Chương 32:
Dạ Man
07/10/2023
Ninh Đan "ừ" một tiếng: "Thế à, mấy năm nay hai người không liên lạc với nhau, vậy cũng đâu tính là người yêu gì đâu."
Bố mẹ hai bên cố ý tác hợp Khương Ngọc Thư và Hứa Hằng.
Mùa hè sau khi tốt nghiệp cấp ba, trước khi Hứa Hằng rời đi, anh đưa Khương Ngọc Thư đi công viên Disney chơi, xem hết bữa tiệc pháo hoa. Lúc hai người về bị đám người đông đúc tách ra, lúc Hứa Hằng tìm được cô, anh nắm chặt tay cô, bảo: "Em đi theo anh."
Cứ như vậy, Hứa Hằng nắm tay cô đi về khách sạn. Lúc Hứa Hằng đưa cô về phòng, anh nói: "Ngọc Thư, hai năm tới không được yêu đương."
Khương Ngọc Thư ngẩn người.
"Cũng không được phép thích người khác!"
Khương Ngọc Thư không vui: "Em không thèm nghe lời anh."
Hứa Hằng bất đắc dĩ: "Vậy xem như anh van xin em."
Khương Ngọc Thư hơi ngẩng cằm lên: "Để em suy nghĩ đã."
Tối hôm đó, Khương Ngọc Thư ngủ không ngon giấc. Một là vì cô nói dối lừa bạn học của mình, cô không muốn lừa dối bọn họ nhưng cô không thể nói tình hình thực tế. Hai là cô có vẻ đã bị hấp dẫn bởi hành động của Mạnh Cảnh Hòa.
Lúc trước, ngoại trừ chuyện Mạnh Cảnh Hòa giúp cô trả món nợ hai mươi triệu, anh còn đưa cô một chiếc thẻ, chỉ là Khương Ngọc Thư chưa từng dùng một xu nào trong thẻ đó.
Sáng sớm ngày hôm sau, sắc mặt Khương Ngọc Thư không tốt lắm. Cô giận dỗi với Mạnh Cảnh Hòa, anh rất biết làm loạn lòng người.
Cũng may, khi bài thi được phát ra, lòng cô đã bình tĩnh lại.
Chớp mắt đã qua ba ngày thi, cuối cùng khi thi xong, lớp trưởng nói: "Các bạn học, bảy giờ gặp ở Nguyệt Mãn Lâu."
Khương Ngọc Thư thu dọn balo, cô muốn đi đến thư viện trả sách, sẵn tiện mượn thêm mấy quyển sách mỹ thuật để mang về nhà. Lúc Tiểu Họa được nghỉ đông có thể đọc sách.
Bên kia, ba người bạn cùng phòng đang đợi cô, có lẽ hai người kia đã nghe Ninh Đan nói.
Trên đường đi, ba người liên học hỏi, dù sao tất cả mọi người đều tò mò không biết bạn trai của cô có dáng vẻ thế nào?
Khương Ngọc Thư ấp úng nói anh đã đi công tác rồi.
"Vì anh ta nên cậu mới bỏ học nghiên cứu sinh sao?" Dù sao lúc trước Khương Ngọc Thư một lòng muốn đi học tiếp.
Bố mẹ hai bên cố ý tác hợp Khương Ngọc Thư và Hứa Hằng.
Mùa hè sau khi tốt nghiệp cấp ba, trước khi Hứa Hằng rời đi, anh đưa Khương Ngọc Thư đi công viên Disney chơi, xem hết bữa tiệc pháo hoa. Lúc hai người về bị đám người đông đúc tách ra, lúc Hứa Hằng tìm được cô, anh nắm chặt tay cô, bảo: "Em đi theo anh."
Cứ như vậy, Hứa Hằng nắm tay cô đi về khách sạn. Lúc Hứa Hằng đưa cô về phòng, anh nói: "Ngọc Thư, hai năm tới không được yêu đương."
Khương Ngọc Thư ngẩn người.
"Cũng không được phép thích người khác!"
Khương Ngọc Thư không vui: "Em không thèm nghe lời anh."
Hứa Hằng bất đắc dĩ: "Vậy xem như anh van xin em."
Khương Ngọc Thư hơi ngẩng cằm lên: "Để em suy nghĩ đã."
Tối hôm đó, Khương Ngọc Thư ngủ không ngon giấc. Một là vì cô nói dối lừa bạn học của mình, cô không muốn lừa dối bọn họ nhưng cô không thể nói tình hình thực tế. Hai là cô có vẻ đã bị hấp dẫn bởi hành động của Mạnh Cảnh Hòa.
Lúc trước, ngoại trừ chuyện Mạnh Cảnh Hòa giúp cô trả món nợ hai mươi triệu, anh còn đưa cô một chiếc thẻ, chỉ là Khương Ngọc Thư chưa từng dùng một xu nào trong thẻ đó.
Sáng sớm ngày hôm sau, sắc mặt Khương Ngọc Thư không tốt lắm. Cô giận dỗi với Mạnh Cảnh Hòa, anh rất biết làm loạn lòng người.
Cũng may, khi bài thi được phát ra, lòng cô đã bình tĩnh lại.
Chớp mắt đã qua ba ngày thi, cuối cùng khi thi xong, lớp trưởng nói: "Các bạn học, bảy giờ gặp ở Nguyệt Mãn Lâu."
Khương Ngọc Thư thu dọn balo, cô muốn đi đến thư viện trả sách, sẵn tiện mượn thêm mấy quyển sách mỹ thuật để mang về nhà. Lúc Tiểu Họa được nghỉ đông có thể đọc sách.
Bên kia, ba người bạn cùng phòng đang đợi cô, có lẽ hai người kia đã nghe Ninh Đan nói.
Trên đường đi, ba người liên học hỏi, dù sao tất cả mọi người đều tò mò không biết bạn trai của cô có dáng vẻ thế nào?
Khương Ngọc Thư ấp úng nói anh đã đi công tác rồi.
"Vì anh ta nên cậu mới bỏ học nghiên cứu sinh sao?" Dù sao lúc trước Khương Ngọc Thư một lòng muốn đi học tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.