Chương 885: NGUY CƠ CỦA HỨA BÍCH HOÀI
Quỷ Thượng Nhân
17/02/2021
Kinh Đô.
Ga tàu hỏa.
Ba bóng người từ bên trong đi ra, một già một trẻ đi theo một thân hình thẳng thắp, bước chân vững trãi, nhìn đằng sau khoảng hơn 50 tuổi, vô cùng cung kính.
Người trẻ tuổi trong một già một trẻ đó chính là họ hàng xa của nhà họ Hứa ở Dương Thành mà Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài gặp mặt trên đảo Ánh Trăng, Hứa Thông.
Lúc đó trên đảo Ánh Trăng, Hứa Thông này cùng bạn gái của anh ta không ít lần gây chuyện với Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, coi như trong chuyến du lịch đó của bọn họ, họ chính là điều duy nhất khiến bọn họ mất hứng.
Ông cụ đi cùng với Hứa Thông chính là ba của anh ta, Hứa Bình Nguyên, người này với Hứa Mạn Tranh coi như là anh em họ, chỉ có điều hai nhà rất ít qua lại, trước kia nhà họ Hứa ở Dương Thành luôn cười nhạo nhà họ Hứa ở Hồng Thành.
Mãi đến sau này Hứa Thông ở đảo Ánh Trăng từ trong miệng của Lương Cung Ngạn Sương biết được Lâm Thanh Diện là cậu chủ của nhà họ Lâm ở Kinh Đô, Hứa Bích Hoài đã trở thành mợ chủ của nhà họ Lâm, nhà họ Hứa ở Dương Thanh mới coi trọng địa vị của nhà họ Hứa ở Hồng Thành.
Chỉ có điều lúc này Hứa Thông coi như đã chọc giận Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, bọn họ sau khi biết thân phận thật sự của Lâm Thanh Diện, bởi vì sợ Lâm Thanh Diện trả thù, cho nên rời khỏi đảo Ánh Trăng trước, sau khi trở về cũng lo sợ một khoảng thời gian rất dài, cả nhà họ Hứa ở Dương Thành đều căng thẳng rất lâu.
Sau đó phát hiện Lâm Thanh Diện không có tìm bọn họ gây phiền phức, lúc này mới từ từ yên tâm.
Lúc này Hứa Bình Nguyên còn muốn dựa vào quan hệ họ hàng bắt bọn họ với nhà họ Lâm, nhưng suy nghĩ lại Lâm Thanh Diện không có tìm bọn họ gây phiền phức đã không tệ rồi, nếu như đến nịnh nọt, không chừng sẽ chọc giận nhà họ Lâm, cho nên đánh tan suy nghĩ này.
Người đi phía trước Hứa Bình Nguyên và Hứa Thông trên người mang theo khí thế lăng lệ, sau khi người xung quanh cảm nhận được thì đều tránh ra, vô thức cho rằng người này không dễ chọc.
Nếu như Lâm Thanh Diện có ở đây, anh có thể nhận ra, người đàn ông này chính là Chu Thác người đứng thứ bảy trên bảng treo thưởng của Chúng Thần Điện.
Tuy lúc này Chu Thác bộ dạng có khác biệt rất lớn so với trong ảnh, nhưng từ một vài chi tiết vẫn có thể phân biệt ra được người này chính là Chu Thác.
Chỉ có điều mấy năm nay Chu Thác đã đổi vô số thân phận, cho dù Chúng Thần Điện muốn tra được ông ta, cũng không dễ dàng.
Chu Thác đi cùng với người của nhà họ Hứa ở Dương Thành cũng coi như là một sự trùng hợp, lúc đó Chu Thác ở Dương Thành bản thân bộc phát, muốn tìm cô gái có nhan sắc chơi đùa, vừa hay nhìn trúng một cô gái của nhà họ Hứa ở Dương Thành.
Lúc đó ông ta chỉ thấy bóng lưng của cô gái này, cảm thấy nhan sắc không tồi, bèn lặng lẽ đi theo về nhà họ Hứa ở Dương Thành.
Nhưng sau khi đến nhà họ Hứa ở Dương Thành, Chu Thác phát hiện cô gái đó nhan sắc rất bình thường, cũng chỉ là bóng lưng đẹp một chút, trong lòng tương nhiên tức giận.
