Chương 1038: Chương trình biểu diễn bắt đầu
Quỷ Thượng Nhân
15/03/2021
Đội trưởng đội an ninh vội vàng dẫn người đưa hai người Lý Tân Lan và Tôn Chí Kiệt đuổi ra ngoài, thái độ rất thô lỗ.
Bởi vì chuyện vừa rồi, đội trưởng đội an ninh đối với hai người đã ghi hận trong lòng, anh ta sao có thể khách khí với đám người Lý Tân Lan nữa.
Lý Tân Lan và Tôn Chí Kiệt thấy những người này không phải nói giỡn, không ngờ đuổi bọn họ đi thật, họ choáng váng.
“Các người làm gì vậy? Chúng tôi đã mua vé vào cửa, các người dựa vào cái gì đuổi chúng tôi đi?” Tôn Chí Kiệt la lớn.
“Hôm nay đã mua vé vào cửa cũng phải ra ngoài, ở đây chúng tôi không chào đón các người!” Đội trưởng đội an ninh mở miệng nói.
Những người xung quanh thấy cảnh này đều kinh ngạc, không thể tưởng được có người bị đuổi đi.
“Hai người kia làm sao vậy? Tại sao bọn họ lại bị đuổi ra ngoài nhỉ?”
“Hình như là do đắc tội với người trong ban tổ chức đó, người ta giận, cho nên không cho bọn họ xem biểu diễn nữa.”
“Trời ạ, hai người này ngu chưa, ngay cả người của ban tổ chức cũng dám đắc tội, bọn họ cũng không ngẫm lại người ta có thể tổ chức một chương trình quy mô lớn như thế này, nhất định không tầm thường, bọn họ đắc tội với ban tổ chức không phải tự tìm đến con đường chết sao.”
“Mặc kệ họ đi, dù sao cũng không phải chúng ta bị đuổi đi, được xem náo nhiệt trước khi chương trình biểu diễn bắt đầu cũng hay đó.”
…
Hai người Tôn Chí Kiệt và Lý Tân Lan đều phản kháng, nhưng bọn họ có phản kháng như thế nào, cũng không ngăn được mấy nhân viên an ninh cường tráng nên đành chịu bị đuổi ra ngoài, một lát sau, hai người đã bị đuổi ra sân thể dục.
Đội trưởng đội an ninh nhìn chằm chằm vào hai người, lúc sau lạnh lùng nói: “Hai người các ngươi tốt nhất là mau cút đi, nếu để tôi lại thấy các người ở chỗ này, đừng trách tôi không khách khí với các người!”
“Các người có thể đuổi chúng tôi đi, nhưng chúng tôi có chi tiền mua vé vào cửa, các người cũng nên trả lại tiền chúng tôi về mới phải!” Tôn Chí Kiệt hét lên.
Đội trưởng đội an ninh cười ha hả, mở miệng nói: “Sếp của chúng tôi đã nói, các ngươi đắc tội với người không nên đắc tội, người ta không so đo với các người đã là tốt lắm rồi, tiền vé vào cửa xem như là học phí.”
Nói xong, anh ta dẫn theo đám nhân viên an ninh đi khỏi.
Hai người Tôn Chí Kiệt và Lý Tân Lan rất tức giận, nhưng lại không thể chống lại, bọn họ không thể đối đầu với ban tổ chức chương trình.
“Các người cứ chờ đó, tôi sẽ tố cáo các người với Hiệp hội người tiêu dùng!” Tôn Chí Kiệt mở miệng hô một tiếng.
Đội trưởng đội an ninh căn bản là không để ý đến phản ứng của bọn họ.
Nếu bọn họ tới Hiệp hội người tiêu dùng tố cáo, quả thật sẽ làm ban tổ chức bị phạt, nhưng tiền vẫn do hai người Lý Tân Lan Tôn Chí Kiệt chi, cho nên Trâu Minh Vũ căn bản không để ý tới.
Hơn nữa anh ta có được ngày hôm nay, các mối quan hệ rất mạnh mẽ, căn bản không sợ sự phàn nàn của một hai người.
