Rể Quý Rể Hiền

Chương 497: Anh, không xứng làm người!

Nhật Đồng

06/05/2021

Ngô Minh An có thể có loại tính cách ngang ngược như hiện tại, đúng thật là bị bọn họ nuông chiều mà ra!

"Soạt soạt!" Ngô Minh An chia tay móc ra một xấp tiền rồi ném lên mặt người phụ nữ, sau đó anh ta cười hả hê: "Không phải chỉ là tiền thôi à? Tôi cho bà đấy! Cút đi. Đồ ăn hại!"

"Cậu chủ, tôi..." Hai mắt người phụ nữ ngẩn nước.

"Đừng có lại nói mấy lời vô dụng nữa, con mẹ nó tôi còn muốn đánh bà đây!" Sau khi Ngô Minh An nói xong liền thấy anh ta giơ bàn tay lên."Anh đánh bà ta một cái, tôi lập tức lấy đi một ngón tay của anh."

Bỗng nhiên, một giọng nói vô cùng lạnh lẽo từ bên ngoài cửa truyền vào.

Nghe thấy giọng nói này, động tác của Ngô Minh An đột ngột dừng lại.

Không đợi mọi người trong phòng khách kịp phản ứng lại, một người đàn ông trẻ tuổi mang theo sắc mặt lạnh lùng, cả người phát ra lý lạnh cất bước đi vào.

Người đàn ông trẻ tuổi này chắp hai tay sau lưng, bước chân vững vàng, ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm vào Ngô Minh An, giống như muốn ăn tươi nuốt sống Ngô Minh An vậy.

"Anh! Ông nội! Anh ta chính là Cao Phong... Giết anh ta! Mau giết anh ta đi Đột nhiên Ngô Minh An mở lớn hai mắt, lúc này anh ta không chú ý đến người làm kianữa, chỉ lớn tiếng nói.

Ngô Khánh Hiên phản ứng cực nhanh, trong chớp mắt đứng bật dậy hô: "Anh Nguyên, lập tức bảo người trói Cao Phong lai!"

"Ram ram ram ram!"

Hai mươi mấy bảo vệ nhà họ Ngô đang đứng ở trong phòng khách lập tức chạy tới, không nói một lời mà vòng qua Cao Phong, bao quanh bốn phía không kẽ hở.

Trên mặt Ngô Minh An vui sướng không gì sánh được, anh ta cười hả hệ: "Cao Phong ơi là Cao Phong! Thiên đường có lối anh không đi, địa ngục không cửa anh lại lao tới, hôm nay tôi sẽ khiến cho anh chết! Trói anh ta lại cho tôi!"

Đảm bảo vệ nhà họ Ngô đồng thanh trả lời lại một câu, toàn bộ bọn họ đều nhào về phía Cao Phong"Rầm rầm rầm rầm!"

Nhưng không đợi bọn họ kịp đụng đến góc ảo của Cao Phong thì ngoài cửa đã truyền đến một loạt tiếng bước chân lớn hơn.

"Con mẹ chúng mày! Kẻ nào dám đụng đến cậu chủ Phong của tao, tao giết cả nhà kẻ đó!"

Cao Kim Thành tựa như hổ rình mồi, trong tay anh ta cầm theo một ống thép sáng loáng, làm đầu tàu gương mẫu mà vọt nhảy vào bên trong.

"Đụng đến cậu chủ Phong, nhất định phải chết!"

Phía sau anh ta là mấy chục người đàn ông lực lưỡng mặc đồ đen, cao to vạm vỡ, trong tay đều cầm ống thép như nhau, gầm lên một tiếng vang dội rồi bước theo Cao Kim Thành đi vàoMọi người nhà họ Ngô, bao gồm cả đảm bảo vệ và người làm nhà họ Ngôi đều mở lớn hai con mắt, nghẹn họng trân trối nhìn tất cả mọi việc đang diễn ra trước mắt.

"Con mẹ chúng mày!"

Cao Kim Thành tức giận trợn mắt lên, lao nhanh vào, giơ cao ống thép trong tay lên, nhắm ngay vào một tên vệ sĩ nhà họ Ngô đứng gần Cao Phong nhất mà đập mạnh xuống.

"Am!"

