến tàn bạo, và sức mạnh của kẻ thù không phải là một trò đùa. Tôi có thể nói rằng có lẽ là may mắn khi số thương vong của chúng tôi chỉ ở mức này trong một tình huống như vậy. Phần cơ thể của họ được nhặt lại và tổ chức một buổi mai táng thích hợp, và hỏa thiêu họ. Lời cầu nguyện được gửi đi và có một sự nghẹn ngào cảm xúc trong bầu không khí này, nhiều giọt nước mắt đã rơi xuống vào ngày hôm nay.
Trong bầu không khí u buồn này, tôi cũng không thể nói một điều gì vì chính bản thân tôi cũng thấy buồn. Không một giọt nước mắt rơi ra. Tuy nhiên, như thường lệ tôi sống một cuộc sống thèm khát sự tăng trưởng mạnh mẽ, và tôi lấy một phần của mỗi người để hấp thụ. Tôi chỉ thấy điều này khá bình thường, nên tôi cũng không nghĩ nhiều về nó.
Tôi lấy những phần thịt ngon lành của con Chimera, mặc dù tôi cũng nhặt một phần nhỏ của những người ngã xuống trên đường về căn cứ, nhìn những cơ thể của họ cháy cũng khiến tôi hơi khó chịu một chút. Thật là uổng phí cho tôi khi vượt qua khá nhiều rắc rối chỉ để mang họ về và hỏa thiêu họ, sigh... lại một tiếng thở dài.
Học kỹ năng [Hợp nhất].
Hừm, đây là một kỹ năng ấn tượng mà tôi nhận được từ con Chimera. Dường như kỹ năng này, tôi đã từng nhận được một cái tượng tự như cái tôi vừa nhận. Tôi tự hỏi nó có thể áp dụng lên những kỹ năng khác trong kho tàng kỹ năng của tôi không? Vâng, với ngày hôm nay, chuẩn bị chỗ ngủ cho nhóm cựu nô lệ sẽ là ưu tiên hàng đầu. Sau khi ngâm mình trong suối nước nóng được một lúc, tôi bắt đầu đi vào phòng ngủ của tôi.
Hừmmmmmm... Nếu mọi chuyện vẫn ổn, đây có thể là khi cuộc chiến và công việc làm ăn với Ông cha Elf kết thúc. Với suy nghĩ cuối cùng như vậy, tôi rơi vào một giấc ngủ sâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.