Chương 17
Nhật Đồng
28/04/2021
Trong phòng vệ sinh.
"Cậu Phong." Giọng nói cung kính của Lâm Vạn Quân truyền tới.
"Chú Lưu, có chuyện gì cứ nói thẳng đi, cháu đang ở bên ngoài rồi." Cao Phong nói.
"Là như vậy cậu Phong, bên xí nghiệp Kim Thiên đã cho người gọi điện thoại tới, nói bọn họ đồng ý với điều khoản hợp tác, còn nói là bao giờ có thể tiến hành bước tiếp theo của thỏa thuận."
"Nhưng mà không phải do cô Kim Tuyết Mai gọi tới mà là một người trẻ tuổi tên Kim Hồng Vũ. Nói là đại diện của xí nghiệp Kim Thiên, từ giờ sẽ phụ trách những công việc liên quan đến hợp tác giữa hai công ty."
"Nên tôi mới gọi điện cho cậu, muốn biết đây có phải là ý của cậu không?" Lâm Vạn Quân nhanh chóng giải thích.
Cao Phong nghe vậy thì trầm mặc một lát, Kim Hồng Vũ này muốn làm gì? Người phụ trách hợp đồng là Kim Tuyết Mai mà? Có liên quan gì tới anh ta?
Chẳng lẽ?
Cao Phong đã có thể tưởng tượng ra sương sương mấu chốt của sự việc. Xem ra hai cha con Kim Hùng Sơn muốn cướp công lao của Kim Tuyết Mai.
Hai cha con này đúng là mặt dày, bây giờ đến cả trình độ cướp công cũng trắng trợn như vậy.
"Đây không phải là ý của tôi." Cao Phong âm trầm nói.
Thứ mà Kim Tuyết Mai muốn, Cao Phong sẽ trải đường hoa cho cô, ra sức bảo vệ cô một đời bình an.
Nhưng bọn Kim Hùng Sơn muốn làm chướng ngại vật thì cũng đừng trách bị Cao Phong nghiền nát.
"Cậu Phong, vậy chúng ta phải làm thế nào? Có tiếp tục hợp tác với bọn họ nữa không?" Lâm Vạn Quân thận trọng hỏi.
"Bất động sản Phong Mai ký hợp đồng với Kim Tuyết Mai chứ không phải xí nghiệp Kim Thiên." Cao Phong lạnh lùng nói.
"Tôi hiểu rồi!" Lâm Vạn Quân đương nhiên hiểu ý của Cao Phong.
Ý của Cao Phong đúng là bản hợp đồng này chỉ có thể nhận Kim Tuyết Mai, cho dù đằng sau cô là công ty nào thì chỉ khi cô tới ký thì hợp đồng mới được tiếp tục.
Nếu đổi lại là người khác thì xin lỗi, anh không có quyền hành!
"Buổi tối chú ở công ty chờ cháu. Cháu nói với chú về chuyện quy hoạch công ty và chuyện tiền lễ cưới kia." Cao Phong dặn dò một câu.
"Vâng, tôi chờ cậu." Lâm Vạn Quân cung kính trả lời.
Cúp điện thoại, Cao Phong rửa tay rồi đẩy cửa đi ra ngoài.
"Anh, anh Cao..." Ngoài cửa, Lâm Hân có chút bối rối nhìn Cao Phong.
Anh sững sờ, không ngờ cô cũng tới nơi này. Cô tới lúc nào, phải chăng đã nghe được nội dung cuộc điện thoại kia?
"Không ngờ lại trùng hợp vậy." Cao Phong biết đã không cách nào che giấu chuyện mua xe, đành phải bất đắc dĩ lắc đầu.
"Đúng vậy, tôi cũng không ngờ tới. Vậy mà tôi lại cầm tiền phần trăm từ việc bán xe cho anh Cao tới đây mời anh ăn cơm." Lâm Hân chậc lưỡi, rồi im lặng
một chút.
Sau đó vội hỏi: "Anh Cao vốn không thiếu tiền, vì sao lại..." Trong lòng Lâm Hân rất tò mò. Trên thế giới này thật sự có người giàu có nhưng lại khiêm tốn như vậy sao?
"Tôi tự có tính toán của riêng mình." Cao Phong không nói gì thêm, chỉ gật đầu rồi rời khỏi phòng vệ sinh.
