Rời Khỏi Đạo Giáo, Tôi Lên Hương
Chương 11
Khuyết Danh
23/04/2024
11.
Tôi cũng không giết Phạm Lịch. Là người trên thế gian này thì sẽ có quy định của xã hội, pháp luật xử lý. Trần Hợp Nguyên cũng tìm được bằng chứng liên quan đến tội danh của hắn ta cộng thêm chúng tôi giao nộp đoạn băng ghi hình ghi lại cảnh Phạm Lịch đẩy Tần Nhĩ từ tầng hai xuống cho cảnh sát.
Bởi vì hắn ta đều đắc tội với những ông lớn cho nên tôi tin chắc rằng cuộc sống trong lao tù của Phạm Lịch cũng không thoải mái lắm đâu.
Sau khi Phạm Lịch rớt đài, chúng tôi tìm hiểu kĩ càng cũng thanh trừng tất cả những tên tép riu sau lưng hắn ta.
Nhưng tất nhiên, thực tế sẽ không đơn giản như bê ngoài. Người xấu sẽ không vì chuyện có một người đứng ra chịu trận rồi mà sẽ từ bỏ việc xấu của mình.
Ẩn sau âm mưu này còn có một đống người nào được lợi, ai không biết được. Một người nhỏ bé chịu tội thì sao chứ?
Người xấu xuất hiện thì cũng sẽ có những người chính nghĩa, đi theo lẽ phải truyền từ đời này qua đời khác. Có bóng tối thì sẽ có ánh sáng.
Sau khi Chu Chí Thành xuất viện thì có mời chúng ta tới tham dự hôn lễ của chú ấy. Đến nơi, tôi mới phát hiện, cô dâu lại là người quen.
"Ai ui, là cô nhóc à?"
Tôi nhìn khuôn mặt tỏa sáng hai chữ ‘Có phúc’ của thím, thở dài: "Duyên phận đúng là điều không thể ngờ được!"
Con trai thím dắt tay thím đưa cho Chu Chí Thành. Tôi thấy luồng khí trên người Chu Chí Thành cũng nhiều lên dần. Tần Nhĩ cũng không có vấn đề gì nữa. Tôi chia khí của mình ra nhiều phần, chia cho con bé và những người khác.
"Cô làm như vậy thì thể chất 'Chiến Binh Thuần Linh' có thể cũng không còn nữa đâu!"
"Mất thì mất, cái thứ này có gì hay ho đâu chứ?"
Trần Hợp Nguyên nhún vai: "Được rồi!"
Bởi vì thể chất này, sư môn của tôi phải chịu lấn áp biết bao nhiêu năm nay. Thật ra thì tôi vẫn không hiểu, mọi người đều sống ở thời đại hòa bình, tại sao còn muốn tranh đoạt những thứ vô dụng như vậy? Hoặc có lẽ sư phụ Hứa nói đúng, con người vẫn luôn cố chấp, mê muội với những điều mà bản thân không hiểu rõ.
- Toàn văn hoàn-
Tôi cũng không giết Phạm Lịch. Là người trên thế gian này thì sẽ có quy định của xã hội, pháp luật xử lý. Trần Hợp Nguyên cũng tìm được bằng chứng liên quan đến tội danh của hắn ta cộng thêm chúng tôi giao nộp đoạn băng ghi hình ghi lại cảnh Phạm Lịch đẩy Tần Nhĩ từ tầng hai xuống cho cảnh sát.
Bởi vì hắn ta đều đắc tội với những ông lớn cho nên tôi tin chắc rằng cuộc sống trong lao tù của Phạm Lịch cũng không thoải mái lắm đâu.
Sau khi Phạm Lịch rớt đài, chúng tôi tìm hiểu kĩ càng cũng thanh trừng tất cả những tên tép riu sau lưng hắn ta.
Nhưng tất nhiên, thực tế sẽ không đơn giản như bê ngoài. Người xấu sẽ không vì chuyện có một người đứng ra chịu trận rồi mà sẽ từ bỏ việc xấu của mình.
Ẩn sau âm mưu này còn có một đống người nào được lợi, ai không biết được. Một người nhỏ bé chịu tội thì sao chứ?
Người xấu xuất hiện thì cũng sẽ có những người chính nghĩa, đi theo lẽ phải truyền từ đời này qua đời khác. Có bóng tối thì sẽ có ánh sáng.
Sau khi Chu Chí Thành xuất viện thì có mời chúng ta tới tham dự hôn lễ của chú ấy. Đến nơi, tôi mới phát hiện, cô dâu lại là người quen.
"Ai ui, là cô nhóc à?"
Tôi nhìn khuôn mặt tỏa sáng hai chữ ‘Có phúc’ của thím, thở dài: "Duyên phận đúng là điều không thể ngờ được!"
Con trai thím dắt tay thím đưa cho Chu Chí Thành. Tôi thấy luồng khí trên người Chu Chí Thành cũng nhiều lên dần. Tần Nhĩ cũng không có vấn đề gì nữa. Tôi chia khí của mình ra nhiều phần, chia cho con bé và những người khác.
"Cô làm như vậy thì thể chất 'Chiến Binh Thuần Linh' có thể cũng không còn nữa đâu!"
"Mất thì mất, cái thứ này có gì hay ho đâu chứ?"
Trần Hợp Nguyên nhún vai: "Được rồi!"
Bởi vì thể chất này, sư môn của tôi phải chịu lấn áp biết bao nhiêu năm nay. Thật ra thì tôi vẫn không hiểu, mọi người đều sống ở thời đại hòa bình, tại sao còn muốn tranh đoạt những thứ vô dụng như vậy? Hoặc có lẽ sư phụ Hứa nói đúng, con người vẫn luôn cố chấp, mê muội với những điều mà bản thân không hiểu rõ.
- Toàn văn hoàn-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.