Chương 12:
Thanh Sắc Vũ Dực
06/05/2022
Một câu nói này làm trong lòng Triệu Dương và Hạ Lăng Thiên đều thư thái, Hạ Lăng Thiên cảm thấy tìm về mặt mũi, Triệu Dương lại biết rõ lời này căn bản chính là nói với mình!
Hạ Thừa Nghĩa ngồi đối diện Hạ Lăng Thiên, Triệu Dương vội vàng bưng một ly Bích Loa Xuân mới ngâm tới, sau khi anh nhấp một miếng nói: "Thiếu bao nhiêu tiền ông nói đi."
Lúc nói chuyện lạnh nhạt sưu sưu, Hạ Lăng Thiên có thể hối hận mình không có mặc áo lông hay không! Ông ta liền kì quái, mới vừa rồi còn mùa xuân, hiện tại liền biến thành lạnh ngắt. Vị này căn bản không nghĩ tới, mùa xuân này của Hạ Thừa Nghĩa cũng không phải là đối với ông ta.
"Ba không phải đến đòi tiền, tuy rằng tháng này tình hình kinh tế của ba quả thật là căng thẳng một chút, nhưng tiết kiệm chút ít vẫn còn đủ xài. Ba lần này tới là vì đại sự cả đời của con." Hạ Lăng Thiên nói, tuy rằng đúng là vì con trai mới tới, nhưng mà nếu có thể kiếm chút đầu tư cũng đỡ.
"Ai vừa tìm ông vậy?" Hạ Thừa Nghĩa bưng chén trà, cả người dung nhập vào bên trong khu nhà cũ cổ kính này, như một bức tranh thuỷ mặc tao nhã đầy ý vị, dáng vẻ so với tinh anh ở bên ngoài ban ngày hoàn toàn bất đồng, tuyệt đối là cực phẩm mỹ nam có thể biến đổi phong cách ! so với Hạ Lăng Thiên loại chỉ có khuôn mặt này là không cùng một đẳng cấp.
"Cái gì ai tìm ba!" Hạ Lăng Thiên giậm chân nhảy dựng lên, "Ba là vì muốn tốt cho con! con cũng gần gần tuổi băm rồi, không tìm vợ chăm sóc con làm sao được hả? Ba thấy Tống tiểu thư không tệ, có thời gian khắp nơi. . ."
"Ông cảm thấy không tệ thì ông liền giải quyết đi." Hạ Thừa Nghĩa có chút cứng rắn mà cắt ngang ông ta, "Ông càng già càng dẻo dai, lại là cái công ty giải trí kia muốn kéo tài trợ, chuyện của mình tự mình giải quyết, tôi lại không muốn bởi vì chút ít chuyện như vậy liền hi sinh thân thể."
"Mày. . . Tao là vì mày. . ."
Hạ Thừa Nghĩa mệt mỏi nhắm mắt lại, nhắm mắt làm ngơ. Triệu Dương đúng lúc tiếp lời nói: "Buổi tối ở lại dùng cơm không? Nhưng thức ăn khu nhà cũ đều là món cơm tàu dưỡng sinh tương đối truyền thống, không có loại thực phẩm dầu mỡ rãnh mương như MacDonald Pizza Hut, không hợp khẩu vị của ông đâu!"
Hạ Lăng Thiên: . . .
Ông ta thích ăn cơm Tây không sai, bởi vì nhà hàng Tây vừa lãng mạn lại có bầu không khí! thế nhưng trong phạm vi săn bắn của ông ta không có trẻ vị thành niên dưới 18 tuổi, không cần đi đến những cửa hàng dành cho trẻ em!!
Bất quá ông ta kháng nghị không có hiệu quả, chân nhảy cả buổi không người để ý, cuối cùng thật sự là quá ồn bị Triệu Dương cho "Mời" trở về nhà của ông ta.
"Ba điều tra, ông ta muốn nâng người mới, nhưng đạo diễn không bán ân tình cho ông ta, kéo người khác nhập bọn." Triệu Dương nói chuyện mình tra được cho Hạ Thừa Nghĩa nghe.
