Chương 315: Vân Trà buôn may bán đắt
Cố Tiểu Tam
12/01/2021
“Kết quả của hôm nay là do anh tạo ra, anh tự mình suy nghĩ đĩ!”
Ông cụ lẩm bẩm.
Ông cụ đã hơn 70 tuổi rồi, cũng không sống được bao lâu nữa.
Ông cụ gọi một người đến, người đàn ông trung niên này trông có vài phần giống ông cụ, nếu như có người quen biết ông cụ thì chắc chắn sẽ ngạc nhiên lắm, ông ta tên Tiêu Khắc Địch, là con trai cả của ông cụ, cũng là tư lệnh của đặc khu phía nam!
Tiêu Khắc Địch nghe được lời của bố mình thì vội vã từ quân khu trở về, ông ta nhìn thấy ông cụ đang ngồi dưới tán cây hoa quế thì cúi người chào: “Bố!”
Hiện giờ ông ta là tư lệnh đặc khu, nhưng ở trước mặt ông cụ, ông ta mãi mãi là một đứa trẻ.
“Về rồi à!”
Ông cụ nhìn Tiêu Khắc Địch: “Tình hình hiện tại thế nào?”
Tiêu Khắc Địch cau mày, ông ta gật đầu rồi lại lắc đầu.
“Thế nào, bố cũng không nói được sao?”
“Tình hình hai miền Nam Bắc gần đây không tốt lắm!”
Tiêu Khắc Địch không nói cụ thể không tốt chỗ nào, nhưng ông cụ vừa nghe đã biết vấn đề nằm ở đâu!
Ông cụ nhìn Tiêu Khắc Địch thật sâu: “Con phải nhớ kỹ một câu, nhà họ Tiêu chúng ta sinh ra vì dân chúng, chúng ta và dân chúng là một thể, bảo vệ dân chúng là sứ mệnh vĩnh viễn của chúng ta!”
“Vâng thưa bố, con nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng!”
Ông cụ là thế hệ trước còn sống duy nhất trong nước, có thể lắng nghe lời dạy của ông cụ chắc chắn là điều hạnh phúc.
Cũng chính vì sự tồn tại của ông cụ mà nhà họ Tiêu mới càng vinh quang hơn!
“Con có thể nhớ rõ lời ta nói thì tốt!”
Ông cụ mỉm cười: “Đừng căng thẳng như vậy, hôm nay gọi con qua đây là có một việc muốn con đi làm!”
Tiêu Khắc Địch đã hơn bốn mươi tuổi rồi, bản thân cũng là tư lệnh đặc khu, nhưng ông ta vẫn khá sợ ông cụ nhà mình, nếu ông ta trẻ hơn mười tuổi nữa thì làm sai chuyện gì bị ăn đòn là chuyện bình thường.
Chỉ cần ông cụ cầm roi lên là ông ta lại được một trận đòn no nê.
Tiêu Khắc Địch nói: “Chuyện của bố có liên quan đến Tiêu Thiên sao?”
“Ừ!”
Ông cụ gật gật đầu rồi thở dài sâu: “Bố không phải là một người bố tốt, cũng không phải là một ông ngoại tốt, những năm này nó đã chịu nhiều cực khổ vất vả bên ngoài rồi”.
“Bố đã mười hai năm không gặp nó, nhưng cũng may bây giờ nó đã tự lập được sự nghiệp của mình, còn cưới được một cô vô cùng vợ xinh đẹp”.
“Bố không sống được bao lâu nữa, trước khi chết muốn nhìn thấy thằng bé, ân oán đời trước đã qua thì cho qua đi, đừng tiếp tục tiếp kéo dài nữa”.
Nhắc đến Tiêu Thiên thì Tiêu Khắc Địch cũng vô cùng đau lòng, điều khiến ông ta buồn nhất chính là em gái của mình, nếu năm đó có được địa vị như hiện tại thì cho dù thế nào cũng phải đón em ấy về đây.
