Chương 974: ĐỊNH BỔ NHIỆM ANH LÀM PHÓ THỐNG SOÁI
Quỷ Thượng Nhân
03/03/2021
Hai ngày sau.
Lâm Thanh Diện tỉnh dậy từ trong cơn ngủ mê, phát hiện ra đã là buổi trưa, ánh nắng xuyên qua cửa số chiếu lên mặt anh, khiến anh cảm thấy có chút ấm áp trên vùng đất băng giá của Bắc Cảnh.
Anh bước xuống giường, cử động một chút xương cốt của mình, thở ra một hơi dài.
Mặc dù trận chiến lần này chủ yếu dựa vào cửu long trói sát trận để giải quyết người của maksim, nhưng trước khi thành công khởi động được trận pháp, Lâm Thanh Diện vẫn phải chống đỡ được vòng vây của 5 vị cao thủ Hóa Cảnh sơ kỳ.
Trận chiến này đã vượt quá giới hạn của anh.
Cộng thêm lúc đó anh nhất định phải đem tất cả sức mạnh thần hồn của mình vào trong trận bàn, khiến trạng thái tinh thần của anh trở nên căng thẳng.
Đến tận bây giờ, Lâm Thanh Diện vẫn cảm thấy mình chưa hoàn toàn thả lỏng.
Quay đầu nhìn tờ lịch treo trên tường, trên khuôn mặt Lâm Thanh Diện hiện lên sự kinh ngạc, anh không ngờ lần dùng thử bí pháp này của mình, lại chỉ ngủ có một ngày.
Xem ra sau khi sức mạnh sau khi thực lực của anh tăng lên, tác dụng phụ của bí pháp đối với Lâm Thanh Diện cũng ngày càng nhỏ.
Anh giải phóng thần niệm của mình, cẩn thận cảm nhận tình trạng cơ thể của mình, phát hiện trên người ngoại trừ mấy vết thương nhỏ ra thì không có bất kỳ điều gì khác.
Hơn nữa điều khiến anh có chút ngạc nhiên là, sau khi trải qua trận chiến lần trước, cho dù sức mạnh của anh hay là thần hồn đều có sự tiến bộ không nhỏ.
Lâm Thanh Diện đang dừng ở trình độ nửa bước Hóa Cảnh, đã có một khoảng thời gian khá dài, trước đây anh vẫn có thể cảm nhận được mặc dù cảnh giới của mình không thăng cấp, nhưng sức mạnh vẫn mạnh lên.
Mà bây giờ, lần đầu tiên Lâm Thanh Diện cảm nhận được sức mạnh của mình dường như đã đạt đến ranh giới.
Đây là dấu hiệu của việc đột phá!
Trên khuôn mặt của Lâm Thanh Diện lộ ra nụ cười hưng phấn, anh đã đợi cảm giác này quá lâu rồi.
Mỗi lần giao đấu với cao thủ Hóa Cảnh, Lâm Thanh Diện luôn cảm thấy đối phương chỉ cần dựa vào sức mạnh của mình là có thể biến hóa ra vũ khí một cách khôn lường, mà mình lại phải cầm một cây đao, thực sự có chút phiền phức.
Mặc dù những cao thủ Hóa Cảnh giao đấu với Lâm Thanh Diện cuối cùng đều chết dưới đao của Lâm Thanh Diện, nhưng trong lòng Lâm Thanh Diện vẫn rất hi vọng mình cũng có thể đạt đến Hóa Cảnh chân chính.
Trong lòng anh vẫn có một chút mong đợi sau khi huyền kình của mình toàn vẹn, sẽ đạt đến cấp độ như thế nào.
Lâu nay cố gắng lâu như vậy, cuối cùng cũng đã nhìn thấy một chút hi vọng.
Không tiếp tục quan tâm đến sức lực của mình nữa, Lâm Thanh Diện kiểm tra vật phẩm trên người mình, sau khi xác định không thiếu cái gì, liền đi ra ngoài.
Trong một ngày Lâm Thanh Diện ngủ, toàn bộ cao tầng của bộ chỉ huy đều đã chạy khỏi đất nước.