"Cái công ty giải trí kia ngược lại là còn kiếm tiền được, chính là bầu không khí quá kém! Trong giới là loạn, thế nhưng không có loạn thành cái hình thức kia. Nhìn kỹ một chút, đừng lộn xộn quá lớn là được." Hạ Thừa Nghĩa vuốt vuốt huyệt thái dương, mỗi lần nhìn thấy cha đẻ này khắp nơi tìm mẹ kế nhỏ tuổi cho mình, anh liền đau đầu.
Triệu Dương yêu thương nở nụ cười: "Bất quá ông ta nói cũng không sai, con cũng nên tìm một người đi."
"Tìm một người đi theo con mỗi ngày gặp nạn?" Hạ Thừa Nghĩa nhíu mày nói, "Lần này tra ra là ai đang âm thầm động tay chân không?"
Triệu Dương cười khổ một cái nói: "Đối thủ của con nhiều quá, thế nhưng là có thể làm ra loại chuyện trăm ngàn chỗ hở này, cũng là một hai, cũng đều không thể nào giáo huấn được."
Cha phong lưu, anh em bên ngoài tùy tùy tiện tiện cũng có mấy người. Mặc dù dưới áp lực mạnh mẽ của ông nội Hạ và Hạ Thừa Nghĩa một người cũng không có vào được gia phả ở khu nhà cũ, bất quá trong xã hội bây giờ những thứ này đã không coi là gì. Bây giờ luôn có một hai vở kịch truyền hình hào môn máu chó không có mắt như, muốn tìm một chút chuyện làm, nhưng làm ra những chút chuyện kia nói ra cũng mất mặt.
"Có chút tiền liền không biết xài như thế nào, chờ trong túi quần hết tiền liền đàng hoàng thôi."
"Ba biết rồi." Triệu Dương nói, "Nhưng mà để đảm bảo đạt được mục đích, con cần phải mướn hai vệ sĩ thân thủ vượt qua thử thách phản ứng cũng phải nhanh, ba lớn tuổi rồi, không chịu nổi đâu."
"Được, để Tiểu Ngũ chọn mấy người. Còn có, hôm nay người đã cứu con, nhớ tìm cho được phương thức liên lạc của cô ấy." sau khi Hạ Thừa Nghĩa dặn dò, duỗi lưng một cái, ý định trở về ngủ bù.
Hạ Thừa Nghĩa ngồi đối diện Hạ Lăng Thiên, Triệu Dương vội vàng bưng một ly Bích Loa Xuân mới ngâm tới, sau khi anh nhấp một miếng nói: "Thiếu bao nhiêu tiền ông nói đi."
Lúc nói chuyện lạnh nhạt sưu sưu, Hạ Lăng Thiên có thể hối hận mình không có mặc áo lông hay không! Ông ta liền kì quái, mới vừa rồi còn mùa xuân, hiện tại liền biến thành lạnh ngắt. Vị này căn bản không nghĩ tới, mùa xuân này của Hạ Thừa Nghĩa cũng không phải là đối với ông ta.
"Ba không phải đến đòi tiền, tuy rằng tháng này tình hình kinh tế của ba quả thật là căng thẳng một chút, nhưng tiết kiệm chút ít vẫn còn đủ xài. Ba lần này tới là vì đại sự cả đời của con." Hạ Lăng Thiên nói, tuy rằng đúng là vì con trai mới tới, nhưng mà nếu có thể kiếm chút đầu tư cũng đỡ.
"Ai vừa tìm ông vậy?" Hạ Thừa Nghĩa bưng chén trà, cả người dung nhập vào bên trong khu nhà cũ cổ kính này, như một bức tranh thuỷ mặc tao nhã đầy ý vị, dáng vẻ so với tinh anh ở bên ngoài ban ngày hoàn toàn bất đồng, tuyệt đối là cực phẩm mỹ nam có thể biến đổi phong cách ! so với Hạ Lăng Thiên loại chỉ có khuôn mặt này là không cùng một đẳng cấp.
"Cái gì ai tìm ba!" Hạ Lăng Thiên giậm chân nhảy dựng lên, "Ba là vì muốn tốt cho con! con cũng gần gần tuổi băm rồi, không tìm vợ chăm sóc con làm sao được hả? Ba thấy Tống tiểu thư không tệ, có thời gian khắp nơi. . ."
"Ông cảm thấy không tệ thì ông liền giải quyết đi." Hạ Thừa Nghĩa có chút cứng rắn mà cắt ngang ông ta, "Ông càng già càng dẻo dai, lại là cái công ty giải trí kia muốn kéo tài trợ, chuyện của mình tự mình giải quyết, tôi lại không muốn bởi vì chút ít chuyện như vậy liền hi sinh thân thể."
"Mày. . . Tao là vì mày. . ."
Hạ Thừa Nghĩa mệt mỏi nhắm mắt lại, nhắm mắt làm ngơ. Triệu Dương đúng lúc tiếp lời nói: "Buổi tối ở lại dùng cơm không? Nhưng thức ăn khu nhà cũ đều là món cơm tàu dưỡng sinh tương đối truyền thống, không có loại thực phẩm dầu mỡ rãnh mương như MacDonald Pizza Hut, không hợp khẩu vị của ông đâu!"
Hạ Lăng Thiên: . . .
Ông ta thích ăn cơm Tây không sai, bởi vì nhà hàng Tây vừa lãng mạn lại có bầu không khí! thế nhưng trong phạm vi săn bắn của ông ta không có trẻ vị thành niên dưới 18 tuổi, không cần đi đến những cửa hàng dành cho trẻ em!!
Bất quá ông ta kháng nghị không có hiệu quả, chân nhảy cả buổi không người để ý, cuối cùng thật sự là quá ồn bị Triệu Dương cho "Mời" trở về nhà của ông ta.
"Ba điều tra, ông ta muốn nâng người mới, nhưng đạo diễn không bán ân tình cho ông ta, kéo người khác nhập bọn." Triệu Dương nói chuyện mình tra được cho Hạ Thừa Nghĩa nghe.
"Cái công ty giải trí kia ngược lại là còn kiếm tiền được, chính là bầu không khí quá kém! Trong giới là loạn, thế nhưng không có loạn thành cái hình thức kia. Nhìn kỹ một chút, đừng lộn xộn quá lớn là được." Hạ Thừa Nghĩa vuốt vuốt huyệt thái dương, mỗi lần nhìn thấy cha đẻ này khắp nơi tìm mẹ kế nhỏ tuổi cho mình, anh liền đau đầu.
Triệu Dương yêu thương nở nụ cười: "Bất quá ông ta nói cũng không sai, con cũng nên tìm một người đi."
"Tìm một người đi theo con mỗi ngày gặp nạn?" Hạ Thừa Nghĩa nhíu mày nói, "Lần này tra ra là ai đang âm thầm động tay chân không?"
Triệu Dương cười khổ một cái nói: "Đối thủ của con nhiều quá, thế nhưng là có thể làm ra loại chuyện trăm ngàn chỗ hở này, cũng là một hai, cũng đều không thể nào giáo huấn được."
Cha phong lưu, anh em bên ngoài tùy tùy tiện tiện cũng có mấy người. Mặc dù dưới áp lực mạnh mẽ của ông nội Hạ và Hạ Thừa Nghĩa một người cũng không có vào được gia phả ở khu nhà cũ, bất quá trong xã hội bây giờ những thứ này đã không coi là gì. Bây giờ luôn có một hai vở kịch truyền hình hào môn máu chó không có mắt như, muốn tìm một chút chuyện làm, nhưng làm ra những chút chuyện kia nói ra cũng mất mặt.
"Có chút tiền liền không biết xài như thế nào, chờ trong túi quần hết tiền liền đàng hoàng thôi."
"Ba biết rồi." Triệu Dương nói, "Nhưng mà để đảm bảo đạt được mục đích, con cần phải mướn hai vệ sĩ thân thủ vượt qua thử thách phản ứng cũng phải nhanh, ba lớn tuổi rồi, không chịu nổi đâu."
"Được, để Tiểu Ngũ chọn mấy người. Còn có, hôm nay người đã cứu con, nhớ tìm cho được phương thức liên lạc của cô ấy." sau khi Hạ Thừa Nghĩa dặn dò, duỗi lưng một cái, ý định trở về ngủ bù.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.