Chương 96: Ngày 96: Pháo Đài Trient
Kanekiru Kogitsune
14/11/2015
Chúng tôi đã đến được Pháo đài <>, vào khoảng giữa trưa. Đó là một thành phố rộng lớn được bao quanh bởi những bức tường trắng cao lớn và mạnh mẽ. Muốn hạ gục cái pháo đài này thì không phải là một chuyện đơn giản đâu, chưa nói đến hàng tấn vũ khí được chế tạo ở bên trong bức tường của thành phố này.
Khi tôi đang nghĩ về chuyện này, dường như có một sự chấn động mạnh xung quanh chúng tôi. Có lẽ là vì bản thân tôi, là một con Ogre Đen, được hộ tống với Kumajirou và Kurosaburou.
Dường như là tôi sẽ không thể đặt chân được vào thành phố này... Cũng đúng khi nói rằng cái tình trạng an toàn bây giờ có thể biến thành một tình trạng tồi tệ đến mức thảm khốc... Nhưng chỉ một lúc sau, tên Người đại diện xuất hiện và yêu cầu những tên lính canh cho phép tôi vào. Điều này cũng nói lên rằng lên Người đại diện này cũng có sức ảnh hưởng kha khá trong khu vực này đấy.
Để tỏ lòng biết ơn, tôi đồng ý bán một vài cái mai của con Quy Xà với giá rẻ hơn cho hắn. Dù sao thì tôi nghĩ tốt nhất là mình nên ẩn thân vào cái áo choàng của tôi, dù nó không thể che được mấy cái sừng, nhưng ít nhất thì tôi ít tạo ra sự chú ý hơn...
Loài người là chủng loài chiếm đa số trong Pháo đài này, mặc dù tôi vẫn thấy một vài loài quái thú và loài có hình dạng giống con người. Nhưng tôi phải nói rằng tỷ lệ giữa loài người và loài khác là khoảng 6:1.
Xem xét về tổng thể thì thành phố này cũng khá sống động; các cửa hàng được xếp theo các con phố lớn; âm thanh vui vẻ và tiếng cười của trẻ con vang lên khắp các con đường; ánh sáng đến từ nhiều tòa nhà khác nhau, và trên tất cả thì tinh thần của người dân ở đây rất thoải mái.
Chắc cũng sẽ có nhiều điểm tối trong thành phố này, nhưng so với các phần còn lại, đây là một thành phố bạn có thể tận hưởng cuộc sống.
Tôi ghé thăm nhiều cửa hàng sau khi vào thị trấn, và sau đó nữa thì tôi đi tìm một quán trọ để nghỉ qua đêm. Hôm nay là một ngày khá bận rộn.
Tôi đã lên kế hoạch ở lại thành phố này khoảng 4-5 ngày.
Tôi cũng đã nói với các cô gái là họ có thể ở lại đây hoặc là đi chung với tôi khi tôi trở về, và tôi sẽ tôn trọng quyết định của họ dù họ có chọn cái nào đi chăng nữa.
Khi tôi đang nghĩ về chuyện này, dường như có một sự chấn động mạnh xung quanh chúng tôi. Có lẽ là vì bản thân tôi, là một con Ogre Đen, được hộ tống với Kumajirou và Kurosaburou.
Dường như là tôi sẽ không thể đặt chân được vào thành phố này... Cũng đúng khi nói rằng cái tình trạng an toàn bây giờ có thể biến thành một tình trạng tồi tệ đến mức thảm khốc... Nhưng chỉ một lúc sau, tên Người đại diện xuất hiện và yêu cầu những tên lính canh cho phép tôi vào. Điều này cũng nói lên rằng lên Người đại diện này cũng có sức ảnh hưởng kha khá trong khu vực này đấy.
Để tỏ lòng biết ơn, tôi đồng ý bán một vài cái mai của con Quy Xà với giá rẻ hơn cho hắn. Dù sao thì tôi nghĩ tốt nhất là mình nên ẩn thân vào cái áo choàng của tôi, dù nó không thể che được mấy cái sừng, nhưng ít nhất thì tôi ít tạo ra sự chú ý hơn...
Loài người là chủng loài chiếm đa số trong Pháo đài này, mặc dù tôi vẫn thấy một vài loài quái thú và loài có hình dạng giống con người. Nhưng tôi phải nói rằng tỷ lệ giữa loài người và loài khác là khoảng 6:1.
Xem xét về tổng thể thì thành phố này cũng khá sống động; các cửa hàng được xếp theo các con phố lớn; âm thanh vui vẻ và tiếng cười của trẻ con vang lên khắp các con đường; ánh sáng đến từ nhiều tòa nhà khác nhau, và trên tất cả thì tinh thần của người dân ở đây rất thoải mái.
Chắc cũng sẽ có nhiều điểm tối trong thành phố này, nhưng so với các phần còn lại, đây là một thành phố bạn có thể tận hưởng cuộc sống.
Tôi ghé thăm nhiều cửa hàng sau khi vào thị trấn, và sau đó nữa thì tôi đi tìm một quán trọ để nghỉ qua đêm. Hôm nay là một ngày khá bận rộn.
Tôi đã lên kế hoạch ở lại thành phố này khoảng 4-5 ngày.
Tôi cũng đã nói với các cô gái là họ có thể ở lại đây hoặc là đi chung với tôi khi tôi trở về, và tôi sẽ tôn trọng quyết định của họ dù họ có chọn cái nào đi chăng nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.