Những thủ đoạn Lâm Thanh Diện thể hiện trong lần này đã hoàn toàn lật đổ những hiểu biết của họ về võ thuật của nước C, những người vốn dĩ không xem trọng võ thuật của nước C bây giờ không khỏi lo lắng cho những binh lính được huấn luyện một cách bài bản của mình.
Bởi vì tất cả thành tích mà Thần long Vệ thể hiện chính là do Lâm Thanh Diện chỉ dạy, mọi người đều cảm thấy người của Thần long Vệ chắc chắn là tu luyện công pháp võ đạo, vì vậy mới trở nên lợi hại như vậy.
Vì vậy những người lãnh đạo này đã bắt đầu luân phiên nhau nói những lời tốt đẹp với Nhậm Thu Hùng, muốn anh ta đem kế hoạch huấn luyện của Lâm Thanh Diện và phương pháp chia sẻ cho bọn họ.
Nhậm Thu Hùng đột nhiên trở thành miếng bánh ngọt của Băc Cảnh.
Nhưng phương pháp thổ nạp phiên bản nhanh và kế hoạch huấn luyện đều là của Lâm Thanh Diện, không có sự đồng ý của Lâm Thanh Diện, Nhậm Thu Hùng cũng không dám giao những thứ này ra.
Mọi người cũng hiểu chuyện này là như thế nào, vì vậy chỉ có thể đợi Lâm Thanh Diện tỉnh lại, xem xem anh có đồng ý chia sẻ phương pháp thổ nạp nhanh và kế hoạch huấn luyện không.
Về tình hình trận chiến giữa Lâm Thanh Diện và năm cao thủ Hóa Cảnh của nước Sa kia, đã được liệt vào hàng bí mật quân sự, ngoài cấp cao của bộ chỉ huy có thể được thảo luận, những người khác đều không được tiết lộ ra ngoài.
Sau khi Lâm Thanh Diện ra ngoài, người vẫn luôn trông coi ở bên ngoài lập tức đi thông báo cho Phương Tôn, nói cho ông ta biết chuyện Lâm Thanh Diện đã tỉnh lại.
Phương Tôn lập tức gọi tất cả lãnh đạo cao cấp của bộ chỉ huy đến, mở một cuộc họp, để tuyên dương thành tích của Lâm Thanh Diện, nhân tiện hỏi Lâm Thanh Diện có muốn mở rộng phương pháp huấn luyện của Thần long Vệ ra toàn quân không.
Có thể khiến thực lực của toàn bộ Bắc Cảnh tăng thì đương nhiên Phương Tôn rất sẵn lòng, vì vậy sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Đương nhiên, cũng sẽ không đối xử tệ với Lâm Thanh Diện, phần thưởng cho Lâm Thanh Diện ông ta đã chuẩn bị xong rồi.
Lâm Thanh Diện cũng không vội, anh đi tắm rửa trước, sau khi hỏi người vẫn đi theo anh một bộ quần áo mới để thay, mới đi về phía phòng họp bên kia.
Những người trong phòng họp đang nhiệt tình thảo luận trận đấu giữa Lâm Thanh Diện và năm vị cao thủ Hóa Cảnh của nước Sa, không khỏi ngưỡng mộ phương thức mà Lâm Thanh Diện thể hiện ra.
Lâm Thanh Diện đẩy cửa đi vào phòng họp, phòng họp đang ồn ào đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên người Lâm Thanh Diện, trong ánh mắt tràn đầy sự kính nể.
Phương Tôn cười nhìn Lâm Thanh Diện, vẫy tay với anh, ra hiệu cho anh ngồi xuống bên cạnh mình.
Lâm Thanh Diện cũng không do dự, đi đến ngồi xuống bên cạnh Lâm Thanh Diện.
Nếu như là ở trong quá khứ, một người trẻ như Lâm Thanh Diện, lại có thể ngồi ngang hàng với thống soái chắc chắn bọn họ sẽ không đồng ý.
Nhưng bây giờ không có ai dám phản đối Lâm Thanh Diện ngồi xuống vị trí này.
Dù sao dựa vào thực lực của Lâm Thanh Diện đã đủ khiến bọn họ đối đãi với Lâm Thanh Diện như một thống soái.