“Thật sự là tức chết tôi rồi, bọn họ dựa vào cái gì dám thô bạo như vậy, đuổi chúng ta ra ngoài, hôm nay là tôi cố ý đến xem idol của tôi, kết quả hiện tại không chỉ không nhìn được idol, mà tiền của chúng ta cũng mất trắng!” Lý Tân Lan thái độ uất ức, không thể tưởng tượng được chính mình hôm nay lại bị nhục như vậy.
“Mẹ nó, ai có thể ngờ được hai người bạn của Trịnh Tú Tú lai lịch lớn như vậy, ngay cả ban tổ chức chương trình cũng nghiêng về phía họ, xem ra lần này thật là thất thố.” Tôn Chí Kiệt cũng tức giận nói.
Lý Tân Lan thấy Tôn Chí Kiệt nói như vậy, lúc này phản bác nói: “Bạn của Trịnh Tú Tú thì có thể đại nhân vật gì chứ, anh không thấy trước lúc đám nhân viên an ninh đuổi chúng ta đi, bọn họ có nói chuyện với những người đó ở hàng ghế VIP sao.”
“Tôi đoán hai người bạn của Trịnh Tú Tú phải biết một người trong số bọn họ nên mới có số đỏ, dựa vào hào quang của người ta, mới có cơ hội ngồi ở hàng ghế VIP cao nhất xem biểu diễn.”
“Nếu ban tổ chức chương trình đã đuổi chúng ta đi, chắc chắn cũng là nể mặt mấy người ngồi ghế VIP kia.”
Tôn Chí Kiệt thở dài, mở miệng nói: “Cho dù thế nào, hôm nay chúng ta đã không thể xem biểu diễn, hơn nữa còn không biết hai người bạn của Trịnh Tú Tú là ai, về sau muốn đối phó bọn họ khó lắm.”
“Anh ngốc à, chúng ta tuy rằng không biết hai người bạn của Trịnh Tú Tú là ai, nhưng chúng ta biết mọi thứ về Trịnh Tú Tú, chỉ cần chúng ta khống chế được Trịnh Tú Tú, hỏi lai lịch của hai người bạn kia không phải rất dễ dàng sao.” Lý Tân Lan mở miệng nói.
Ánh mắt Tôn Chí Kiệt lập tức sáng ngời, lúc sau nghiến răng nghiến lợi nói: “Đúng vậy, Trịnh Tú Tú chỉ là một đứa rửa chén bát, muốn khống chế cô ta rất dễ dàng, mẹ nó, thù ngày hôm nay nhất định phải báo, ông đây mặc kệ bọn họ là ai, phải cho bọn họ thấy sự lợi hại của ông!”
Lý Tân Lan cũng lộ ra vẻ nham hiểm như Tôn Chí Kiệt, trong đầu đã nghĩ ra kế trả thù Trịnh Tú Tú và đám người Lâm Thanh Diện.
…
Tại hàng ghế khách VIP cao nhất.
Mấy người tới xem biểu diễn đều nóng lòng tìm đến Lâm Thanh Diện trò chuyện, nhưng Lâm Thanh Diện chỉ tùy tiện nói vài câu, không có ý kết giao bạn bè với bọn họ.
Trịnh Tú Tú cảm thán nhìn hai người Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, trong lòng cảm thấy bọn họ rất lợi hại.
Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến, người bạn học tốt nhất thời trung học, lại kiếm được tấm chồng lợi hại như vậy, trong lòng cô ta tràn ngập sự ngưỡng mộ.
Không bao lâu, chương trình bắt đầu, theo sự sắp xếp tỉ mỉ của ban tổ chức, lần lượt từng ngôi sao nổi tiếng lên biểu diễn, dưới khán đài mọi người reo hò không ngừng.
Hứa Bích Hoài và Trịnh Tú Tú đều kích động, sau khi nhìn thấy minh tinh mà họ yêu thích, cũng reo hò ủng hộ.
Lâm Thanh Diện lại trở thành người trông trẻ, ngay từ đầu chương trình, Hứa Bích Hoài đã giao Nặc Nặc cho anh, bảo anh trông cẩn thận, còn cô nghiêm túc xem biểu diễn.
