Chương 534: Ánh sáng của trời và trăng!
Nhật Đồng
09/05/2021
Chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi, cái danh xưng cậu Phong đã bất ngờ nổi danh khắp Hà Nội, thậm chí còn ảnh hưởng đến cả mấy thành phố ở xung quanh.
Toàn bộ đề tài trên các kênh tin tức và truyền thông của Thành phố Hà Nội đều vây quanh nhân vật thần bí được gọi là cậu Phong kia, tiến hành tìm hiểu từng tầng lại đến từng tầng về thân phận của anh.
Lấy cái danh xưng cậu Phong làm trung tâm, dựa vào một điểm để mà mở rộng phạm vi, phảng phất giống như là những ngày yên bình trước gió bão của trận chiến trên thương trường khốc liệt vậy, trong nháy mắt lan tràn ra khắp toàn bộ Thành phố Hà Nội.
Chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn, vô số người đều đua nhau hỏi thăm tin tức về cậu Phong này, muốn làm quen, kết bạn với cậu Phong.
Mà vào thời điểm khi có người nói, tuổi tác của cậu Phong này không lớn, nói anh vẫn còn một người trẻ tuổi, thì rất nhiều cô gái ở trong Thành phố Hà Nội cũng nhấn nháo và xôn xao lên không ngừng!
Trẻ tuổi, có tiền, còn có khí phách đến như vậy, không còn nghi ngờ gì nữa, cậu Phong này chính là nam thần hoàn hảo ở trong tâm khảm của tất cả các cô gái trẻ
Nhưng mà, rất nhiều người đã hao tổn hết trăm ngàn cay đẳng, kết quả là đến cuối cùng vẫn không biết được, rốt cuộc cậu Phong kia là ai.
Đồng thời có một điều nữa mà chắc chắn rằng bọn họ không thể nào ngờ tới được, đó chính là cậu Phong được bọn họ truyền miệng cho nhau, lúc này rất có thể đang lướt qua ở bên cạnh của bọn họ, lao về hướng của Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
Tám giờ tối ngày hôm đó, Cao Phong một thân một mình đi tới Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, vào ở trong tầng thứ chín của căn Biệt thự bên trong Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
Căn nhà đại biểu cho địa vị tôn quý nhất ở Thành phố Hà Nội, tại buổi tối ngày hôm nay, lần đầu tiên có được người mở đèn chiếu rọi.
Trên trần nhà là một chiếc bóng đèn tròn được Tập đoàn Hà Đô dùng số tiền lớn để chế tạo ra, độ sáng của chiếc bóng đèn này cũng được xếp vào hàng hiếm thấy trên thế gian, cực kỳ lóng lánh.
Bọn họ đã cố ý làm như vậy.
Khi ánh đèn trên tầng thứ chín của căn Biệt thự chín tầng xa hoa này sáng lên, tất cả ánh đèn ở những nơi khác trong Thành phố Hà Nội phía bên dưới đều sẽ chìm vào trong sự ảm đạm, bị nguồn sáng rực rỡ ấy làm cho lu mờ.
Thiết kế này cũng vừa vặn làm nổi bật lên một câu nói mà không ít người ta đừng được nghe thấy, chỉ là con kiến hôi thì sao có thể tranh giành ánh sáng rực rỡ cùng với trời và trăng được?
Ảnh đèn đang lấp lánh kia, tọa lạc tại đỉnh cao nhất ở bên trên Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, giống như là một ngôi sao sáng chói rực rỡ, đồng thời lại càng giống như là mặt trời ở trên bầu trời vậy, được ngàn người vạn người tôn sùng và ngưỡng mộ.
Chỉ cần chiếc bóng đèn hình cầu này sáng lên thì bất kỳ một xó xỉnh nào đó ở trong Thành phố Hà Nội này cũng có thể thấy rõ được.
Rất nhiều người đều đi ra khỏi nhà của chính mình, dõi mắt nhìn về phía Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên ở phía xa xa, trên mặt tràn đầy vẻ thán phục, trong lòng lại càng dồn hết tâm trí hướng về người ở trên tầng thứ chín kia.
Xem ra, cậu Phong thần bí đang khiến cho người người vô cùng sùng bái đã tiến vào ở trong tầng thứ chín, có địa vị và vị trí cao tột bậc ở trong căn Biệt thự chín tầng kia rồi.
Giờ phút này, một nhà ba người của Kim Tuyết Mai cũng đang đứng ở trên sân thượng của căn Biệt thự nằm trong trung tâm thành phố để mà hướng mắt nhìn về phía Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
Khu Biệt thự Phương Đông, nằm ở mảnh đất chếch về phía Đông của Thành phố Hà Nội.
Mà Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên lại tọa lạc tại phía chính Bắc của Thành phố Hà Nội, vừa đúng tạo thành một đường chéo đối diện với bọn họ.
Nhìn ánh sáng rực rỡ, lóng lánh đến mức không gì sánh được ở trên tầng cao nhất của vân lan sơn tranh kia, trong lòng của Kim Tuyết Mai cũng khẽ rung động.
Cả ngày hôm nay, cho dù Kim Tuyết Mai không cố ý đi chú ý, hỏi thăm đến nhưng mà cô cũng vẫn có thể nghe thấy được từ vô số người không ngừng truyền tụng đến tại nhau những tin tức có liên quan đến truyền thuyết về cậu Phong kia.
Ngay cả Kiều Thu Vân cả ngày dài đều ở trong nhà không ra cửa cũng có thể biết được đến bảy, tám phần về những lời đồn kia.
Chỉ có điều là ngay lúc này, trong lòng của Kim Tuyết Mai đang có chút nghi ngờ.
Tất cả những lời truyền tại đều nói cậu Phong kia chính là người đã bỏ ra con số sáu nghìn tỷ để mua sợi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh vào lần đầu giá đầu tiên của chính mình, sau đó lại vung tay thêm hai mươi hai nghìn tỷ nữa để mua tầng thứ chín trong căn Biệt thự ở Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
Nhưng mà, sợi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh kia, không phải là đã được Cao Phong đấu giá được, sau đó đem về tặng cho mình rồi hay sao?
Mà buổi tối ngày hôm nay, vừa đúng lúc Cao Phong không có ở trong căn Biệt thự trong trung tâm thành phố này, ánh đèn trên tầng thứ chín kia lại sáng đèn lên, vậy thì cậu Phong kia...
Nghĩ tới đây, trái tim ở trong lồng ngực của Kim Tuyết Mai đột nhiên vang lên từng tiếng “thình thịch, thình thịch” điên cuồng. “Tuyết Mai à, cũng đã đến lúc này rồi mà con vẫn còn chưa hiểu rõ hay sao?” Bỗng nhiên, giọng nói của Kiều Thu Vân vang lên ở bên tại của Kim Tuyết Mai. “Hiểu rõ cái gì vậy mẹ?” Kim Tuyết Mai bị câu nói của Kiều Thu Vân làm cho sửng sốt, có chút nghi ngờ mà nhìn về phía Kiều Thu Vân.
Kiều Thu Vân hơi trề môi, nói: “Đương nhiên là biết được rằng đại thiếu gia của nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng kia có ý với con rồi!” “Cậu Phong thần bí này một ngày có thể tiêu hết hai mươi tám nghìn tỷ, ngoại trừ đại thiếu gia của nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng ra thì còn có ai có thể ra tay hào phóng đến như vậy được?” Ngữ điệu trong giọng nói của Kiều Thu Vân mang theo sự khẳng định vô cùng chắc chẳn.
Kim Tuyết Mai nghe vậy thì càng ngây ngẩn, dừng một chút rồi mới cất tiếng nói: “Mẹ, không phải là con đã nói với mẹ rồi hay sao, những chuyện này đều là do mọi người truyền tai nhau rồi làm quá lên mà thôi!” “Con cảm thấy chuyện này chẳng qua cũng chỉ là do Hội đấu giá Hà Nội cố ý phóng đại số liệu lên để đánh bóng tên tuổi mà thôi! Cao Phong cũng không tiêu xài nhiều tiền đến như vậy, nhưng mà sợi dây chuyền hải lâm chi tâm anh ấy cũng đã đưa cho con rồi.”
