Chương 139
Nhật Đồng
29/04/2021
Lấy thủ đoạn của nhà họ Cao, đương nhiên bọn họ có thể dễ dàng hủy đi thế lực của đối phương, giống như đám người anh Lâm tiếng tăm lừng lẫy ở đất Hà Nội này, chẳng phải chỉ trong vòng một đêm, đám người anh Lâm kia đã bị nhà họ Cao đánh tan đó ư?
Nhà họ Cao có thực lực làm được điều đó, nhưng không nhất định lần nào cũng cần làm như thế.
Nếu không, nhất định sẽ có người đứng ra ngăn chặn nhà họ Cao.
"Cậu Phong, hiện tại chúng ta nên làm như thế nào? Có rất nhiều nơi căn bản không thể khởi công”
"Nếu như vậy, thời gian của công trình sẽ bị kéo dài, đến khi đó sẽ chênh lệch khá xa với thời gian dự kiến hoàn thành của cậu.” Lâm Vạn Quân hơi nhíu mày nói.
“Ừm, cháu biết rồi, chờ cháu làm xong việc ở bên này, cháu sẽ đích thân đi đến khu quy hoạch Thành Bắc để xem tình hình như thế nào? Cao Phong khẽ gật đầu.
"Vâng cậu Phong, đến lúc đó, cậu nhất định phải nói lộ trình của mình cho tôi biết, tôi sẽ phái người bảo vệ an toàn cho cậu.” Lâm Vạn Quân cung kính nói.
Cao Phong khẽ gật đầu, sau đó hai người cúp điện thoại.
"Phù!" Cao Phong nhả ra một hơi thuốc, khói thuốc màu trắng tràn ngập trong xe.
Nói đến khu quy hoạch Thành Bắc này, anh mới chỉ đến đó một lần, chính là vào lễ khởi công.
Từ khi chính thức khởi công đến nay, cho đến tận bây giờ, Cao Phong chưa từng đến đó xem qua.
Xem ra, anh phải nhanh chóng đến đó xem xét tình hình.
Cao Phong ném tàn thuốc đi, quay người đi vào bệnh viện.
Trong phòng bệnh, Kim Tuyết Ngọc đang nói gì đó với Kim Tuyết Mai.
Hai chị em lâu ngày không gặp, đương nhiên không thể thiếu việc tâm sự.
"Chị à, tất cả đều là do Cao Phong không bảo vệ tốt cho chị, thật không biết anh ta có thể làm được chuyện gì!” Kim Tuyết Ngọc còn đang tức giận nói.
"Chuyện này đâu thể trách anh rể của em được? Anh ấy không thể suốt ngày chờ bên cạnh chị, dù sao anh ấy còn có việc riêng cần làm.” Kim Tuyết Mai khẽ lắc đầu.
Kim Tuyết Ngọc hơi ngạc nhiên nhìn thoáng qua Kim Tuyết Mai, nếu như không phải chính tại cô ta nghe được, cô ta sẽ không thể tin, những lời này lại là do chính miệng Kim Tuyết Mai nói ra.
Lúc cô ta đi du học, đối với Cao Phong, Kim Tuyết Mai còn rất thiếu kiên nhẫn, hoàn toàn không ưa gì Cao Phong.
Nhưng bây giờ, cô ta vừa mới nói nửa câu không phải về Cao Phong, Kim Tuyết Mai thế mà lập tức đứng ra bảo vệ cho anh, chuyện này cũng quá hoang đường rồi!
Chẳng lẽ, trong hai năm cô ta rời đi, tình cảm giữa Cao Phong và chị gái đã trở nên tốt hơn?
Là lâu dài sinh tinh ư?
Nhưng cũng không thể như vậy được!
Phải biết rằng, một tháng trước, Kim Tuyết Ngọc gọi video call cho Kim Tuyết Mai để tán gẫu chuyện trong nhà, Kim Tuyết Mai còn lười nhắc đến tên Cao Phong.
Làm sao chỉ mới một tháng đã xảy ra thay đổi lớn như thế?
"Chuyện này vốn dĩ nên trách anh ta, hừ!” Kim Tuyết Ngọc kiêu ngạo, bĩu môi nói.
"Ha ha ha, được rồi, thế thì trách anh ấy, thật đúng là không nói nổi em!" Kim Tuyết Mai cưng chiều nhìn Kim Tuyết Ngọc.
Kim Tuyết Mai rất yêu thương cô em gái nhỏ hơn mình hai tuổi này.
"Chị à, chị không biết đâu, vừa rồi ở trước mặt em, Cao Phong còn dám ra vẻ ta đây với em đấy, anh ta còn nói, chiếc xe BMW đó là do anh ta mua! Làm sao anh ta không khoác lác lên tận trời đi!”
"Chị nhanh nói cho em biết đi, có phải chiếc xe đó là do nhà chúng ta mua không? Chẳng lẽ bà nội đã đối xử tốt hơn với nhà chúng ta rồi?” Câu trước của Kim Tuyết Ngọc có phần khó chịu, nhưng câu sau lại tràn đầy hưng phấn hỏi.
"Chiếc xe kia, quả thật là do Cao Phong mua” Kim Tuyết Mai sững sờ, sau đó có phần bất đắc dĩ trả lời cô ta.
"Làm sao có thể!” Kim Tuyết Ngọc khiếp sợ kêu lên một tiếng: “Chiếc xe kia ít cũng phải tiền tỷ, sao anh ta có thể mua được chiếc xe xịn như thế?”
"Em nói này, cho dù từ sau khi em đi du học, anh ta bắt đầu đi làm kiếm tiền, đến hiện tại, nhiều nhất anh ta chỉ đủ tiền mua một chiếc xe điện thôi chứ?”
Kim Tuyết Ngọc căn bản không tin vào chuyện này, chiếc xe BMW có giá mấy tỉ, sao nói mua là mua?
“Chuyện này.” Kim Tuyết Mai cũng không biết nên giải thích như thế nào cho Kim Tuyết Ngọc hiểu.
Dù sao trong khoảng thời gian này đã xảy ra rất nhiều chuyện, chỉ nói riêng sự thay đổi trên người Cao Phong đã là rất lớn.
Nếu như để Kim Tuyết Mai nói cho Kim Tuyết Ngọc nghe, chắc hẳn nói liên tục ba ngày ba đêm cũng chưa xong.
Vì thế cô dứt khoát đem lý do qua loa tắc trách của Cao Phong, nói lại cho Kim Tuyết Ngọc: “Hình như Cao Phong trúng thưởng, anh ấy trúng thưởng được khoảng hai tỷ gì đó.”
"Trúng thưởng ư?” Kim Tuyết Ngọc lại một lần nữa bị khiếp sợ, tên vô dụng Cao Phong kia, lại may mắn như vậy sao?
"Em đã nói mà, thì ra là như thế, em đã nói anh ta không có khả năng mua được chiếc xe BMW đó mà, thì ra là trúng thưởng.” Kim Tuyết Ngọc bĩu môi nói.
Sau đó hai người lại nói chuyện thêm một lúc nữa, Kim Tuyết Ngọc kiên trì muốn để cho Kim Tuyết Mai xuất viện, nói là có rất nhiều chuyện muốn tâm sự với Kim Tuyết Mai.
Lúc Cao Phong mở cửa đi vào, anh hỏi qua ý tứ của Kim Tuyết Mai, Kim Tuyết Mai cũng muốn xuất viện.
Vì thế Cao Phong trực tiếp gọi bác sĩ đến, hỏi thăm tình hình sức khỏe của cô.
"Về cơ bản, hiện tại cô Kim đã gần như hoàn toàn hồi phục, thế nhưng cô ấy vẫn cần phải tĩnh dưỡng thêm, về phương diện ẩm thực vẫn cần chú ý đến thanh đạm, ăn cháo loãng là tốt nhất.”
"Nếu như anh Cao kiên trì muốn xuất viện, việc này cũng không vấn đề gì.”