Lâm Hân đứng nguyên tại chỗ, trong lòng như dời sống lấp biển.
Bất động sản Phong Mai, 99 tỷ tiền cưới, những lời Cao Phong vừa nói trong phòng vệ sinh quả thực là Lâm Hân rung động.
Cái người Cao Phong này hoặc chính là một người điên, hoặc là một người có thân phận cực kì khủng khiếp.
Cao Phong và Lâm Hân một trước một sau trở về chỗ ngồi, đám người cũng không phát hiện điều gì kỳ lạ.
Dù sao cho dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới Cao Phong và Lâm Hân có quen biết.
Cao Phong vừa mới vào chỗ, Hạ Vy liền đưa mắt liếc ra ý qua một cái với Trương Hà. Trương Hàn hiểu ý cười một tiếng, nhìn về phía Cao Phong.
"Anh Cao, tôi nghĩ đàn ông không có năng lực không đáng sợ, mấu chốt là còn phải xem người ta có nguyện ý phấn đấu hay không. Anh thấy có phải không?"
"Chỉ có phấn đấu mới có thể thành công!"
Lúc nói những lời này, trong lòng anh ta cực kỳ khinh thường. Cao Phong sống hay chết thì có liên quan gì tới anh ta? Anh ta làm như vậy chỉ vì muốn thể hiện mình cao hơn mà thôi.
"Ha ha, nhưng những người sinh ra đã ở vạch đích thì không cần phấn đấu mà vẫn thành công." Cao Phong cười mỉa một tiếng.
"Nhưng anh đâu phải họ? Anh cũng không thử nhìn lại bản thân mà xem." Không đợi Trương Hàn trả lời, Hạ Vy liền kêu lên.
Kim Tuyết Mai và Lâm Hân đồng thời muốn nói lại thôi. Kim Tuyết Mai luôn cảm thấy không thoải mái khi bọn họ cứ bắt nạt Cao Phong.
Có lẽ cô nghĩ Cao Phong ở nhà cả ngày làm việc nhà cũng không phải biện pháp hay, chỉ đành cắn răng nhịn xuống.
Về phần Lâm Hân, cô thật sự không muốn Hạ Vy đắc tội với Cao Phong, bởi vì anh quá thần bí, cô còn có cảm giác thân phận của anh cực kỳ khủng bố.
"Phú nhị đại thì tôi không phải." Cao Phong sờ lên mũi, nghiêm khắc mà nói thì anh không phải phú nhị đại.
Ba trăm năm lịch sử nhà họ Cao không ngừng tích lũy tiền tài. Đến Cao Phong đã trải qua mấy đời thay đổi, như vậy Cao Phong phải là đời giàu thứ ba, thậm chí là thứ tư chứ không phải thứ hai nữa.
"Cái này thì đúng rồi, anh không phải con ông cháu cha thì phải tự mình phấn đấu. Giống như tôi, lúc trước dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, bây giờ đã có xe, có nhà, có tài khoản tiết kiệm."
"Không thì tôi tìm cho anh một chỗ từ từ làm, sau đó chậm rãi len lên. Như vậy anh mới có thể thành công được." Trương Hàn nghiễm nhiên bày thái độ dạy dỗ người khác.
Cao Phong coi như đã nhìn ra, Trương Hàn này chính là đang khoe khoang trước mặt người khác là mình ưu tú thông qua việc giẫm đạp anh dưới chân.
Nhưng Cao Phong cũng không quan tâm tới lời anh ta nói, chỉ là con tôm con tép, không đáng để anh chú ý tới.
"Đúng rồi, Trương Hàn, chẳng phải anh là giám đốc vật tư trong công ty hay sao, có công việc gì phù hợp với Cao Phong không?"
Hạ Vy mặc dù nhanh mồm, ngôn từ sắc bén, nhưng thật ra tâm địa cũng không xấu lắm.
"Em nói công ty Hoàn Vũ hả, anh đã từ chức rồi." Trương Hàn dường như chỉ chờ Hạ Vy hỏi vậy để trả lời.
"Cái gì? Từ chức? Tại sao lại muốn từ chức?" Hạ Vy nghe vậy thì sững sờ, trên mặt lập tức có chút xấu hổ.