Ra tay tàn nhẫn, không chút nề nang ai



ca.

Củ đánh từ ống thép cứng rắn này đập lên trên đỉnh đầu tên bảo vệ kiêu ngạo nhà họ Ngô kia, trong nháy mắt gã ta té ngã trên mặt đất.

"Đánh! Đánh bọn họ cho tôi!"

"Dám động đến cậu chủ Phong? Saukhi đánh hạ tất cả, mẹ nó, tiếp tục giảng đạo lý với thằng chó đó cho tôi!" Cao Kim Thành cầm ống thép, anh ta gầm lên một tiếng về phía hai mươi tên bảo an nhà họ *Ngô.

Đám vệ sĩ của hai bên mặc đồ đen giống như nhau, thế nhưng hai bên lại không cùng một đẳng cấp.

Lúc này khi thể của Cao Kim Thành như hổ dữ rời núi, lấy một chọi mười cũng không thành vấn đề.

Càng đừng nói tới việc người mà Cao Phong dẫn đến, số lượng so với đám người bảo vệ của nhà họ Ngô còn nhiều hơn vài phần.

Hơn ba mươi vệ sĩ mặc đồ đen không nói hai lời, trong tay cầm ống thép giơ lên, mạnh mẽ đập xuống. Cả phòng khách trong nháy mắt truyền ra một đống âm thanh hỗn loạn."Tôi không có đánh anh ta, tôi cũng không có đụng đến cậu chủ Phong của các người mà!"

"Tôi cũng không có động đến, tôi cũng không có! Thả tôi ra..."

Một đám người bảo vệ của nhà họ Ngô bị sốc trước khí thế hung tợn của Cao Kim Thành và đồng bọn của anh ta, lá gan bọn họ bị dọa cho mềm nhũn.

"Mẹ nó, đừng có đòi nói chuyện lý lẽ với tao!" Cao Kim Thành chợt hô lớn một tiếng: "Cậu chủ Phong thân thể ngàn vàng, lấy người làm chuẩn, phạm vị bán kính một cánh tay chính là khu vực cấm! Dám tự tiên bước vào, bắn!"

Vừa nói xong, Cao Kim Thành xoay tròn ống thép, bắp thịt hùng dũng lộ ra mang theo sức mạnh to lớn, một đập khiến cho tên bảo vệ nhà họ Ngô bên cạnh hôn mê ngay tại chỗ.Trái tim Ngô Minh An, Ngô Khánh Hiên, Ngô An Nguyên cùng với tất cả người nhà họ Ngô thắt chặt, ai nấy đều trừng lớn hai mắt nhìn toàn bộ mọi việc đang diễn ra.

"Bốp bốp bốp!"

Bên tại không ngừng truyền đến âm thanh chiến đấu, bảo vệ nhà họ Ngô căn bản không phải là đối thủ, thậm chí ngay cả dũng khí đánh trả cũng không có.

Bảo vệ nhà họ Ngô liên tục bị đánh cho nằm rạp xuống đất, căn bản không đứng dậy nổi, cho dù có thể thì bọn họ cũng không dám đứng lên.

Bởi vì nếu dám cả gan đứng lên, chào đón bọn họ lại là một kẻ tàn nhẫn khác.

Mà trong quá trình này, bước chân Cao Phong vẫn không dừng lại, anh một đường đi thẳng đến chỗ Ngô Minh An đang rơi vào mê man.Thời điểm Cao Phong đi đến trước mặt Ngô Minh An, hai mươi tên bảo vệ nhà họ Ngô đã bị đám người Cao Minh Thành đánh cho không nhận ra hình dạng, năm sống soài dưới đất.

Đám người Cao Minh Thành không nói lời nào, bảo vệ vị trí của chính và cửa sổ giống như đã được huấn luyện từ trước, bọn họ như hồ rình mồi mà nhìn toàn bộ người nhà họ Ngô trong phòng khách.

Toàn trường một mảnh yên lặng, bảo về nhà họ Ngô đều chịu đựng đau đớn nằm trên mặt đất, không dám bi thảm kêu ra tiếng.