Chu Thác đã có thực lực Hóa Cảnh đối với yêu cầu nữ sắc vẫn rất cao, mấy năm nay phụ nữ qua tay ông ta, không ai không phải là mỹ nữ, sau khi nhìn thấy dung mạo của cô gái nhà họ Hứa ở Dương Thành đó, Chu Thác bỗng cảm thấy mình có loại cảm giác bị lừa.
Cho nên ông ta lúc đó muốn diệt sạch người của nhà họ Hứa ở Dương Thành, sau đó rời khỏi Dương Thành.
Chu Thác ở trước mặt người của nhà họ Hứa ở Dương Thành thi triển thủ đoạn của cao thủ Hóa Cảnh, hơn nữa tỏ rõ mình rất tức giận, muốn giết bọn họ.
Người của nhà họ Hứa ở Dương Thành sau khi nhìn thấy thủ đoạn của Chu Thác, bỗng cho rằng Chu Thác là thần tiên hạ phàm, trên tay vậy mà có thể phóng ra ánh sáng, điểm nhẹ vào tảng đá lớn của nhà bọn họ thì nát vụn, thật sự quá khủng bố, cho nên đều vội quỳ xuống xin tha.
Chu Thác tỏ ý mình không có chơi được cô gái xinh đẹp, cho nên ai xin tha cũng vô dụng.
Lúc này Hứa Văn Trong nảy ra ý nghĩ, nói với Chu Thác nhà bọn họ có một người họ hàng ở Kinh Đô, nhan sắc thuốc dạng nhất lưu, còn có tiếng là đại mỹ nữ số một của Kinh Đô, Chu Thác nếu như nhìn thấy chắc chắn sẽ thích.
Mọi người của nhà họ Hứa ở Dương Thành sau khi nghe thấy lời của Hứa Thông bỗng hiểu ra anh ta đang muốn dẫn họa đi, vì thế đều hùa theo anh ta nói thật sự là như thế.
Dù sao lấy nhan sắc của Hứa Bích Hoài, thật sự tính là mỹ nữ hàng đầu, ban đầu cô còn được mệnh danh là đệ nhất mỹ nữ của Hồng Thành, tuy đệ nhất mỹ nữ của Kinh Đô trong lời nói của Hứa Thông không đúng lắm, nhưng tình cảnh này, anh ta bắt buộc phải nói quá lên, mới có thể dẫn dắt được sự chú ý của Chu Thác.
Chu Thác sau khi nghe thấy quả nhiên hứng thú, bèn hỏi vị mỹ nữ họ hàng của nhà bọn họ ở đâu, Hứa Thông nói chỉ cần Chu Thác có thể tha cho bọn họ, anh ta sẽ dẫn Chu Thác đến tìm mỹ nữ họ hàng kia.
Chu Thác háo sắc thành thói, nhất là đối với loại đệ nhất mỹ nữ lại càng có hứng thú rất lớn, sau khi nghe xong lời của Hứa Thông, ông ta cũng không có tính toán gì, bèn đồng ý với Hứa Thông.
Cho nên ba người lúc này mới xuất hiện ở trạm tàu hỏa của Kinh Đô.
Hai người Hứa Thông và Hứa Bình Nguyên không hề lo lắng bọn họ làm như vậy sẽ chọc giận nhà họ Lâm, Chu Thác đã thi triển thủ đoạn thần thông như vậy, sao có thể sợ hãi một gia tộc dựa vào kinh doanh mà bá chiếm Kinh Đô chứ.
Ở trước thực lực tuyệt đối, tiền tài và danh tiếng rõ ràng đều là phù du.
“Nếu mỹ nữ họ hàng mà các người nói không có xinh đẹp như trong lời của hai người, hai người nên biết mình sẽ có kết cục như thế nào.” Chu Thác lạnh lùng nói.
Hứa Thông lập tức nở nụ cười nói với Chu Thác: “Đại nhân ngài yên tâm, nhan sắc của Hứa Bích Hoài này tuyệt đối sẽ không khiến ngài thất vọng, chỉ có điều mỹ nữ Hứa Bích Hoài này đã kết hôn rồi.”
“Ổ? Thiếu phụ, cái này tôi thích, thiếu phụ chơi mới càng thú vị.” Chu Thác lập tức niếm môi, trên mặt lộ ra nụ cười nham nhở.