“Bây giờ Lâm Thanh Diện đến rồi, vậy tôi cũng không nói dài dòng nữa, hôm nay triệu tập mọi người mở cuộc họp này, mục đích chủ yếu là để khen thưởng cho Lâm Thanh Diện với sự thể hiện của cậu ấy ngày hôm qua, nếu như không có cậu ấy, sợ là mấy người chúng ta đã bị mấy tên thích khách của nước Sa giải quyết rồi.”
“Công lao của Lâm Thanh Diện không cần phải nói nữa, tôi nghĩ điều này, mọi người có lẽ không có ai phản đối.”
Mọi người đều vội vàng gật đầu, nếu như có người phản đối, có lẽ sẽ lập tức bị tất cả mọi người ở đây đánh thành cái đầu heo.
“Lâm Thanh Diện anh hùng, uy phong, thực lực khiến người khác phải kinh ngạc, trước đây tôi còn có chút hoài nghi với Lâm Thanh Diện, đó thực sự là do tôi quá thiển cận, bây giờ tôi ở trước mặt mọi người nói lời xin lỗi với Lâm Thanh Diện, hi vọng Lâm Thanh Diện có thể tha thứ cho sự thiếu hiểu biết lúc trước của tôi.” Khuôn mặt Hồ Khôn tràn đầy sự chân thành nói với Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện cười với ông ta nói: “Tôi cũng không nhỏ mọn như vậy, chuyện kia tôi không hề để trong lòng.”
Thấy Lâm Thanh Diện nói như vậy, Hồ Khôn cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Thanh Diện bây giờ có thể nói là người mà toàn bộ Bắc Cảnh đều muốn nịnh bợ, nếu như Lâm Thanh Diện có ý kiến, những ngày sau này ở Bắc Cảnh của ông ta có thể không được tốt.
Phương Tôn cười nói: “Tôi biết mọi người đều rất cảm kích Lâm Thanh Diện, lần này nếu như không có cậu ấy, không chỉ mọi người, ngay cả bản thân tôi cũng khó mà thoát khỏi nguy hiểm, công lao của Lâm Thanh Diện với Bắc Cảnh, đã đến mức không thể đo đếm được.”
“Vì vậy sau khi suy nghĩ, tôi định bổ nhiệm Lâm Thanh Diện trở thành phó thống soái của Bắc Cảnh, không biết mọi người có ý kiến gì không?”
Lâm Thanh Diện tỉnh dậy từ trong cơn ngủ mê, phát hiện ra đã là buổi trưa, ánh nắng xuyên qua cửa số chiếu lên mặt anh, khiến anh cảm thấy có chút ấm áp trên vùng đất băng giá của Bắc Cảnh.
Anh bước xuống giường, cử động một chút xương cốt của mình, thở ra một hơi dài.
Mặc dù trận chiến lần này chủ yếu dựa vào cửu long trói sát trận để giải quyết người của maksim, nhưng trước khi thành công khởi động được trận pháp, Lâm Thanh Diện vẫn phải chống đỡ được vòng vây của 5 vị cao thủ Hóa Cảnh sơ kỳ.
Trận chiến này đã vượt quá giới hạn của anh.
Cộng thêm lúc đó anh nhất định phải đem tất cả sức mạnh thần hồn của mình vào trong trận bàn, khiến trạng thái tinh thần của anh trở nên căng thẳng.
Đến tận bây giờ, Lâm Thanh Diện vẫn cảm thấy mình chưa hoàn toàn thả lỏng.
Quay đầu nhìn tờ lịch treo trên tường, trên khuôn mặt Lâm Thanh Diện hiện lên sự kinh ngạc, anh không ngờ lần dùng thử bí pháp này của mình, lại chỉ ngủ có một ngày.
Xem ra sau khi sức mạnh sau khi thực lực của anh tăng lên, tác dụng phụ của bí pháp đối với Lâm Thanh Diện cũng ngày càng nhỏ.
Anh giải phóng thần niệm của mình, cẩn thận cảm nhận tình trạng cơ thể của mình, phát hiện trên người ngoại trừ mấy vết thương nhỏ ra thì không có bất kỳ điều gì khác.
Hơn nữa điều khiến anh có chút ngạc nhiên là, sau khi trải qua trận chiến lần trước, cho dù sức mạnh của anh hay là thần hồn đều có sự tiến bộ không nhỏ.
