Chương 242
Nhật Đồng
29/04/2021
Cái tư thế này...
Cao Phong liếc một cái, lập tức thu mắt lại.
"Biết rồi, anh quản mình cho tốt là được." Kim Tuyết Ngọc xỏ giày, đi mấy bước để làm quen sau đó không quay đầu lại đã xoay người đi rồi.
Cao Phong khẽ lắc đầu, tìm gặp Khúc Đại Minh, nói chuyện kế hoạch đang thực hiện.
Dù sao Khúc Đại Minh mới nhận việc này, vẫn còn có chút chưa quen thuộc, vậy nên Cao Phong cần phải điều khiển từ xa.
Sau khi nói chuyện xong với Khúc Đại Minh, Cao Phong suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy mình phải tới gặp Kim Tuyết Mai một chút.
Dù sao biểu hiện của Kim Tuyết Mai không quá bình thường, khiến Cao Phong cảm thấy không ổn.
Vừa hay có thể đưa Kim Tuyết Mai ra ngoài cùng ăn một bữa cơm, nói chuyện xem có phải hiểu lầm gì không.
Nghĩ tới đây Cao Phong cầm lấy chìa khóa xe, sau đó đi ra khỏi nhà chuẩn bị tới xí nghiệp Kim Thiên.
Vừa lúc đó, Lâm Vạn Quán bỗng nhiên gọi điện thoại tới.
"Cậu Phong, giờ cậu đang ở đâu? Có ở nhà không?" Điện thoại vừa kết nối, Lâm Vạn Quán lập tức hỏi ngay.
Nghe giọng điệu Lâm Vạn Quán, có vẻ như rất gấp gáp.
"Tôi chuẩn bị tới xí nghiệp Kim Thiên, không có ở nhà." Cao Phong chau mày đáp.
Lẽ nào bên Bất động sản Phong Mai lại có chuyện gì, hay là Cao Minh Trí lại làm chuyện gì sao?
"Được, xí nghiệp Kim Thiên đúng không, tôi biết rồi." Lâm Vạn Quán đáp một tiếng.
"Có chuyện gì không?" Cao Phong hồ nghi hỏi.
"... Bên này có chuẩn bị vài thứ đò, muốn tặng cho cậu Phong, đợt lát nữa là cậu Phong sẽ biết thôi."
Lâm Vạn Quán nói xong thì nói câu hẹn gặp với Cao Phong rồi tắt máy ngay.
Cao Phong có hơi bất đắc dĩ, ngày hôm nay sao cứ cảm thấy mọi người ở xung quanh không bình thường?
Không kịp nghĩ nhiều, Cao Phong nổ máy xe, đi về phía xí nghiệp Kim Thiên.
Ở bên khác.
Hôm nay Kim Tuyết Mai vừa tới công ty, liền đụng mặt ngay Kim Ngọc Dung.
Ngày hôm nay vốn là thời gian phải mặc đồng phục làm việc, thế nhưng Kim Ngọc Dung lại mặc một cây đồ rất thoải mái.
Mặc quần áo thoải mái trong một đám người đều mặc đồng phục nhân viên của công ty, liền trở nên nổi bật.
"Ái chà? Đây không phải đại công thần của công ty chúng ta sao? Không phải Tuyết Mai sao? Sao vậy một mình tới đấy à?"
Giọng nói của Kim Ngọc Dung rất lớn cố ý nói thật to lên.
Kim Tuyết Mai vốn dĩ tâm tình đã không được thoải mái, dù sao cô cũng rất ít khi gọi xe tới chỗ làm.
Lúc nãy trên đường đi, Kim Tuyết Mai cũng thấy rất không tiện, thậm chí có hơi hối hận, đáng lẽ cô nên để Cao Phong đưa mình đi.
Bây giờ bị Kim Ngọc Dung châm biếm trong lòng cô càng khó chịu.
Những người khác trong công ty nghe thấy giọng nói này, cũng ngay lập tức nhìn sang.
Gần đây Kim Tuyết Mai là người có tiếng trong xí nghiệp Kim Thiên.
Đầu tiên là đàm phám được hợp đồng với Bất động sản Phong Mai, lại được sự xem trọng của bà Kim.