Lâm Thanh Diện bất lực, nhưng cũng không sao, bởi vì với chương trình biểu diễn ca nhạc này không gây hứng thú lớn với anh, lần này đến cũng là vì muốn thỏa mãn mong ước của Hứa Bích Hoài.
Chương trình diễn ra tổng cộng trong ba giờ đồng hồ, không khí từ đầu đã sôi động, về sau mọi người càng không ngừng ủng hộ, hét chói tai, vỗ tay rầm rộ, không ít người la hét đến khản giọng.
Cuối cùng chương trình cũng kết thúc khi các minh tinh cùng nhau hợp xướng một bài, tấm màn sân khấu được hạ xuống.
Lúc này Lâm Thanh Diện đã buồn ngủ, trái lại hai người Hứa Bích Hoài và Trịnh Tú Tú dường như còn vui sướng phấn khích hơn trước, hoa chân múa tay, ngay cả Nặc Nặc còn nhỏ cũng vì bầu không khí vui vẻ mà cũng phấn khích.
Sau khi chương trình kết thúc, ba người dẫn theo một bé gái đi ra sân, vốn dĩ Trâu Minh Vũ có ý định sau khi chương trình kết thúc sẽ mời Lâm Thanh Diện đi ăn khuya, nhưng bởi vì Nặc Nặc buồn ngủ, cho nên Lâm Thanh Diện từ chối.
Hứa Bích Hoài hỏi Trịnh Tú Tú hiện tại ở đâu, hơn nữa còn cam đoan với cô ta, Lâm Thanh Diện sẽ giúp cô ta giải quyết tất cả mọi phiền phức.
Trịnh Tú Tú cũng không phải kẻ già mồm, cô ta biết muốn thoát khỏi cơn ác mộng hiện tại của chính cô, chỉ có thể dựa vào hai người Hứa Bích Hoài và Lâm Thanh Diện.
Sau khi nói địa chỉ, Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài đưa Nặc Nặc quay về khách sạn nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Bích Hoài ở lại khách sạn với Nặc Nặc, còn Lâm Thanh Diện lại rời khỏi khách sạn, đến địa chỉ mà Trịnh Tú Tú đã cung cấp.
- -------------------
Bởi vì chuyện vừa rồi, đội trưởng đội an ninh đối với hai người đã ghi hận trong lòng, anh ta sao có thể khách khí với đám người Lý Tân Lan nữa.
Lý Tân Lan và Tôn Chí Kiệt thấy những người này không phải nói giỡn, không ngờ đuổi bọn họ đi thật, họ choáng váng.
“Các người làm gì vậy? Chúng tôi đã mua vé vào cửa, các người dựa vào cái gì đuổi chúng tôi đi?” Tôn Chí Kiệt la lớn.
“Hôm nay đã mua vé vào cửa cũng phải ra ngoài, ở đây chúng tôi không chào đón các người!” Đội trưởng đội an ninh mở miệng nói.
Những người xung quanh thấy cảnh này đều kinh ngạc, không thể tưởng được có người bị đuổi đi.
“Hai người kia làm sao vậy? Tại sao bọn họ lại bị đuổi ra ngoài nhỉ?”
“Hình như là do đắc tội với người trong ban tổ chức đó, người ta giận, cho nên không cho bọn họ xem biểu diễn nữa.”
“Trời ạ, hai người này ngu chưa, ngay cả người của ban tổ chức cũng dám đắc tội, bọn họ cũng không ngẫm lại người ta có thể tổ chức một chương trình quy mô lớn như thế này, nhất định không tầm thường, bọn họ đắc tội với ban tổ chức không phải tự tìm đến con đường chết sao.”
“Mặc kệ họ đi, dù sao cũng không phải chúng ta bị đuổi đi, được xem náo nhiệt trước khi chương trình biểu diễn bắt đầu cũng hay đó.”
…
Hai người Tôn Chí Kiệt và Lý Tân Lan đều phản kháng, nhưng bọn họ có phản kháng như thế nào, cũng không ngăn được mấy nhân viên an ninh cường tráng nên đành chịu bị đuổi ra ngoài, một lát sau, hai người đã bị đuổi ra sân thể dục.
Đội trưởng đội an ninh nhìn chằm chằm vào hai người, lúc sau lạnh lùng nói: “Hai người các ngươi tốt nhất là mau cút đi, nếu để tôi lại thấy các người ở chỗ này, đừng trách tôi không khách khí với các người!”
“Các người có thể đuổi chúng tôi đi, nhưng chúng tôi có chi tiền mua vé vào cửa, các người cũng nên trả lại tiền chúng tôi về mới phải!” Tôn Chí Kiệt hét lên.
Đội trưởng đội an ninh cười ha hả, mở miệng nói: “Sếp của chúng tôi đã nói, các ngươi đắc tội với người không nên đắc tội, người ta không so đo với các người đã là tốt lắm rồi, tiền vé vào cửa xem như là học phí.”
Nói xong, anh ta dẫn theo đám nhân viên an ninh đi khỏi.
Hai người Tôn Chí Kiệt và Lý Tân Lan rất tức giận, nhưng lại không thể chống lại, bọn họ không thể đối đầu với ban tổ chức chương trình.
“Các người cứ chờ đó, tôi sẽ tố cáo các người với Hiệp hội người tiêu dùng!” Tôn Chí Kiệt mở miệng hô một tiếng.
Đội trưởng đội an ninh căn bản là không để ý đến phản ứng của bọn họ.
Nếu bọn họ tới Hiệp hội người tiêu dùng tố cáo, quả thật sẽ làm ban tổ chức bị phạt, nhưng tiền vẫn do hai người Lý Tân Lan Tôn Chí Kiệt chi, cho nên Trâu Minh Vũ căn bản không để ý tới.
Hơn nữa anh ta có được ngày hôm nay, các mối quan hệ rất mạnh mẽ, căn bản không sợ sự phàn nàn của một hai người.
“Thật sự là tức chết tôi rồi, bọn họ dựa vào cái gì dám thô bạo như vậy, đuổi chúng ta ra ngoài, hôm nay là tôi cố ý đến xem idol của tôi, kết quả hiện tại không chỉ không nhìn được idol, mà tiền của chúng ta cũng mất trắng!” Lý Tân Lan thái độ uất ức, không thể tưởng tượng được chính mình hôm nay lại bị nhục như vậy.
“Mẹ nó, ai có thể ngờ được hai người bạn của Trịnh Tú Tú lai lịch lớn như vậy, ngay cả ban tổ chức chương trình cũng nghiêng về phía họ, xem ra lần này thật là thất thố.” Tôn Chí Kiệt cũng tức giận nói.
Lý Tân Lan thấy Tôn Chí Kiệt nói như vậy, lúc này phản bác nói: “Bạn của Trịnh Tú Tú thì có thể đại nhân vật gì chứ, anh không thấy trước lúc đám nhân viên an ninh đuổi chúng ta đi, bọn họ có nói chuyện với những người đó ở hàng ghế VIP sao.”
“Tôi đoán hai người bạn của Trịnh Tú Tú phải biết một người trong số bọn họ nên mới có số đỏ, dựa vào hào quang của người ta, mới có cơ hội ngồi ở hàng ghế VIP cao nhất xem biểu diễn.”
“Nếu ban tổ chức chương trình đã đuổi chúng ta đi, chắc chắn cũng là nể mặt mấy người ngồi ghế VIP kia.”
Tôn Chí Kiệt thở dài, mở miệng nói: “Cho dù thế nào, hôm nay chúng ta đã không thể xem biểu diễn, hơn nữa còn không biết hai người bạn của Trịnh Tú Tú là ai, về sau muốn đối phó bọn họ khó lắm.”
“Anh ngốc à, chúng ta tuy rằng không biết hai người bạn của Trịnh Tú Tú là ai, nhưng chúng ta biết mọi thứ về Trịnh Tú Tú, chỉ cần chúng ta khống chế được Trịnh Tú Tú, hỏi lai lịch của hai người bạn kia không phải rất dễ dàng sao.” Lý Tân Lan mở miệng nói.