Lúc này trong lòng Ngô An Nguyên, Ngô Khánh Hiện và các thành viên nhà họ Ngô cũng chấn động mãnh liệt, trong lúc nhất thời có hơi mê man không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Vốn đi tôi còn nghĩ, anh chẳng quachỉ là một tên cặn bã mà thôi! Nhưng hiện tại tôi phát hiện, tôi sai rồi. Anh, căn bản không xứng làm người!" Cao Phong bình tĩnh nói, dưới ánh mắt anh ẩn núp vô vàn tức giận.

"Cao Phong, anh thật là can đảm!" Rốt cuộc Ngô Minh An cũng phản ứng lại, tức giận mắng một câu với Cao Phong.

"Anh có cha mẹ hay không? Tuổi của người phụ nữ này có thể làm mẹ anh, anh lại dám ra tay đánh bà ấy." Cao Phong nhìn thoảng qua người phụ nữ trung niên kia, trong lòng anh xuất hiện một chút đau lòng, cố hết sức áp chế sự tức giận của mình.



"Tôi đánh bà ta đẩy, thì làm sao, tôi cho bà ta tiền!" Giọng điệu của Ngô Minh An vẫn điên cuồng như trước.

Cao Phong dám đến biệt thự nhà họ Ngô quả thật đã làm cho anh ta vô cùng kinh ngạc, chỉ có điều Cao Phong dẫn theohơn ba mươi người, tuy vậy còn không đủ để làm cho Ngô Minh An phải sợ hãi.

"Cậu chủ, tôi không cần số tiền này, tôi vẫn muốn tiếp tục được đi làm ở nơi này, học phí cho con tôi đi học vẫn chưa đủ..." Người phụ nữ trung niên run rẩy tiến lên, bàn tay phủ đầy bọt nước giơ xấp tiền lên.

"Con mẹ nó nhìn kinh vãi!" Ngô Minh An mở ra, hơn mười tờ tiền mặt có con dấu màu xanh từ không trung rơi xuống.

Người phụ nữ kinh hồn bạt vía, không dám nhiều lời nữa.

Ánh mắt Cao Phong bình tĩnh nhìn hết thảy mọi việc, nơi sâu nhất trong đáy mắt anh dường như có ngọn lửa đang diễn cuồng bốc cháy.

"Anh thấy được không? Bố mày có tiền, có tiền là có thể như vậy! Tôi đánh bàta, bà ta còn phải nhận lỗi với tôi cơ đấy!"

"Cao Phong anh là cái thả gì chứ mà cũng dám quản chuyện nhà họ Ngô tôi?" Ngô Minh An giống như kẻ điên, cười nhạo Cao Phong.

Một người đàn ông mạnh mẽ ở cửa không nói lời nào chạy ra bên ngoài, rất nhanh sau đó mang đến đây một cái rương mật mã màu trắng bạc.

"Cạch cạch!"

Va li mở ra, lọt vào trong tầm mắt mọi người là đầy những tờ tiền mặt màu xanh.

Mọi người đều kinh ngạc.

Một rương tiền mặt này, chỉ sợ không dưới một tỷ đồng!

Ngô Minh An có chút nghi ngờ nhìn Cao Phong, anh ta không biết Cao Phong muốn làm gì.

Chỉ thấy Cao Phong vươn một bàn tay,tên vệ sĩ mặc đồ đen ngay lập tức lấy ra một xấp tiền mặt đặt lên trên tay Cao Phong.

Một xấp tiền này, chính là hai mươi

triệu.

"Cao Phong, con mẹ nó anh muốn làm gì?" Ngô Minh An trừng lớn mắt hỏi.

Ánh mắt Cao Phong đầy bình tĩnh, giây tiếp theo trong chớp mắt bàn tay anh giơ lên, nhanh như chớp vung tới một bạt tại lên trên mặt của Ngô Minh An.

Ra tay tàn nhẫn, không chút nể tình.

"Bop!". Bạn đang đọc truyện tại — TRU Mtruyen.C OM —

Bàn tay mang theo sức mạnh, mạnh mẽ đánh lên trên mặt Ngô Minh An phát ra một tiếng vang lớn.

Nháy mắt Ngô Minh An lui về sau ba bước, lúc này giữa mũi chảy ra máu tươi, có thể tưởng tượng một cái tát này của CaoPhong mạnh đến mức nào

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Rể Quý Rể Hiền

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook