Chương 719: Em thích anh ấy
Nhật Đồng
27/05/2021
Kim Vũ Kiên rất quan tâm đến Kim Tuyết Mai, nhưng cô ấy cũng quan tâm đến Cao Phong giống như vậy.
Nghe được câu hỏi này của Kim Vũ Kiên, Kim Tuyết Mai im lặng, không biết có nên nói sự thật cho Kim Vũ Kiên biết hay không.
Do dự hồi lâu, Kim Tuyết Mai nhẹ giọng nói: “Sau đó, chị và Cao Phong tách nhau ra. "Bây giờ tình hình của anh ấy như thế nào, chị cũng không biết nữa.
Kim Tuyết Mai cảm thấy Cao Phong đã phải chịu quá nhiều những phiền phức mà mình mang lại rồi, cho nên thật sự không lỡ lòng làm chuyện xấu thêm nữa.
Thế nên, cô đã nói dối Kim Vũ Kim.
Kim Vũ Kiên nghe thấy Kim Tuyết Mai thừa nhận, ngây ngốc tại chỗ rồi sau đó mới chậm rãi mở miệng.
Một giây sau, khỏe mắt cô ấy đỏ hoe, nước mặt cứ thế rơi xuống lã chã không thể kìm lại được. “Em nghe mẹ nói, anh ấy còn có di chứng ở đầu. Một mình anh ấy, anh ấy."
Nói tới đây, Kim Vũ Kiên đã nghẹn ngào không nói lên lời.
Với chỉ số thông minh của một đứa trẻ lên tám, một mình lưu lạc ở bên ngoài, Cao Phong sẽ như thế nào đây?
Kim Vũ Kiên càng nghĩ lại càng đau lòng.
Đau như từng nhát dao cứa vào tim, đau đến mức không thể nào thở nổi.
Nhìn thấy dáng vẻ này của Kim Vũ Kiên, trong lòng Kim Tuyết Mai có chút không đành lòng, nhẹ giọng nói: “Chắc hẳn là Cao Phong được người ta đón đi rồi, cũng không đến trường hợp xấu nhất như vậy đâu. Thế nên, em đừng nên quá đau buồn."
Nhưng mà lúc này, Kim Vũ Kiên còn có thể nghe lot tại lời của Kim Tuyết Mai nói nữa hay sao?
Trong đầu chỉ toàn là những suy nghĩ về thứ mà Cao Phong phải trải qua.
Từ trước đến nay, Cao Phong luôn khoan dung với cô ấy, âm thầm giúp đỡ cô ấy, là người mà cô ấy quen qua mạng... Lúc cô ấy xảy ra chuyện cũng là cứu cô ấy trước tiên... Một mình chiến đấu với mấy chục người, thậm chí còn bị đâm một nhát dao.
Rồi sau đó bị hiểu lầm cũng không có gắng gượng giải thích cái gì cả.
Đến khi Kim Vũ Kiến đến xin lỗi anh, anh vẫn tha thứ cho cô ấy... Thay cô ấy ra mặt tiêu diệt nhà họ Lương, loại trừ Lý
Hạo Viễn...
Những chuyện này đều khắc sâu trong đầu Kim Vũ Kiên khiến cho cô ấy không thể nào quên đi được.
Nhưng bây giờ, người đó đã không trở lại nữa rồi...
Càng không còn cưng chiều cô như em gái nữa rồi... Cũng không có ai ra mặt thay cho Kim Vũ Kiên cô nữa... "Chị, chị, em không quên được anh ấy. Em rất nhớ anh ấy!"
Kim Vũ Kiên càng nghĩ, trong lòng càng khó kiểm soát, hoàn toàn không thể đè nén được những cảm xúc ưu tư trong lòng.
Cô ấy không nhịn được khóc òa lên, khóc đến nỗi trôi hết lớp trang điểm nhưng dường như vẫn không muốn dừng lại.
Cô ấy cắt đi mái tóc dài là vì Cao Phong và Kim Tuyết Mai để có thể buông bỏ được Cao Phong
Thứ tình cảm này khó chịu đến nỗi không thể nào tưởng tượng nổi... "Chị, chị có biết không, anh rể đối xử với em rất tốt." “Thật ra anh ấy là con cháu nhà họ Cao ở Đà Nẵng. Bất động sản Phong Mai là của anh ấy, sinh lễ mười tám tỷ kia cũng là anh ấy tặng cho chị. “Anh ấy tên là Cao Kình Thiên, anh ấy chính là anh
Mộc Phong mà em quen qua mạng. Anh ấy chính là cậu
Thiên đó chị...
Kim Vũ Kiên khóc đến nỗi nước mắt lem nhem, hoàn toàn không còn để ý đến hình tượng của mình nữa.
Kim Tuyết Mai trợn tròn hai mắt, sao Kim Vũ Kiên lại biết những chuyện này. “Đó chính là lúc em rời khỏi Thành phố Hà Nội, hẹn gặp anh Mộc Phong, sau đó anh rể liền tới “Thân phận của anh ấy cao quý như vậy, nhưng ở nhà chúng ta lại phải chịu biết bao nhiêu là ấm ức cũng chỉ âm thầm bảo vệ chúng ta. "Lúc ban đầu, có lẽ là anh ấy muốn bảo đáp ân tình của ông nội. Nhưng sau đó, em có thể cảm nhận được là anh ấy thật sự coi chúng ta là người một nhà" “Bất kì ai trong số chúng ta cũng đều kém cỏi hơn anh ấy."
Kim Vũ Kiên vẫn không ngừng nói chuyện, dường như muốn trút bỏ toàn bộ những tình cảm từ tận sâu trong đây lòng mình ra vậy. “Chị biết. Chị biết anh ấy đã làm rất nhiều điều cho chúng ta, rất nhiều..." Kim Tuyết Mai không ngừng gật đầu.
Kim Vũ Kiên nói một hồi, bỗng nhiên ngừng tiếng khóc, ngẩng đầu lên nhìn Kim Tuyết Mai. "Chị, em muốn nói một chuyện với chị. Em hi vọng là chị sẽ không nổi giận... "Vốn dĩ em muốn chôn sâu chuyện này trong lòng nhưng mà bây giờ, anh ấy cũng không còn ở đây nữa, em cũng không cần thiết phải giấu giếm nữa"
Lúc Kim Vũ Kiên nói lời này, giọng điệu của cô ấy cô cùng nghiêm túc, còn mang theo chút áy náy trong đó nữa. "Chuyện gì cơ?" Kim Tuyết Mai hỏi. "Em thích anh ấy. Anh ấy, Cao Phong, chính là người đàn ông duy nhất làm cho Kim Vũ Kiên em cảm thấy vui ve."
Kim Vũ Kiên hơi dừng lại một chút, sau đó không chút do dự nói ra. Nếu như không phải sau đó xảy ra nhiều chuyện như vậy, Kim Vũ Kiên nhất định sẽ chôn thật sâu tình cảm này vào trong lòng.
Kim Tuyết Mai từ từ trợn mắt, nhìn Kim Vũ Kiên đến nỗi không dám tin.
Nhưng cô chỉ kinh ngạc chưa đầy hai giây, sau đó suy nghĩ lại rồi gật đầu một cái, “Người đàn ông như vậy, bất kì một cô gái nào gặp qua cũng không thể nào quên đi được. “Chị không trách em. Những thứ tình cảm như thế này không thể đè ép được. Kim Tuyết Mai than nhẹ một tiếng, không biết trong lòng đang cảm thấy như thế nào. Hai chị em cô lại cùng thích một người đàn ông... Nếu như là lúc trước, trong mắt của Kim Tuyết Mai, những chuyện này hoàn toàn hoang đường, cực kỳ trái với đạo đức làm người.
Cô tuyệt đối sẽ không chấp nhận, thậm chí sẽ phát điện ngay tại chỗ.
Nhưng sau khi trải qua rất nhiều chuyện, tính cách của Kim Tuyết Mai đã âm thầm thay đổi rất nhiều. Đời người ngắn lắm, làm chuyện mình thích, yêu người mình yêu mới là quan trọng nhất.
Chỉ cần có thể ở cùng nhau, sống thật tốt từng ngày là được rồi. Những chuyện còn lại cũng có là gì đâu? "Cao Phong, em không muốn can thiệp vào chuyện này, cũng không muốn ngăn cản nó. "Kết quả có như thế nào thì cũng chờ anh quay lại rồi giao quyền quyết định này lại cho anh." Kim Tuyết Mai nói thầm trong lòng.
Kim Vũ Kiên vừa khóc vừa lẩm bẩm, lại vừa nói chuyện.
Kim Tuyết Mai không nói quá nhiều những lời an ủi, chỉ âm thầm ở bên cạnh Kim Vũ Kiên.
Cả một ngày dài, hai chị em họ cứ ở mãi trong phòng, không chịu đi ra ngoài.
Nhưng những chuyện mà hai người nói với nhau chỉ xoay quanh Cao Phong mà thôi.
Nói từ chuyện Kim Vũ Kiên gây khó dễ cho Cao
Phong trong suốt ba năm, cho đến chuyện mỗi một món ăn mà Cao Phong làm đều là món ăn ngon nhất trên đời, rồi cả mỗi một chuyện mà Cao Phong đã làm.