Ánh mắt Tôn Chí Kiệt lập tức sáng ngời, lúc sau nghiến răng nghiến lợi nói: “Đúng vậy, Trịnh Tú Tú chỉ là một đứa rửa chén bát, muốn khống chế cô ta rất dễ dàng, mẹ nó, thù ngày hôm nay nhất định phải báo, ông đây mặc kệ bọn họ là ai, phải cho bọn họ thấy sự lợi hại của ông!”
Lý Tân Lan cũng lộ ra vẻ nham hiểm như Tôn Chí Kiệt, trong đầu đã nghĩ ra kế trả thù Trịnh Tú Tú và đám người Lâm Thanh Diện.
…
Tại hàng ghế khách VIP cao nhất.
Mấy người tới xem biểu diễn đều nóng lòng tìm đến Lâm Thanh Diện trò chuyện, nhưng Lâm Thanh Diện chỉ tùy tiện nói vài câu, không có ý kết giao bạn bè với bọn họ.
Trịnh Tú Tú cảm thán nhìn hai người Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, trong lòng cảm thấy bọn họ rất lợi hại.
Cô ta có nằm mơ cũng không nghĩ đến, người bạn học tốt nhất thời trung học, lại kiếm được tấm chồng lợi hại như vậy, trong lòng cô ta tràn ngập sự ngưỡng mộ.
Không bao lâu, chương trình bắt đầu, theo sự sắp xếp tỉ mỉ của ban tổ chức, lần lượt từng ngôi sao nổi tiếng lên biểu diễn, dưới khán đài mọi người reo hò không ngừng.
Hứa Bích Hoài và Trịnh Tú Tú đều kích động, sau khi nhìn thấy minh tinh mà họ yêu thích, cũng reo hò ủng hộ.
Lâm Thanh Diện lại trở thành người trông trẻ, ngay từ đầu chương trình, Hứa Bích Hoài đã giao Nặc Nặc cho anh, bảo anh trông cẩn thận, còn cô nghiêm túc xem biểu diễn.
Lâm Thanh Diện bất lực, nhưng cũng không sao, bởi vì với chương trình biểu diễn ca nhạc này không gây hứng thú lớn với anh, lần này đến cũng là vì muốn thỏa mãn mong ước của Hứa Bích Hoài.
Chương trình diễn ra tổng cộng trong ba giờ đồng hồ, không khí từ đầu đã sôi động, về sau mọi người càng không ngừng ủng hộ, hét chói tai, vỗ tay rầm rộ, không ít người la hét đến khản giọng.
Cuối cùng chương trình cũng kết thúc khi các minh tinh cùng nhau hợp xướng một bài, tấm màn sân khấu được hạ xuống.
Lúc này Lâm Thanh Diện đã buồn ngủ, trái lại hai người Hứa Bích Hoài và Trịnh Tú Tú dường như còn vui sướng phấn khích hơn trước, hoa chân múa tay, ngay cả Nặc Nặc còn nhỏ cũng vì bầu không khí vui vẻ mà cũng phấn khích.
Sau khi chương trình kết thúc, ba người dẫn theo một bé gái đi ra sân, vốn dĩ Trâu Minh Vũ có ý định sau khi chương trình kết thúc sẽ mời Lâm Thanh Diện đi ăn khuya, nhưng bởi vì Nặc Nặc buồn ngủ, cho nên Lâm Thanh Diện từ chối.
Hứa Bích Hoài hỏi Trịnh Tú Tú hiện tại ở đâu, hơn nữa còn cam đoan với cô ta, Lâm Thanh Diện sẽ giúp cô ta giải quyết tất cả mọi phiền phức.
Trịnh Tú Tú cũng không phải kẻ già mồm, cô ta biết muốn thoát khỏi cơn ác mộng hiện tại của chính cô, chỉ có thể dựa vào hai người Hứa Bích Hoài và Lâm Thanh Diện.
Sau khi nói địa chỉ, Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài đưa Nặc Nặc quay về khách sạn nghỉ ngơi.
Sáng sớm hôm sau, Hứa Bích Hoài ở lại khách sạn với Nặc Nặc, còn Lâm Thanh Diện lại rời khỏi khách sạn, đến địa chỉ mà Trịnh Tú Tú đã cung cấp.
- -------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.