Kiều Thu Vân đột nhiên quay đầu, phẫn nộ mà quát lên: “Im miệng!” “Nếu như mà Cao Phong thật sự có thể lấy ra được hai mươi tám nghìn tỷ, vậy thì bây giờ mẹ sẽ nhảy từ sân thượng này xuống ngay lập tức!” “Mẹ nói cho con biết, cậu Phong này chắc chắn chính là đại thiếu gia của nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng! Cậu ta làm ra hành động lớn đến như vậy, tất nhiên chính là vì con không sai được!” “Còn về việc Cao Phong đưa cho con sợi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh kia, thì hoặc là cậu ta đưa cho con đồ giả, hoặc đó chính là món đồ do đại thiếu gia của nhà họ Cao chuẩn bị, muốn dành riêng để tặng cho con, sau đó đưa lại cho Cao Phong vì muốn để cho Cao Phong giao lại cho con! Nhưng chỉ có điều là Cao Phong vậy mà lại tự dát vàng lên mặt mình, nói với con là cậu ta tự mình lấy được rồi đưa cho con!”
Sau khi Kim Tuyết Mai nghe được những lời nói ngang ngược, đổi trắng thay đen này của Kiều Thu Vân, thì đáy lòng của của cô cũng bị đẩy đến bờ vực cận kề tan vỡ. “Mẹ, đến tột cùng thì Cao Phong đã làm chuyện gì mà lại khiến cho mẹ có ấn tượng tồi tệ như vậy về anh ấy, chẳng lẽ vĩnh viễn mẹ cũng sẽ không cho phép anh ấy hay sao?” "Cách nghĩ và những ý tưởng của mẹ ở trong mắt nhìn của con, thật sự là cực kỳ buồn cười, trên cơ bản đó chính là đạo lý càn quấy, đảo lộn đúng sai mà không có cách nào có thể thực hiện được!” Lúc này Kim Tuyết Mai cũng đã là có chút tức giận. “Không sai! Tôi cũng cảm thấy là bà đang mang cái nhìn đầy phiến diện, dùng thành kiến để mà đối xử với Cao Phong, cho nên mới có thể sinh ra loại ý tưởng không được thực tế như vậy.” Kim Ngọc Hải cũng yếu ớt mở miệng. “Hừ! Tôi đã nói như vậy thì đương nhiên là cũng sẽ tự có đạo lý của tôi! Tuyết Mai, mẹ muốn con đặt tay lên trên ngực mà tự hỏi lương tâm của chính mình đi, Cao Phong có thể lấy ra được hai mươi tám nghìn tỷ hay là không?” “Nếu như Cao Phong nói cậu ta có thể lấy ra được hai mươi nghìn tỷ, vậy thì con có tin lời của cậu ta hay là không?” Một tay của Kiều Thu Vân chống lên hông, mạnh mẽ lấn tới mà chất vấn Kim Tuyết Mai. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Kim Tuyết Mai nghe xong câu hỏi này thì sắc mặt của cô cũng hiện lên vẻ sửng sốt bất ngờ, sau đó không biết suy nghĩ cái gì, lại chậm rãi lắc đầu. hai mươi nghìn tỷ, điều này quả thực là quá không thực tế. “Nếu đã như vậy thì không phải là đúng như vậy rồi hay sao? Cho nên, cậu Phong đang nổi danh này, chắc chắn không phải là Cao Phong “Còn liên quan đến chuyện mà con nói rằng tại sao mẹ lại vẫn luôn có ấn tượng không tốt với Cao Phong, đó đương nhiên là bởi vì trong ba năm qua cậu ta chỉ biết ăn bừa chờ chết mà thôi! Điều quan trọng nhất đó chính là, cậu ta không có được gia cảnh to lớn và hiển hách giống như là đại thiếu gia của nhà Cao ở Thành phố Đà Nẵng.” “Nếu như mà cậu ta có thể có được bối cảnh dòng họ giống như cậu chủ nhà họ Cao kia, vậy thì cho dù có bảo mẹ làm trâu làm ngựa gì cũng đều được cả, hừ!”
Kiều Thu Vân nói xong lời này thì cũng ngay lập tức xoay người đi xuống khỏi sân thượng.
Kim Tuyết Mai đứng sững sờ tại chỗ trong chốc lát, sau đó thở dài một hơi. Cô vẫn luôn nghĩ đến chuyện, hy vọng có thể lấy được sự cho phép từ bà nội, cũng chính là sự đồng ý của người đứng đầu nhà họ Kim.
Hy vọng đoạn tình cảm này của mình và Cao Phong có thể nhận được sự chúc phúc chân thành của bà nội.
Nhưng mà bây giờ Kim Tuyết Mai mới chợt phát hiện, thì ra trở ngại lớn nhất giữa cô và Cao Phong, trên thực tế lại lại Kiều Thu Vân!
Kim Tuyết Mai chậm rãi quay đầu, nhìn thật lâu về phía Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên ở phía xa kia, đến cuối cùng lại lắc đầu một cái rồi đi xuống khỏi sân thượng.
Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, nơi ở tại tầng thứ năm của nhà họ Long. “Bụp! Bụp! Bụp bup!”
Từng trận từng trận tiếng gõ nện mạnh mẽ vang lên, âm thanh dội lại tràn ngập bên trong toàn bộ căn Biệt thự.
Xung quanh sân nhỏ bên trong tầng Biệt thự có không dưới hai mươi tên Vệ sĩ mặc áo đen đang đứng, bao gồm cả Vu Đường Bản cũng đang đứng bên ở trong đó, tất cả đều lẳng lặng đứng nghiêm mà không nói một lời.
Trên cánh tay trần với làn da hơi có vẻ ngăm đen của Long Tuấn Hạo được bao phủ bởi một lớp mồ hôi mịn, toàn bộ nửa thân trên được rải rác bằng mười mấy vết sẹo vô cùng dữ tợn. “Bụp! Bụp!” Tốc độ ra đòn của Long Tuấn Hạo cực nhanh, lực đạo trên mỗi lần đánh đều vô cùng ác độc, mỗi một lần ra quyền cũng phải khiến cho bao cát hơn mấy chục cân bị đánh bay ra rất xa.
Một giây kế tiếp, Long Tuấn Hạo đột nhiên vận chuyển lực trên cánh tay, đấm một đấm thẳng tắp về phía trước mặt, hung hăng giảng lên bao cát. “Bụp! Rào rào!” Bao cát dùng để tập luyện vốn vô cùng bền chắc kia đã bị Long Tuấn Hạo dùng một cú đấm để phá vỡ, vô số hạt cát nhỏ mịn theo rơi xuống theo gió. “Xuy!” Vu Đường Bân cùng với hơn hai mươi tên Vệ sĩ đều bất ngờ trợn to hai mắt của chính mình lên, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn hình ảnh đang diễn ra trước mắt này.
Long Tuấn Hạo quay trở lại vẫn chưa đầy ba ngày, nhưng mà đây đã là cái bao cát thứ tám mà anh ta đánh vỡ rồi!
Muốn hỏi thăm, nghe ngóng tình huống thêm một chút nữa.
Toàn bộ đề tài trên các kênh tin tức và truyền thông của Thành phố Hà Nội đều vây quanh nhân vật thần bí được gọi là cậu Phong kia, tiến hành tìm hiểu từng tầng lại đến từng tầng về thân phận của anh.
Lấy cái danh xưng cậu Phong làm trung tâm, dựa vào một điểm để mà mở rộng phạm vi, phảng phất giống như là những ngày yên bình trước gió bão của trận chiến trên thương trường khốc liệt vậy, trong nháy mắt lan tràn ra khắp toàn bộ Thành phố Hà Nội.
Chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn, vô số người đều đua nhau hỏi thăm tin tức về cậu Phong này, muốn làm quen, kết bạn với cậu Phong.
Mà vào thời điểm khi có người nói, tuổi tác của cậu Phong này không lớn, nói anh vẫn còn một người trẻ tuổi, thì rất nhiều cô gái ở trong Thành phố Hà Nội cũng nhấn nháo và xôn xao lên không ngừng!
Trẻ tuổi, có tiền, còn có khí phách đến như vậy, không còn nghi ngờ gì nữa, cậu Phong này chính là nam thần hoàn hảo ở trong tâm khảm của tất cả các cô gái trẻ
Nhưng mà, rất nhiều người đã hao tổn hết trăm ngàn cay đẳng, kết quả là đến cuối cùng vẫn không biết được, rốt cuộc cậu Phong kia là ai.
Đồng thời có một điều nữa mà chắc chắn rằng bọn họ không thể nào ngờ tới được, đó chính là cậu Phong được bọn họ truyền miệng cho nhau, lúc này rất có thể đang lướt qua ở bên cạnh của bọn họ, lao về hướng của Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
Tám giờ tối ngày hôm đó, Cao Phong một thân một mình đi tới Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, vào ở trong tầng thứ chín của căn Biệt thự bên trong Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
Căn nhà đại biểu cho địa vị tôn quý nhất ở Thành phố Hà Nội, tại buổi tối ngày hôm nay, lần đầu tiên có được người mở đèn chiếu rọi.
Trên trần nhà là một chiếc bóng đèn tròn được Tập đoàn Hà Đô dùng số tiền lớn để chế tạo ra, độ sáng của chiếc bóng đèn này cũng được xếp vào hàng hiếm thấy trên thế gian, cực kỳ lóng lánh.
Bọn họ đã cố ý làm như vậy.
Khi ánh đèn trên tầng thứ chín của căn Biệt thự chín tầng xa hoa này sáng lên, tất cả ánh đèn ở những nơi khác trong Thành phố Hà Nội phía bên dưới đều sẽ chìm vào trong sự ảm đạm, bị nguồn sáng rực rỡ ấy làm cho lu mờ.
Thiết kế này cũng vừa vặn làm nổi bật lên một câu nói mà không ít người ta đừng được nghe thấy, chỉ là con kiến hôi thì sao có thể tranh giành ánh sáng rực rỡ cùng với trời và trăng được?
Ảnh đèn đang lấp lánh kia, tọa lạc tại đỉnh cao nhất ở bên trên Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, giống như là một ngôi sao sáng chói rực rỡ, đồng thời lại càng giống như là mặt trời ở trên bầu trời vậy, được ngàn người vạn người tôn sùng và ngưỡng mộ.
Chỉ cần chiếc bóng đèn hình cầu này sáng lên thì bất kỳ một xó xỉnh nào đó ở trong Thành phố Hà Nội này cũng có thể thấy rõ được.
Rất nhiều người đều đi ra khỏi nhà của chính mình, dõi mắt nhìn về phía Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên ở phía xa xa, trên mặt tràn đầy vẻ thán phục, trong lòng lại càng dồn hết tâm trí hướng về người ở trên tầng thứ chín kia.
Xem ra, cậu Phong thần bí đang khiến cho người người vô cùng sùng bái đã tiến vào ở trong tầng thứ chín, có địa vị và vị trí cao tột bậc ở trong căn Biệt thự chín tầng kia rồi.
Giờ phút này, một nhà ba người của Kim Tuyết Mai cũng đang đứng ở trên sân thượng của căn Biệt thự nằm trong trung tâm thành phố để mà hướng mắt nhìn về phía Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
Khu Biệt thự Phương Đông, nằm ở mảnh đất chếch về phía Đông của Thành phố Hà Nội.
Mà Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên lại tọa lạc tại phía chính Bắc của Thành phố Hà Nội, vừa đúng tạo thành một đường chéo đối diện với bọn họ.
Nhìn ánh sáng rực rỡ, lóng lánh đến mức không gì sánh được ở trên tầng cao nhất của vân lan sơn tranh kia, trong lòng của Kim Tuyết Mai cũng khẽ rung động.
Cả ngày hôm nay, cho dù Kim Tuyết Mai không cố ý đi chú ý, hỏi thăm đến nhưng mà cô cũng vẫn có thể nghe thấy được từ vô số người không ngừng truyền tụng đến tại nhau những tin tức có liên quan đến truyền thuyết về cậu Phong kia.
Ngay cả Kiều Thu Vân cả ngày dài đều ở trong nhà không ra cửa cũng có thể biết được đến bảy, tám phần về những lời đồn kia.
Chỉ có điều là ngay lúc này, trong lòng của Kim Tuyết Mai đang có chút nghi ngờ.
Tất cả những lời truyền tại đều nói cậu Phong kia chính là người đã bỏ ra con số sáu nghìn tỷ để mua sợi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh vào lần đầu giá đầu tiên của chính mình, sau đó lại vung tay thêm hai mươi hai nghìn tỷ nữa để mua tầng thứ chín trong căn Biệt thự ở Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên.
Nhưng mà, sợi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh kia, không phải là đã được Cao Phong đấu giá được, sau đó đem về tặng cho mình rồi hay sao?
Mà buổi tối ngày hôm nay, vừa đúng lúc Cao Phong không có ở trong căn Biệt thự trong trung tâm thành phố này, ánh đèn trên tầng thứ chín kia lại sáng đèn lên, vậy thì cậu Phong kia...
Nghĩ tới đây, trái tim ở trong lồng ngực của Kim Tuyết Mai đột nhiên vang lên từng tiếng “thình thịch, thình thịch” điên cuồng. “Tuyết Mai à, cũng đã đến lúc này rồi mà con vẫn còn chưa hiểu rõ hay sao?” Bỗng nhiên, giọng nói của Kiều Thu Vân vang lên ở bên tại của Kim Tuyết Mai. “Hiểu rõ cái gì vậy mẹ?” Kim Tuyết Mai bị câu nói của Kiều Thu Vân làm cho sửng sốt, có chút nghi ngờ mà nhìn về phía Kiều Thu Vân.
Kiều Thu Vân hơi trề môi, nói: “Đương nhiên là biết được rằng đại thiếu gia của nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng kia có ý với con rồi!” “Cậu Phong thần bí này một ngày có thể tiêu hết hai mươi tám nghìn tỷ, ngoại trừ đại thiếu gia của nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng ra thì còn có ai có thể ra tay hào phóng đến như vậy được?” Ngữ điệu trong giọng nói của Kiều Thu Vân mang theo sự khẳng định vô cùng chắc chẳn.
Kim Tuyết Mai nghe vậy thì càng ngây ngẩn, dừng một chút rồi mới cất tiếng nói: “Mẹ, không phải là con đã nói với mẹ rồi hay sao, những chuyện này đều là do mọi người truyền tai nhau rồi làm quá lên mà thôi!” “Con cảm thấy chuyện này chẳng qua cũng chỉ là do Hội đấu giá Hà Nội cố ý phóng đại số liệu lên để đánh bóng tên tuổi mà thôi! Cao Phong cũng không tiêu xài nhiều tiền đến như vậy, nhưng mà sợi dây chuyền hải lâm chi tâm anh ấy cũng đã đưa cho con rồi.”
Kiều Thu Vân đột nhiên quay đầu, phẫn nộ mà quát lên: “Im miệng!” “Nếu như mà Cao Phong thật sự có thể lấy ra được hai mươi tám nghìn tỷ, vậy thì bây giờ mẹ sẽ nhảy từ sân thượng này xuống ngay lập tức!” “Mẹ nói cho con biết, cậu Phong này chắc chắn chính là đại thiếu gia của nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng! Cậu ta làm ra hành động lớn đến như vậy, tất nhiên chính là vì con không sai được!” “Còn về việc Cao Phong đưa cho con sợi dây chuyền kim cương Trái tim của Biển xanh kia, thì hoặc là cậu ta đưa cho con đồ giả, hoặc đó chính là món đồ do đại thiếu gia của nhà họ Cao chuẩn bị, muốn dành riêng để tặng cho con, sau đó đưa lại cho Cao Phong vì muốn để cho Cao Phong giao lại cho con! Nhưng chỉ có điều là Cao Phong vậy mà lại tự dát vàng lên mặt mình, nói với con là cậu ta tự mình lấy được rồi đưa cho con!”
Sau khi Kim Tuyết Mai nghe được những lời nói ngang ngược, đổi trắng thay đen này của Kiều Thu Vân, thì đáy lòng của của cô cũng bị đẩy đến bờ vực cận kề tan vỡ. “Mẹ, đến tột cùng thì Cao Phong đã làm chuyện gì mà lại khiến cho mẹ có ấn tượng tồi tệ như vậy về anh ấy, chẳng lẽ vĩnh viễn mẹ cũng sẽ không cho phép anh ấy hay sao?” "Cách nghĩ và những ý tưởng của mẹ ở trong mắt nhìn của con, thật sự là cực kỳ buồn cười, trên cơ bản đó chính là đạo lý càn quấy, đảo lộn đúng sai mà không có cách nào có thể thực hiện được!” Lúc này Kim Tuyết Mai cũng đã là có chút tức giận. “Không sai! Tôi cũng cảm thấy là bà đang mang cái nhìn đầy phiến diện, dùng thành kiến để mà đối xử với Cao Phong, cho nên mới có thể sinh ra loại ý tưởng không được thực tế như vậy.” Kim Ngọc Hải cũng yếu ớt mở miệng. “Hừ! Tôi đã nói như vậy thì đương nhiên là cũng sẽ tự có đạo lý của tôi! Tuyết Mai, mẹ muốn con đặt tay lên trên ngực mà tự hỏi lương tâm của chính mình đi, Cao Phong có thể lấy ra được hai mươi tám nghìn tỷ hay là không?” “Nếu như Cao Phong nói cậu ta có thể lấy ra được hai mươi nghìn tỷ, vậy thì con có tin lời của cậu ta hay là không?” Một tay của Kiều Thu Vân chống lên hông, mạnh mẽ lấn tới mà chất vấn Kim Tuyết Mai. Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Kim Tuyết Mai nghe xong câu hỏi này thì sắc mặt của cô cũng hiện lên vẻ sửng sốt bất ngờ, sau đó không biết suy nghĩ cái gì, lại chậm rãi lắc đầu. hai mươi nghìn tỷ, điều này quả thực là quá không thực tế. “Nếu đã như vậy thì không phải là đúng như vậy rồi hay sao? Cho nên, cậu Phong đang nổi danh này, chắc chắn không phải là Cao Phong “Còn liên quan đến chuyện mà con nói rằng tại sao mẹ lại vẫn luôn có ấn tượng không tốt với Cao Phong, đó đương nhiên là bởi vì trong ba năm qua cậu ta chỉ biết ăn bừa chờ chết mà thôi! Điều quan trọng nhất đó chính là, cậu ta không có được gia cảnh to lớn và hiển hách giống như là đại thiếu gia của nhà Cao ở Thành phố Đà Nẵng.” “Nếu như mà cậu ta có thể có được bối cảnh dòng họ giống như cậu chủ nhà họ Cao kia, vậy thì cho dù có bảo mẹ làm trâu làm ngựa gì cũng đều được cả, hừ!”
Kiều Thu Vân nói xong lời này thì cũng ngay lập tức xoay người đi xuống khỏi sân thượng.
Kim Tuyết Mai đứng sững sờ tại chỗ trong chốc lát, sau đó thở dài một hơi. Cô vẫn luôn nghĩ đến chuyện, hy vọng có thể lấy được sự cho phép từ bà nội, cũng chính là sự đồng ý của người đứng đầu nhà họ Kim.
Hy vọng đoạn tình cảm này của mình và Cao Phong có thể nhận được sự chúc phúc chân thành của bà nội.
Nhưng mà bây giờ Kim Tuyết Mai mới chợt phát hiện, thì ra trở ngại lớn nhất giữa cô và Cao Phong, trên thực tế lại lại Kiều Thu Vân!
Kim Tuyết Mai chậm rãi quay đầu, nhìn thật lâu về phía Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên ở phía xa kia, đến cuối cùng lại lắc đầu một cái rồi đi xuống khỏi sân thượng.
Khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, nơi ở tại tầng thứ năm của nhà họ Long. “Bụp! Bụp! Bụp bup!”
Từng trận từng trận tiếng gõ nện mạnh mẽ vang lên, âm thanh dội lại tràn ngập bên trong toàn bộ căn Biệt thự.
Xung quanh sân nhỏ bên trong tầng Biệt thự có không dưới hai mươi tên Vệ sĩ mặc áo đen đang đứng, bao gồm cả Vu Đường Bản cũng đang đứng bên ở trong đó, tất cả đều lẳng lặng đứng nghiêm mà không nói một lời.
Trên cánh tay trần với làn da hơi có vẻ ngăm đen của Long Tuấn Hạo được bao phủ bởi một lớp mồ hôi mịn, toàn bộ nửa thân trên được rải rác bằng mười mấy vết sẹo vô cùng dữ tợn. “Bụp! Bụp!” Tốc độ ra đòn của Long Tuấn Hạo cực nhanh, lực đạo trên mỗi lần đánh đều vô cùng ác độc, mỗi một lần ra quyền cũng phải khiến cho bao cát hơn mấy chục cân bị đánh bay ra rất xa.
Một giây kế tiếp, Long Tuấn Hạo đột nhiên vận chuyển lực trên cánh tay, đấm một đấm thẳng tắp về phía trước mặt, hung hăng giảng lên bao cát. “Bụp! Rào rào!” Bao cát dùng để tập luyện vốn vô cùng bền chắc kia đã bị Long Tuấn Hạo dùng một cú đấm để phá vỡ, vô số hạt cát nhỏ mịn theo rơi xuống theo gió. “Xuy!” Vu Đường Bân cùng với hơn hai mươi tên Vệ sĩ đều bất ngờ trợn to hai mắt của chính mình lên, không thể tưởng tượng nổi mà nhìn hình ảnh đang diễn ra trước mắt này.
Long Tuấn Hạo quay trở lại vẫn chưa đầy ba ngày, nhưng mà đây đã là cái bao cát thứ tám mà anh ta đánh vỡ rồi!
Muốn hỏi thăm, nghe ngóng tình huống thêm một chút nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.