Chương 18:
Ái Hương Phi
04/01/2021
\(..\)
\- Anh bắt được em rồi đấy, lên đây nào.
Trời có sập, đất có rung tôi cũng không lên. Tôi lắc đầu, cười hì hì.
\- Lên nhanh.
\- Mày đi về nhà đi, tao lên phòng rồi qua.
\- Tao đâu có ngu để mày chạy.
Hai đứa cứ nhìn nhau một hồi, mẹ tôi đi xuống, thấy Tuấn đứng góc nói chuyện với ai đó, liền đi lại.
\- Chỗ này có từ khi nào vậy Hương?
Bao nhiêu bí mật bị phanh phui, đây không còn là nơi an toàn của tôi rồi, khóc 7749 dòng sông.
\- Con không biết.
\- Đi lên ngay cho mẹ.
Mẹ quát tháo tôi, nhìn tôi cứ như người khốn khổ trong khu ổ chuột. Tôi nén sự buồn bã bước ra khỏi ổ bí mật.
\- Cô ơi tụi con lên phòng nhé!
\- Không.. tao phụ mẹ rửa chén
\- Từ khi nào con siêng thế? Lên phòng với bạn đi mẹ rửa cho.
Vừa nói, mẹ tôi vừa đẩy tôi đi.
Lên đến phòng, tôi nhanh tay bước vô trước đậy cửa, khóa chốt. Tôi leo lên giường, nằm xuống đeo tai nghe. Muốn hành tôi đâu có dễ.
Tôi vô tình nhìn ra ban công, thấy cái bóng đen thấp thoáng. Có ma ư? Nhưng ma làm gì đến sớm thế, chưa tới 9 giờ nữa cơ. Chắc tôi nhìn nhầm, tôi lại cầm điện thoại lướt face.
Bỗng "ting", trên màn hình điện thoại xuất hiện tin nhắn của một người lạ, tôi bấm vô xem thử. " Tôi sẽ cướp linh hồn của cô".
Má ơi! Huhu ma mà biết nhắn tin, có ảo quá không? Tôi tuy sợ nhưng vẫn không kiềm nổi tò mò nhắn lại " Vậy bạn có biết tôi ở đâu không, hình thù ra sao?"
Điên mới đi hỏi điều đó, lỡ nó nói trúng phắc có mà ăn \*\*\*. Tốc độ rep ib của ma nhanh gớm, tôi ấn vô xem hồi đáp. " Ở trên giường, đeo tai nghe, mặc váy màu xanh biển, áo bra hình con thỏ.."
Đệch, quỷ ma biến thái, con ma đang nhắn với tôi là cái bóng đen hồi nãy sao?
" La.. lá.. là là là.. huuuuuuuu" tiếng nhạc đáng sợ vang lên ở bên ngoài, tôi ở bên trong đang run cầm cập. Tiếng nhạc ngày càng lớn, tôi sợ quá hét lên "AAAAAA" rồi chạy một mạch ra ngoài.
Mở cửa ra, Tuấn đang nằm ngửa trước cửa phòng, sao Tuấn lại nằm ở đây, bị ma hù hả?
Trước mắt là không nên kinh động đến người nhà, tôi kéo Tuấn vào phòng, để Tuấn nằm ở dưới sàn, còn đầu Tuấn tôi lấy đùi làm gối cho cậu.
Tôi đưa tay sờ mũi Tuấn xem còn thở không, may quá, hơi thở vẫn còn nhưng chậm hơn người bình thường. Đột ngột Tuấn mở mắt ra, làm tôi giật nảy mình, đẩy đầu ra xa. Giọng Tuấn khàn khàn, khác xa so với bình thường:
\- Cô là Hương?
Ách, Tuấn bị nhập rồi, đã đến nước này phải chạy xuống kêu mẹ. Tôi không trả lời câu hỏi của Tuấn, làm lơ sự hiện diện của cậu, chạy ra ngoài. Đi được hai bước tôi bị nắm quay trở lại.
\- Chạy đi đâu?
\- Ma ơi, mày có cướp thì cướp Tuấn đi, đừng có tham lam cướp luôn tao.
\- Tôi phải hút máu cô.
Ma gì khôn vậy, nhập xác mà cũng hút máu được à. Vô lí, tôi phản bác lại:
\- Mày khùng hả ma, mày nhập xác rồi hút có tác dụng gì?
Lần đầu tiên cãi nhau với ma, hưng phấn quá! Tôi chắc bị chạm mạch mới có gan đi nói chuyện với người dưới.
\- Thích.. thích.. thích.. khà khà.