Không chỉ là vậy, còn có lần ở khách sạn bán đảo quốc tế, còn thành nhân vật chói mắt nhất ở hội trường, có thể nói là danh tiếng bay xa rồi.
Trong mắt mọi người dĩ nhiên có ước ao cũng có đố kị.
"Cô có ý gì?" Kim Tuyết Mai nhìn Kim Ngọc Dung một cái.
"Tôi chẳng có ý gì khác cả! Tôi chỉ muốn hỏi thử, ông chồng nhà cô không lái xe đưa cô đi à?" Kim Ngọc Dung nghịch tóc một hồi, giả vờ kinh ngạc mà hỏi.
Những người khác cũng có hơi kinh ngạc, dù sao Cao Phong cũng đưa Kim Tuyết Mai đi làm suốt ba năm trời mà.
Ba năm qua bất kể gió mưa gì, Cao Phong tuyệt đối đều đúng giờ đưa Kim Tuyết Mai đi làm.
Từ lúc ban đầu là cái xe điện, đến dạo gần đây là chiếc BMW màu xanh lam, mọi người đều trông thấy hết cả
"Hôm nay anh ấy có việc, vì vậy không tới đây." Kim Tuyết Mai lạnh mặt đáp.
Thật ra, trong lòng Kim Tuyết Mai cũng rất khó chịu.
Dù sao cô được Cao Phong đưa đi ba năm, cũng sớm quen với lối sống này, bỗng nhiên một ngày tự mình thuê xe đi là, cô mới là người cảm thấy không quen.
"Ha ha, theo tôi được biết Cao Phong không có đi làm, vậy anh ta bận chuyện gì?"
"Chắc không phải các người cãi nhau chứ, ha ha!" Kim Ngọc Dung nở nụ cười, giả vờ nghi ngờ hỏi.
Lần trước Kim Ngọc Dung đi xe của Cao Phong, muốn dùng chút thủ đoạn với Cao Phong để lấy được tin tức mình muốn từ chỗ Cao Phong.
Thế nhưng chẳng thể làm cho Cao Phong mắc câu, dĩ nhiên chẳng đoạt được gì.
"Kim Ngọc Dung, chúng tôi cãi nhau hay là không cãi nhau có liên quái gì tới cô à?" Ánh mắt Kim Tuyết Mai lạnh lùng nhìn Kim Ngọc Dung.
Nụ cười của Kim Ngọc Dung thoáng cái đông lại, á khẩu không thể đáp lời.
Mọi người xung quanh đang định cười nhạo vài tiếng, lúc này cũng đột nhiên ngậm miệng lại.
Cãi nhau hay không, cũng đều là chuyện nhà của Kim Tuyết Mai, đúng là chẳng liên quan gì tới những người khác.
"Hừ! Dĩ nhiên chẳng liên quan tới tôi, nhưng tôi có một chuyện nghĩ mãi không thông, kính xin em họ Tuyết Mai cho tôi lời giải đáp!" Kim Ngọc Dung hừ lạnh nói.
"Tôi không có hứng thú, không còn chuyện gì thì tránh đi đi, tôi còn phải đi làm." Kim Tuyết Mai căn bản không để ý tới cô ta, xoay người đi về phía thang máy.
"Kim Tuyết Mai! Cô đứng lại đó cho tôi! Cô nợ Kim gia một câu trả lời, cô nợ tất cả mọi người ở công ty một câu trả lời!"
Đúng lúc này, Kim Ngọc Dung bỗng nhiên hét ầm lên, giọng nói rất lớn.
Mọi người đều sững sờ, không hiểu Kim Ngọc Dung nói vậy là có ý gì, Kim Tuyết Mai cũng càng ngây mặt ra.
"Cô có ý gì? Tôi thiếu câu trả lời gì?" Bước chân Kim Tuyết Mai dừng lại, xoay người nhìn Kim Ngọc Dung.
Lúc này hơn mười nhân viên ở trong công ty, còn có vài người họ Kim, đều nhìn về phía Kim Ngọc Dung, xem thử Kim Ngọc Dung nói sao.
"Cô thiếu câu trả lời gì à? Bản thân cô không biết hay sao? Cô và Cao Phong cùng nhau làm chuyện gì, bản thân cô không hay?" vẻ mặt Kim Ngọc Dung tự tin, ngữ khí tràn đầy tra xét.