Vừa nói Cao Phong là kẻ không có việc làm, bây giờ lại biết Trương Hàn cũng mất đi công việc.
Đều là người thất nghiệp lại còn nói Cao Phong người ta không biết phát triển, làm sao không biết xấu hổ mà nói ra chứ?
Kim Tuyết Mai và Lâm Hân cũng có chút kinh ngạc nhìn Trương Hàn. Công ty Hoàn Vũ đãi ngộ cũng coi như không tệ, Trương Hàn còn là quản lý vật tư, tiền lương một năm cũng phải được hơn tỷ đó?
Công việc tốt như vậy mà lại từ chức?
Dường như Trương Hàn cố ý muốn đám người tò mà, thư thả uống một ngụm nước, đợi ánh mắt mọi người đều tập trung vào mình thì mới chậm rãi mở miệng.
"Bởi vì, tôi đã thông qua được ba lượt phỏng vấn của Bất động sản Phong Mai, từ nay sẽ đi làm ở đó.
Trương Hàn nói xong thì cũng không nói gì nữa, bởi vì anh ta biết năm chữ Bất động sản Phong Mai này có ý nghĩa gì.
Năm chữ này khủng bố cỡ nào, chắc hẳn toàn bộ người trong Hà Nội đều biết.
Quả nhiên, ba cô gái nháy mắt đều mở to mắt mà nhìn, ngay cả Cao Phong cũng có một tia ngoài ý muốn.
Hóa ra Trương Hàn ở trước mặt mình giả bộ nửa ngày trời, cũng chỉ là một nhân viên của mình?
Cao Phong không khỏi nghĩ tới, nếu như tối nay mình tổ chức hội nghị, Trương Hàn thấy mình ngồi ở vị trí chủ tịch thì vẻ mặt sẽ đặc sắc cỡ nào.
"Không phải chứ Trương Hàn, anh thông qua phỏng vấn của Phong Mai rồi sao? Trời ạ, đây cũng quá lợi hại rồi!" Trong mắt Hạ Vy toàn là sùng bái.
Nếu nói trước đó Trương Hàn theo đuổi cô ta, cô ta còn cân nhắc một chút, thì bây giờ loại chuyện này không cần cân nhắc nữa.
"Cậu Phong." Giọng nói cung kính của Lâm Vạn Quân truyền tới.
"Chú Lưu, có chuyện gì cứ nói thẳng đi, cháu đang ở bên ngoài rồi." Cao Phong nói.
"Là như vậy cậu Phong, bên xí nghiệp Kim Thiên đã cho người gọi điện thoại tới, nói bọn họ đồng ý với điều khoản hợp tác, còn nói là bao giờ có thể tiến hành bước tiếp theo của thỏa thuận."
"Nhưng mà không phải do cô Kim Tuyết Mai gọi tới mà là một người trẻ tuổi tên Kim Hồng Vũ. Nói là đại diện của xí nghiệp Kim Thiên, từ giờ sẽ phụ trách những công việc liên quan đến hợp tác giữa hai công ty."
"Nên tôi mới gọi điện cho cậu, muốn biết đây có phải là ý của cậu không?" Lâm Vạn Quân nhanh chóng giải thích.
Cao Phong nghe vậy thì trầm mặc một lát, Kim Hồng Vũ này muốn làm gì? Người phụ trách hợp đồng là Kim Tuyết Mai mà? Có liên quan gì tới anh ta?
Chẳng lẽ?
Cao Phong đã có thể tưởng tượng ra sương sương mấu chốt của sự việc. Xem ra hai cha con Kim Hùng Sơn muốn cướp công lao của Kim Tuyết Mai.
Hai cha con này đúng là mặt dày, bây giờ đến cả trình độ cướp công cũng trắng trợn như vậy.
"Đây không phải là ý của tôi." Cao Phong âm trầm nói.
Thứ mà Kim Tuyết Mai muốn, Cao Phong sẽ trải đường hoa cho cô, ra sức bảo vệ cô một đời bình an.
Nhưng bọn Kim Hùng Sơn muốn làm chướng ngại vật thì cũng đừng trách bị Cao Phong nghiền nát.
"Cậu Phong, vậy chúng ta phải làm thế nào? Có tiếp tục hợp tác với bọn họ nữa không?" Lâm Vạn Quân thận trọng hỏi.