Lâm Thanh Diện đang dừng ở trình độ nửa bước Hóa Cảnh, đã có một khoảng thời gian khá dài, trước đây anh vẫn có thể cảm nhận được mặc dù cảnh giới của mình không thăng cấp, nhưng sức mạnh vẫn mạnh lên.
Mà bây giờ, lần đầu tiên Lâm Thanh Diện cảm nhận được sức mạnh của mình dường như đã đạt đến ranh giới.
Đây là dấu hiệu của việc đột phá!
Trên khuôn mặt của Lâm Thanh Diện lộ ra nụ cười hưng phấn, anh đã đợi cảm giác này quá lâu rồi.
Mỗi lần giao đấu với cao thủ Hóa Cảnh, Lâm Thanh Diện luôn cảm thấy đối phương chỉ cần dựa vào sức mạnh của mình là có thể biến hóa ra vũ khí một cách khôn lường, mà mình lại phải cầm một cây đao, thực sự có chút phiền phức.
Mặc dù những cao thủ Hóa Cảnh giao đấu với Lâm Thanh Diện cuối cùng đều chết dưới đao của Lâm Thanh Diện, nhưng trong lòng Lâm Thanh Diện vẫn rất hi vọng mình cũng có thể đạt đến Hóa Cảnh chân chính.
Trong lòng anh vẫn có một chút mong đợi sau khi huyền kình của mình toàn vẹn, sẽ đạt đến cấp độ như thế nào.
Lâu nay cố gắng lâu như vậy, cuối cùng cũng đã nhìn thấy một chút hi vọng.
Không tiếp tục quan tâm đến sức lực của mình nữa, Lâm Thanh Diện kiểm tra vật phẩm trên người mình, sau khi xác định không thiếu cái gì, liền đi ra ngoài.
Trong một ngày Lâm Thanh Diện ngủ, toàn bộ cao tầng của bộ chỉ huy đều đã chạy khỏi đất nước.
Những thủ đoạn Lâm Thanh Diện thể hiện trong lần này đã hoàn toàn lật đổ những hiểu biết của họ về võ thuật của nước C, những người vốn dĩ không xem trọng võ thuật của nước C bây giờ không khỏi lo lắng cho những binh lính được huấn luyện một cách bài bản của mình.
Bởi vì tất cả thành tích mà Thần long Vệ thể hiện chính là do Lâm Thanh Diện chỉ dạy, mọi người đều cảm thấy người của Thần long Vệ chắc chắn là tu luyện công pháp võ đạo, vì vậy mới trở nên lợi hại như vậy.
Vì vậy những người lãnh đạo này đã bắt đầu luân phiên nhau nói những lời tốt đẹp với Nhậm Thu Hùng, muốn anh ta đem kế hoạch huấn luyện của Lâm Thanh Diện và phương pháp chia sẻ cho bọn họ.
Nhậm Thu Hùng đột nhiên trở thành miếng bánh ngọt của Băc Cảnh.
Nhưng phương pháp thổ nạp phiên bản nhanh và kế hoạch huấn luyện đều là của Lâm Thanh Diện, không có sự đồng ý của Lâm Thanh Diện, Nhậm Thu Hùng cũng không dám giao những thứ này ra.
Mọi người cũng hiểu chuyện này là như thế nào, vì vậy chỉ có thể đợi Lâm Thanh Diện tỉnh lại, xem xem anh có đồng ý chia sẻ phương pháp thổ nạp nhanh và kế hoạch huấn luyện không.
Về tình hình trận chiến giữa Lâm Thanh Diện và năm cao thủ Hóa Cảnh của nước Sa kia, đã được liệt vào hàng bí mật quân sự, ngoài cấp cao của bộ chỉ huy có thể được thảo luận, những người khác đều không được tiết lộ ra ngoài.
Sau khi Lâm Thanh Diện ra ngoài, người vẫn luôn trông coi ở bên ngoài lập tức đi thông báo cho Phương Tôn, nói cho ông ta biết chuyện Lâm Thanh Diện đã tỉnh lại.
Phương Tôn lập tức gọi tất cả lãnh đạo cao cấp của bộ chỉ huy đến, mở một cuộc họp, để tuyên dương thành tích của Lâm Thanh Diện, nhân tiện hỏi Lâm Thanh Diện có muốn mở rộng phương pháp huấn luyện của Thần long Vệ ra toàn quân không.