Hứa Thông và Hứa Bình Nguyên cũng mỉm cười theo.
“Đại nhân, chỉ là Hứa Bích Hoài này bây giờ là mợ chủ trong nhà Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện ở Kinh Đô có lực lượng rất lớn, đại nhân ngài trực tiếp đến cửa đòi người, chỉ sợ sẽ dẫn đến sự phản kháng của nhà họ Lâm, không bằng chúng tôi thay ngài đến nói chuyện với người của nhà họ Lâm thử?” Hứa Bình Nguyên mở miệng hỏi một câu.
Chu Thác suy nghĩ một lúc, bây giờ ông ta là đối tượng bị Chúng Thần Điện tập chúng truy bắt, hành sự bắt buộc phải cẩn thận, Lâm Thanh Diện này tuy chỉ là gia tộc thế tục, nhưng lực lượng của bọn họ nếu như đủ lớn, vẫn sẽ khiến Chu Thác lộ hành tung.
Đến lúc đó Chu Thác bắt buộc phải thay đổi gương mặt lần nữa, trốn tránh sự truy bắt của Chúng Thần Điện.
Cho nên ông ta tuy háo sắc nhưng vẫn còn lý trí, không có định trực tiếp đến cướp người như thế.
Bây giờ nghe thấy Hứa Bình Nguyên nói như vậy, ông ta cũng gật đầu, nếu như hai ba con Hứa Bình Nguyên có thể dụ người ra khỏi đưa đến cho ông ta, vậy tự nhiên không có gì tốt bằng.
“Nếu đã như vậy, vậy tôi cho hai người thời gian ba ngày, ba ngày này tôi sẽ đi loanh quanh ở Kinh Đô, hai người tốt nhất hiệu suất nhanh một chút, nếu như ba ngày sau tôi không thấy người, bên phía nhà họ Lâm tôi sẽ đích thân đến, hai người cũng đừng mơ tiếp tục sống trên đời này nữa.” Chu Thác nhàn nhạt nói.
“Đại nhân yên tâm, có uy thế của đại nhân ở đây, nhà họ Lâm cho dù có to gan hơn trời cũng không dám không giao người ra.” Hứa Thông vội mỉm cười nói.
Ga tàu hỏa.
Ba bóng người từ bên trong đi ra, một già một trẻ đi theo một thân hình thẳng thắp, bước chân vững trãi, nhìn đằng sau khoảng hơn 50 tuổi, vô cùng cung kính.
Người trẻ tuổi trong một già một trẻ đó chính là họ hàng xa của nhà họ Hứa ở Dương Thành mà Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài gặp mặt trên đảo Ánh Trăng, Hứa Thông.
Lúc đó trên đảo Ánh Trăng, Hứa Thông này cùng bạn gái của anh ta không ít lần gây chuyện với Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, coi như trong chuyến du lịch đó của bọn họ, họ chính là điều duy nhất khiến bọn họ mất hứng.
Ông cụ đi cùng với Hứa Thông chính là ba của anh ta, Hứa Bình Nguyên, người này với Hứa Mạn Tranh coi như là anh em họ, chỉ có điều hai nhà rất ít qua lại, trước kia nhà họ Hứa ở Dương Thành luôn cười nhạo nhà họ Hứa ở Hồng Thành.
Mãi đến sau này Hứa Thông ở đảo Ánh Trăng từ trong miệng của Lương Cung Ngạn Sương biết được Lâm Thanh Diện là cậu chủ của nhà họ Lâm ở Kinh Đô, Hứa Bích Hoài đã trở thành mợ chủ của nhà họ Lâm, nhà họ Hứa ở Dương Thanh mới coi trọng địa vị của nhà họ Hứa ở Hồng Thành.
Chỉ có điều lúc này Hứa Thông coi như đã chọc giận Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, bọn họ sau khi biết thân phận thật sự của Lâm Thanh Diện, bởi vì sợ Lâm Thanh Diện trả thù, cho nên rời khỏi đảo Ánh Trăng trước, sau khi trở về cũng lo sợ một khoảng thời gian rất dài, cả nhà họ Hứa ở Dương Thành đều căng thẳng rất lâu.
Sau đó phát hiện Lâm Thanh Diện không có tìm bọn họ gây phiền phức, lúc này mới từ từ yên tâm.
