Chương 23:
Thanh Sắc Vũ Dực
07/05/2022
Cũng may bản thân Hạ Thừa Nghĩa cũng không phải là người như thế, anh nhìn người thường rất chuẩn, ánh mắt Tiền Lung Lung quá thanh tịnh, căn bản cũng không giống người dụng tâm kín đáo. Quan trọng nhất là, một người chột dạ không thể nhìn chằm chằm anh không dời mắt như vậy, mà còn nhìn chòng chọc tới mức anh cũng cảm thấy chột dạ!
"Hôm trước ở công trường, là cô đã cứu tôi?" Hạ Thừa Nghĩa đứng lên trực tiếp hỏi, anh cảm thấy đối mặt loại người như Tiền Lung Lung này, trực tiếp là hiệu quả tốt nhất.
Tiền Lung Lung nghiêng đầu, cẩn thận nhớ lại một chút ngày hôm trước từ lúc bắt đầu rời giường, ăn cơm, chịu đói, bắt đầu làm việc, làm việc, gặp được mỹ nam, bổ nhào đè lại, ngủ, toàn bộ quá trình, sau đó lắc đầu nói: "Hôm trước tôi nhìn thấy anh rồi, nhưng là không có cứu."
Hạ Thừa Nghĩa giờ phút này nhìn cô càng lúc càng giống người trong phòng bệnh từ từ nhắm hai mắt yên tĩnh ngủ, nghe thấy cô phủ nhận, tự nhiên là không tin, hơn nữa càng thêm vững tin vào phẩm chất Tiền Lung Lung. Đổi lại người khác, nhất định sẽ trước tiên tranh công còn đòi thù lao, nào có như Tiền Lung Lung phủ nhận như vậy.
Kim Minh Hâm ngược lại là cho rằng cô chột dạ, không dám thừa nhận chuyện này, càng chứng minh Tiền Lung Lung xuất hiện có mục đích khác. Nói không chừng Cao Xương Thịnh xuất hiện chính là vì bảo Tiền Lung Lung lập công ở trước mặt Hạ Thừa Nghĩa, tranh thủ tín nhiệm của anh. Anh lấy tay sờ lên cằm, cao thấp dò xét Tiền Lung Lung, càng nhìn càng cảm thấy cô thật sự là xinh đẹp, tuy rằng mặc quần áo thoải mái, nhưng cũng che giấu không được đường cong mỹ lệ. Loại tướng mạo này không đi làm minh tinh trái lại lại đi làm loại công việc nguy hiểm này . . .
Lớn lên xinh đẹp như vậy, sẽ không phải là người khác phái tới câu dẫn Hạ Thừa Nghĩa chứ?
Ngô trợ lý tiến lên mở ra một xấp con tư liệu đặt ở trên bàn Hạ Thừa Nghĩa. Hạ Thừa Nghĩa cầm lên quét một vòng, bên trong tài liệu rất đầy đủ, bằng chứng như núi. Hạ Thừa Nghĩa cầm lấy hợp đồng công trường ngắn hạn với Tiền Lung Lung nói: "Đừng phủ nhận, đây không phải là tên của cô sao. Hôm trước ở trên công trường, nếu không phải cô đẩy tôi, bị đá cẩm thạch nện vào người chính là tôi. Tính cả hôm nay, cô đã cứu tôi hai lần rồi."
Trong giọng nói của anh tràn đầy chân thành biết ơn.
"A, thì ra vậy là được xem là cứu người à!" Tiền Lung Lung có chút kích động, "Tôi nhớ được lúc thuê tôi có nói nếu như ở dưới tình huống nguy hiểm bảo vệ sinh mệnh cố chủ an toàn, có thể cho tiền thưởng kếch xù."
Hạ Thừa Nghĩa, Kim Minh Hâm: . . .
"Nhưng hôm trước tôi chưa được thuê, cũng được coi như một lần hay không?" Tiền Lung Lung đôi mắt đều sắp biến thành màu vàng rồi, đẩy người và đá người cũng tính là cứu người, làm vệ sĩ tiền thật sự quá dễ kiếm, Mạc Hành Quân quả nhiên không có lừa gạt cô! Sớm biết như vậy lúc sơ trung liền ra ngoài làm vệ sĩ cho rồi, thời điểm giá vàng mà tính, nói không chừng hiện tại đã có giường trải vàng để có thể bắt Hạ Thừa Nghĩa về rồi!
"Nếu như có thể, thời gian công tác của tôi cũng coi như tính đến hôm trước nhé, có thể tính nhiều thêm hai ngày tiền lương!" cái đuôi vô hình của Tiền Lung Lung vui vẻ lắc lư.
Hạ Thừa Nghĩa, Kim Minh Hâm: . . .
Được rồi, bọn họ cũng suy nghĩ nhiều rồi!
Hạ Thừa Nghĩa gọi Kim Minh Hâm, ngoại trừ bảo anh ta đi điều tra chuyện lần này, đồng thời cũng là để Kim Minh Hâm nói cho Tiền Lung Lung một ít chuyện cơ bản, ví dụ như thời gian công tác của Hạ Thừa Nghĩa, thói quen ngày thường cùng với tỉ suất gặp nạn có thể đỗ bảng vàng của anh.
Được rồi, hiện tại lại thêm hai điều khoản - - một lần nữa ký lại hợp đồng, ghi thêm hai lần tiền thưởng, chờ lúc phát tiền lương sẽ trả tiền một lần luôn.
Việc tăng thêm hai điều khoản hoàn toàn không phải là việc khó đối với Kim Minh Hâm, tuy nhiên người tài giỏi như anh ta đúng là luôn có nhiều việc phải đồng thời tiến hành.
Gọi hai công nhân viên bộ phận bảo an lên lầu tạm thời thay thế Tiền Lung Lung, vừa phát sinh chuyện của Hạ Giản Nhiên, nên tất cả mọi người tương đối cẩn thận.
Tiền Lung Lung rất không muốn rời khỏi mỹ nam cô vừa tìm được, nhưng dù sao chính sự quan trọng hơn, cho dù thiên tính của rồng bụng lớn không nói đạo lý, nhưng Tiền Lung Lung là một người làm việc nghiêm túc có trách nhiệm, loại chuyện bỏ rơi nhiệm vụ này sẽ không phát sinh ở trên người cô, vì vậy cô chỉ có thể nhịn đau tạm thời rời khỏi Hạ Thừa Nghĩa.
"Hôm trước ở công trường, là cô đã cứu tôi?" Hạ Thừa Nghĩa đứng lên trực tiếp hỏi, anh cảm thấy đối mặt loại người như Tiền Lung Lung này, trực tiếp là hiệu quả tốt nhất.
Tiền Lung Lung nghiêng đầu, cẩn thận nhớ lại một chút ngày hôm trước từ lúc bắt đầu rời giường, ăn cơm, chịu đói, bắt đầu làm việc, làm việc, gặp được mỹ nam, bổ nhào đè lại, ngủ, toàn bộ quá trình, sau đó lắc đầu nói: "Hôm trước tôi nhìn thấy anh rồi, nhưng là không có cứu."
Hạ Thừa Nghĩa giờ phút này nhìn cô càng lúc càng giống người trong phòng bệnh từ từ nhắm hai mắt yên tĩnh ngủ, nghe thấy cô phủ nhận, tự nhiên là không tin, hơn nữa càng thêm vững tin vào phẩm chất Tiền Lung Lung. Đổi lại người khác, nhất định sẽ trước tiên tranh công còn đòi thù lao, nào có như Tiền Lung Lung phủ nhận như vậy.
Kim Minh Hâm ngược lại là cho rằng cô chột dạ, không dám thừa nhận chuyện này, càng chứng minh Tiền Lung Lung xuất hiện có mục đích khác. Nói không chừng Cao Xương Thịnh xuất hiện chính là vì bảo Tiền Lung Lung lập công ở trước mặt Hạ Thừa Nghĩa, tranh thủ tín nhiệm của anh. Anh lấy tay sờ lên cằm, cao thấp dò xét Tiền Lung Lung, càng nhìn càng cảm thấy cô thật sự là xinh đẹp, tuy rằng mặc quần áo thoải mái, nhưng cũng che giấu không được đường cong mỹ lệ. Loại tướng mạo này không đi làm minh tinh trái lại lại đi làm loại công việc nguy hiểm này . . .
Lớn lên xinh đẹp như vậy, sẽ không phải là người khác phái tới câu dẫn Hạ Thừa Nghĩa chứ?
Ngô trợ lý tiến lên mở ra một xấp con tư liệu đặt ở trên bàn Hạ Thừa Nghĩa. Hạ Thừa Nghĩa cầm lên quét một vòng, bên trong tài liệu rất đầy đủ, bằng chứng như núi. Hạ Thừa Nghĩa cầm lấy hợp đồng công trường ngắn hạn với Tiền Lung Lung nói: "Đừng phủ nhận, đây không phải là tên của cô sao. Hôm trước ở trên công trường, nếu không phải cô đẩy tôi, bị đá cẩm thạch nện vào người chính là tôi. Tính cả hôm nay, cô đã cứu tôi hai lần rồi."
Trong giọng nói của anh tràn đầy chân thành biết ơn.
"A, thì ra vậy là được xem là cứu người à!" Tiền Lung Lung có chút kích động, "Tôi nhớ được lúc thuê tôi có nói nếu như ở dưới tình huống nguy hiểm bảo vệ sinh mệnh cố chủ an toàn, có thể cho tiền thưởng kếch xù."
Hạ Thừa Nghĩa, Kim Minh Hâm: . . .
"Nhưng hôm trước tôi chưa được thuê, cũng được coi như một lần hay không?" Tiền Lung Lung đôi mắt đều sắp biến thành màu vàng rồi, đẩy người và đá người cũng tính là cứu người, làm vệ sĩ tiền thật sự quá dễ kiếm, Mạc Hành Quân quả nhiên không có lừa gạt cô! Sớm biết như vậy lúc sơ trung liền ra ngoài làm vệ sĩ cho rồi, thời điểm giá vàng mà tính, nói không chừng hiện tại đã có giường trải vàng để có thể bắt Hạ Thừa Nghĩa về rồi!
"Nếu như có thể, thời gian công tác của tôi cũng coi như tính đến hôm trước nhé, có thể tính nhiều thêm hai ngày tiền lương!" cái đuôi vô hình của Tiền Lung Lung vui vẻ lắc lư.
Hạ Thừa Nghĩa, Kim Minh Hâm: . . .
Được rồi, bọn họ cũng suy nghĩ nhiều rồi!
Hạ Thừa Nghĩa gọi Kim Minh Hâm, ngoại trừ bảo anh ta đi điều tra chuyện lần này, đồng thời cũng là để Kim Minh Hâm nói cho Tiền Lung Lung một ít chuyện cơ bản, ví dụ như thời gian công tác của Hạ Thừa Nghĩa, thói quen ngày thường cùng với tỉ suất gặp nạn có thể đỗ bảng vàng của anh.
Được rồi, hiện tại lại thêm hai điều khoản - - một lần nữa ký lại hợp đồng, ghi thêm hai lần tiền thưởng, chờ lúc phát tiền lương sẽ trả tiền một lần luôn.
Việc tăng thêm hai điều khoản hoàn toàn không phải là việc khó đối với Kim Minh Hâm, tuy nhiên người tài giỏi như anh ta đúng là luôn có nhiều việc phải đồng thời tiến hành.
Gọi hai công nhân viên bộ phận bảo an lên lầu tạm thời thay thế Tiền Lung Lung, vừa phát sinh chuyện của Hạ Giản Nhiên, nên tất cả mọi người tương đối cẩn thận.
Tiền Lung Lung rất không muốn rời khỏi mỹ nam cô vừa tìm được, nhưng dù sao chính sự quan trọng hơn, cho dù thiên tính của rồng bụng lớn không nói đạo lý, nhưng Tiền Lung Lung là một người làm việc nghiêm túc có trách nhiệm, loại chuyện bỏ rơi nhiệm vụ này sẽ không phát sinh ở trên người cô, vì vậy cô chỉ có thể nhịn đau tạm thời rời khỏi Hạ Thừa Nghĩa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.