Chương 304
Nhật Đồng
29/04/2021
“Đánh xong rồi, vậy thì đến tôi!"
Khi Cao Phong nói ra những lời này, mọi người đều mang vẻ mặt kinh ngạc.
Có ý gì chứ, chẳng lẽ lúc nãy Cao Phong còn chưa dùng hết sức lực sao?
Triệu Thiết Hào khẽ cau mày, đây là lần đầu tiên anh ta cau mày kể từ khi xuất hiện. Sự cứng cỏi của Cao Phong vượt quá sự dự đoán của anh ta.
Thực lực mạnh mẽ của Cao Phong đã làm cho anh ta sinh ra một chút thận trọng.
Triệu Thiết Hào để tay lên ngực tự hỏi chính mình, anh ta đã ở Hà Nội nhiều năm, Cao Phong là người trẻ tuổi đầu tiên khiến anh ta coi trọng như vậy.
Cao Phong tuổi còn trẻ đã có thể sở hữu sức mạnh như vậy, nếu có thêm thời gian, danh xưng cao thủ số một của thành phố Hà Nội của anh ta có thể không giữ được nữa.
Nghĩ đến điều này, trong lòng Triệu Thiết Hào đã kết án tử hình cho Cao Phong.
Giết chết Cao Phong, anh ta không dám. Nhưng nếu dùng nắm đấm thì không sao, trong lúc thi đấu xảy ra tai nạn ngoài ý muốn và bị phế bỏ tay chân thì cũng không thể trách ai được.
"Không, tôi còn chưa đánh xong, cao thủ có thể tiếp tôi ba đấm, mà anh mới chỉ tiếp có hai đấm mà thôi." Triệu Thiết Hào đứng chắp tay, thản nhiên nói.
"Ồ? Vậy tôi sẽ chờ anh đánh xong."
“Tuy nhiên, nếu vẫn chỉ dùng chút sức lực cỏn con này, thì hôm nay vị trí số một ở thành phố Hà Nội này sẽ bị nghiền nát." Khóe miệng Cao Phong hơi cong lên, thoáng hiện lên một tia giễu cợt.
Triệu Thiết Hào không nói gì nữa, tách hai chân ra, hai tay mở rộng, bày ra một thế tấn công.
"Cú đấm thứ ba này là một cú đấm năm bước gia truyền của nhà họ Triệu chúng tôi, anh sẽ không bắt được đâu.” Triệu Thiết Hào nheo mắt lại.
Nghe những lời của Triệu Thiết Hào, nhiều người xung quanh không khỏi giật mình.
"Cú đấm năm bước gia truyền của nhà họ Triệu? Năm bước quyết định sinh tử?”
"Cú đấm năm bước gia truyền của nhà họ Triệu này là một võ thuật chính tông thực sự. Nghe nói, tổ tiên của nhà họ Triệu đã kết hợp hai cú đấm của võ Nam Huỳnh Đạo và võ cổ truyền Bình Định để tạo ra một bộ quyền pháp hoàn toàn mới. Huy động sức mạnh toàn thân, sau năm bước, mỗi bước sẽ đều gia tăng sức mạnh, dần dẫn sức mạnh sẽ cộng gộp lên gấp năm lần, một cú đấm có thể quyết định sinh tử."
"Đúng vậy! Lúc đầu, có một cao thủ quyền anh chính thống ở vùng Đông Bắc tự nhận mình có tuyệt học của Nam Huỳnh Đạo, cuối cùng bị Triệu Thiết Hào đánh ra một cú đấm năm bước đã bị tàn phế ngay tại chỗ, từ lúc đó cái tên Triệu Thiết Hào mới nổi lên."
Nghe thấy tiếng bàn luận của mọi người xung quanh, hy vọng mà Kim Tuyết Mai vừa thắp lên cho Cao Phong lại lần nữa bị dội một chậu nước lạnh.
Sự khủng bố của Triệu Thiết Hào đã được phơi bày trên các tờ báo tràn ngập ở thành phố Hà Nội sau trận tranh đai vàng của nhà vô địch quyền anh.
Bây giờ Triệu Thiết Hào chuẩn bị dùng tuyệt học cú đấm năm bước, Cao Phong làm sao có thể ngăn cản anh ta?
Lấy cái gì để chống cự cơ chứ?
Triệu Thiết Hào đã bày xong tư thế tấn công, sau đó bình tĩnh nhìn Cao Phong.
“Lúc trước có một cao thủ vùng Đông Bắc nhận mình được truyền thừa võ học Nam Huỳnh Đạo."