Lúc này Hứa Bình Nguyên còn muốn dựa vào quan hệ họ hàng bắt bọn họ với nhà họ Lâm, nhưng suy nghĩ lại Lâm Thanh Diện không có tìm bọn họ gây phiền phức đã không tệ rồi, nếu như đến nịnh nọt, không chừng sẽ chọc giận nhà họ Lâm, cho nên đánh tan suy nghĩ này.
Người đi phía trước Hứa Bình Nguyên và Hứa Thông trên người mang theo khí thế lăng lệ, sau khi người xung quanh cảm nhận được thì đều tránh ra, vô thức cho rằng người này không dễ chọc.
Nếu như Lâm Thanh Diện có ở đây, anh có thể nhận ra, người đàn ông này chính là Chu Thác người đứng thứ bảy trên bảng treo thưởng của Chúng Thần Điện.
Tuy lúc này Chu Thác bộ dạng có khác biệt rất lớn so với trong ảnh, nhưng từ một vài chi tiết vẫn có thể phân biệt ra được người này chính là Chu Thác.
Chỉ có điều mấy năm nay Chu Thác đã đổi vô số thân phận, cho dù Chúng Thần Điện muốn tra được ông ta, cũng không dễ dàng.
Chu Thác đi cùng với người của nhà họ Hứa ở Dương Thành cũng coi như là một sự trùng hợp, lúc đó Chu Thác ở Dương Thành bản thân bộc phát, muốn tìm cô gái có nhan sắc chơi đùa, vừa hay nhìn trúng một cô gái của nhà họ Hứa ở Dương Thành.
Lúc đó ông ta chỉ thấy bóng lưng của cô gái này, cảm thấy nhan sắc không tồi, bèn lặng lẽ đi theo về nhà họ Hứa ở Dương Thành.
Nhưng sau khi đến nhà họ Hứa ở Dương Thành, Chu Thác phát hiện cô gái đó nhan sắc rất bình thường, cũng chỉ là bóng lưng đẹp một chút, trong lòng tương nhiên tức giận.
Chu Thác đã có thực lực Hóa Cảnh đối với yêu cầu nữ sắc vẫn rất cao, mấy năm nay phụ nữ qua tay ông ta, không ai không phải là mỹ nữ, sau khi nhìn thấy dung mạo của cô gái nhà họ Hứa ở Dương Thành đó, Chu Thác bỗng cảm thấy mình có loại cảm giác bị lừa.
Cho nên ông ta lúc đó muốn diệt sạch người của nhà họ Hứa ở Dương Thành, sau đó rời khỏi Dương Thành.
Chu Thác ở trước mặt người của nhà họ Hứa ở Dương Thành thi triển thủ đoạn của cao thủ Hóa Cảnh, hơn nữa tỏ rõ mình rất tức giận, muốn giết bọn họ.
Người của nhà họ Hứa ở Dương Thành sau khi nhìn thấy thủ đoạn của Chu Thác, bỗng cho rằng Chu Thác là thần tiên hạ phàm, trên tay vậy mà có thể phóng ra ánh sáng, điểm nhẹ vào tảng đá lớn của nhà bọn họ thì nát vụn, thật sự quá khủng bố, cho nên đều vội quỳ xuống xin tha.
Chu Thác tỏ ý mình không có chơi được cô gái xinh đẹp, cho nên ai xin tha cũng vô dụng.
Lúc này Hứa Văn Trong nảy ra ý nghĩ, nói với Chu Thác nhà bọn họ có một người họ hàng ở Kinh Đô, nhan sắc thuốc dạng nhất lưu, còn có tiếng là đại mỹ nữ số một của Kinh Đô, Chu Thác nếu như nhìn thấy chắc chắn sẽ thích.
Mọi người của nhà họ Hứa ở Dương Thành sau khi nghe thấy lời của Hứa Thông bỗng hiểu ra anh ta đang muốn dẫn họa đi, vì thế đều hùa theo anh ta nói thật sự là như thế.
Dù sao lấy nhan sắc của Hứa Bích Hoài, thật sự tính là mỹ nữ hàng đầu, ban đầu cô còn được mệnh danh là đệ nhất mỹ nữ của Hồng Thành, tuy đệ nhất mỹ nữ của Kinh Đô trong lời nói của Hứa Thông không đúng lắm, nhưng tình cảnh này, anh ta bắt buộc phải nói quá lên, mới có thể dẫn dắt được sự chú ý của Chu Thác.
Chu Thác sau khi nghe thấy quả nhiên hứng thú, bèn hỏi vị mỹ nữ họ hàng của nhà bọn họ ở đâu, Hứa Thông nói chỉ cần Chu Thác có thể tha cho bọn họ, anh ta sẽ dẫn Chu Thác đến tìm mỹ nữ họ hàng kia.
Chu Thác háo sắc thành thói, nhất là đối với loại đệ nhất mỹ nữ lại càng có hứng thú rất lớn, sau khi nghe xong lời của Hứa Thông, ông ta cũng không có tính toán gì, bèn đồng ý với Hứa Thông.
Cho nên ba người lúc này mới xuất hiện ở trạm tàu hỏa của Kinh Đô.
Hai người Hứa Thông và Hứa Bình Nguyên không hề lo lắng bọn họ làm như vậy sẽ chọc giận nhà họ Lâm, Chu Thác đã thi triển thủ đoạn thần thông như vậy, sao có thể sợ hãi một gia tộc dựa vào kinh doanh mà bá chiếm Kinh Đô chứ.
Ở trước thực lực tuyệt đối, tiền tài và danh tiếng rõ ràng đều là phù du.
“Nếu mỹ nữ họ hàng mà các người nói không có xinh đẹp như trong lời của hai người, hai người nên biết mình sẽ có kết cục như thế nào.” Chu Thác lạnh lùng nói.
Hứa Thông lập tức nở nụ cười nói với Chu Thác: “Đại nhân ngài yên tâm, nhan sắc của Hứa Bích Hoài này tuyệt đối sẽ không khiến ngài thất vọng, chỉ có điều mỹ nữ Hứa Bích Hoài này đã kết hôn rồi.”
“Ổ? Thiếu phụ, cái này tôi thích, thiếu phụ chơi mới càng thú vị.” Chu Thác lập tức niếm môi, trên mặt lộ ra nụ cười nham nhở.
Hứa Thông và Hứa Bình Nguyên cũng mỉm cười theo.
“Đại nhân, chỉ là Hứa Bích Hoài này bây giờ là mợ chủ trong nhà Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện ở Kinh Đô có lực lượng rất lớn, đại nhân ngài trực tiếp đến cửa đòi người, chỉ sợ sẽ dẫn đến sự phản kháng của nhà họ Lâm, không bằng chúng tôi thay ngài đến nói chuyện với người của nhà họ Lâm thử?” Hứa Bình Nguyên mở miệng hỏi một câu.
Chu Thác suy nghĩ một lúc, bây giờ ông ta là đối tượng bị Chúng Thần Điện tập chúng truy bắt, hành sự bắt buộc phải cẩn thận, Lâm Thanh Diện này tuy chỉ là gia tộc thế tục, nhưng lực lượng của bọn họ nếu như đủ lớn, vẫn sẽ khiến Chu Thác lộ hành tung.
Đến lúc đó Chu Thác bắt buộc phải thay đổi gương mặt lần nữa, trốn tránh sự truy bắt của Chúng Thần Điện.
Cho nên ông ta tuy háo sắc nhưng vẫn còn lý trí, không có định trực tiếp đến cướp người như thế.
Bây giờ nghe thấy Hứa Bình Nguyên nói như vậy, ông ta cũng gật đầu, nếu như hai ba con Hứa Bình Nguyên có thể dụ người ra khỏi đưa đến cho ông ta, vậy tự nhiên không có gì tốt bằng.
“Nếu đã như vậy, vậy tôi cho hai người thời gian ba ngày, ba ngày này tôi sẽ đi loanh quanh ở Kinh Đô, hai người tốt nhất hiệu suất nhanh một chút, nếu như ba ngày sau tôi không thấy người, bên phía nhà họ Lâm tôi sẽ đích thân đến, hai người cũng đừng mơ tiếp tục sống trên đời này nữa.” Chu Thác nhàn nhạt nói.
“Đại nhân yên tâm, có uy thế của đại nhân ở đây, nhà họ Lâm cho dù có to gan hơn trời cũng không dám không giao người ra.” Hứa Thông vội mỉm cười nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.