"Bất động sản Phong Mai ký hợp đồng với Kim Tuyết Mai chứ không phải xí nghiệp Kim Thiên." Cao Phong lạnh lùng nói.
"Tôi hiểu rồi!" Lâm Vạn Quân đương nhiên hiểu ý của Cao Phong.
Ý của Cao Phong đúng là bản hợp đồng này chỉ có thể nhận Kim Tuyết Mai, cho dù đằng sau cô là công ty nào thì chỉ khi cô tới ký thì hợp đồng mới được tiếp tục.
Nếu đổi lại là người khác thì xin lỗi, anh không có quyền hành!
"Buổi tối chú ở công ty chờ cháu. Cháu nói với chú về chuyện quy hoạch công ty và chuyện tiền lễ cưới kia." Cao Phong dặn dò một câu.
"Vâng, tôi chờ cậu." Lâm Vạn Quân cung kính trả lời.
Cúp điện thoại, Cao Phong rửa tay rồi đẩy cửa đi ra ngoài.
"Anh, anh Cao..." Ngoài cửa, Lâm Hân có chút bối rối nhìn Cao Phong.
Anh sững sờ, không ngờ cô cũng tới nơi này. Cô tới lúc nào, phải chăng đã nghe được nội dung cuộc điện thoại kia?
"Không ngờ lại trùng hợp vậy." Cao Phong biết đã không cách nào che giấu chuyện mua xe, đành phải bất đắc dĩ lắc đầu.
"Đúng vậy, tôi cũng không ngờ tới. Vậy mà tôi lại cầm tiền phần trăm từ việc bán xe cho anh Cao tới đây mời anh ăn cơm." Lâm Hân chậc lưỡi, rồi im lặng
một chút.
Sau đó vội hỏi: "Anh Cao vốn không thiếu tiền, vì sao lại..." Trong lòng Lâm Hân rất tò mò. Trên thế giới này thật sự có người giàu có nhưng lại khiêm tốn như vậy sao?
"Tôi tự có tính toán của riêng mình." Cao Phong không nói gì thêm, chỉ gật đầu rồi rời khỏi phòng vệ sinh.
Lâm Hân đứng nguyên tại chỗ, trong lòng như dời sống lấp biển.
Bất động sản Phong Mai, 99 tỷ tiền cưới, những lời Cao Phong vừa nói trong phòng vệ sinh quả thực là Lâm Hân rung động.
Cái người Cao Phong này hoặc chính là một người điên, hoặc là một người có thân phận cực kì khủng khiếp.
Cao Phong và Lâm Hân một trước một sau trở về chỗ ngồi, đám người cũng không phát hiện điều gì kỳ lạ.
Dù sao cho dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới Cao Phong và Lâm Hân có quen biết.
Cao Phong vừa mới vào chỗ, Hạ Vy liền đưa mắt liếc ra ý qua một cái với Trương Hà. Trương Hàn hiểu ý cười một tiếng, nhìn về phía Cao Phong.
"Anh Cao, tôi nghĩ đàn ông không có năng lực không đáng sợ, mấu chốt là còn phải xem người ta có nguyện ý phấn đấu hay không. Anh thấy có phải không?"
"Chỉ có phấn đấu mới có thể thành công!"
Lúc nói những lời này, trong lòng anh ta cực kỳ khinh thường. Cao Phong sống hay chết thì có liên quan gì tới anh ta? Anh ta làm như vậy chỉ vì muốn thể hiện mình cao hơn mà thôi.
"Ha ha, nhưng những người sinh ra đã ở vạch đích thì không cần phấn đấu mà vẫn thành công." Cao Phong cười mỉa một tiếng.
"Nhưng anh đâu phải họ? Anh cũng không thử nhìn lại bản thân mà xem." Không đợi Trương Hàn trả lời, Hạ Vy liền kêu lên.
Kim Tuyết Mai và Lâm Hân đồng thời muốn nói lại thôi. Kim Tuyết Mai luôn cảm thấy không thoải mái khi bọn họ cứ bắt nạt Cao Phong.
Có lẽ cô nghĩ Cao Phong ở nhà cả ngày làm việc nhà cũng không phải biện pháp hay, chỉ đành cắn răng nhịn xuống.
