Chương 35:
Thanh Sắc Vũ Dực
07/05/2022
Thật sự là một phân tiền làm khó anh hùng hảo hán, nghĩ đến tiền, Thẩm Học Văn bổ nhào người về phía bắp đùi Tiền Lung Lung sau đó chuyển phương hướng, trực tiếp bổ nhào qua ôm đùi Hạ Thừa Nghĩa, cầu giẫm lên mặt. Chỉ cần có thể ra tiền, Hạ Thừa Nghĩa muốn giẫm mấy cái thì giẫm.
Lúc Thẩm Học Văn nhào lên Hạ Thừa Nghĩa vô cùng muốn một cước đá văng người ra, gặp qua người không biết xấu hổ, nhưng cũng chưa từng thấy loại người nào không biết xấu hổ đến mức dán mặt dưới chân người khác! Cho nên nói, hồi cấp ba anh cường điệu chà đạp Thẩm Học Văn không phải là không có nguyên nhân, người này chính là thiếu hành hạ!
Nhưng Hạ Thừa Nghĩa còn chưa đạp người, Tiền Lung Lung đã trước một bước xách Thẩm Học Văn như xách con gà con qua một bên. Nói giỡn hoài, Hạ Thừa Nghĩa đã bị Tiền Lung Lung xem là vật sở hữu rồi, sao có thể cho phép người khác đụng phải anh? Cách quần cũng không được!
"Có chuyện gì từ từ nói." Tiền Lung Lung ép Thẩm Học Văn ngồi lên trên ghế, cảnh giác mà theo dõi anh ta, để ngừa anh ta lại một lần nữa nhào lên tập kích Hạ Thừa Nghĩa.
"Lời tôi muốn nói đều đã nói xong, " Thẩm Học Văn nhìn qua Hạ Thừa Nghĩa nói, "Đòi tiền, muốn Lung Lung đảm đương nữ chính, thành thế nào thì tùy cậu thôi!"
Hạ Thừa Nghĩa sờ cằm, chau chau mày, tùy anh sao? Tùy anh thì thật là nhàm chán. Hơn nữa anh cũng không có khả năng để vệ sĩ mình mới thuê đi làm diễn viên, chỉ không biết Tiền Lung Lung có động tâm hay không. Nếu như cô thật sự muốn làm diễn viên. . . Hạ Thừa Nghĩa lườm lườm gương mặt xinh đẹp của Tiền Lung Lung, đột nhiên cảm thấy cũng không tệ.
"Chuyện tiền bạc nhắc sau đi, dù sao vẫn có biện pháp giải quyết." Hạ Thừa Nghĩa nói, "Muốn Tiền tiểu thư làm diễn viên, ngoại trừ tôi nguyện ý thả người, còn phải nhìn xem cô ấy có đồng ý hay không nữa kìa?"
Ngụ ý chính là hết thảy đều có thể thương lượng.
Thẩm Học Văn dùng ánh mắt lóng lánh nhìn về phía Tiền Lung Lung.
"Không có hứng thú." Tiền Lung Lung cự tuyệt vô cùng dứt khoát!
Thẩm Học Văn vẻ mặt cương cứng, anh ta cố sức nháy mắt cả buổi, mắt hoa đào hếch lên đặc biệt xinh đẹp. Nháy cả buổi anh ta mới phát hiện thân phận sát thủ sư cô của mình đối với Tiền Lung Lung chẳng có chút tác dụng nào, Thẩm Học Văn trầm tư một lát, bỗng nhiên lao ra phòng nghỉ kêu to: "Biên kịch - - "
Biên kịch đã sớm chờ ở bên ngoài nên "Vèo" một cái đã xuất hiện trước mặt Thẩm Học Văn .
Thẩm Học Văn: . . .
Hắn là tia chớp hay là Tào Tháo? Hễ kêu là tới hay sao?
Thẩm Học Văn mới vừa rồi còn ở trước mặt Hạ Thừa Nghĩa giả bộ chó Bắc Kinh bỗng nhiên hóa thân ác lang, một móng vuốt túm biên kịch tới hỏi: "Tiền Lung Lung kia, diễn viên đóng thế cậu đưa tới, diễn viên tạm thời sao lại chạy đi làm vệ sĩ hả? Làm diễn viên đóng thế cô ta còn có cơ hội lên màn ảnh, làm vệ sĩ thì ngày nào mới nổi danh? Chẳng lẽ cô ta là ở giới văn nghệ lăn lộn quá dài cảm thấy con đường này không vui, định nịnh bợ Hạ Thừa Nghĩa để thượng vị sao?"
Biên kịch: ". . . Anh suy nghĩ nhiều rồi."
Là đạo diễn đều nghĩ phương hướng theo truyện cổ tích như vậy à, hay là đầu óc Thẩm Học Văn không bình thường?
Được rồi, thật ra loại ý nghĩ này là rất bình thường rất bình thường, dù sao ở giới văn nghệ lăn lộn, nào có ai không muốn xuất hiện? Quy tắc ngầm càng bình thường không thể bình thường hơn. Thế nhưng hễ ai đã từng có tiếp xúc với Tiền Lung Lung, cũng sẽ không có ý nghĩ như vậy đâu? Cô nương kia căn bản không phải là người Địa Cầu!
"Vậy cậu nói, cô ấy vì sao bỗng nhiên không làm diễn viên đóng thế, chạy tới làm vệ sĩ?"
Không trách Thẩm Học Văn hiếu kỳ, diễn viên đóng thế tuy rằng cũng không an toàn, nhưng so với vệ sĩ thì tốt hơn, hơn nữa còn có cơ hội thượng vị, làm vệ sĩ thật chính là mệt chết lại không có tiền đồ gì. Nếu đàn ông cao lớn thô kệch điều kiện cực kém còn có thể lý giải, nhưng Tiền Lung Lung loại mỹ nữ này, làm sao lại bỏ dưa hấu nhặt hạt vừng chứ?
Lúc Thẩm Học Văn nhào lên Hạ Thừa Nghĩa vô cùng muốn một cước đá văng người ra, gặp qua người không biết xấu hổ, nhưng cũng chưa từng thấy loại người nào không biết xấu hổ đến mức dán mặt dưới chân người khác! Cho nên nói, hồi cấp ba anh cường điệu chà đạp Thẩm Học Văn không phải là không có nguyên nhân, người này chính là thiếu hành hạ!
Nhưng Hạ Thừa Nghĩa còn chưa đạp người, Tiền Lung Lung đã trước một bước xách Thẩm Học Văn như xách con gà con qua một bên. Nói giỡn hoài, Hạ Thừa Nghĩa đã bị Tiền Lung Lung xem là vật sở hữu rồi, sao có thể cho phép người khác đụng phải anh? Cách quần cũng không được!
"Có chuyện gì từ từ nói." Tiền Lung Lung ép Thẩm Học Văn ngồi lên trên ghế, cảnh giác mà theo dõi anh ta, để ngừa anh ta lại một lần nữa nhào lên tập kích Hạ Thừa Nghĩa.
"Lời tôi muốn nói đều đã nói xong, " Thẩm Học Văn nhìn qua Hạ Thừa Nghĩa nói, "Đòi tiền, muốn Lung Lung đảm đương nữ chính, thành thế nào thì tùy cậu thôi!"
Hạ Thừa Nghĩa sờ cằm, chau chau mày, tùy anh sao? Tùy anh thì thật là nhàm chán. Hơn nữa anh cũng không có khả năng để vệ sĩ mình mới thuê đi làm diễn viên, chỉ không biết Tiền Lung Lung có động tâm hay không. Nếu như cô thật sự muốn làm diễn viên. . . Hạ Thừa Nghĩa lườm lườm gương mặt xinh đẹp của Tiền Lung Lung, đột nhiên cảm thấy cũng không tệ.
"Chuyện tiền bạc nhắc sau đi, dù sao vẫn có biện pháp giải quyết." Hạ Thừa Nghĩa nói, "Muốn Tiền tiểu thư làm diễn viên, ngoại trừ tôi nguyện ý thả người, còn phải nhìn xem cô ấy có đồng ý hay không nữa kìa?"
Ngụ ý chính là hết thảy đều có thể thương lượng.
Thẩm Học Văn dùng ánh mắt lóng lánh nhìn về phía Tiền Lung Lung.
"Không có hứng thú." Tiền Lung Lung cự tuyệt vô cùng dứt khoát!
Thẩm Học Văn vẻ mặt cương cứng, anh ta cố sức nháy mắt cả buổi, mắt hoa đào hếch lên đặc biệt xinh đẹp. Nháy cả buổi anh ta mới phát hiện thân phận sát thủ sư cô của mình đối với Tiền Lung Lung chẳng có chút tác dụng nào, Thẩm Học Văn trầm tư một lát, bỗng nhiên lao ra phòng nghỉ kêu to: "Biên kịch - - "
Biên kịch đã sớm chờ ở bên ngoài nên "Vèo" một cái đã xuất hiện trước mặt Thẩm Học Văn .
Thẩm Học Văn: . . .
Hắn là tia chớp hay là Tào Tháo? Hễ kêu là tới hay sao?
Thẩm Học Văn mới vừa rồi còn ở trước mặt Hạ Thừa Nghĩa giả bộ chó Bắc Kinh bỗng nhiên hóa thân ác lang, một móng vuốt túm biên kịch tới hỏi: "Tiền Lung Lung kia, diễn viên đóng thế cậu đưa tới, diễn viên tạm thời sao lại chạy đi làm vệ sĩ hả? Làm diễn viên đóng thế cô ta còn có cơ hội lên màn ảnh, làm vệ sĩ thì ngày nào mới nổi danh? Chẳng lẽ cô ta là ở giới văn nghệ lăn lộn quá dài cảm thấy con đường này không vui, định nịnh bợ Hạ Thừa Nghĩa để thượng vị sao?"
Biên kịch: ". . . Anh suy nghĩ nhiều rồi."
Là đạo diễn đều nghĩ phương hướng theo truyện cổ tích như vậy à, hay là đầu óc Thẩm Học Văn không bình thường?
Được rồi, thật ra loại ý nghĩ này là rất bình thường rất bình thường, dù sao ở giới văn nghệ lăn lộn, nào có ai không muốn xuất hiện? Quy tắc ngầm càng bình thường không thể bình thường hơn. Thế nhưng hễ ai đã từng có tiếp xúc với Tiền Lung Lung, cũng sẽ không có ý nghĩ như vậy đâu? Cô nương kia căn bản không phải là người Địa Cầu!
"Vậy cậu nói, cô ấy vì sao bỗng nhiên không làm diễn viên đóng thế, chạy tới làm vệ sĩ?"
Không trách Thẩm Học Văn hiếu kỳ, diễn viên đóng thế tuy rằng cũng không an toàn, nhưng so với vệ sĩ thì tốt hơn, hơn nữa còn có cơ hội thượng vị, làm vệ sĩ thật chính là mệt chết lại không có tiền đồ gì. Nếu đàn ông cao lớn thô kệch điều kiện cực kém còn có thể lý giải, nhưng Tiền Lung Lung loại mỹ nữ này, làm sao lại bỏ dưa hấu nhặt hạt vừng chứ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.