"Tuy nhiên, chỉ bằng cú đấm năm bước, tôi đã dùng một cú đấm để phế tay chân của anh ta, một đấm danh trấn vùng Đông Bắc!”
"Ở thành phố Hà Nội này, tôi tham gia cuộc thi đai vàng vô địch quyền anh, có một người tự nhận là nhà vô địch quyền anh thành phố Hà Nội, vô địch ba năm liền, nhưng bị đấm của tôi hất văng ra khỏi võ đài."
"Tên của tôi, Triệu Thiết Hào, không phải để khiêu khích, nếu anh thức thời thì phải biết tiến biết lùi."
Triệu Thiết Hào nheo mắt lại, yên lặng nhìn Cao Phong, đột nhiên nói ra những lời này. Có người thông minh đột nhiên không nhịn được suy nghĩ thêm, Triệu Thiết Hào nói lời này là có ý gì?
Tại sao lại có cảm giác anh ta đang muốn dàn xếp ổn thỏa để không trực tiếp đánh nhau mà chỉ muốn dọa Cao Phong rút lui?
Tất nhiên, không ai nghĩ rằng Triệu Thiết Hào lại sợ hãi.
Anh ta được mệnh danh là cao thủ số một Hà Nội, tuy chỉ là cao thủ ở mặt ngoài nhưng nhất định không thể so với người thường, anh ta làm sao có thể sợ Cao Phong?
"Mặc dù anh có một thân võ thuật nhưng không có võ đức, dạy dỗ đồ đệ của mình thành một tên rác rưởi.” Nhưng mà Cao Phong lại hơi bĩu môi, giống như trước mà nói ra những lời này.
"Anh!" Triệu Thiết Hào bị lời nói của Cao Phong chọc giận.
"Được! Được! Được!"
Triệu Thiết Hào nói được ba lần, và ngay sau đó cơ thể của anh ta rung lên, các khớp trên và dưới của anh ta cũng kêu răng rắc.
"Rộp! Răng rắc!”
Thân hình Triệu Thiết Hào khẽ động, vô số khớp xương phát ra âm thanh giòn tan.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, có vẻ như Triệu Thiết Hào đã sắp dùng hết sức lực.
Cú đấm thứ ba này phải là lúc cả hai phân định thắng thua. Một cú đấm, phân thắng bại, quyết định sinh tử!
Vào lúc này, 99% trong số những người đang vây xem cảm thấy, Cao Phong sẽ thua ở cú đấm này!
Danh tiếng của Triệu Thiết Hào vốn đã rất vang dội, cú đấm năm bước của nhà họ Triệu lại cực kỳ đáng sợ, còn Cao Phong có ba đầu và sáu tay đi nữa thì cũng khó thoát khỏi số phận bị đánh tàn phế.
Kim Tuyết Mai vô cùng lo lắng, nhưng cũng biết vào lúc này không thể ngăn cản Cao Phong.
Đối với một người đàn ông mà nói, có thể thua, nhưng tuyệt đối không được sợ hãi!
Trong lúc nói, Triệu Thiết Hào đã mở ra chiêu thức đầu tiên của cú đấm năm bước, hai nắm tay mở ra đóng lại như muốn ôm trọn bầu trời, khí thế không tầm thường.
Đôi lông mày của Cao Phong hơi nhíu lại, thản nhiên khoanh tay đứng tại chỗ, khuôn mặt thờ ơ có vẻ không quan tâm lắm, khiến người ta không thể đoán được anh đang suy nghĩ gì.
Triệu Thiết Hào chợt quát một tiếng, chân phải đột nhiên bước lên.
Tốc độ không nhanh, bước chân này vừa xuất ra thì giống như mang theo sức nặng của hàng trăm ký, thong thả mà mạnh mẽ.
Chân phải giẫm lên phía trước, thời điểm lòng bàn chân tiếp đất, một đôi quả đấm sắt cũng vung ra.
"Xoet!"
Mọi người đều kinh hãi khi thấy cú đấm này của Triệu Thiết Hào thậm chí còn mang theo tiếng xé gió.
Không đợi mọi người sợ hãi than lên, Triệu Thiết Hào lại bước thêm một bước.
"Ầm!"
Triệu Thiết Hào một tay giơ nắm đấm lên, như thể anh ta đang nâng một cái pháo đài to lớn.
Chân trái của anh ta nện xuống mặt đất, khiến cả câu lạc bộ thể hình này vang lên một tiếng nặng nề.
Mà tất cả mọi người đều kinh hãi khi phát hiện Triệu Thiết Hào đã tiến lên hai bước, nắm đấm dường như đã lớn lên rất nhiều, sức mạnh cường hãn khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.
Người kế thừa võ thuật chính tông, quả nhiên là khiến cho người bình thường không thể tưởng tượng nói.
Nhưng mà hai bước này của Triệu Thiết Hào giống như đã đã dùng rất nhiều sức, sắc mặt hơi đổi, hơi thở trở nên ồ ồ.
"A!"
Triệu Thiết Hào chợt quát một tiếng, làn da của anh ta lập tức đỏ bừng, các mạch máu trên cổ cũng bắt đầu thi nhau nổi lên.
Sau khi quát lớn, Triệu Thiết Hào lại tiến lên một bước.
"Rầm!"
Lại một âm thanh chấn động nặng nề, vang vọng khắp câu lạc bộ thể hình, hai chân phải trái của Triệu Thiết Hào chéo nhau mà bước về phía trước, mỗi bước đều mạnh hơn trước, và chấn động trên mặt đất cũng lớn hơn.
Mà sau khi Triệu Thiết Hào đi xong ba bước này, khoảng cách giữa anh ta và Cao Phong cũng được kéo gần.
Cứ nhìn theo thế này, sau năm bước, nắm đấm của Triệu Thiết Hào sẽ hung ác đập vào mặt Cao Phong.
Cú đấm năm bước của Triệu Thiết Hào, mỗi một bước là tích tụ sức mạnh vào nắm đấm, và mỗi một bước là truyền sức mạnh của toàn thân vào nắm đấm.
Sức mạnh toàn thân tụ lại một chỗ, như vậy đáng sợ như thế nào?
Mọi người đều không thể tưởng tượng được nếu cú đấm năm bước của Triệu Thiết Hào được hình thành thì nó sẽ có sức mạnh nghịch chuyển trời đất như thế nào chứ.
Lần này Cao Phong thật sự dám đỡ đòn của Triệu Thiết Hào sao?
Nghĩ đến đây, mọi người đều đưa mắt nhìn Cao Phong.
Chỉ thấy đôi mắt Cao Phong hơi nheo lại, vẻ mặt tràn đầy tự tin. Có vẻ như uy thế mạnh mẽ của Triệu Thiết Hào trước mặt anh cũng chỉ là những thứ tầm thường thôi.
Khi Cao Phong nói ra những lời này, mọi người đều mang vẻ mặt kinh ngạc.
Có ý gì chứ, chẳng lẽ lúc nãy Cao Phong còn chưa dùng hết sức lực sao?
Triệu Thiết Hào khẽ cau mày, đây là lần đầu tiên anh ta cau mày kể từ khi xuất hiện. Sự cứng cỏi của Cao Phong vượt quá sự dự đoán của anh ta.
Thực lực mạnh mẽ của Cao Phong đã làm cho anh ta sinh ra một chút thận trọng.
Triệu Thiết Hào để tay lên ngực tự hỏi chính mình, anh ta đã ở Hà Nội nhiều năm, Cao Phong là người trẻ tuổi đầu tiên khiến anh ta coi trọng như vậy.
Cao Phong tuổi còn trẻ đã có thể sở hữu sức mạnh như vậy, nếu có thêm thời gian, danh xưng cao thủ số một của thành phố Hà Nội của anh ta có thể không giữ được nữa.
Nghĩ đến điều này, trong lòng Triệu Thiết Hào đã kết án tử hình cho Cao Phong.
Giết chết Cao Phong, anh ta không dám. Nhưng nếu dùng nắm đấm thì không sao, trong lúc thi đấu xảy ra tai nạn ngoài ý muốn và bị phế bỏ tay chân thì cũng không thể trách ai được.
"Không, tôi còn chưa đánh xong, cao thủ có thể tiếp tôi ba đấm, mà anh mới chỉ tiếp có hai đấm mà thôi." Triệu Thiết Hào đứng chắp tay, thản nhiên nói.
"Ồ? Vậy tôi sẽ chờ anh đánh xong."
“Tuy nhiên, nếu vẫn chỉ dùng chút sức lực cỏn con này, thì hôm nay vị trí số một ở thành phố Hà Nội này sẽ bị nghiền nát." Khóe miệng Cao Phong hơi cong lên, thoáng hiện lên một tia giễu cợt.
Triệu Thiết Hào không nói gì nữa, tách hai chân ra, hai tay mở rộng, bày ra một thế tấn công.
"Cú đấm thứ ba này là một cú đấm năm bước gia truyền của nhà họ Triệu chúng tôi, anh sẽ không bắt được đâu.” Triệu Thiết Hào nheo mắt lại.