Có thể khiến thực lực của toàn bộ Bắc Cảnh tăng thì đương nhiên Phương Tôn rất sẵn lòng, vì vậy sẽ không bỏ qua cơ hội này.
Đương nhiên, cũng sẽ không đối xử tệ với Lâm Thanh Diện, phần thưởng cho Lâm Thanh Diện ông ta đã chuẩn bị xong rồi.
Lâm Thanh Diện cũng không vội, anh đi tắm rửa trước, sau khi hỏi người vẫn đi theo anh một bộ quần áo mới để thay, mới đi về phía phòng họp bên kia.
Những người trong phòng họp đang nhiệt tình thảo luận trận đấu giữa Lâm Thanh Diện và năm vị cao thủ Hóa Cảnh của nước Sa, không khỏi ngưỡng mộ phương thức mà Lâm Thanh Diện thể hiện ra.
Lâm Thanh Diện đẩy cửa đi vào phòng họp, phòng họp đang ồn ào đột nhiên trở nên yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên người Lâm Thanh Diện, trong ánh mắt tràn đầy sự kính nể.
Phương Tôn cười nhìn Lâm Thanh Diện, vẫy tay với anh, ra hiệu cho anh ngồi xuống bên cạnh mình.
Lâm Thanh Diện cũng không do dự, đi đến ngồi xuống bên cạnh Lâm Thanh Diện.
Nếu như là ở trong quá khứ, một người trẻ như Lâm Thanh Diện, lại có thể ngồi ngang hàng với thống soái chắc chắn bọn họ sẽ không đồng ý.
Nhưng bây giờ không có ai dám phản đối Lâm Thanh Diện ngồi xuống vị trí này.
Dù sao dựa vào thực lực của Lâm Thanh Diện đã đủ khiến bọn họ đối đãi với Lâm Thanh Diện như một thống soái.
“Bây giờ Lâm Thanh Diện đến rồi, vậy tôi cũng không nói dài dòng nữa, hôm nay triệu tập mọi người mở cuộc họp này, mục đích chủ yếu là để khen thưởng cho Lâm Thanh Diện với sự thể hiện của cậu ấy ngày hôm qua, nếu như không có cậu ấy, sợ là mấy người chúng ta đã bị mấy tên thích khách của nước Sa giải quyết rồi.”
“Công lao của Lâm Thanh Diện không cần phải nói nữa, tôi nghĩ điều này, mọi người có lẽ không có ai phản đối.”
Mọi người đều vội vàng gật đầu, nếu như có người phản đối, có lẽ sẽ lập tức bị tất cả mọi người ở đây đánh thành cái đầu heo.
“Lâm Thanh Diện anh hùng, uy phong, thực lực khiến người khác phải kinh ngạc, trước đây tôi còn có chút hoài nghi với Lâm Thanh Diện, đó thực sự là do tôi quá thiển cận, bây giờ tôi ở trước mặt mọi người nói lời xin lỗi với Lâm Thanh Diện, hi vọng Lâm Thanh Diện có thể tha thứ cho sự thiếu hiểu biết lúc trước của tôi.” Khuôn mặt Hồ Khôn tràn đầy sự chân thành nói với Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện cười với ông ta nói: “Tôi cũng không nhỏ mọn như vậy, chuyện kia tôi không hề để trong lòng.”
Thấy Lâm Thanh Diện nói như vậy, Hồ Khôn cũng thở phào nhẹ nhõm.
Lâm Thanh Diện bây giờ có thể nói là người mà toàn bộ Bắc Cảnh đều muốn nịnh bợ, nếu như Lâm Thanh Diện có ý kiến, những ngày sau này ở Bắc Cảnh của ông ta có thể không được tốt.
Phương Tôn cười nói: “Tôi biết mọi người đều rất cảm kích Lâm Thanh Diện, lần này nếu như không có cậu ấy, không chỉ mọi người, ngay cả bản thân tôi cũng khó mà thoát khỏi nguy hiểm, công lao của Lâm Thanh Diện với Bắc Cảnh, đã đến mức không thể đo đếm được.”
“Vì vậy sau khi suy nghĩ, tôi định bổ nhiệm Lâm Thanh Diện trở thành phó thống soái của Bắc Cảnh, không biết mọi người có ý kiến gì không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.