Kim Tuyết Mai vốn đang định mở lời phản bác lại, nhưng bỗng nhiên có chút chột dạ.
Lẽ nào, Kim Ngọc Dung cũng biết chuyện Cao Phong và Bất động sản Phong Mai âm thầm qua lại?
Có điều nếu cô ta thật sự biết đồng thời có bằng chứng, cô ta nhất định sẽ đi nói với bà Kim chứ?
"Tôi không biết." Kim Tuyết Mai cắn răng đáp.
"Ha ha, cô không rõ thì tôi giúp cô phân tích chút, BMW nhà cô là ai mua?"
Kim Ngọc Dung cười lạnh một tiếng.
"Là Cao Phong mua, thì sao?" Kim Tuyết Mai không hề do dự đáp.
"Ha ha ha! Lại còn sao, cô nói xem, theo tôi biết, ba năm qua Cao Phong còn chưa từng đi làm đúng chứ?"
"Anh ta không đi làm thì có thu nhập gì, như vậy thì xin cô nói cho tôi biết tiền của anh ta ở đâu ra? Cái BMW này ít nhất cũng phải gần một tỷ, anh ta lấy tiền từ đâu ra?"
Kim Ngọc Dung nói xong câu này liền cười gắn nhìn Kim Tuyết Mai.
Mà hơn hai mươi nam nữ ở xung quanh cũng đều khẽ gật đầu, bày tỏ tán đồng lời nói của cô ta.
Lúc đầu, Cao Phong lái một con xe BMW gần một tỷ, bọn họ có hơi ao ước.
Thế nhưng giờ nghe Kim Ngọc Dung vừa nói như vậy, bọn họ cũng thấy có gì đó không phải.
Cao Phong ở rể họ Kim ba năm, trong ba năm này lúc nào cũng vô công rồi nghề, đây là chuyện ai cũng biết, thậm chí anh còn không đi làm.
Một tên bám váy đàn bà bỗng có ngày mua con xe BMW gần một tỷ?
Cao Phong liếc một cái, lập tức thu mắt lại.
"Biết rồi, anh quản mình cho tốt là được." Kim Tuyết Ngọc xỏ giày, đi mấy bước để làm quen sau đó không quay đầu lại đã xoay người đi rồi.
Cao Phong khẽ lắc đầu, tìm gặp Khúc Đại Minh, nói chuyện kế hoạch đang thực hiện.
Dù sao Khúc Đại Minh mới nhận việc này, vẫn còn có chút chưa quen thuộc, vậy nên Cao Phong cần phải điều khiển từ xa.
Sau khi nói chuyện xong với Khúc Đại Minh, Cao Phong suy nghĩ một chút vẫn cảm thấy mình phải tới gặp Kim Tuyết Mai một chút.
Dù sao biểu hiện của Kim Tuyết Mai không quá bình thường, khiến Cao Phong cảm thấy không ổn.
Vừa hay có thể đưa Kim Tuyết Mai ra ngoài cùng ăn một bữa cơm, nói chuyện xem có phải hiểu lầm gì không.
Nghĩ tới đây Cao Phong cầm lấy chìa khóa xe, sau đó đi ra khỏi nhà chuẩn bị tới xí nghiệp Kim Thiên.
Vừa lúc đó, Lâm Vạn Quán bỗng nhiên gọi điện thoại tới.
"Cậu Phong, giờ cậu đang ở đâu? Có ở nhà không?" Điện thoại vừa kết nối, Lâm Vạn Quán lập tức hỏi ngay.
Nghe giọng điệu Lâm Vạn Quán, có vẻ như rất gấp gáp.
"Tôi chuẩn bị tới xí nghiệp Kim Thiên, không có ở nhà." Cao Phong chau mày đáp.
Lẽ nào bên Bất động sản Phong Mai lại có chuyện gì, hay là Cao Minh Trí lại làm chuyện gì sao?
"Được, xí nghiệp Kim Thiên đúng không, tôi biết rồi." Lâm Vạn Quán đáp một tiếng.
"Có chuyện gì không?" Cao Phong hồ nghi hỏi.
