Rốt Cuộc Em Là Ai?

Chương 11: KHÔNG SAO

LinhNhoiCute

30/11/2016

Au: hia hia, au đã trở lại và đã bớt hại hơn xưa…. hía hía hía hía hia. À, vào vấn đề thôy…

————–

Sau một tiếng, bác sĩ bước ra, nó hối hã chạy lại…

-Bác sĩ, ba cháu có bị sao không?

-Ông ấy đã phục hồi được sức khỏe nhưng bị mất 1/3 phần trí nhớ, cháu nên giúp ba cháu có thể nhớ lại. Vết thương đã được chữa khỏi nhưng vết thương ở sau lưng, gần cổ thì bị bầm tím có vẻ như đã bị lâu rồi, lại bị đập vào nữa, dù không nặng nhưng có vẻ đã bị chấn thương. Nói chung là ông ấy có thể qua được, nhưng đang trong tình trạng hôn mê, khoảng 3 hoặc 4 ngày sẽ tỉnh, cháu nên chăm sóc chu đáo! -Bác sĩ nói ôn nhu rồi bước đi, nó vội vã chạy vào phòng bệnh, ba nó đang nằm ngủ. Vết thương không sao thì may quá! Nó chạy nhanh đến trụ sở ba nó làm việc, có gắn camera, chắc tên đó không biết. Nó chạy ngay vào phòng điều khiển camera thì… mọi camera đều hư hỏng, rốt cuộc do ai làm?

-Chú Thiên, camera ở phòng ba cháu, mau bật lên -Nó vội vã chạy, chú Thiên là bạn rất thân của ba nó, nó muốn vào xem thử do ai làm.

-Nhi, con đây rồi, camera đã bị ai hack hết rồi, nãy giờ cùng mấy chú sữa mãi không được. -Chú Thiên chăm chú vào màn hình máy tính, nó lo lắng, việc quan trọng bây giờ là phải chăm sóc cho ba, chắc hẳn ba cũng đã thấy mặt của cái tên đó. Phải làm cho ba tỉnh. Hắn cũng lo lắng không kém, cả ngày nó cứ dúi đầu vào cái máy tính, nhốt mãi trong phòng, không ăn, không uống. Còn nếu ra khỏi cái phòng thì luôn đến bệnh viện và trụ sở của ba nó. Hắn lo lắng lắm nhưng chưa biết làm sao.

If I swam the longest river

just to call your name

If I said the way I feel for you

would never change

Would you ever



fool around

[Because I love you -Shakin’s Stevens ]

Tiếng chuông điện thoại hắn vang lên, là mẹ hắn gọi.

-Alô chuyện gì? -Hắn lạnh lùng

-Mau ra đón mẹ nhanh lên, bộ mày muốn mẹ mày chết cóng hả? Sân bay Tân Sơn Nhất, ngay cửa ra vào. Nhanh lên mày, lạnh muốn chết, thằng con bất hiếu -Mẹ hắn làm cho một tràng dài.

Ấy rồi, nãy giờ lo cho nó mà quên mất mẹ, bất hiếu thật rồi, vì gái mà quên mất mẹ sao? Uầy thật là còn mặt mũi nào mà bảo là “con” nữa trời. Hu hu bất hiếu hết chỗ nói, trời thì chuẩn bị đổ mưa mà bắt mẹ già đứng đó, ôi mau lái xe đi đón thôi. Hắn lấy xe, phóng nhanh tới sân bay, mẹ hắn ngồi đó, một phụ nữ xinh đẹp tuyệt diệu, nhìn tựa như một thiên thần, hắn lay nhẹ mẹ

-Về mẹ

-Về về cái đầu mày, mày bắt mẹ mày ngồi đây chờ mày nãy giờ, giờ mày mới ló đầu ra hả? Mày đi với con nào mà bỏ mẹ mày đây? Hả? Gái gú, suốt ngày gái với gú thay bồ như thay áo, chẳng có con nào thèm mày đâu, đã vậy còn bất hiếu, tao sai quá rồi, tao sai khi đẻ ra mày quá rồi, mày giống thằng cha mày dễ sợ. -Mẹ hắn lúc nãy tựa thiên thần giờ đã thành ác quỷ

-Con… -Hắn đành chịu trận vậy, việc này cũng do hắn mà, ai bảo lo chuyện bao đồng chi? Mẹ nó thật sự giận rồi.

-Con với cái gì? Mày không có tư cách làm con tao, về với ba mày đi. Để bà già này chết cóng ở đây luôn đi -Mẹ hắn chửi xối xả.

-Đừng mà mẹ -Hắn cúi gầm mặt xuống

-Đừng đừng cái chân mày, tao chết mày mới vừa lòng hả? Mày đi với con nào? Nói tao nghe.



-Uyên Nhi

-Nhi là con quái nào? Dám dụ dỗ mày? Mày vì nó mà bỏ tao hả? Chắc nhỏ đó cũng chẳng phải dạng vừa đâu ha.

-Mẹ ơi, Nhi là vị hôn thê chưa cưới của con ấy, lúc trước mẹ và mẹ cô ấy đã cho tụi con sau này lấy nhau ấy

-Ủa vậy hả? -Mẹ hắn nhẹ giọng lại -Mà giữa vị hôn thê chưa cưới của mày với tao, ai quan trọng hơn? Đấm cho mày vỡ mồm giờ -Ôi tàn bạo hết chỗ nói.

-Thôi mà mẹ -Hắn van xin

-Thôi thôi cái miệng mày, mày đi về đi, để tao chết cóng -Mẹ hắn ngồi xuống ghế.

Chết hắn rồi, mẹ nó có biểu hiện như vậy chắc chắn là giận lắm rồi, đảm bảo nói gì cũng không nghe đâu, đành phải giở chiêu vậy.

-Mẹ, ý mẹ muốn vậy, con không cấm, mẹ muốn làm gì thì làm, đêm nay có bão, mẹ ngồi đó nhá -Hắn giở chiêu ra, mẹ hoảng hốt, bất đắc dĩ mở cửa bước vào xe, chiêu này của hắn bao giờ cũng thành công. Chở mẹ về trước cổng trụ sở Thổ Long Bang rồi để “mẹ già” tự đi vào. Hắn chạy một mạch đến căn biệt thự của hắn. Nó vẫn chưa về, việc này là do ai làm đây?

-Kiên, mày điều tra cho tao vụ ba Uyển Nhi bị nhập viện

-…..

-Đưa cho tao sớm nhất có thể.

Nói rồi hắn dập máy. Liệu là ai làm đây?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Rốt Cuộc Em Là Ai?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook