Rời Xa Tôi Sao... Vương Lãnh, Anh Đừng Mơ!!
Chương 1: Mở Đầu
AZ130
30/12/2015
Cô bé 5 tuổi cùng cậu bé 6 tuổi chơi cùng nhau trên một ngọn đồi, thật
ra thì chỉ có cô bé chơi thôi, cậu bé chỉ lạnh lùng nhìn ngó xung quanh. Bỗng cô bé mất đà té ngã, trầy cả đầu gối. Cậu bé nghe tiếng khóc cô bé thì chạy nhanh lại, ôm cô bé ngồi dậy nhẹ nhàng hỏi:-"Đình An, không sau chứ. Ngoan đừng khóc nào. Lãnh cho kẹo ăn a..."
Vâng chính sát là Vương Lãnh và Đình An thuở bé.
cô bé nghe cậu bé nói vậy thì nín khóc, cười nhe răng nói:
-"Lãnh hứa nha, cho An kẹo rồi đó"
-"Ừm hứa mà, An ngoan thì Lãnh mới cho" Cậu bé cười tươi lau nước mắt lắm lem trên khuôn mặt phẫn nộn của cô bé
-"Lãnh này, mai này lớn An cưới Lãnh về làm vợ nga" Cô bé mở đôi mắt to tròn nhìn cậu bé nói
Cậu bé giật mình, cười vỗ yêu cái má của cô bé :
-"Làm chồng chứ không phải làm vợ" Tuy cậu bé không hiểu vợ-chồng là gì nhưng nghe mẹ cậu nói là vơ-chồng phải sống với nhau suốt đời giống như ba mẹ cậu vậy. Cậu thấy cũng thích. Cậu thật muốn ngày nào cũng được ở cùng cô bé..hi hi..thật thích
-"Vậy a..Mình móc nghéo đi. Hứa là vậy a.."
Nói rồi hai đứa cùng móc nghéo với nhau. Cuộc sống từ đó đưa đẩy........................................................................
+++
Năm Đình An được 16 tuổi, cô đã yêu một chàng trai cùng lớp, họ rất thân với nhau. Đi đâu cũng có nhau, tình yêu của họ dường như rất sâu đậm. Cô đâu hay ở ngoài kia có một người nhàn nhạt đôi mắt đầy ưu tư nhìn cô vui vẻ, chàng trai cam tâm tình nguyện nhìn cô hạnh phúc. Luôn ở phía sau cô giúp đỡ cô trong mọi việc...
Nhưng rồi đến một ngày,
-"Mình chia tay đi, tôi không còn yêu cô nữa. Đây là người yêu mới của tôi"
-"Tại sao chứ, em yêu anh mà Quân. Anh nói dối phải không?" Cô như không tin vào tai mình, người mình yêu bây giờ lại phản bộ mình. Cô đau lắm nhưng cô không khóc chỉ rưng rưng nước mắt hỏi.
-"Yêu, hưm.. Tôi chỉ qua đường thôi. Tạm biệt, hẹn không gặp lại" Nói rồi người đó đi mất, cô nhìn theo họ mà bật khóc. Thì ra tình yêu đầu là như vậy, chua lắm, chát lắm, đắng lắm. Trong đêm mưa cô gào thét
-"Hahaha.. Tôi hận anh Quân à"
Cũng trong làn mưa đó, có một chàng trai đau lòng nhìn cô gái mình yêu thương bật khóc vì người khác mà tim anh như bóp nghẽn. Anh đi lại cô, ngồi xuống ôm vào lòng nhàn nhạt nói:
-"Tao không muốn nhìn mày như vậy, cho mày mượn vai tao khóc lần này thôi đấy. Mày mạnh mẽ lắm mà."
-"Lãnh à, tim tao đau lắm. Tại sao chứ, yêu là phải đau vậy à..huhu.. Tao không muốn Lãnh à"Cô khóc nất lên ôm chặt anh, như tìm hơi ấm
Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, hôn lên trán cô,:
-"Cho mày sức mạnh của tao đấy, đừng như vậy nữa được không Đình An"
Cô nghe anh dịu dàng như vậy thì khóc lớn hơn nữa, tiếng khóc hòa trong tiếng mưa làm tim anh như buốt giá. Ôm người con gái anh thương vào lòng mà đau lòng nói nhỏ:
-"Người con gái tôi yêu, em như vậy làm tôi đau" Lời nói ấy chỉ anh nghe được anh hiểu được, có phải hay không anh nên cố giữ tình yêu................
+++
-" Đừng khóc, em khóc làm tôi đau"
-"Em hiểu hay giả vờ không hiểu lời tôi nói, tôi nói tôi yêu em đấy"
-"Nếu anh chết đi liệu em có buồn không?"
-"Anh sợ ngày mai thức dậy không còn được thấy em nữa, không được nhìn em cười nói. Không làm bao cát cho em trút giận.. Thật ra anh sợ lắm em biết không"
-"Tôi đã trở về thì đố thằng nào dám cướp em từ tay tôi"
+++
"hạnh phúc hôm nay do em nắm giữ, anh không có quyền chết nếu em chưa cho phép. Còn bằng không, em đi cùng anh. Hứa với em, kiên cường lên nhé, em đợi anh một mai hồi phục trở về. Em không thể theo anh vì em không đủ can đảm.........................................................."
++++
Vâng chính sát là Vương Lãnh và Đình An thuở bé.
cô bé nghe cậu bé nói vậy thì nín khóc, cười nhe răng nói:
-"Lãnh hứa nha, cho An kẹo rồi đó"
-"Ừm hứa mà, An ngoan thì Lãnh mới cho" Cậu bé cười tươi lau nước mắt lắm lem trên khuôn mặt phẫn nộn của cô bé
-"Lãnh này, mai này lớn An cưới Lãnh về làm vợ nga" Cô bé mở đôi mắt to tròn nhìn cậu bé nói
Cậu bé giật mình, cười vỗ yêu cái má của cô bé :
-"Làm chồng chứ không phải làm vợ" Tuy cậu bé không hiểu vợ-chồng là gì nhưng nghe mẹ cậu nói là vơ-chồng phải sống với nhau suốt đời giống như ba mẹ cậu vậy. Cậu thấy cũng thích. Cậu thật muốn ngày nào cũng được ở cùng cô bé..hi hi..thật thích
-"Vậy a..Mình móc nghéo đi. Hứa là vậy a.."
Nói rồi hai đứa cùng móc nghéo với nhau. Cuộc sống từ đó đưa đẩy........................................................................
+++
Năm Đình An được 16 tuổi, cô đã yêu một chàng trai cùng lớp, họ rất thân với nhau. Đi đâu cũng có nhau, tình yêu của họ dường như rất sâu đậm. Cô đâu hay ở ngoài kia có một người nhàn nhạt đôi mắt đầy ưu tư nhìn cô vui vẻ, chàng trai cam tâm tình nguyện nhìn cô hạnh phúc. Luôn ở phía sau cô giúp đỡ cô trong mọi việc...
Nhưng rồi đến một ngày,
-"Mình chia tay đi, tôi không còn yêu cô nữa. Đây là người yêu mới của tôi"
-"Tại sao chứ, em yêu anh mà Quân. Anh nói dối phải không?" Cô như không tin vào tai mình, người mình yêu bây giờ lại phản bộ mình. Cô đau lắm nhưng cô không khóc chỉ rưng rưng nước mắt hỏi.
-"Yêu, hưm.. Tôi chỉ qua đường thôi. Tạm biệt, hẹn không gặp lại" Nói rồi người đó đi mất, cô nhìn theo họ mà bật khóc. Thì ra tình yêu đầu là như vậy, chua lắm, chát lắm, đắng lắm. Trong đêm mưa cô gào thét
-"Hahaha.. Tôi hận anh Quân à"
Cũng trong làn mưa đó, có một chàng trai đau lòng nhìn cô gái mình yêu thương bật khóc vì người khác mà tim anh như bóp nghẽn. Anh đi lại cô, ngồi xuống ôm vào lòng nhàn nhạt nói:
-"Tao không muốn nhìn mày như vậy, cho mày mượn vai tao khóc lần này thôi đấy. Mày mạnh mẽ lắm mà."
-"Lãnh à, tim tao đau lắm. Tại sao chứ, yêu là phải đau vậy à..huhu.. Tao không muốn Lãnh à"Cô khóc nất lên ôm chặt anh, như tìm hơi ấm
Anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, hôn lên trán cô,:
-"Cho mày sức mạnh của tao đấy, đừng như vậy nữa được không Đình An"
Cô nghe anh dịu dàng như vậy thì khóc lớn hơn nữa, tiếng khóc hòa trong tiếng mưa làm tim anh như buốt giá. Ôm người con gái anh thương vào lòng mà đau lòng nói nhỏ:
-"Người con gái tôi yêu, em như vậy làm tôi đau" Lời nói ấy chỉ anh nghe được anh hiểu được, có phải hay không anh nên cố giữ tình yêu................
+++
-" Đừng khóc, em khóc làm tôi đau"
-"Em hiểu hay giả vờ không hiểu lời tôi nói, tôi nói tôi yêu em đấy"
-"Nếu anh chết đi liệu em có buồn không?"
-"Anh sợ ngày mai thức dậy không còn được thấy em nữa, không được nhìn em cười nói. Không làm bao cát cho em trút giận.. Thật ra anh sợ lắm em biết không"
-"Tôi đã trở về thì đố thằng nào dám cướp em từ tay tôi"
+++
"hạnh phúc hôm nay do em nắm giữ, anh không có quyền chết nếu em chưa cho phép. Còn bằng không, em đi cùng anh. Hứa với em, kiên cường lên nhé, em đợi anh một mai hồi phục trở về. Em không thể theo anh vì em không đủ can đảm.........................................................."
++++
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.