Nhưng đáng tiếc tính tình em ấy thật sự quá ngang bướng.
Cho dù bệnh tật đầy người cũng không chịu chấp nhận sự giúp đỡ của gia đình.
“Vâng, con sẽ đi tìm thằng bé ngay bây giờ!”
Tiêu Khắc Địch đứng dậy, ông cụ đã già rồi, ông không muốn ông cụ còn quá nhiều điều hối tiếc trong đời.
Ông ta biết rõ tình yêu của ông cụ dành cho Tiêu Hồng lớn hơn bản thân gấp mười gấp trăm lần, chỉ là ông cụ chưa từng thể hiện ra mà thôi!
“Đi đi, tốt nhất đưa cả cháu dâu ta về đây, hai đứa nó kết hôn cũng không tặng quà cáp gì, đợi chúng nó đến nhất định phải bù lại cho tốt!”
Ông cụ nói tới đây thì sốt ruột xua tay: “Mau đi đi, bố phải đi chuẩn bị quà cho cháu dâu rồi!”
Đúng là tuổi tác đã già nhưng tâm hồn lại trẻ con, còn chưa biết người ta thế nào mà đã nóng lòng chuẩn bị quà!
“Tạm biệt bố!”
Tiêu Khắc Địch cúi chào rồi quay lưng đi.
…
Đồng thời tại trụ sở chính của tập đoàn Trần Thị ở Vân Thành!
Theo sức lan tỏa rộng rãi của Vân Trà, quảng cáo đã chính thức được phát trêи một số kênh trong nước.
Cho dù trong mùa đông lạnh giá nó cũng trở thành sự lựa chọn duy nhất của mọi người.
Thị trường còn vượt qua cả thức uống Ông Vương và Gia Mỗ Bảo!
Trở thành doanh nghiệp trà thảo mộc hàng đầu xứng đáng trêи thị trường trong nước!
Các ngành công nghiệp khác của tập đoàn Trần Thị cũng phát triển toàn diện, doanh thu có lúc vượt quá 50 tỷ!
Lợi nhuận lên đến 20 tỷ!
Không thể ngờ được rằng một một tập đoàn mới thành lập chưa đầy một năm lại phát triển đến mức đó trong một khoảng thời gian ngắn thế này, thật sự khiến người ta khen ngợi không dứt.
Rất nhiều báo truyền thông trong nước ca ngợi tập đoàn Trần Thị như là doanh nghiệp có lương tâm nhất ở trong nước, tại sao vậy, bởi vì Trần Cường đã lấy ra một phần bốn doanh thu năm nay để làm từ thiện.
Không phải đơn giản chỉ làm màu thôi đâu.
Tập đoàn Trần Thị còn thành lập đoàn từ thiện chuyên môn khoảng 300 người, họ đã mang nhiều đồ dùng đến các vùng nông thôn nghèo khó để gửi cặp sách và quần áo mới cho trẻ em, để các bé có một mùa đông không lạnh trước Tết!
Hơn nữa bọn họ còn quyên tặng hàng trăm chiếc ghế hy vọng cho trường tiểu học, tất cả đều do bất động sản Phú Hoa thuộc Tập đoàn Trần Thị xây dựng.
Tại sao không đổi tên bất động sản Phú Hoa, đó là vì Trần Cường hy vọng rằng gia đình ông vĩnh viễn nhớ về cuộc sống đau khổ trước đây của bọn họ như thế nào.
Giờ đây cuộc sống của người nhà họ Trần đã khá hơn, nhưng Trần Cường vẫn luôn hy vọng có thể làm được những chuyện trong khả năng của mình.
Theo thống kê của các phương tiện truyền thông, đồ dùng do tập đoàn Trần Thị quyên góp trong năm nay đã vượt quá 3 tỷ!
Hơn nữa mọi tài khoản đều bị cấm kiểm tra, hướng đi của mọi khoản tiền đều rõ ràng!
Trước đây tập đoàn Trần Thị chỉ âm thầm làm từ thiện, kết quả sau khi sự việc này bị truyền thông phanh phui thì đã gây náo động cả nước.
Ai nấy đều ủng hộ những việc Tập đoàn Trần thị đã làm được.
Hơn nữa theo trang web chính thức của tổ chức từ thiện tập đoàn Trần Thị, cho đến nay bọn họ đã giúp đỡ 20 ngàn người, hơn nữa theo thông báo mới nhất trêи trang web chính thức thì trong năm sau số lần từ thiện của họ sẽ tăng lên.
Nhưng mà họ lại không nhận tiền từ bên ngoài, tức là toàn bộ số tiền làm từ thiện đều do bản thân bọn họ bỏ ra!
Tập đoàn Trần Thị tuyệt đối là một doanh nghiệp có lương tâm nhất trong nước.
Tốt hơn nhiều so với những công ty giả vờ làm từ thiện nhưng thực chất là để tránh thuế.
Cộng thêm các quảng cáo Vân Trà của tập đoàn Trần Thị đã bắt đầu được đăng lên, bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn Trần Thị dứt khoát tổ chức một sự kiện hoạt động.
Bạn mua Vân Trà thì tôi quyên góp, cứ mỗi chai Vân Trà bán ra thì bọn họ quyên góp một ngàn!
Phải biết rằng lợi nhuận của Vân trà cũng không quá cao, nhưng cũng mạnh hơn rất nhiều so với những doanh nghiệp mua một chai quyên tặng một đồng, vì vậy bọn họ còn đặc biệt công bố số lượng bán ra trêи trang web chính thức, có thể để mọi người tới xem và giám sát!
Bên trêи là số chai Vân Trà đã bán, bên dưới là số tiền quyên góp.
Chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi, lượng hàng bán ra của Vân Trà đã vượt quá 100 triệu chai, số tiền quyên góp bên dưới cũng lên tới 10 triệu tệ.
Thật kinh khủng, số lượng bán ra này thật sự quá khủng khϊế͙p͙.
Mấy nhãn hàng tương tự như Ông Vương hay Gia Mỗ Bảo cũng đều lần lượt bắt chước.
Đáng tiếc cơ cấu công ty của bọn họ quá phức tạp, hơn nữa các cổ đông lớn nhỏ căn bản không đồng ý với hoạt động này, đây không phải tổn hại tới lợi ích của bọn họ sao?
Vì lý do này nên hội đồng quản trị và chủ tịch của những doanh nghiệp này đều nổi giận đùng đùng: “Cái đám tầm nhìn hạn hẹp này, chỉ chú ý tới lợi ích trước mắt, mấy người không biết tổn thất của chúng ta là gì sao, chính là thị trường đấy!”
Khi nhân viên nghiên cứu thị trường đưa bản đồ thị trường cho chủ tịch của Ông Vương, ông ta cảm thấy lạnh toát.
Chỉ trong hai ngày thị trường của Vân Trà đã lên tới 40%. Như thế nghĩa là sao?
Nghĩa là chỉ cần thêm một khoảng thời gian nữa thì cuộc sống sẽ càng chật vật hơn!
Mùa đông vốn là mùa kinh doanh không chạy của trà thảo mộc, nhưng bây giờ Vân Trà của người ta không chỉ bán chạy mà thậm chí số lượng bán ra còn nhiều hơn cả mùa hè!
Nhưng công ty có nhiều cổ đông cũng không không biết phải làm sao, mọi người nhất trí không đồng ý, nếu dùng biện pháp mạnh thì vị trí chủ tịch hội đồng quản trị của ông ta sợ rằng sẽ bị đình chỉ mất.
Cuối cùng nói hết nước hết cái mới có thể tổ chức được hoạt động bạn mua được một chai tôi quyên ba đồng.
Tuy nhiên so với Vân Trà của người ta thì căn bản không so bì được.
Có rất nhiều người đã nghiện hương vị của Vân Trà trong quá trình thử Vân Trà.
Có người bị nóng trong người sau khi mua một chai Vân Trà thì hôm sau đã hết nóng ngay.
Cộng thêm sự quảng bá của các phương tiện truyền thông, giờ đây người tiêu dùng trêи cả nước dường như đã đồng lòng, bọn họ muốn xem có thể thu được bao nhiêu khoản quyên góp.
Nhiều người vừa gặp mặt đã hỏi nhau: “Hôm nay uống Vân Trà chưa?”
Với doanh số tiêu thụ kinh khủng thế này, trong ngày thứ ba lượng hàng bán ra của Vân Trà đã vượt quá 300 triệu!
Các công nhân trong nhà máy sản xuất Vân Trà bận rộn hoàn thành, may mắn tập đoàn Trần Thị rất quan tâm đến công nhân, cho dù tăng ca thì thời gian làm việc cũng không thể vượt quá mười tiếng, ban đầu là hai ca, nhưng bây giờ đã là ba ca.
Hạnh phúc nhất là nhà phân phối, bọn họ cười đến nỗi không thể ngậm miệng lại.
Quá sướиɠ, từng xe hàng được vận chuyển ra bên ngoài, số Vân Trà dự trữ trước đó đã được bán hết chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi.
Cảm giác này thật sự quá đã!
Nhiều nhà phân phối đã kinh doanh nhiều năm, nhưng đây lần đầu tiên Vân Trà bán được kinh khủng như thế.
Trước đây bán tốt đến đâu thì người ta cũng chỉ mua tầm 100 hộp một lần mà thôi.
Nhưng bây giờ bọn họ trực tiếp lái xe tải tới vận chuyển.
Sau hơn chục chiếc xe, tất cả số hàng tích trữ trước đó đã hết sạch!
Sau đó bọn họ lại vội vã lái xe đến Vân Thành để lấy hàng, khi đến nơi đội xe tải đỗ trước nhà máy Vân Trà đã xếp dài tới một hai km!
Vụ việc này cũng gây xôn xao giới truyền thông địa phương, các bài báo khác tiếp tục được đăng lên!
Ông cụ lẩm bẩm.
Ông cụ đã hơn 70 tuổi rồi, cũng không sống được bao lâu nữa.
Ông cụ gọi một người đến, người đàn ông trung niên này trông có vài phần giống ông cụ, nếu như có người quen biết ông cụ thì chắc chắn sẽ ngạc nhiên lắm, ông ta tên Tiêu Khắc Địch, là con trai cả của ông cụ, cũng là tư lệnh của đặc khu phía nam!
Tiêu Khắc Địch nghe được lời của bố mình thì vội vã từ quân khu trở về, ông ta nhìn thấy ông cụ đang ngồi dưới tán cây hoa quế thì cúi người chào: “Bố!”
Hiện giờ ông ta là tư lệnh đặc khu, nhưng ở trước mặt ông cụ, ông ta mãi mãi là một đứa trẻ.
“Về rồi à!”
Ông cụ nhìn Tiêu Khắc Địch: “Tình hình hiện tại thế nào?”
Tiêu Khắc Địch cau mày, ông ta gật đầu rồi lại lắc đầu.
“Thế nào, bố cũng không nói được sao?”
“Tình hình hai miền Nam Bắc gần đây không tốt lắm!”
Tiêu Khắc Địch không nói cụ thể không tốt chỗ nào, nhưng ông cụ vừa nghe đã biết vấn đề nằm ở đâu!
Ông cụ nhìn Tiêu Khắc Địch thật sâu: “Con phải nhớ kỹ một câu, nhà họ Tiêu chúng ta sinh ra vì dân chúng, chúng ta và dân chúng là một thể, bảo vệ dân chúng là sứ mệnh vĩnh viễn của chúng ta!”
“Vâng thưa bố, con nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng!”
Ông cụ là thế hệ trước còn sống duy nhất trong nước, có thể lắng nghe lời dạy của ông cụ chắc chắn là điều hạnh phúc.
Cũng chính vì sự tồn tại của ông cụ mà nhà họ Tiêu mới càng vinh quang hơn!
“Con có thể nhớ rõ lời ta nói thì tốt!”
Ông cụ mỉm cười: “Đừng căng thẳng như vậy, hôm nay gọi con qua đây là có một việc muốn con đi làm!”
Tiêu Khắc Địch đã hơn bốn mươi tuổi rồi, bản thân cũng là tư lệnh đặc khu, nhưng ông ta vẫn khá sợ ông cụ nhà mình, nếu ông ta trẻ hơn mười tuổi nữa thì làm sai chuyện gì bị ăn đòn là chuyện bình thường.
Chỉ cần ông cụ cầm roi lên là ông ta lại được một trận đòn no nê.
Tiêu Khắc Địch nói: “Chuyện của bố có liên quan đến Tiêu Thiên sao?”
“Ừ!”
Ông cụ gật gật đầu rồi thở dài sâu: “Bố không phải là một người bố tốt, cũng không phải là một ông ngoại tốt, những năm này nó đã chịu nhiều cực khổ vất vả bên ngoài rồi”.
“Bố đã mười hai năm không gặp nó, nhưng cũng may bây giờ nó đã tự lập được sự nghiệp của mình, còn cưới được một cô vô cùng vợ xinh đẹp”.
“Bố không sống được bao lâu nữa, trước khi chết muốn nhìn thấy thằng bé, ân oán đời trước đã qua thì cho qua đi, đừng tiếp tục tiếp kéo dài nữa”.
Nhắc đến Tiêu Thiên thì Tiêu Khắc Địch cũng vô cùng đau lòng, điều khiến ông ta buồn nhất chính là em gái của mình, nếu năm đó có được địa vị như hiện tại thì cho dù thế nào cũng phải đón em ấy về đây.
Nhưng đáng tiếc tính tình em ấy thật sự quá ngang bướng.
Cho dù bệnh tật đầy người cũng không chịu chấp nhận sự giúp đỡ của gia đình.
“Vâng, con sẽ đi tìm thằng bé ngay bây giờ!”
Tiêu Khắc Địch đứng dậy, ông cụ đã già rồi, ông không muốn ông cụ còn quá nhiều điều hối tiếc trong đời.
Ông ta biết rõ tình yêu của ông cụ dành cho Tiêu Hồng lớn hơn bản thân gấp mười gấp trăm lần, chỉ là ông cụ chưa từng thể hiện ra mà thôi!
“Đi đi, tốt nhất đưa cả cháu dâu ta về đây, hai đứa nó kết hôn cũng không tặng quà cáp gì, đợi chúng nó đến nhất định phải bù lại cho tốt!”
Ông cụ nói tới đây thì sốt ruột xua tay: “Mau đi đi, bố phải đi chuẩn bị quà cho cháu dâu rồi!”
Đúng là tuổi tác đã già nhưng tâm hồn lại trẻ con, còn chưa biết người ta thế nào mà đã nóng lòng chuẩn bị quà!
“Tạm biệt bố!”
Tiêu Khắc Địch cúi chào rồi quay lưng đi.
…
Đồng thời tại trụ sở chính của tập đoàn Trần Thị ở Vân Thành!
Theo sức lan tỏa rộng rãi của Vân Trà, quảng cáo đã chính thức được phát trêи một số kênh trong nước.
Cho dù trong mùa đông lạnh giá nó cũng trở thành sự lựa chọn duy nhất của mọi người.
Thị trường còn vượt qua cả thức uống Ông Vương và Gia Mỗ Bảo!
Trở thành doanh nghiệp trà thảo mộc hàng đầu xứng đáng trêи thị trường trong nước!
Các ngành công nghiệp khác của tập đoàn Trần Thị cũng phát triển toàn diện, doanh thu có lúc vượt quá 50 tỷ!
Lợi nhuận lên đến 20 tỷ!
Không thể ngờ được rằng một một tập đoàn mới thành lập chưa đầy một năm lại phát triển đến mức đó trong một khoảng thời gian ngắn thế này, thật sự khiến người ta khen ngợi không dứt.
Rất nhiều báo truyền thông trong nước ca ngợi tập đoàn Trần Thị như là doanh nghiệp có lương tâm nhất ở trong nước, tại sao vậy, bởi vì Trần Cường đã lấy ra một phần bốn doanh thu năm nay để làm từ thiện.
Không phải đơn giản chỉ làm màu thôi đâu.
Tập đoàn Trần Thị còn thành lập đoàn từ thiện chuyên môn khoảng 300 người, họ đã mang nhiều đồ dùng đến các vùng nông thôn nghèo khó để gửi cặp sách và quần áo mới cho trẻ em, để các bé có một mùa đông không lạnh trước Tết!
Hơn nữa bọn họ còn quyên tặng hàng trăm chiếc ghế hy vọng cho trường tiểu học, tất cả đều do bất động sản Phú Hoa thuộc Tập đoàn Trần Thị xây dựng.
Tại sao không đổi tên bất động sản Phú Hoa, đó là vì Trần Cường hy vọng rằng gia đình ông vĩnh viễn nhớ về cuộc sống đau khổ trước đây của bọn họ như thế nào.
Giờ đây cuộc sống của người nhà họ Trần đã khá hơn, nhưng Trần Cường vẫn luôn hy vọng có thể làm được những chuyện trong khả năng của mình.
Theo thống kê của các phương tiện truyền thông, đồ dùng do tập đoàn Trần Thị quyên góp trong năm nay đã vượt quá 3 tỷ!
Hơn nữa mọi tài khoản đều bị cấm kiểm tra, hướng đi của mọi khoản tiền đều rõ ràng!
Trước đây tập đoàn Trần Thị chỉ âm thầm làm từ thiện, kết quả sau khi sự việc này bị truyền thông phanh phui thì đã gây náo động cả nước.
Ai nấy đều ủng hộ những việc Tập đoàn Trần thị đã làm được.
Hơn nữa theo trang web chính thức của tổ chức từ thiện tập đoàn Trần Thị, cho đến nay bọn họ đã giúp đỡ 20 ngàn người, hơn nữa theo thông báo mới nhất trêи trang web chính thức thì trong năm sau số lần từ thiện của họ sẽ tăng lên.
Nhưng mà họ lại không nhận tiền từ bên ngoài, tức là toàn bộ số tiền làm từ thiện đều do bản thân bọn họ bỏ ra!
Tập đoàn Trần Thị tuyệt đối là một doanh nghiệp có lương tâm nhất trong nước.
Tốt hơn nhiều so với những công ty giả vờ làm từ thiện nhưng thực chất là để tránh thuế.
Cộng thêm các quảng cáo Vân Trà của tập đoàn Trần Thị đã bắt đầu được đăng lên, bộ phận quan hệ công chúng của tập đoàn Trần Thị dứt khoát tổ chức một sự kiện hoạt động.
Bạn mua Vân Trà thì tôi quyên góp, cứ mỗi chai Vân Trà bán ra thì bọn họ quyên góp một ngàn!
Phải biết rằng lợi nhuận của Vân trà cũng không quá cao, nhưng cũng mạnh hơn rất nhiều so với những doanh nghiệp mua một chai quyên tặng một đồng, vì vậy bọn họ còn đặc biệt công bố số lượng bán ra trêи trang web chính thức, có thể để mọi người tới xem và giám sát!
Bên trêи là số chai Vân Trà đã bán, bên dưới là số tiền quyên góp.
Chỉ trong vòng hai ngày ngắn ngủi, lượng hàng bán ra của Vân Trà đã vượt quá 100 triệu chai, số tiền quyên góp bên dưới cũng lên tới 10 triệu tệ.
Thật kinh khủng, số lượng bán ra này thật sự quá khủng khϊế͙p͙.
Mấy nhãn hàng tương tự như Ông Vương hay Gia Mỗ Bảo cũng đều lần lượt bắt chước.
Đáng tiếc cơ cấu công ty của bọn họ quá phức tạp, hơn nữa các cổ đông lớn nhỏ căn bản không đồng ý với hoạt động này, đây không phải tổn hại tới lợi ích của bọn họ sao?
Vì lý do này nên hội đồng quản trị và chủ tịch của những doanh nghiệp này đều nổi giận đùng đùng: “Cái đám tầm nhìn hạn hẹp này, chỉ chú ý tới lợi ích trước mắt, mấy người không biết tổn thất của chúng ta là gì sao, chính là thị trường đấy!”
Khi nhân viên nghiên cứu thị trường đưa bản đồ thị trường cho chủ tịch của Ông Vương, ông ta cảm thấy lạnh toát.
Chỉ trong hai ngày thị trường của Vân Trà đã lên tới 40%. Như thế nghĩa là sao?
Nghĩa là chỉ cần thêm một khoảng thời gian nữa thì cuộc sống sẽ càng chật vật hơn!
Mùa đông vốn là mùa kinh doanh không chạy của trà thảo mộc, nhưng bây giờ Vân Trà của người ta không chỉ bán chạy mà thậm chí số lượng bán ra còn nhiều hơn cả mùa hè!
Nhưng công ty có nhiều cổ đông cũng không không biết phải làm sao, mọi người nhất trí không đồng ý, nếu dùng biện pháp mạnh thì vị trí chủ tịch hội đồng quản trị của ông ta sợ rằng sẽ bị đình chỉ mất.
Cuối cùng nói hết nước hết cái mới có thể tổ chức được hoạt động bạn mua được một chai tôi quyên ba đồng.
Tuy nhiên so với Vân Trà của người ta thì căn bản không so bì được.
Có rất nhiều người đã nghiện hương vị của Vân Trà trong quá trình thử Vân Trà.
Có người bị nóng trong người sau khi mua một chai Vân Trà thì hôm sau đã hết nóng ngay.
Cộng thêm sự quảng bá của các phương tiện truyền thông, giờ đây người tiêu dùng trêи cả nước dường như đã đồng lòng, bọn họ muốn xem có thể thu được bao nhiêu khoản quyên góp.
Nhiều người vừa gặp mặt đã hỏi nhau: “Hôm nay uống Vân Trà chưa?”
Với doanh số tiêu thụ kinh khủng thế này, trong ngày thứ ba lượng hàng bán ra của Vân Trà đã vượt quá 300 triệu!
Các công nhân trong nhà máy sản xuất Vân Trà bận rộn hoàn thành, may mắn tập đoàn Trần Thị rất quan tâm đến công nhân, cho dù tăng ca thì thời gian làm việc cũng không thể vượt quá mười tiếng, ban đầu là hai ca, nhưng bây giờ đã là ba ca.
Hạnh phúc nhất là nhà phân phối, bọn họ cười đến nỗi không thể ngậm miệng lại.
Quá sướиɠ, từng xe hàng được vận chuyển ra bên ngoài, số Vân Trà dự trữ trước đó đã được bán hết chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi.
Cảm giác này thật sự quá đã!
Nhiều nhà phân phối đã kinh doanh nhiều năm, nhưng đây lần đầu tiên Vân Trà bán được kinh khủng như thế.
Trước đây bán tốt đến đâu thì người ta cũng chỉ mua tầm 100 hộp một lần mà thôi.
Nhưng bây giờ bọn họ trực tiếp lái xe tải tới vận chuyển.
Sau hơn chục chiếc xe, tất cả số hàng tích trữ trước đó đã hết sạch!
Sau đó bọn họ lại vội vã lái xe đến Vân Thành để lấy hàng, khi đến nơi đội xe tải đỗ trước nhà máy Vân Trà đã xếp dài tới một hai km!
Vụ việc này cũng gây xôn xao giới truyền thông địa phương, các bài báo khác tiếp tục được đăng lên!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.