Về phần Lâm Hân, cô thật sự không muốn Hạ Vy đắc tội với Cao Phong, bởi vì anh quá thần bí, cô còn có cảm giác thân phận của anh cực kỳ khủng bố.
"Phú nhị đại thì tôi không phải." Cao Phong sờ lên mũi, nghiêm khắc mà nói thì anh không phải phú nhị đại.
Ba trăm năm lịch sử nhà họ Cao không ngừng tích lũy tiền tài. Đến Cao Phong đã trải qua mấy đời thay đổi, như vậy Cao Phong phải là đời giàu thứ ba, thậm chí là thứ tư chứ không phải thứ hai nữa.
"Cái này thì đúng rồi, anh không phải con ông cháu cha thì phải tự mình phấn đấu. Giống như tôi, lúc trước dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, bây giờ đã có xe, có nhà, có tài khoản tiết kiệm."
"Không thì tôi tìm cho anh một chỗ từ từ làm, sau đó chậm rãi len lên. Như vậy anh mới có thể thành công được." Trương Hàn nghiễm nhiên bày thái độ dạy dỗ người khác.
Cao Phong coi như đã nhìn ra, Trương Hàn này chính là đang khoe khoang trước mặt người khác là mình ưu tú thông qua việc giẫm đạp anh dưới chân.
Nhưng Cao Phong cũng không quan tâm tới lời anh ta nói, chỉ là con tôm con tép, không đáng để anh chú ý tới.
"Đúng rồi, Trương Hàn, chẳng phải anh là giám đốc vật tư trong công ty hay sao, có công việc gì phù hợp với Cao Phong không?"
Hạ Vy mặc dù nhanh mồm, ngôn từ sắc bén, nhưng thật ra tâm địa cũng không xấu lắm.
"Em nói công ty Hoàn Vũ hả, anh đã từ chức rồi." Trương Hàn dường như chỉ chờ Hạ Vy hỏi vậy để trả lời.
"Cái gì? Từ chức? Tại sao lại muốn từ chức?" Hạ Vy nghe vậy thì sững sờ, trên mặt lập tức có chút xấu hổ.
Vừa nói Cao Phong là kẻ không có việc làm, bây giờ lại biết Trương Hàn cũng mất đi công việc.
Đều là người thất nghiệp lại còn nói Cao Phong người ta không biết phát triển, làm sao không biết xấu hổ mà nói ra chứ?
Kim Tuyết Mai và Lâm Hân cũng có chút kinh ngạc nhìn Trương Hàn. Công ty Hoàn Vũ đãi ngộ cũng coi như không tệ, Trương Hàn còn là quản lý vật tư, tiền lương một năm cũng phải được hơn tỷ đó?
Công việc tốt như vậy mà lại từ chức?
Dường như Trương Hàn cố ý muốn đám người tò mà, thư thả uống một ngụm nước, đợi ánh mắt mọi người đều tập trung vào mình thì mới chậm rãi mở miệng.
"Bởi vì, tôi đã thông qua được ba lượt phỏng vấn của Bất động sản Phong Mai, từ nay sẽ đi làm ở đó.
Trương Hàn nói xong thì cũng không nói gì nữa, bởi vì anh ta biết năm chữ Bất động sản Phong Mai này có ý nghĩa gì.
Năm chữ này khủng bố cỡ nào, chắc hẳn toàn bộ người trong Hà Nội đều biết.
Quả nhiên, ba cô gái nháy mắt đều mở to mắt mà nhìn, ngay cả Cao Phong cũng có một tia ngoài ý muốn.
Hóa ra Trương Hàn ở trước mặt mình giả bộ nửa ngày trời, cũng chỉ là một nhân viên của mình?
Cao Phong không khỏi nghĩ tới, nếu như tối nay mình tổ chức hội nghị, Trương Hàn thấy mình ngồi ở vị trí chủ tịch thì vẻ mặt sẽ đặc sắc cỡ nào.
"Không phải chứ Trương Hàn, anh thông qua phỏng vấn của Phong Mai rồi sao? Trời ạ, đây cũng quá lợi hại rồi!" Trong mắt Hạ Vy toàn là sùng bái.
Nếu nói trước đó Trương Hàn theo đuổi cô ta, cô ta còn cân nhắc một chút, thì bây giờ loại chuyện này không cần cân nhắc nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.