Bác sĩ cung kính nói qua tình hình sức khỏe của Kim Tuyết Mai cho Cao Phong biết.
Cao Phong gật đầu, sau đó nhanh chóng làm thủ tục xuất viện cho Kim Tuyết Mai.
Đi ra cửa bệnh viện, trong nháy mắt, tâm trạng của Kim Tuyết Mai thoải mái hơn nhiều.
“Ôi chao, em ở trong bệnh viện, cả người sắp mốc meo rồi!" Kim Tuyết Mai vươn vai nói.
"Chờ lúc cả hai chúng ta đều rảnh rỗi, anh sẽ dẫn em đi đến một nơi, em nhất định sẽ thích phong cảnh của nơi đó.” Cao Phong khẽ cười.
"Thôi đi, chỗ nào chứ? Maldives hay Paris? Hay là du lịch nội địa? Anh đừng nói đùa nữa, không có gì hay cả” Kim Tuyết Ngọc ở bên cạnh, bĩu môi nói.
"Nơi đó, ngay cả mười Maldives cũng không sánh bằng." Cao Phong lắc đầu nói.
Thân là con cháu của nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh, tầm nhìn của anh, làm sao người thường có thể nghĩ đến?
Nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh, đây chính là gia tộc có vùng đất thuộc về riêng mình.
Hoàn cảnh và phong cảnh của nơi đó, bất kỳ một nơi thắng cảnh du lịch nào trên thế giới này, đều không thể bằng một phần mười của nơi đấy.
Tuy nói hiện tại Cao Phong không có tình cảm gì với nhà họ Cao, nhưng không thể không nói, hoàn cảnh và cảnh sắc của nhà họ Cao, quả thật rất thích hợp để ở lại.
Chờ có cơ hội, anh nhất định phải dẫn Kim Tuyết Mai đến thăm quan.
"Dù sao thì khoác lác cũng không bị đánh thuế, ha ha ha!” Kim Tuyết Ngọc vẫn rất khinh thường.
"Được rồi, em đừng nói nữa” Kim Tuyết Mai kéo Kim Tuyết Ngọc lại.
Sau khi ba người về nhà, Kiều Thu Vân đã chuẩn bị một bữa tối rất phong phú.
Hơn nữa thái độ của Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải đối với Cao Phong, khiến cho Kim Tuyết Ngọc lại một lần nữa ngạc nhiên.
Phải biết rằng, trước đó Kiều Thu Vân rất chán ghét Cao Phong, chính là nhìn cũng không muốn nhìn.
Hiện tại đối mặt với Cao Phong, thái độ của bà ấy lại tốt như thế? Thậm chí còn vô cùng khách khí, giống như đang đối xử với khách vậy.
Kim Tuyết Ngọc nghĩ mãi không rõ, trong suốt cả bữa cơm, cô ta đều nghi hoặc.
Cô ta cảm thấy, trong khoảng thời gian này, nhất định đã xảy ra chuyện gì mà mình không biết.
Đợi lát nữa, sau khi ăn cơm xong, cô ta nhất định phải hỏi thăm Kim Tuyết Mai một số chuyện.
Sau khi ăn cơm xong, mọi người nói chuyện một lúc, Cao Phong ra ngoài nghe điện thoại.
Điện thoại là do Lâm Vạn Quân gọi đến, nói bên kia lại xảy ra chuyện, chuyện lần này tương đối nghiêm trọng, hình như còn có người phải vào phòng chăm sóc đặc biệt.
Cao Phong hơi nhíu mày, anh chuẩn bị đi đến xem qua tình hình, dù sao bất động sản Phong Mai chính là khảo nghiệm nhà họ Cao dành cho anh.
Tuy nói anh không quan tâm đến phần khảo nghiệm này cho lắm, nhưng tạm thời anh nên trấn an những người nhà họ Cao kia, để bọn họ không nhìn ra được sự khác thường của anh.
Quan trọng nhất chính là, một khi khu quy hoạch Thành Bắc được xây dựng xong, anh chính là người đứng đầu ở đấy.
Đến lúc đó, Cao Phong chuẩn bị đem nơi này tặng cho Kim Tuyết Mai.
Nhà họ Cao có thực lực làm được điều đó, nhưng không nhất định lần nào cũng cần làm như thế.
Nếu không, nhất định sẽ có người đứng ra ngăn chặn nhà họ Cao.
"Cậu Phong, hiện tại chúng ta nên làm như thế nào? Có rất nhiều nơi căn bản không thể khởi công”
"Nếu như vậy, thời gian của công trình sẽ bị kéo dài, đến khi đó sẽ chênh lệch khá xa với thời gian dự kiến hoàn thành của cậu.” Lâm Vạn Quân hơi nhíu mày nói.
“Ừm, cháu biết rồi, chờ cháu làm xong việc ở bên này, cháu sẽ đích thân đi đến khu quy hoạch Thành Bắc để xem tình hình như thế nào? Cao Phong khẽ gật đầu.
"Vâng cậu Phong, đến lúc đó, cậu nhất định phải nói lộ trình của mình cho tôi biết, tôi sẽ phái người bảo vệ an toàn cho cậu.” Lâm Vạn Quân cung kính nói.
Cao Phong khẽ gật đầu, sau đó hai người cúp điện thoại.
"Phù!" Cao Phong nhả ra một hơi thuốc, khói thuốc màu trắng tràn ngập trong xe.
Nói đến khu quy hoạch Thành Bắc này, anh mới chỉ đến đó một lần, chính là vào lễ khởi công.
Từ khi chính thức khởi công đến nay, cho đến tận bây giờ, Cao Phong chưa từng đến đó xem qua.
Xem ra, anh phải nhanh chóng đến đó xem xét tình hình.
Cao Phong ném tàn thuốc đi, quay người đi vào bệnh viện.
Trong phòng bệnh, Kim Tuyết Ngọc đang nói gì đó với Kim Tuyết Mai.
Hai chị em lâu ngày không gặp, đương nhiên không thể thiếu việc tâm sự.
"Chị à, tất cả đều là do Cao Phong không bảo vệ tốt cho chị, thật không biết anh ta có thể làm được chuyện gì!” Kim Tuyết Ngọc còn đang tức giận nói.
"Chuyện này đâu thể trách anh rể của em được? Anh ấy không thể suốt ngày chờ bên cạnh chị, dù sao anh ấy còn có việc riêng cần làm.” Kim Tuyết Mai khẽ lắc đầu.
Kim Tuyết Ngọc hơi ngạc nhiên nhìn thoáng qua Kim Tuyết Mai, nếu như không phải chính tại cô ta nghe được, cô ta sẽ không thể tin, những lời này lại là do chính miệng Kim Tuyết Mai nói ra.
Lúc cô ta đi du học, đối với Cao Phong, Kim Tuyết Mai còn rất thiếu kiên nhẫn, hoàn toàn không ưa gì Cao Phong.
Nhưng bây giờ, cô ta vừa mới nói nửa câu không phải về Cao Phong, Kim Tuyết Mai thế mà lập tức đứng ra bảo vệ cho anh, chuyện này cũng quá hoang đường rồi!
Chẳng lẽ, trong hai năm cô ta rời đi, tình cảm giữa Cao Phong và chị gái đã trở nên tốt hơn?
Là lâu dài sinh tinh ư?
Nhưng cũng không thể như vậy được!
Phải biết rằng, một tháng trước, Kim Tuyết Ngọc gọi video call cho Kim Tuyết Mai để tán gẫu chuyện trong nhà, Kim Tuyết Mai còn lười nhắc đến tên Cao Phong.
Làm sao chỉ mới một tháng đã xảy ra thay đổi lớn như thế?
"Chuyện này vốn dĩ nên trách anh ta, hừ!” Kim Tuyết Ngọc kiêu ngạo, bĩu môi nói.
"Ha ha ha, được rồi, thế thì trách anh ấy, thật đúng là không nói nổi em!" Kim Tuyết Mai cưng chiều nhìn Kim Tuyết Ngọc.
Kim Tuyết Mai rất yêu thương cô em gái nhỏ hơn mình hai tuổi này.
"Chị à, chị không biết đâu, vừa rồi ở trước mặt em, Cao Phong còn dám ra vẻ ta đây với em đấy, anh ta còn nói, chiếc xe BMW đó là do anh ta mua! Làm sao anh ta không khoác lác lên tận trời đi!”
"Chị nhanh nói cho em biết đi, có phải chiếc xe đó là do nhà chúng ta mua không? Chẳng lẽ bà nội đã đối xử tốt hơn với nhà chúng ta rồi?” Câu trước của Kim Tuyết Ngọc có phần khó chịu, nhưng câu sau lại tràn đầy hưng phấn hỏi.
"Chiếc xe kia, quả thật là do Cao Phong mua” Kim Tuyết Mai sững sờ, sau đó có phần bất đắc dĩ trả lời cô ta.
"Làm sao có thể!” Kim Tuyết Ngọc khiếp sợ kêu lên một tiếng: “Chiếc xe kia ít cũng phải tiền tỷ, sao anh ta có thể mua được chiếc xe xịn như thế?”
"Em nói này, cho dù từ sau khi em đi du học, anh ta bắt đầu đi làm kiếm tiền, đến hiện tại, nhiều nhất anh ta chỉ đủ tiền mua một chiếc xe điện thôi chứ?”
Kim Tuyết Ngọc căn bản không tin vào chuyện này, chiếc xe BMW có giá mấy tỉ, sao nói mua là mua?
“Chuyện này.” Kim Tuyết Mai cũng không biết nên giải thích như thế nào cho Kim Tuyết Ngọc hiểu.
Dù sao trong khoảng thời gian này đã xảy ra rất nhiều chuyện, chỉ nói riêng sự thay đổi trên người Cao Phong đã là rất lớn.
Nếu như để Kim Tuyết Mai nói cho Kim Tuyết Ngọc nghe, chắc hẳn nói liên tục ba ngày ba đêm cũng chưa xong.
Vì thế cô dứt khoát đem lý do qua loa tắc trách của Cao Phong, nói lại cho Kim Tuyết Ngọc: “Hình như Cao Phong trúng thưởng, anh ấy trúng thưởng được khoảng hai tỷ gì đó.”
"Trúng thưởng ư?” Kim Tuyết Ngọc lại một lần nữa bị khiếp sợ, tên vô dụng Cao Phong kia, lại may mắn như vậy sao?
"Em đã nói mà, thì ra là như thế, em đã nói anh ta không có khả năng mua được chiếc xe BMW đó mà, thì ra là trúng thưởng.” Kim Tuyết Ngọc bĩu môi nói.
Sau đó hai người lại nói chuyện thêm một lúc nữa, Kim Tuyết Ngọc kiên trì muốn để cho Kim Tuyết Mai xuất viện, nói là có rất nhiều chuyện muốn tâm sự với Kim Tuyết Mai.
Lúc Cao Phong mở cửa đi vào, anh hỏi qua ý tứ của Kim Tuyết Mai, Kim Tuyết Mai cũng muốn xuất viện.
Vì thế Cao Phong trực tiếp gọi bác sĩ đến, hỏi thăm tình hình sức khỏe của cô.
"Về cơ bản, hiện tại cô Kim đã gần như hoàn toàn hồi phục, thế nhưng cô ấy vẫn cần phải tĩnh dưỡng thêm, về phương diện ẩm thực vẫn cần chú ý đến thanh đạm, ăn cháo loãng là tốt nhất.”
"Nếu như anh Cao kiên trì muốn xuất viện, việc này cũng không vấn đề gì.”
Bác sĩ cung kính nói qua tình hình sức khỏe của Kim Tuyết Mai cho Cao Phong biết.
Cao Phong gật đầu, sau đó nhanh chóng làm thủ tục xuất viện cho Kim Tuyết Mai.
Đi ra cửa bệnh viện, trong nháy mắt, tâm trạng của Kim Tuyết Mai thoải mái hơn nhiều.
“Ôi chao, em ở trong bệnh viện, cả người sắp mốc meo rồi!" Kim Tuyết Mai vươn vai nói.
"Chờ lúc cả hai chúng ta đều rảnh rỗi, anh sẽ dẫn em đi đến một nơi, em nhất định sẽ thích phong cảnh của nơi đó.” Cao Phong khẽ cười.
"Thôi đi, chỗ nào chứ? Maldives hay Paris? Hay là du lịch nội địa? Anh đừng nói đùa nữa, không có gì hay cả” Kim Tuyết Ngọc ở bên cạnh, bĩu môi nói.
"Nơi đó, ngay cả mười Maldives cũng không sánh bằng." Cao Phong lắc đầu nói.
Thân là con cháu của nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh, tầm nhìn của anh, làm sao người thường có thể nghĩ đến?
Nhà họ Cao ở thành phố Hồ Chí Minh, đây chính là gia tộc có vùng đất thuộc về riêng mình.
Hoàn cảnh và phong cảnh của nơi đó, bất kỳ một nơi thắng cảnh du lịch nào trên thế giới này, đều không thể bằng một phần mười của nơi đấy.
Tuy nói hiện tại Cao Phong không có tình cảm gì với nhà họ Cao, nhưng không thể không nói, hoàn cảnh và cảnh sắc của nhà họ Cao, quả thật rất thích hợp để ở lại.
Chờ có cơ hội, anh nhất định phải dẫn Kim Tuyết Mai đến thăm quan.
"Dù sao thì khoác lác cũng không bị đánh thuế, ha ha ha!” Kim Tuyết Ngọc vẫn rất khinh thường.
"Được rồi, em đừng nói nữa” Kim Tuyết Mai kéo Kim Tuyết Ngọc lại.
Sau khi ba người về nhà, Kiều Thu Vân đã chuẩn bị một bữa tối rất phong phú.
Hơn nữa thái độ của Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải đối với Cao Phong, khiến cho Kim Tuyết Ngọc lại một lần nữa ngạc nhiên.
Phải biết rằng, trước đó Kiều Thu Vân rất chán ghét Cao Phong, chính là nhìn cũng không muốn nhìn.
Hiện tại đối mặt với Cao Phong, thái độ của bà ấy lại tốt như thế? Thậm chí còn vô cùng khách khí, giống như đang đối xử với khách vậy.
Kim Tuyết Ngọc nghĩ mãi không rõ, trong suốt cả bữa cơm, cô ta đều nghi hoặc.
Cô ta cảm thấy, trong khoảng thời gian này, nhất định đã xảy ra chuyện gì mà mình không biết.
Đợi lát nữa, sau khi ăn cơm xong, cô ta nhất định phải hỏi thăm Kim Tuyết Mai một số chuyện.
Sau khi ăn cơm xong, mọi người nói chuyện một lúc, Cao Phong ra ngoài nghe điện thoại.
Điện thoại là do Lâm Vạn Quân gọi đến, nói bên kia lại xảy ra chuyện, chuyện lần này tương đối nghiêm trọng, hình như còn có người phải vào phòng chăm sóc đặc biệt.
Cao Phong hơi nhíu mày, anh chuẩn bị đi đến xem qua tình hình, dù sao bất động sản Phong Mai chính là khảo nghiệm nhà họ Cao dành cho anh.
Tuy nói anh không quan tâm đến phần khảo nghiệm này cho lắm, nhưng tạm thời anh nên trấn an những người nhà họ Cao kia, để bọn họ không nhìn ra được sự khác thường của anh.
Quan trọng nhất chính là, một khi khu quy hoạch Thành Bắc được xây dựng xong, anh chính là người đứng đầu ở đấy.
Đến lúc đó, Cao Phong chuẩn bị đem nơi này tặng cho Kim Tuyết Mai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.