Tiếng cười thật quái dị. Phải thoái khỏi đây nhanh lên, tôi vùng vẫy, đẩy không nổi, liền dùng các chiêu võ đánh nhau với Tuấn. Gặp ma đã đành còn phải đánh nhau với ma. Sự kiện này xứng đáng ghi vào lịch sử, đánh nhau bằng tay chứ không phải bằng bùa phép gì đâu.
Con ma này không biết đánh võ, đưa tay loạng choạng, nhưng sức lực vẫn lớn vẫn đủ giữ tôi lại. Ngay lúc tôi dùng hết sức để đạp, thì con ma này nó né một cách chuẩn xác, bắt lấy chân tôi trên không trung. Giữ chặt không buông, tôi mỏi quá nên mới nói:
\- Buông chân tao ra cái, mỏi quá ma ơi.
\- Cô không sợ ma sao?
\- Sợ chết đi được, nhưng vẫn phải đối diện thôi.
\- Tôi chuẩn bị nghi thức hút máu cô, và sẽ chiếm đoạt linh hồn của cô, khà khà..
Tay kia còn lại của Tuấn nắm lấy chân tôi, dốc người cả người tôi xuống dưới. Căng thẳng tột độ, tôi khóc gào to:
\- Mẹ ơi cứu con, cứu con..
Không thấy tiếng trả lời lại của mẹ, có khi nào mẹ tôi cũng bị ma làm hại?
\- Mẹ tao đâu?
\- Lo cho thân cô đi, nhìn kìa.
Hắn chỉ vào váy tôi, do bị dốc ngược mà nó tuột lên tới bụng, lộ hết.
Không để tôi kịp la, ma đã quật tôi xuống giường, sức mạnh tăng lên đột biến.
Tôi cố gắng nhớ lại những câu nói trấn áp ma của bà ngoại. Hồi nhỏ tôi có hay đến nhà bà, nghe bà kể chuyện ma cỏ, cũng được bà dạy một số điều khi gặp ma.
Nhớ được một câu, tôi liền áp dụng:
\- XXXXXXXXXXXXX.
Nói ra được một câu, tôi nhìn lên Tuấn, thấy cả người đang chịu nỗi đau nào đó, gào thét rồi ngã xuống giường.
Hiệu nghiệm 100% ? Thật không thể tin được, con cám ơn bà ngoại. Phải đi báo cho bố mẹ hai bên biết, để còn làm bùa dán cho Tuấn tránh bị nhập xác. Chuẩn bị đi thì tay người con trai bên cạnh nắm lấy tay tôi, ánh mắt mệt mỏi hiện lên:
\- Sao tao nằm trong đây vậy?
\- Mày không nhớ gì hả?
\- Không biết, có vài hình ảnh mông lung xuất hiện trong đầu tao.
\- Mày thấy gì?
\- Quần chip màu vàng con vịt của đứa nào á, hình ảnh tao bị đánh bởi ai đó nhưng không nhìn rõ mặt.
Nhớ gì không nhớ, toàn nhớ mấy cái biến thái. Tôi không dại gì mà nói ra đó là mình, tôi giấu luôn chuyện Tuấn bị nhập, tôi sẽ nói riêng với hai bác.
\- Kệ đi, bên trong mày cảm thấy ổn không?
\- Tao mệt lắm Hương, người nó muốn lã rời từng bộ phận..
Nghe bạn thân nói tôi xót lắm, con trai bj yếu vía tội quá. Tôi dỗ dành Tuấn:
\- Mệt thì ngủ ở đây luôn, mai về.
\- Vậy mày ngủ ở đâu?
\- Ngủ chung chứ sao, hồi nhỏ mình cũng chơi ngủ chung rồi còn gì.
\- Ờ, cấm mày làm gì tao.
\- Chắc tao thèm..
\- Thôi ngủ đi tao mệt quá rồi.
\* Đợi cô ngủ say, Tuấn mới mở mắt ra, ngắm trộm vẻ đẹp của cô. Anh đã vạch ra kế hoạch hốt vợ từ lâu rồi, mãi đến cấp ba mới dám thực hiện, trước mắt có hơi khó khăn nhưng như vậy mới làm anh càng thêm yêu cô nữa. Đợi đến khi chín mùi, anh sẽ cầu hôn cô, và bắt cô chịu trách nhiệm về khóa học tự động gồng mình trước sự đáng yêu của cô\*
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-.\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Cứ đợi đi, 30 chưa phải là Tết nha, nếu được, tôi sẽ viết thử ngoại truyện về Tuấn trước cho mọi người đọc \>\< Kể từ giờ, cậu bé Tuấn của chúng ta bắt đầu chế độ " gồng, yếu mềm".