Nghe những lời của Triệu Thiết Hào, nhiều người xung quanh không khỏi giật mình.
"Cú đấm năm bước gia truyền của nhà họ Triệu? Năm bước quyết định sinh tử?”
"Cú đấm năm bước gia truyền của nhà họ Triệu này là một võ thuật chính tông thực sự. Nghe nói, tổ tiên của nhà họ Triệu đã kết hợp hai cú đấm của võ Nam Huỳnh Đạo và võ cổ truyền Bình Định để tạo ra một bộ quyền pháp hoàn toàn mới. Huy động sức mạnh toàn thân, sau năm bước, mỗi bước sẽ đều gia tăng sức mạnh, dần dẫn sức mạnh sẽ cộng gộp lên gấp năm lần, một cú đấm có thể quyết định sinh tử."
"Đúng vậy! Lúc đầu, có một cao thủ quyền anh chính thống ở vùng Đông Bắc tự nhận mình có tuyệt học của Nam Huỳnh Đạo, cuối cùng bị Triệu Thiết Hào đánh ra một cú đấm năm bước đã bị tàn phế ngay tại chỗ, từ lúc đó cái tên Triệu Thiết Hào mới nổi lên."
Nghe thấy tiếng bàn luận của mọi người xung quanh, hy vọng mà Kim Tuyết Mai vừa thắp lên cho Cao Phong lại lần nữa bị dội một chậu nước lạnh.
Sự khủng bố của Triệu Thiết Hào đã được phơi bày trên các tờ báo tràn ngập ở thành phố Hà Nội sau trận tranh đai vàng của nhà vô địch quyền anh.
Bây giờ Triệu Thiết Hào chuẩn bị dùng tuyệt học cú đấm năm bước, Cao Phong làm sao có thể ngăn cản anh ta?
Lấy cái gì để chống cự cơ chứ?
Triệu Thiết Hào đã bày xong tư thế tấn công, sau đó bình tĩnh nhìn Cao Phong.
“Lúc trước có một cao thủ vùng Đông Bắc nhận mình được truyền thừa võ học Nam Huỳnh Đạo."
"Tuy nhiên, chỉ bằng cú đấm năm bước, tôi đã dùng một cú đấm để phế tay chân của anh ta, một đấm danh trấn vùng Đông Bắc!”
"Ở thành phố Hà Nội này, tôi tham gia cuộc thi đai vàng vô địch quyền anh, có một người tự nhận là nhà vô địch quyền anh thành phố Hà Nội, vô địch ba năm liền, nhưng bị đấm của tôi hất văng ra khỏi võ đài."
"Tên của tôi, Triệu Thiết Hào, không phải để khiêu khích, nếu anh thức thời thì phải biết tiến biết lùi."
Triệu Thiết Hào nheo mắt lại, yên lặng nhìn Cao Phong, đột nhiên nói ra những lời này. Có người thông minh đột nhiên không nhịn được suy nghĩ thêm, Triệu Thiết Hào nói lời này là có ý gì?
Tại sao lại có cảm giác anh ta đang muốn dàn xếp ổn thỏa để không trực tiếp đánh nhau mà chỉ muốn dọa Cao Phong rút lui?
Tất nhiên, không ai nghĩ rằng Triệu Thiết Hào lại sợ hãi.
Anh ta được mệnh danh là cao thủ số một Hà Nội, tuy chỉ là cao thủ ở mặt ngoài nhưng nhất định không thể so với người thường, anh ta làm sao có thể sợ Cao Phong?
"Mặc dù anh có một thân võ thuật nhưng không có võ đức, dạy dỗ đồ đệ của mình thành một tên rác rưởi.” Nhưng mà Cao Phong lại hơi bĩu môi, giống như trước mà nói ra những lời này.
"Anh!" Triệu Thiết Hào bị lời nói của Cao Phong chọc giận.
"Được! Được! Được!"
Triệu Thiết Hào nói được ba lần, và ngay sau đó cơ thể của anh ta rung lên, các khớp trên và dưới của anh ta cũng kêu răng rắc.
"Rộp! Răng rắc!”
Thân hình Triệu Thiết Hào khẽ động, vô số khớp xương phát ra âm thanh giòn tan.
Tất cả mọi người đều kinh ngạc, có vẻ như Triệu Thiết Hào đã sắp dùng hết sức lực.
Cú đấm thứ ba này phải là lúc cả hai phân định thắng thua. Một cú đấm, phân thắng bại, quyết định sinh tử!
Vào lúc này, 99% trong số những người đang vây xem cảm thấy, Cao Phong sẽ thua ở cú đấm này!
Danh tiếng của Triệu Thiết Hào vốn đã rất vang dội, cú đấm năm bước của nhà họ Triệu lại cực kỳ đáng sợ, còn Cao Phong có ba đầu và sáu tay đi nữa thì cũng khó thoát khỏi số phận bị đánh tàn phế.
Kim Tuyết Mai vô cùng lo lắng, nhưng cũng biết vào lúc này không thể ngăn cản Cao Phong.
Đối với một người đàn ông mà nói, có thể thua, nhưng tuyệt đối không được sợ hãi!
Trong lúc nói, Triệu Thiết Hào đã mở ra chiêu thức đầu tiên của cú đấm năm bước, hai nắm tay mở ra đóng lại như muốn ôm trọn bầu trời, khí thế không tầm thường.
Đôi lông mày của Cao Phong hơi nhíu lại, thản nhiên khoanh tay đứng tại chỗ, khuôn mặt thờ ơ có vẻ không quan tâm lắm, khiến người ta không thể đoán được anh đang suy nghĩ gì.
Triệu Thiết Hào chợt quát một tiếng, chân phải đột nhiên bước lên.
Tốc độ không nhanh, bước chân này vừa xuất ra thì giống như mang theo sức nặng của hàng trăm ký, thong thả mà mạnh mẽ.
Chân phải giẫm lên phía trước, thời điểm lòng bàn chân tiếp đất, một đôi quả đấm sắt cũng vung ra.
"Xoet!"
Mọi người đều kinh hãi khi thấy cú đấm này của Triệu Thiết Hào thậm chí còn mang theo tiếng xé gió.
Không đợi mọi người sợ hãi than lên, Triệu Thiết Hào lại bước thêm một bước.
"Ầm!"
Triệu Thiết Hào một tay giơ nắm đấm lên, như thể anh ta đang nâng một cái pháo đài to lớn.
Chân trái của anh ta nện xuống mặt đất, khiến cả câu lạc bộ thể hình này vang lên một tiếng nặng nề.
Mà tất cả mọi người đều kinh hãi khi phát hiện Triệu Thiết Hào đã tiến lên hai bước, nắm đấm dường như đã lớn lên rất nhiều, sức mạnh cường hãn khiến cho người ta vô cùng sợ hãi.
Người kế thừa võ thuật chính tông, quả nhiên là khiến cho người bình thường không thể tưởng tượng nói.
Nhưng mà hai bước này của Triệu Thiết Hào giống như đã đã dùng rất nhiều sức, sắc mặt hơi đổi, hơi thở trở nên ồ ồ.
"A!"
Triệu Thiết Hào chợt quát một tiếng, làn da của anh ta lập tức đỏ bừng, các mạch máu trên cổ cũng bắt đầu thi nhau nổi lên.
Sau khi quát lớn, Triệu Thiết Hào lại tiến lên một bước.
"Rầm!"
Lại một âm thanh chấn động nặng nề, vang vọng khắp câu lạc bộ thể hình, hai chân phải trái của Triệu Thiết Hào chéo nhau mà bước về phía trước, mỗi bước đều mạnh hơn trước, và chấn động trên mặt đất cũng lớn hơn.
Mà sau khi Triệu Thiết Hào đi xong ba bước này, khoảng cách giữa anh ta và Cao Phong cũng được kéo gần.
Cứ nhìn theo thế này, sau năm bước, nắm đấm của Triệu Thiết Hào sẽ hung ác đập vào mặt Cao Phong.
Cú đấm năm bước của Triệu Thiết Hào, mỗi một bước là tích tụ sức mạnh vào nắm đấm, và mỗi một bước là truyền sức mạnh của toàn thân vào nắm đấm.
Sức mạnh toàn thân tụ lại một chỗ, như vậy đáng sợ như thế nào?
Mọi người đều không thể tưởng tượng được nếu cú đấm năm bước của Triệu Thiết Hào được hình thành thì nó sẽ có sức mạnh nghịch chuyển trời đất như thế nào chứ.
Lần này Cao Phong thật sự dám đỡ đòn của Triệu Thiết Hào sao?
Nghĩ đến đây, mọi người đều đưa mắt nhìn Cao Phong.
Chỉ thấy đôi mắt Cao Phong hơi nheo lại, vẻ mặt tràn đầy tự tin. Có vẻ như uy thế mạnh mẽ của Triệu Thiết Hào trước mặt anh cũng chỉ là những thứ tầm thường thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.