Kim Vũ Kiên cứ nói không ngừng. Dường như làm vậy
Nghe được câu hỏi này của Kim Vũ Kiên, Kim Tuyết Mai im lặng, không biết có nên nói sự thật cho Kim Vũ Kiên biết hay không.
Do dự hồi lâu, Kim Tuyết Mai nhẹ giọng nói: “Sau đó, chị và Cao Phong tách nhau ra. "Bây giờ tình hình của anh ấy như thế nào, chị cũng không biết nữa.
Kim Tuyết Mai cảm thấy Cao Phong đã phải chịu quá nhiều những phiền phức mà mình mang lại rồi, cho nên thật sự không lỡ lòng làm chuyện xấu thêm nữa.
Thế nên, cô đã nói dối Kim Vũ Kim.
Kim Vũ Kiên nghe thấy Kim Tuyết Mai thừa nhận, ngây ngốc tại chỗ rồi sau đó mới chậm rãi mở miệng.
Một giây sau, khỏe mắt cô ấy đỏ hoe, nước mặt cứ thế rơi xuống lã chã không thể kìm lại được. “Em nghe mẹ nói, anh ấy còn có di chứng ở đầu. Một mình anh ấy, anh ấy."
Nói tới đây, Kim Vũ Kiên đã nghẹn ngào không nói lên lời.
Với chỉ số thông minh của một đứa trẻ lên tám, một mình lưu lạc ở bên ngoài, Cao Phong sẽ như thế nào đây?
Kim Vũ Kiên càng nghĩ lại càng đau lòng.
Đau như từng nhát dao cứa vào tim, đau đến mức không thể nào thở nổi.
Nhìn thấy dáng vẻ này của Kim Vũ Kiên, trong lòng Kim Tuyết Mai có chút không đành lòng, nhẹ giọng nói: “Chắc hẳn là Cao Phong được người ta đón đi rồi, cũng không đến trường hợp xấu nhất như vậy đâu. Thế nên, em đừng nên quá đau buồn."
Nhưng mà lúc này, Kim Vũ Kiên còn có thể nghe lot tại lời của Kim Tuyết Mai nói nữa hay sao?
Trong đầu chỉ toàn là những suy nghĩ về thứ mà Cao Phong phải trải qua.
Từ trước đến nay, Cao Phong luôn khoan dung với cô ấy, âm thầm giúp đỡ cô ấy, là người mà cô ấy quen qua mạng... Lúc cô ấy xảy ra chuyện cũng là cứu cô ấy trước tiên... Một mình chiến đấu với mấy chục người, thậm chí còn bị đâm một nhát dao.
Rồi sau đó bị hiểu lầm cũng không có gắng gượng giải thích cái gì cả.
Đến khi Kim Vũ Kiến đến xin lỗi anh, anh vẫn tha thứ cho cô ấy... Thay cô ấy ra mặt tiêu diệt nhà họ Lương, loại trừ Lý
Hạo Viễn...
Những chuyện này đều khắc sâu trong đầu Kim Vũ Kiên khiến cho cô ấy không thể nào quên đi được.
Nhưng bây giờ, người đó đã không trở lại nữa rồi...
Càng không còn cưng chiều cô như em gái nữa rồi... Cũng không có ai ra mặt thay cho Kim Vũ Kiên cô nữa... "Chị, chị, em không quên được anh ấy. Em rất nhớ anh ấy!"
Kim Vũ Kiên càng nghĩ, trong lòng càng khó kiểm soát, hoàn toàn không thể đè nén được những cảm xúc ưu tư trong lòng.
Cô ấy không nhịn được khóc òa lên, khóc đến nỗi trôi hết lớp trang điểm nhưng dường như vẫn không muốn dừng lại.
Cô ấy cắt đi mái tóc dài là vì Cao Phong và Kim Tuyết Mai để có thể buông bỏ được Cao Phong
Thứ tình cảm này khó chịu đến nỗi không thể nào tưởng tượng nổi... "Chị, chị có biết không, anh rể đối xử với em rất tốt." “Thật ra anh ấy là con cháu nhà họ Cao ở Đà Nẵng. Bất động sản Phong Mai là của anh ấy, sinh lễ mười tám tỷ kia cũng là anh ấy tặng cho chị. “Anh ấy tên là Cao Kình Thiên, anh ấy chính là anh
Mộc Phong mà em quen qua mạng. Anh ấy chính là cậu
Thiên đó chị...
Kim Vũ Kiên khóc đến nỗi nước mắt lem nhem, hoàn toàn không còn để ý đến hình tượng của mình nữa.
Kim Tuyết Mai trợn tròn hai mắt, sao Kim Vũ Kiên lại biết những chuyện này. “Đó chính là lúc em rời khỏi Thành phố Hà Nội, hẹn gặp anh Mộc Phong, sau đó anh rể liền tới “Thân phận của anh ấy cao quý như vậy, nhưng ở nhà chúng ta lại phải chịu biết bao nhiêu là ấm ức cũng chỉ âm thầm bảo vệ chúng ta. "Lúc ban đầu, có lẽ là anh ấy muốn bảo đáp ân tình của ông nội. Nhưng sau đó, em có thể cảm nhận được là anh ấy thật sự coi chúng ta là người một nhà" “Bất kì ai trong số chúng ta cũng đều kém cỏi hơn anh ấy."
Kim Vũ Kiên vẫn không ngừng nói chuyện, dường như muốn trút bỏ toàn bộ những tình cảm từ tận sâu trong đây lòng mình ra vậy. “Chị biết. Chị biết anh ấy đã làm rất nhiều điều cho chúng ta, rất nhiều..." Kim Tuyết Mai không ngừng gật đầu.
Kim Vũ Kiên nói một hồi, bỗng nhiên ngừng tiếng khóc, ngẩng đầu lên nhìn Kim Tuyết Mai. "Chị, em muốn nói một chuyện với chị. Em hi vọng là chị sẽ không nổi giận... "Vốn dĩ em muốn chôn sâu chuyện này trong lòng nhưng mà bây giờ, anh ấy cũng không còn ở đây nữa, em cũng không cần thiết phải giấu giếm nữa"
Lúc Kim Vũ Kiên nói lời này, giọng điệu của cô ấy cô cùng nghiêm túc, còn mang theo chút áy náy trong đó nữa. "Chuyện gì cơ?" Kim Tuyết Mai hỏi. "Em thích anh ấy. Anh ấy, Cao Phong, chính là người đàn ông duy nhất làm cho Kim Vũ Kiên em cảm thấy vui ve."
Kim Vũ Kiên hơi dừng lại một chút, sau đó không chút do dự nói ra. Nếu như không phải sau đó xảy ra nhiều chuyện như vậy, Kim Vũ Kiên nhất định sẽ chôn thật sâu tình cảm này vào trong lòng.
Kim Tuyết Mai từ từ trợn mắt, nhìn Kim Vũ Kiên đến nỗi không dám tin.
Nhưng cô chỉ kinh ngạc chưa đầy hai giây, sau đó suy nghĩ lại rồi gật đầu một cái, “Người đàn ông như vậy, bất kì một cô gái nào gặp qua cũng không thể nào quên đi được. “Chị không trách em. Những thứ tình cảm như thế này không thể đè ép được. Kim Tuyết Mai than nhẹ một tiếng, không biết trong lòng đang cảm thấy như thế nào. Hai chị em cô lại cùng thích một người đàn ông... Nếu như là lúc trước, trong mắt của Kim Tuyết Mai, những chuyện này hoàn toàn hoang đường, cực kỳ trái với đạo đức làm người.
Cô tuyệt đối sẽ không chấp nhận, thậm chí sẽ phát điện ngay tại chỗ.
Nhưng sau khi trải qua rất nhiều chuyện, tính cách của Kim Tuyết Mai đã âm thầm thay đổi rất nhiều. Đời người ngắn lắm, làm chuyện mình thích, yêu người mình yêu mới là quan trọng nhất.
Chỉ cần có thể ở cùng nhau, sống thật tốt từng ngày là được rồi. Những chuyện còn lại cũng có là gì đâu? "Cao Phong, em không muốn can thiệp vào chuyện này, cũng không muốn ngăn cản nó. "Kết quả có như thế nào thì cũng chờ anh quay lại rồi giao quyền quyết định này lại cho anh." Kim Tuyết Mai nói thầm trong lòng.
Kim Vũ Kiên vừa khóc vừa lẩm bẩm, lại vừa nói chuyện.
Kim Tuyết Mai không nói quá nhiều những lời an ủi, chỉ âm thầm ở bên cạnh Kim Vũ Kiên.
Cả một ngày dài, hai chị em họ cứ ở mãi trong phòng, không chịu đi ra ngoài.
Nhưng những chuyện mà hai người nói với nhau chỉ xoay quanh Cao Phong mà thôi.
Nói từ chuyện Kim Vũ Kiên gây khó dễ cho Cao
Phong trong suốt ba năm, cho đến chuyện mỗi một món ăn mà Cao Phong làm đều là món ăn ngon nhất trên đời, rồi cả mỗi một chuyện mà Cao Phong đã làm.
Kim Vũ Kiên cứ nói không ngừng. Dường như làm vậy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.