\- Anh bắt được em rồi đấy, lên đây nào.
Trời có sập, đất có rung tôi cũng không lên. Tôi lắc đầu, cười hì hì.
\- Lên nhanh.
\- Mày đi về nhà đi, tao lên phòng rồi qua.
\- Tao đâu có ngu để mày chạy.
Hai đứa cứ nhìn nhau một hồi, mẹ tôi đi xuống, thấy Tuấn đứng góc nói chuyện với ai đó, liền đi lại.
\- Chỗ này có từ khi nào vậy Hương?
Bao nhiêu bí mật bị phanh phui, đây không còn là nơi an toàn của tôi rồi, khóc 7749 dòng sông.
\- Con không biết.
\- Đi lên ngay cho mẹ.
Mẹ quát tháo tôi, nhìn tôi cứ như người khốn khổ trong khu ổ chuột. Tôi nén sự buồn bã bước ra khỏi ổ bí mật.
\- Cô ơi tụi con lên phòng nhé!
\- Không.. tao phụ mẹ rửa chén
\- Từ khi nào con siêng thế? Lên phòng với bạn đi mẹ rửa cho.
Vừa nói, mẹ tôi vừa đẩy tôi đi.
Lên đến phòng, tôi nhanh tay bước vô trước đậy cửa, khóa chốt. Tôi leo lên giường, nằm xuống đeo tai nghe. Muốn hành tôi đâu có dễ.
Tôi vô tình nhìn ra ban công, thấy cái bóng đen thấp thoáng. Có ma ư? Nhưng ma làm gì đến sớm thế, chưa tới 9 giờ nữa cơ. Chắc tôi nhìn nhầm, tôi lại cầm điện thoại lướt face.
Bỗng "ting", trên màn hình điện thoại xuất hiện tin nhắn của một người lạ, tôi bấm vô xem thử. " Tôi sẽ cướp linh hồn của cô".
Má ơi! Huhu ma mà biết nhắn tin, có ảo quá không? Tôi tuy sợ nhưng vẫn không kiềm nổi tò mò nhắn lại " Vậy bạn có biết tôi ở đâu không, hình thù ra sao?"
Điên mới đi hỏi điều đó, lỡ nó nói trúng phắc có mà ăn \*\*\*. Tốc độ rep ib của ma nhanh gớm, tôi ấn vô xem hồi đáp. " Ở trên giường, đeo tai nghe, mặc váy màu xanh biển, áo bra hình con thỏ.."
Đệch, quỷ ma biến thái, con ma đang nhắn với tôi là cái bóng đen hồi nãy sao?
" La.. lá.. là là là.. huuuuuuuu" tiếng nhạc đáng sợ vang lên ở bên ngoài, tôi ở bên trong đang run cầm cập. Tiếng nhạc ngày càng lớn, tôi sợ quá hét lên "AAAAAA" rồi chạy một mạch ra ngoài.
Mở cửa ra, Tuấn đang nằm ngửa trước cửa phòng, sao Tuấn lại nằm ở đây, bị ma hù hả?
Trước mắt là không nên kinh động đến người nhà, tôi kéo Tuấn vào phòng, để Tuấn nằm ở dưới sàn, còn đầu Tuấn tôi lấy đùi làm gối cho cậu.
Tôi đưa tay sờ mũi Tuấn xem còn thở không, may quá, hơi thở vẫn còn nhưng chậm hơn người bình thường. Đột ngột Tuấn mở mắt ra, làm tôi giật nảy mình, đẩy đầu ra xa. Giọng Tuấn khàn khàn, khác xa so với bình thường:
\- Cô là Hương?
Ách, Tuấn bị nhập rồi, đã đến nước này phải chạy xuống kêu mẹ. Tôi không trả lời câu hỏi của Tuấn, làm lơ sự hiện diện của cậu, chạy ra ngoài. Đi được hai bước tôi bị nắm quay trở lại.
\- Chạy đi đâu?
\- Ma ơi, mày có cướp thì cướp Tuấn đi, đừng có tham lam cướp luôn tao.
\- Tôi phải hút máu cô.
Ma gì khôn vậy, nhập xác mà cũng hút máu được à. Vô lí, tôi phản bác lại:
\- Mày khùng hả ma, mày nhập xác rồi hút có tác dụng gì?
Lần đầu tiên cãi nhau với ma, hưng phấn quá! Tôi chắc bị chạm mạch mới có gan đi nói chuyện với người dưới.
\- Thích.. thích.. thích.. khà khà.
Tiếng cười thật quái dị. Phải thoái khỏi đây nhanh lên, tôi vùng vẫy, đẩy không nổi, liền dùng các chiêu võ đánh nhau với Tuấn. Gặp ma đã đành còn phải đánh nhau với ma. Sự kiện này xứng đáng ghi vào lịch sử, đánh nhau bằng tay chứ không phải bằng bùa phép gì đâu.
Con ma này không biết đánh võ, đưa tay loạng choạng, nhưng sức lực vẫn lớn vẫn đủ giữ tôi lại. Ngay lúc tôi dùng hết sức để đạp, thì con ma này nó né một cách chuẩn xác, bắt lấy chân tôi trên không trung. Giữ chặt không buông, tôi mỏi quá nên mới nói:
\- Buông chân tao ra cái, mỏi quá ma ơi.
\- Cô không sợ ma sao?
\- Sợ chết đi được, nhưng vẫn phải đối diện thôi.
\- Tôi chuẩn bị nghi thức hút máu cô, và sẽ chiếm đoạt linh hồn của cô, khà khà..
Tay kia còn lại của Tuấn nắm lấy chân tôi, dốc người cả người tôi xuống dưới. Căng thẳng tột độ, tôi khóc gào to:
\- Mẹ ơi cứu con, cứu con..
Không thấy tiếng trả lời lại của mẹ, có khi nào mẹ tôi cũng bị ma làm hại?
\- Mẹ tao đâu?
\- Lo cho thân cô đi, nhìn kìa.
Hắn chỉ vào váy tôi, do bị dốc ngược mà nó tuột lên tới bụng, lộ hết.
Không để tôi kịp la, ma đã quật tôi xuống giường, sức mạnh tăng lên đột biến.
Tôi cố gắng nhớ lại những câu nói trấn áp ma của bà ngoại. Hồi nhỏ tôi có hay đến nhà bà, nghe bà kể chuyện ma cỏ, cũng được bà dạy một số điều khi gặp ma.
Nhớ được một câu, tôi liền áp dụng:
\- XXXXXXXXXXXXX.
Nói ra được một câu, tôi nhìn lên Tuấn, thấy cả người đang chịu nỗi đau nào đó, gào thét rồi ngã xuống giường.
Hiệu nghiệm 100% ? Thật không thể tin được, con cám ơn bà ngoại. Phải đi báo cho bố mẹ hai bên biết, để còn làm bùa dán cho Tuấn tránh bị nhập xác. Chuẩn bị đi thì tay người con trai bên cạnh nắm lấy tay tôi, ánh mắt mệt mỏi hiện lên:
\- Sao tao nằm trong đây vậy?
\- Mày không nhớ gì hả?
\- Không biết, có vài hình ảnh mông lung xuất hiện trong đầu tao.
\- Mày thấy gì?
\- Quần chip màu vàng con vịt của đứa nào á, hình ảnh tao bị đánh bởi ai đó nhưng không nhìn rõ mặt.
Nhớ gì không nhớ, toàn nhớ mấy cái biến thái. Tôi không dại gì mà nói ra đó là mình, tôi giấu luôn chuyện Tuấn bị nhập, tôi sẽ nói riêng với hai bác.
\- Kệ đi, bên trong mày cảm thấy ổn không?
\- Tao mệt lắm Hương, người nó muốn lã rời từng bộ phận..
Nghe bạn thân nói tôi xót lắm, con trai bj yếu vía tội quá. Tôi dỗ dành Tuấn:
\- Mệt thì ngủ ở đây luôn, mai về.
\- Vậy mày ngủ ở đâu?
\- Ngủ chung chứ sao, hồi nhỏ mình cũng chơi ngủ chung rồi còn gì.
\- Ờ, cấm mày làm gì tao.
\- Chắc tao thèm..
\- Thôi ngủ đi tao mệt quá rồi.
\* Đợi cô ngủ say, Tuấn mới mở mắt ra, ngắm trộm vẻ đẹp của cô. Anh đã vạch ra kế hoạch hốt vợ từ lâu rồi, mãi đến cấp ba mới dám thực hiện, trước mắt có hơi khó khăn nhưng như vậy mới làm anh càng thêm yêu cô nữa. Đợi đến khi chín mùi, anh sẽ cầu hôn cô, và bắt cô chịu trách nhiệm về khóa học tự động gồng mình trước sự đáng yêu của cô\*
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-.\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
Cứ đợi đi, 30 chưa phải là Tết nha, nếu được, tôi sẽ viết thử ngoại truyện về Tuấn trước cho mọi người đọc \>\< Kể từ giờ, cậu bé Tuấn của chúng ta bắt đầu chế độ " gồng, yếu mềm".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.