"... Bên này có chuẩn bị vài thứ đò, muốn tặng cho cậu Phong, đợt lát nữa là cậu Phong sẽ biết thôi."
Lâm Vạn Quán nói xong thì nói câu hẹn gặp với Cao Phong rồi tắt máy ngay.
Cao Phong có hơi bất đắc dĩ, ngày hôm nay sao cứ cảm thấy mọi người ở xung quanh không bình thường?
Không kịp nghĩ nhiều, Cao Phong nổ máy xe, đi về phía xí nghiệp Kim Thiên.
Ở bên khác.
Hôm nay Kim Tuyết Mai vừa tới công ty, liền đụng mặt ngay Kim Ngọc Dung.
Ngày hôm nay vốn là thời gian phải mặc đồng phục làm việc, thế nhưng Kim Ngọc Dung lại mặc một cây đồ rất thoải mái.
Mặc quần áo thoải mái trong một đám người đều mặc đồng phục nhân viên của công ty, liền trở nên nổi bật.
"Ái chà? Đây không phải đại công thần của công ty chúng ta sao? Không phải Tuyết Mai sao? Sao vậy một mình tới đấy à?"
Giọng nói của Kim Ngọc Dung rất lớn cố ý nói thật to lên.
Kim Tuyết Mai vốn dĩ tâm tình đã không được thoải mái, dù sao cô cũng rất ít khi gọi xe tới chỗ làm.
Lúc nãy trên đường đi, Kim Tuyết Mai cũng thấy rất không tiện, thậm chí có hơi hối hận, đáng lẽ cô nên để Cao Phong đưa mình đi.
Bây giờ bị Kim Ngọc Dung châm biếm trong lòng cô càng khó chịu.
Những người khác trong công ty nghe thấy giọng nói này, cũng ngay lập tức nhìn sang.
Gần đây Kim Tuyết Mai là người có tiếng trong xí nghiệp Kim Thiên.
Đầu tiên là đàm phám được hợp đồng với Bất động sản Phong Mai, lại được sự xem trọng của bà Kim.
Không chỉ là vậy, còn có lần ở khách sạn bán đảo quốc tế, còn thành nhân vật chói mắt nhất ở hội trường, có thể nói là danh tiếng bay xa rồi.
Trong mắt mọi người dĩ nhiên có ước ao cũng có đố kị.
"Cô có ý gì?" Kim Tuyết Mai nhìn Kim Ngọc Dung một cái.
"Tôi chẳng có ý gì khác cả! Tôi chỉ muốn hỏi thử, ông chồng nhà cô không lái xe đưa cô đi à?" Kim Ngọc Dung nghịch tóc một hồi, giả vờ kinh ngạc mà hỏi.
Những người khác cũng có hơi kinh ngạc, dù sao Cao Phong cũng đưa Kim Tuyết Mai đi làm suốt ba năm trời mà.
Ba năm qua bất kể gió mưa gì, Cao Phong tuyệt đối đều đúng giờ đưa Kim Tuyết Mai đi làm.
Từ lúc ban đầu là cái xe điện, đến dạo gần đây là chiếc BMW màu xanh lam, mọi người đều trông thấy hết cả
"Hôm nay anh ấy có việc, vì vậy không tới đây." Kim Tuyết Mai lạnh mặt đáp.
Thật ra, trong lòng Kim Tuyết Mai cũng rất khó chịu.
Dù sao cô được Cao Phong đưa đi ba năm, cũng sớm quen với lối sống này, bỗng nhiên một ngày tự mình thuê xe đi là, cô mới là người cảm thấy không quen.
"Ha ha, theo tôi được biết Cao Phong không có đi làm, vậy anh ta bận chuyện gì?"
"Chắc không phải các người cãi nhau chứ, ha ha!" Kim Ngọc Dung nở nụ cười, giả vờ nghi ngờ hỏi.
Lần trước Kim Ngọc Dung đi xe của Cao Phong, muốn dùng chút thủ đoạn với Cao Phong để lấy được tin tức mình muốn từ chỗ Cao Phong.
Thế nhưng chẳng thể làm cho Cao Phong mắc câu, dĩ nhiên chẳng đoạt được gì.
"Kim Ngọc Dung, chúng tôi cãi nhau hay là không cãi nhau có liên quái gì tới cô à?" Ánh mắt Kim Tuyết Mai lạnh lùng nhìn Kim Ngọc Dung.
Nụ cười của Kim Ngọc Dung thoáng cái đông lại, á khẩu không thể đáp lời.
Mọi người xung quanh đang định cười nhạo vài tiếng, lúc này cũng đột nhiên ngậm miệng lại.
Cãi nhau hay không, cũng đều là chuyện nhà của Kim Tuyết Mai, đúng là chẳng liên quan gì tới những người khác.
"Hừ! Dĩ nhiên chẳng liên quan tới tôi, nhưng tôi có một chuyện nghĩ mãi không thông, kính xin em họ Tuyết Mai cho tôi lời giải đáp!" Kim Ngọc Dung hừ lạnh nói.
"Tôi không có hứng thú, không còn chuyện gì thì tránh đi đi, tôi còn phải đi làm." Kim Tuyết Mai căn bản không để ý tới cô ta, xoay người đi về phía thang máy.
"Kim Tuyết Mai! Cô đứng lại đó cho tôi! Cô nợ Kim gia một câu trả lời, cô nợ tất cả mọi người ở công ty một câu trả lời!"
Đúng lúc này, Kim Ngọc Dung bỗng nhiên hét ầm lên, giọng nói rất lớn.
Mọi người đều sững sờ, không hiểu Kim Ngọc Dung nói vậy là có ý gì, Kim Tuyết Mai cũng càng ngây mặt ra.
"Cô có ý gì? Tôi thiếu câu trả lời gì?" Bước chân Kim Tuyết Mai dừng lại, xoay người nhìn Kim Ngọc Dung.
Lúc này hơn mười nhân viên ở trong công ty, còn có vài người họ Kim, đều nhìn về phía Kim Ngọc Dung, xem thử Kim Ngọc Dung nói sao.
"Cô thiếu câu trả lời gì à? Bản thân cô không biết hay sao? Cô và Cao Phong cùng nhau làm chuyện gì, bản thân cô không hay?" vẻ mặt Kim Ngọc Dung tự tin, ngữ khí tràn đầy tra xét.
Kim Tuyết Mai vốn đang định mở lời phản bác lại, nhưng bỗng nhiên có chút chột dạ.
Lẽ nào, Kim Ngọc Dung cũng biết chuyện Cao Phong và Bất động sản Phong Mai âm thầm qua lại?
Có điều nếu cô ta thật sự biết đồng thời có bằng chứng, cô ta nhất định sẽ đi nói với bà Kim chứ?
"Tôi không biết." Kim Tuyết Mai cắn răng đáp.
"Ha ha, cô không rõ thì tôi giúp cô phân tích chút, BMW nhà cô là ai mua?"
Kim Ngọc Dung cười lạnh một tiếng.
"Là Cao Phong mua, thì sao?" Kim Tuyết Mai không hề do dự đáp.
"Ha ha ha! Lại còn sao, cô nói xem, theo tôi biết, ba năm qua Cao Phong còn chưa từng đi làm đúng chứ?"
"Anh ta không đi làm thì có thu nhập gì, như vậy thì xin cô nói cho tôi biết tiền của anh ta ở đâu ra? Cái BMW này ít nhất cũng phải gần một tỷ, anh ta lấy tiền từ đâu ra?"
Kim Ngọc Dung nói xong câu này liền cười gắn nhìn Kim Tuyết Mai.
Mà hơn hai mươi nam nữ ở xung quanh cũng đều khẽ gật đầu, bày tỏ tán đồng lời nói của cô ta.
Lúc đầu, Cao Phong lái một con xe BMW gần một tỷ, bọn họ có hơi ao ước.
Thế nhưng giờ nghe Kim Ngọc Dung vừa nói như vậy, bọn họ cũng thấy có gì đó không phải.
Cao Phong ở rể họ Kim ba năm, trong ba năm này lúc nào cũng vô công rồi nghề, đây là chuyện ai cũng biết, thậm chí anh còn không đi làm.
Một tên bám váy đàn bà bỗng có ngày mua con xe BMW gần một tỷ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.