Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Chương 1181

Ss Tần

20/04/2024



Chương 1187

Lý Dục Thần nói: “Chỉ có người từng lên Thiên Đô, từng đến Vạn Tiên Trận, từng được kiếm khi Vạn Tiên gột rửa, mới có khí của Vạn Tiên trong kiếm ý. Tôi chưa từng gặp ông, cũng chưa từng thấy tên của ông trong danh sách đệ tử Thiên Đô, rốt cuộc ông là ai?”

“Cậu đến từ Thiên Đô ư?”, Lục Kính Sơn hỏi.

Lý Dục Thần gật đầu.

“Cậu… cậu tên là gì? Môn hạ của ai?”

“Lý Dục Thần, môn hạ Vân Dương”.

Lục Kính Sơn bỗng nhiên kích động, vẻ mặt biến sắc mấy lần, dường như vô cùng xúc động, lại vừa cố gắng kiềm chế.

Lý Dục Thần nhìn thấy cái tay buông lỏng của ông ta đang khẽ run lên. Với tu vi như vậy của Lục Kính Sơn, nhìn không nên có biểu hiện như vậy.

Từ đường kiếm vút lên trời vừa nãy, Lý Dục Thần có thể phán đoán, Lục Kính Sơn đã đột phá tiên thiên.

Là tiên thiên thực sự, chứ không phải tiên thiên của võ đạo.

Trong kiếm ý của ông ta, ẩn chứa kiếm khí Vạn Tiên. Chỉ có đệ tử Thiên Đô và người chuyên tu kiếm đạo mới có.

Nhưng Lý Dục Thần chưa từng nhìn thấy, cũng chưa từng nghe các sư huynh đệ nhắc đến người này.

“Sư phụ… không, tiền bối Vân Dương Tử, ông ấy có khỏe không?”, Lục Kính Sơn cất giọng run run.



Thay đổi cách xưng hô khiến Lý Dục Thần khẽ ngẩn người. Nhưng anh không hỏi nhiều, chỉ gật đầu nói: “Khỏe”.

“Khỏe, khỏe thì tốt”, Lục Kính Sơn thở dài một hơi, ngước nhìn lên trời, hơi thất thần.

Hồi lâu sau, ông ta mới định thần lại, nhìn sang Lý Dục Thần, mỉm cười nói:

“Cậu là sứ giả Thiên Đô, chẳng trách có thể một chiêu chặn được biển lửa sóng lớn của yêu quái biển, lần này nếu không phải có cậu ở đây, đảo Cửu Long chắc chắn sẽ gặp đại nạn. Tôi thay mặt hương thân phụ lão trên biển, cảm ơn cậu”.

Lý Dục Thần thản nhiên nói: “Không cần, thực ra trên đảo có ông, tôi vốn không cần ra tay”.

Lục Kính Sơn lắc đầu nói: “Vừa nãy tôi đang vào thời khắc quan trọng của phá quan, chỉ thiếu một chút, cho nên không thể lập tức ra tay. Tà thuật của phương Tây vô cùng khác thường, vừa nãy cậu không ra tay, hậu quả không thể lường được. Được rồi, chúng ta đừng đứng ở đây nói chuyện nữa, đợi tôi tắm rửa thay quần áo, chính thức tiếp đón sứ giả”.

Liền tiến lên cầm tay của Lý Dục Thần, hai người sánh vai đi từ cây cầu về, rồi về đến thị trấn với mọi người vây quanh.

Kỷ Nghiễm Lai và Trữ Phượng Toàn ngồi uống trà cùng Lý Dục Thần và chị Mai trong một căn nhà cổ ở trấn, đợi Lục Kính Sơn đi tắm rửa thay quần áo.

Thực ra với tu vi của Lục Kính Sơn, đã đột phá tiên thiên, người không nhiễm bụi tranafm đương nhiên không cần tắm rửa, nhưng ông ta vô cùng coi trọng việc Lý Dục Thần đến đây, để thể hiện sự tôn trọng, kiên quyết muốn làm vậy.

Chỉ lúc sau, đã nghe thấy tiếng cười vang sáng của Lục Kính Sơn: “Thiên thần đang ở đâu?”

Nghe thấy hai chữ ‘thiên thần”, chị Mai cứ cảm thấy kỳ kỳ. Tuy bà ta biết rõ là gọi Lý Dục Thần, nhưng vừa nãy nhìn thấy ‘Luyến Thần” của người phương Tây trên biển, khó tránh liên tưởng đến.

Thực ra từ ‘thiên sứ’vốn là từ hán ngữ, vốn chỉ thần hạ phàm, là sứ giả trên trời.

Sứ giả vương triều Hoa Hạ đi ra nước khác, cũng được gọi là ‘thiên sứ’, chỉ vì Hoa Hạ là thượng quốc thiên triều.

Sau này phương Tây truyền giáo, văn hóa phương Tây thịnh hành, từ thiên sứ trở thành đặc chỉ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Rể Ngoan Xuống Núi, Tu Thành Chính Quả

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook