Rối Rắm

Chương 44: Hèn hạ vô sỉ.

Hàn Mai Mặc Hương

21/07/2016

Tề Chương mơ mơ màng màng tỉnh lại, tay không chạm đến người vẫn ngủ ở bên, lập tức ngồi dậy, nhảy xuống giường, lúc này mới phát hiện, khung cảnh đêm qua đã biến mất, thay thế là ánh nắng từ khoảng không xanh biếc, xuyên qua cửa sổ lớn, nhìn thấy cổng xanh màu lục, hàng rào nhỏ màu trắng, như khung cảnh ở nước ngoài.

“Ca?”

Tề Chương bối rối kêu to, nơi này phòng ốc rất lớn, không giống như biệt thự của Trần Nhất Minh, hết thảy nơi này cũng rất xa lạ, đây là ở đâu? Ca ca hắn đâu? Như thế nào tỉnh ngủ, hết thảy cũng thay đổi rồi?

Kéo phăng cửa phòng, muốn chạy ra bên ngoài, tìm kiếm ca ca, Tề Chương trong lòng vô cùng hoảng sợ, dự cảm bất hảo kia đã trở thành sự thật, mơ hồ biết rằng ca ca đã ra đi, nhưng hắn không muốn thừa nhận, hắn chỉ coi như là ca ca sáng sớm rời giường không gọi hắn, một mình xuống lầu ăn điểm tâm. Nhưng lúc Tề Chương mở cửa phòng, ngoài cửa có 2 vệ sĩ đang đứng.

Giấc mộng của Tề Chương bị nghiền nát rồi, ngơ ngác đứng ở cửa, cuộc sống trốn tránh của hắn cùng ca ca kết thúc rồi, bọn họ không bao giờ hạnh phúc nữa, bọn họ không bao giờ cùng một chỗ nữa, cha nhất định tìm thấy bọn họ, vệ sĩ này chính là người của cha.

“Nhị thiếu gia, xin mời ngài chờ trong chốc lát, lão gia sẽ trở về rất nhanh”

Quả nhiên, hắn bị cha bắt trở về, như vậy, ca ca đâu? Anh ở đâu?

“Ca ca của tôi đâu? Anh ở đâu?”

Vệ sĩ lắc đầu.

“Xin lỗi nhị thiếu gia, chúng tôi chỉ phụ trách bảo vệ ngài, không biết đại thiếu gia ở nơi nào”

Hắn không ra được, ngay cả cửa sổ đều bị khóa, cửa chính có người gác, hắn có thể đi đâu? Ngay cả điện thoại cũng không có, hắn căn bản là không biết ca ca bây giờ ở đâu, rốt cuộc có tốt hay không? Cha bắt họn họ trở về, rốt cuộc sẽ xử trí bọn họ như thế nào? Ca ca có thể chịu được sao? Tề Chương ngồi xuống đất, hết thảy xong hết rồi, hắn cùng ca ca hoàn toàn mất liên lạc rồi, bọn họ không bao giờ gặp mặt nữa, cha cường thế nhất định sẽ dùng bàn tay thép tách bọn họ ra, chẳng lẽ bọn họ cả đời sẽ không bao giờ gặp mặt nữa? Cuộc sống bọn họ chỉ có mặt trăng thôi sao? Ông trời đối với bọn họ không công bằng rồi, nếu cho bọn họ hạnh phúc, tại sao chỉ cho vài ngày ngắn ngủi? Tại sao vẫn chưa cho đủ, đã mạnh mẽ chia lìa? Tại sao một lần nữa tai họa ụp xuống trên đầu bọn họ?

Nhất định là Trần Nhất Minh, nhất định là hắn, người chỉ vì cái trước mắt, hắn nhất định không ngăn được cám dỗ của cha, bán đứng bọn họ, Trần Nhất Minh, cái tên hỗn đản đáng chết, nếu có cơ hội, nhất định chỉnh cậu ta đến chết, chẳng lẽ cậu ta không biết mật báo này sẽ làm bọn họ thống khổ cả đời sao?

Cửa được mở ra, Tề Hạo Nhiên đứng ở cửa, Tề Chương dựa từơng đứng lên, lạnh lùng đối mặt với cha, hắn không thể mềm yếu, nếu hắn mềm yếu, cha sẽ dắt mũi, khống chế hắn cả đời.

Tề Hạo Nhiên giống như quân vương, ngồi trên salon, châm một điếu thuốc, chậm rãi hút vào, cẩn thận đánh giá đứa con trai, không hổ là con ông, cho dù là bây giờ vẫn duy trì tỉnh táo, năng lực siêu quần, là người nối nghiệp tốt nhất, chỉ là còn cứng đầu lắm, hảo hảo triệt tiêu, Tề Chương sẽ là người xuất sắc nhất.

“cha, ca ca đâu? Cha đem ca ca đưa đến đâu rồi? Chúng con đào tẩu không phải ý của ca ca, là ý của con, cha nếu trừng phạt, nếu nói đòn roi, đánh con tốt lắm, ca ca từ nhỏ thân thể không tốt, xem như vì đó là con cha, không nên thực trừng phạt thân xác ca ca”

“Tề Chương, con những năm qua có ý nguyện của mình, cha con chúng ta nói chuyện như những người đàn ông đi”



Tề Chương phòng bị nhìn cha mình, không có đánh mắng, không có gầm rú, cha muốn nói chuyện cùng hắn? Nói chuyện gì?

“Con ngồi xuống, cha con chúng ta làm một cuộc giao dịch. Tình thân suy bại đến tình trạng này, xem như cũng là một loại bi ai rồi”

Tề Hạo Nhiên có chút buồn cười, Tề Chương giống như con mèo hoang đang bùng nổ, tùy thời nhào đến cắn người, giống như con thú nhỏ bị thương, công kích người trước mặt nó.

Đây là con ông, chỉ là không biết từ lúc nào, cha con bọn họ cư nhiên biến thành loại tình huống này.

Tề Chương ngồi trước mặt ông, hắn rốt cuộc muốn xem cha muốn làm giao dịch gì, hắn bây giờ còn có cái gì để cha muốn trao đổi?

“Con đi Mỹ học, ta đã gửi thư cho bên đó, xế chiều hôm nay đến học quản trị kinh doanh ở Mỹ đi, sau khi học xong đại học, đến thực tập ở công ty, bắt đầu từ vị trí thấp nhất, dựa vào lực của mình leo lên vị trí giám đốc, sau đó, ta sẽ tuyên bố cho con vào đại hội đồng cổ đông, làm việc bên cạnh ta, lúc ta sáu mươi tuổi, sẽ lui về, đem công ty giao cho con, sau khi ta rút lui, con mở rộng công ty ra gấp đôi, trở thành đứa con xuất sắc nhất của ta, ta sẽ bồi dưỡng con thành người nối nghiệp, chỉ cần nghe lời, hết thảy tài sản, thế lực, quyền lợi của ta đến cuối cùng đều là của con, ta tin tưởng con có năng lực khởi động công ty, cũng tin tưởng con có thể khuếch trương công ty lớn hơn một chút, bởi vì con vốn là con ta, ta hiểu rõ năng lực, thiên phú của con, lại có sự dạy dỗ của ta, con nhất định thành công hơn ta”

Chỉ cần Tề Chương làm theo kế hoạch của ông, như vậy, cha con bọn họ sẽ trở thành thần thoại trong thương giới.

“Cha không nên quên, con còn có một ca ca, cũng là con cha, công ty của cha có một nửa là của anh. Hơn nữa, chí hướng của con không ở đây, con chỉ muốn cùng ca ca cùng một chỗ”

Trong kế hoạch của cha không có ca ca, ông đặt ca ca ở đâu? Điều Tề Chương muốn biết nhất bây giờ chính là Tề Nhạc đang ở đâu?

“Hỗn trướng, nam tử hán đại trượng phu như thế nào có thể bị tình cảm nữ nhân vây khốn. Năng lực Tề Nhạc không bằng con, thiên phú cũng không được, trong mắt ta nó chỉ là một sản phẩm không đủ quy cách, không làm cho ta kiêu ngạo, con không giống vậy, Tề Chương, con chỉ cần nghe lời ta, ta cam đoan con cả đời vinh hoa phú quý, là vương giả”

“Cha, con nói rồi, con chỉ muốn cùng một chỗ với ca ca”

Tề Chương lại một lần nữa từ chối, hắn cấp bách muốn biết Tề Nhạc đang ở đâu?

Tề Hạo Nhiên dựng đứng chân mày, lửa giận rất nhanh bị nén xuống.

“Đây cũng là điều kiện trao đổi của ta và con, con chỉ cần làm theo lời cha nói, ta sẽ nói chuyện ca ca cho con, ta sẽ không đáp ứng con và anh trai làm ra chuyện đại nghịch bất đạo, chỉ cần ta còn sống sẽ không cho phép các con cùng một chỗ, các con sẽ được đưa đến các quốc gia khác nhau, mấy năm đầu, ta sẽ không cho con một chút tin tức nào của anh trai con, chỉ cần con hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ ta giao, ta hài lòng gật đầu, sẽ nói cho con tình huống của Tề Nhạc. Anh trai con bị đưa đến nơi nào, chỉ có ta biết, ngay cả mẹ con cũng không biết, cho nên, con muốn biết nó như thế nào, sống thế nào, như vậy làm theo lời ta, nếu con làm xuất sắc, ta có lẽ sẽ cho gặp mặt một lần, chớ có trách ta nhẫn tâm, các con là anh em ruột, nhanh chóng kết thúc loại tình cảm này mới tốt, như vậy là tốt nhất cho tiền đồ sau này của con, đến lúc đó, con cũng không chấp nhất với nó như vậy, tình cảm tội lỗi với nó không còn, ta sẽ đáp ứng các con gặp mặt”

“Thế nào, Tề Chương, hết thảy chỉ cần con nghe lời, ta cho con thứ con muốn, không nên cố gắng đào tẩu một lần nữa, nó có ở nơi này hay không, con vĩnh viễn cũng không biết nó đang ở đâu, cho dù con trốn thoát rồi, con cũng không tìm được nó, trái lại nghe lời ta nói, ta thỉnh thoảng sẽ tiết lộ thông tin của nó cho con, có lẽ lúc con tưởng niệm nó nhất, ta có lẽ sẽ cho con một tấm ảnh”



“Con nếu muốn biết nó có trải qua được hay không, như vậy nghe ta nói, con nếu có một chút không nghe lời, ta sẽ chặt đứt kinh tế của nó, bắt nó thu dọn ra ngoài, ta không cần quan tâm nó có phải con mình hay không, nó chỉ là một sản phẩm bị lỗi, cuộc sống của con trực tiếp quan hệ đến nó thật là phá hỏng, nghe lời đi, nó sẽ có cuộc sống giàu có, ta cũng không quan tâm nó có học đại học hay không, cho nó tiền, cho nó chỗ ở, tìm người chiếu cố nó, tiếp tục cho nó vẽ, con nếu không làm theo ý của ta, như vậy, người chịu khổ trước tiên là nó.”

“Con tìm không được nó, con cũng không giúp được. Chính mình ngẫm lại đi, nói thương nó, như vậy làm cho cuộc sống của nó tốt một chút”

Tề Hạo Nhiên nói thản nhiên, cười lạnh lùng, không phải ông máu lạnh vô tình, mà là quy luật đào thải của xã hội, ông bất quá là lựa chọn đứa con xuất sắc nhất để nối nghiệp, về phần người không xuất sắc, Tề nhạc chỉ là kẻ ngán chân, nhanh chóng biến mất sẽ tốt. Chỉ cần Tề Nhạc biến mất, Tề Chương sẽ trở thành niềm tự hào của ông, Tề Nhạc bây giờ, chỗ tốt duy nhất nhất chính là giá trị lợi dụng, kiềm chế Tề Chương, Tề Chương là con ngựa hoang chưa được huấn luyện, rất hoang dã, Tề Nhạc chính là chiếc yên chế trụ Tề Chương, chỉ cần lôi kéo Tề Nhạc, Tề Chương sẽ nghe lời.

Tề Chương nhảy dựng lên.

“Cha, anh ấy cũng là con của cha, chúng con là song sinh, trên người chảy cùng một dòng máu, chúng con vốn là cốt nhục chí thân của cha, tại sao lại đối xử với anh ấy như vậy? Như vậy không công bằng, cha thả anh ấy, con đáp ứng chặt đứt đoạn tình cảm này với anh ấy, cha cho anh ấy một cuộc sống giống như con, anh ấy không thể chịu loại thống khổ đó, anh ấy chịu không được, con đáp ứng cha cắt đứt với Nhạc, thật sự cắt đứt, cha đồng thời bồi dưỡng anh ấy là người kế nghiệp, ca ca rất xuất sắc, không thiếu sót điều gì”

Trục xuất sao? Không nhìn, không hỏi, chẳng lẽ cứ như vậy trục xuất ca ca đến một nơi không người sao? Thà rằng cắt đứt đoạn tình cảm này, cũng không đành lòng nhìn Tề Nhạc chịu phần khổ cực này.

“Chọn người, ta chỉ lựa chọn người xuất sắc nhất”

Tề Chương nhìn cha hắn, Tề Hạo Nhiên lạnh lùng, cho dù người bị trục xuất là con ruột mình, ông vẫn không một chút đau lòng, ông vĩnh viễn lựa chọn cái tốt nhất, vì mục tiêu không tiếc đại giới hết thảy, cho dù là lợi dụng mọi người, chỉ cần thành công, đó chính là kết quả tốt nhất.

“Tề Chương, con có thể tưởng tượng, con có quan hệ với cuộc sống sau này của Tề Nhạc, chỉ cần con gật đầu, ta sẽ đối xử tử tế với con ta, cho nó cuộc sống tốt nhất”

Còn có thể có cái lựa chọn gì? Nếu hắn lắc đầu, Tề Nhạc có thể không có nhà để về hay không? Một chỗ dung thân cũng không có? Tề Nhạc vẫn thường ngượng ngùng, không có bạn bè, người thân nhất chính là Tề Chương hắn, Tề Nhạc đơn thuần, làm cho cậu biến thành một người vô gia cư không nhà, cậu sống được sao? Cho dù là không thể gặp mặt, không biết cuộc sống như thế nào, nhưng ít nhất cha nói được thì làm được, cha cũng không ngược đãi con ông, ít nhất, cha sẽ cho ca ca một chỗ dung thân, một người chiếu cố, cho dù bên cạnh không có hắn, cuộc sống của ca ca cũng không quá xui xẻo đi?

“Cho ca ca cuộc sống tốt nhất, không nên cố gắng khống chế anh ấy, cha muốn chỉ là một con rối, vậy con là đủ rồi, để anh ấy tự do, cho anh ấy tiền tài, cuộc sống giàu có, sẽ không có bôn ba kiếm sống, cho anh ấy làm việc anh ấy muốn”

Tề Chương che mặt, tranh thủ ra một ít đều kiện cuộc sống tốt nhất cho ca ca, giọng nói tràn ngập tái nhợt, không có một chút sức lực.

“Đứa trẻ tốt, những thứ con đề cập ta đều cho Tề Nhạc, con trái lại cũng nên nghe lời, chiều lên máy bay đến Mỹ đi, con đi thu thập một chút hành lý đi”

Tề Hạo Nhiên hài lòng vỗ vỗ vai Tề Chương, ông biết ông nhất định sẽ thành công, con ông vốn rất xuất sắc, nhưng đấu pháp với ông vẫn còn thiếu một chút. Đóng cửa rời đi.

Tề Chương ở trong phòng gào khóc lớn, tiếng khóc truyền ra rất xa, giống như giãi bày tất cả thống khổ, tất cả bất công, hắn vô lực thay đổi hiện thực, giống như một dã thú tang thương, rên rĩ.

Ca ca, anh nhất định phải sống tốt, em không có bên cạnh anh, anh hảo hảo mà sống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Rối Rắm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook