Chương 37:
Ái Hương Phi
04/01/2021
Những ngày sau đó, hai đứa chúng tôi không còn đi học chung nữa. Hình như Tuấn thực sự giận tôi rồi, một đống tin nhắn của tôi đều bị rơi vào dĩ vãng, muốn gặp riêng Tuấn ngoài giờ học còn khó hơn hái sao trên trời.
Đến lớp học, do hai đứa tôi ngồi cạnh nhau mà bùng phát xảy ra chuyện nên cái Hy thấy lạ, trêu chọc chúng tôi:
\- Lúc trước thì anh nói em im\, giờ thay đổi nhanh thế\, anh lặng em tuôn\.
Tình thế đang căng thẳng nó không giúp tôi thì thôi, còn cố đổ thêm dầu vào, tôi và Tuấn cùng lúc quay sang lườm nó.
\- Hai anh chị không cần lườm em như thế\, phải không Băng ?
\- Hả hả?
Băng bị gọi bất ngờ, cậu ấy khi không lại bị Hy lôi vào chuyện này.
\- Ừ ừ\, đừng có lườm bạn\, mốt lé ráng chịu\.
Dùng hai tay bé xíu ôm Hy vào trong lòng, Băng hất mặt nhìn hai chúng tôi. Tôi không hiểu cô bạn trước mắt thích Hy ở điểm nào, người ngoài không biết lại tưởng họ bị less.
\- À\, tớ quên một chuyện\, hình như có ai tỏ tình cậu nè\.
Một tấm thiệp xinh xắn màu hồng được đưa ra trước mắt tôi, tên người gửi không có. quái lạ, không ngờ cũng có người thích tôi cơ đấy. Không quan tâm đến Tuấn nữa, tôi ngồi đúng vị trí của mình, mở thiệp ra xem bên trong. Một bức thư kì lạ vỏn vẹn một câu: " Cô bé còn nhớ anh không? Riêng anh thì luôn nhớ em, thậm chí là yêu em mất rồi! " - H.V.
Đang mơ giữa ban ngày hay sao hỏi tôi câu xàm xí vậy? Ông viết thiệp chắc biết tôi không nhớ nên mới hỏi mà thay vì hỏi sao không nói trực tiếp cho xong? Làm ba cái chuyện tào lao này tôi ghét cực luôn, chẳng rung động xíu nào. Khoảnh khắc tôi tính vứt tấm thiệp quay sang nhìn Tuấn thì tôi đã chứng kiến một màn cực thú vị: Tuấn đang liếc mắt nhìn chằm chằm vào tấm thiệp muốn đốt cháy nó trên tay tôi.
Tôi nghĩ ra một kế, cầm lại tấm thiệp giơ ra xem xét, rồi thốt lên vui vẻ:
\- Tao nhớ rồi\, anh hoàng tử trong mộng của tao ngày xưa nè\, không tin được anh ấy học chung trường với tao á\, hi hi\!
\- Thật không? Ngôn tình ngoài đời có thật nha\.
Hy diễn tốt lắm, thấy tôi nháy mắt một cái là phối hợp ngay.
Kế tiếp tôi bịa đủ thứ chuyện hoa mỹ, đôi mắt long lanh ao ước được cưới cái ông viết thiệp. Kể hoài kể mãi không xong, tôi đành tạm biệt chúng nó đi về.
Trên đường về, tôi ngân nga hát líu lo, bỗng có cục đá từ đâu ra làm tôi vấp té. Cứ tưởng ăn nằm với mặt đường rồi may sao có người đỡ lấy tôi kịp thời, tôi thầm mừng, ngẩng đầu lên nói:
\- Cảm ơn bạn nhiều nhé\!
Đến lúc thấy được mặt người đó tôi chỉ muốn độn thổ xuống đất cho đỡ nhục. Vào những thời khắc xấu hổ này người luôn ở bên cạnh tôi là Tuấn, giờ vẫn thế, chỉ là người ta đỡ xong rồi đi ngay.
\- Này này\, đừng bỏ đi mà\!
Tôi chạy theo níu tay Tuấn, những ngày qua tôi đã hiểu được cảm giác của Tuấn khi tôi đối xử với cậu như vậy. Có câu nói: " Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa", ông trời thử thách tôi đấy mọi người. Chỗ quỷ này nay lắm đá thế, chưa kể lúc tôi ngã còn trúng vũng nước mưa dơ hầy. Té xong tôi bị ma bất cần nhập vào, nằm lì ra đó không đứng dậy.
\- Đầu đất như mày thiếu tao chắc không sống nổi\.
Tuấn cúi xuống, hai tay xốc hai bên nách kéo tôi đứng dậy, sau đấy bế bổng tôi về nhà. Nếu biết sớm cách này có lợi như vậy thì tôi đã áp dụng từ lâu.
\- Đúng rồi\, thiếu mày tao buồn lắm lắm luôn á\.
Tựa sát đầu vào lòng ngực vững chắc tôi thủ thỉ nhỏ. Méo hiểu kiểu gì nước mắt tôi lại chảy dài hai dòng sông. Nước mắt cũng biết phản chủ cơ đấy.
Cảm nhận ngực mình ướt ướt, Tuấn cuối xuống thấy cô gái trong lòng đang rơi nước mắt, anh đau lòng ôm cô chặt hơn. Anh bày mưu kế thử lòng cô, đắn đó suy nghĩ mãi anh mới dám thực hiện. Nếu thành công thì không nói còn thất bại thì xác định mất nhau như chơi. Trời phải chi rất độ anh, mưu kế thành công mỹ mãn. Nói vậy chứ tháng qua anh cố gắng gồng mình tránh bao nhiêu trò đáng yêu của cô, chỉ ước được đè cô ra hôn ngay lập tức. Nhưng lý trí vẫn còn sót lại chút ít, kiềm hãm ngay được cái suy nghĩ hơi đen tối.
( Tg: Quào, nam chính oách nhở? )
(..)
Về tới nhà Tuấn bế tôi lên phòng của Tuấn, tôi biết cậu ta không muốn nói chuyện nên tự giác im lặng. Đỡ tôi ngồi xuống giường, Tuấn cầm hộp thuốc rồi ngồi xuống hai gót chân.
Theo trí nhớ của tôi thì trước đây cũng xảy ra vụ tương đồng. Đều bắt nguồn từ cái tên đang bôi thuốc cho tôi đây, toàn té vì trai không á, giận đen người.
\- Đi đứng không nhìn\, đáng đời\!
\- Câm mồm\, nhiều vụ do mày gây ra\.
\- Đừng có cãi ngang\, tao đánh sưng mỏ mày bây giờ\.
\- Đồ vũ phu\!
Hết phiên Tuấn dỗi thì đến lượt tôi dỗi ngược lại, cái vòng tròn luân phiên dường như không có hồi kết. Tôi mệt mỏi lắm nhưng cái tôi cao quá, cần thêm thời gian để hạ xuống.
\- Này\, bắt đầu lộ mặt ra dỗi ngược lại tao à?
\- \.\.\. \-
Ít nhất phải trả thù cho Tuấn nếm thêm mùi vị tôi mới hả dạ.
\- Ai da\, lâu ngày nhớ cái mỏ chó mày ghê\.
Nói xong Tuấn đưa một tay lên bóp chặt hai má tôi. Lúc đó tôi còn tỏ vẻ giận dỗi không quan tâm để Tuấn bóp, miệng tôi chu gần như hết mức, tôi cứ nghĩ thế là oai cho đến khi Tuấn kéo mặt tôi sát lại gần, hôn vào cái miệng i hệt mỏ vịt của tôi.
\- Buôn\.\.\. buông\.\.\. ra\.\.\.
Tôi giơ tay đẩy cái mặt đểu cáng đang làm càng trên môi, người tôi đẹp lắm sao hôn gì hôn lắm.
\- Chịu nói chuyện rồi à?
\- Chứ không lẽ để mày chiếm tiện nghi của tao\.
\- Đồ ngốc\!
\- Nói ai ngốc hả ?
\- Có đánh lại ai không mà ngông vậy? Vô rửa mặt rồi về nhà cho tao nghỉ ngơi\.
\- Không thích rửa á rồi sao? Tao thích nằm đây luôn làm được gì nhau\.
Ma bất cần vẫn chưa xuất ra khỏi người, tôi cứ thích đáp lời Tuấn một cách ngông cuồng, không sợ bố con thằng nào cả.
\- Ừ nằm đó đi\, tao thay đồ\.
Trời ơi, Tuấn đang lột đồ trước mặt tôi kìa, tôi cứ tưởng cậu ta đùa nhưng không, cậu ta sắp sửa lột quần ra. Thẹn quá tôi chửi tụ rồi chạy ngay về nhà trong tình trạng tim đập nhanh kịch liệt, mặt thì nóng bừng bừng, tốt hơn hết tôi nên đi rửa mặt cho tỉnh táo. Bước vô phòng tắm tôi xém lăn đùng ra sàn. Không thể tin rằng bộ mặt xấu xí, tóc tai bết dầu hiện tại vừa làm những chuyện điên rồ, chắc hẳn cậu ta chê tôi bẩn mới đuổi tôi về nhà.
Tôi lấy điện thoại nhắn tin với Tuấn:
\- Hừm\, nãy tao xấu xí lắm nên mày đuổi tao về phải không?
Hơn 5 phút sau khi xem, Tuấn rep một câu " ấm lòng":
\- Điên\, đương nhiên không phải rồi\, tao muốn mày tắm rửa sạch sẽ nghỉ ngơi cho tốt\, tối dắt đi chơi ok? Chứ trong mắt tao mày lúc nào cũng xấu\, nên đừng tưởng vì mày xấu mà tao mới đuổi\.
Cái loại bạn này chỉ có nước cầm dao phi cho xong. Để có một tâm hồn to và đủ đẹp tôi cần đi ngủ một giấc thật sâu để tối phô diễn tâm hồn ấy cho Tuấn xem mà trầm trồ khen ngợi.
\-\-\-\-\-\.\-\-\-\-\-\-
Đừng nghĩ bậy à nha :v tâm hồn to và đẹp ý chỉ sự vị tha cao cả nha mọi người :v
Đến lớp học, do hai đứa tôi ngồi cạnh nhau mà bùng phát xảy ra chuyện nên cái Hy thấy lạ, trêu chọc chúng tôi:
\- Lúc trước thì anh nói em im\, giờ thay đổi nhanh thế\, anh lặng em tuôn\.
Tình thế đang căng thẳng nó không giúp tôi thì thôi, còn cố đổ thêm dầu vào, tôi và Tuấn cùng lúc quay sang lườm nó.
\- Hai anh chị không cần lườm em như thế\, phải không Băng ?
\- Hả hả?
Băng bị gọi bất ngờ, cậu ấy khi không lại bị Hy lôi vào chuyện này.
\- Ừ ừ\, đừng có lườm bạn\, mốt lé ráng chịu\.
Dùng hai tay bé xíu ôm Hy vào trong lòng, Băng hất mặt nhìn hai chúng tôi. Tôi không hiểu cô bạn trước mắt thích Hy ở điểm nào, người ngoài không biết lại tưởng họ bị less.
\- À\, tớ quên một chuyện\, hình như có ai tỏ tình cậu nè\.
Một tấm thiệp xinh xắn màu hồng được đưa ra trước mắt tôi, tên người gửi không có. quái lạ, không ngờ cũng có người thích tôi cơ đấy. Không quan tâm đến Tuấn nữa, tôi ngồi đúng vị trí của mình, mở thiệp ra xem bên trong. Một bức thư kì lạ vỏn vẹn một câu: " Cô bé còn nhớ anh không? Riêng anh thì luôn nhớ em, thậm chí là yêu em mất rồi! " - H.V.
Đang mơ giữa ban ngày hay sao hỏi tôi câu xàm xí vậy? Ông viết thiệp chắc biết tôi không nhớ nên mới hỏi mà thay vì hỏi sao không nói trực tiếp cho xong? Làm ba cái chuyện tào lao này tôi ghét cực luôn, chẳng rung động xíu nào. Khoảnh khắc tôi tính vứt tấm thiệp quay sang nhìn Tuấn thì tôi đã chứng kiến một màn cực thú vị: Tuấn đang liếc mắt nhìn chằm chằm vào tấm thiệp muốn đốt cháy nó trên tay tôi.
Tôi nghĩ ra một kế, cầm lại tấm thiệp giơ ra xem xét, rồi thốt lên vui vẻ:
\- Tao nhớ rồi\, anh hoàng tử trong mộng của tao ngày xưa nè\, không tin được anh ấy học chung trường với tao á\, hi hi\!
\- Thật không? Ngôn tình ngoài đời có thật nha\.
Hy diễn tốt lắm, thấy tôi nháy mắt một cái là phối hợp ngay.
Kế tiếp tôi bịa đủ thứ chuyện hoa mỹ, đôi mắt long lanh ao ước được cưới cái ông viết thiệp. Kể hoài kể mãi không xong, tôi đành tạm biệt chúng nó đi về.
Trên đường về, tôi ngân nga hát líu lo, bỗng có cục đá từ đâu ra làm tôi vấp té. Cứ tưởng ăn nằm với mặt đường rồi may sao có người đỡ lấy tôi kịp thời, tôi thầm mừng, ngẩng đầu lên nói:
\- Cảm ơn bạn nhiều nhé\!
Đến lúc thấy được mặt người đó tôi chỉ muốn độn thổ xuống đất cho đỡ nhục. Vào những thời khắc xấu hổ này người luôn ở bên cạnh tôi là Tuấn, giờ vẫn thế, chỉ là người ta đỡ xong rồi đi ngay.
\- Này này\, đừng bỏ đi mà\!
Tôi chạy theo níu tay Tuấn, những ngày qua tôi đã hiểu được cảm giác của Tuấn khi tôi đối xử với cậu như vậy. Có câu nói: " Tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa", ông trời thử thách tôi đấy mọi người. Chỗ quỷ này nay lắm đá thế, chưa kể lúc tôi ngã còn trúng vũng nước mưa dơ hầy. Té xong tôi bị ma bất cần nhập vào, nằm lì ra đó không đứng dậy.
\- Đầu đất như mày thiếu tao chắc không sống nổi\.
Tuấn cúi xuống, hai tay xốc hai bên nách kéo tôi đứng dậy, sau đấy bế bổng tôi về nhà. Nếu biết sớm cách này có lợi như vậy thì tôi đã áp dụng từ lâu.
\- Đúng rồi\, thiếu mày tao buồn lắm lắm luôn á\.
Tựa sát đầu vào lòng ngực vững chắc tôi thủ thỉ nhỏ. Méo hiểu kiểu gì nước mắt tôi lại chảy dài hai dòng sông. Nước mắt cũng biết phản chủ cơ đấy.
Cảm nhận ngực mình ướt ướt, Tuấn cuối xuống thấy cô gái trong lòng đang rơi nước mắt, anh đau lòng ôm cô chặt hơn. Anh bày mưu kế thử lòng cô, đắn đó suy nghĩ mãi anh mới dám thực hiện. Nếu thành công thì không nói còn thất bại thì xác định mất nhau như chơi. Trời phải chi rất độ anh, mưu kế thành công mỹ mãn. Nói vậy chứ tháng qua anh cố gắng gồng mình tránh bao nhiêu trò đáng yêu của cô, chỉ ước được đè cô ra hôn ngay lập tức. Nhưng lý trí vẫn còn sót lại chút ít, kiềm hãm ngay được cái suy nghĩ hơi đen tối.
( Tg: Quào, nam chính oách nhở? )
(..)
Về tới nhà Tuấn bế tôi lên phòng của Tuấn, tôi biết cậu ta không muốn nói chuyện nên tự giác im lặng. Đỡ tôi ngồi xuống giường, Tuấn cầm hộp thuốc rồi ngồi xuống hai gót chân.
Theo trí nhớ của tôi thì trước đây cũng xảy ra vụ tương đồng. Đều bắt nguồn từ cái tên đang bôi thuốc cho tôi đây, toàn té vì trai không á, giận đen người.
\- Đi đứng không nhìn\, đáng đời\!
\- Câm mồm\, nhiều vụ do mày gây ra\.
\- Đừng có cãi ngang\, tao đánh sưng mỏ mày bây giờ\.
\- Đồ vũ phu\!
Hết phiên Tuấn dỗi thì đến lượt tôi dỗi ngược lại, cái vòng tròn luân phiên dường như không có hồi kết. Tôi mệt mỏi lắm nhưng cái tôi cao quá, cần thêm thời gian để hạ xuống.
\- Này\, bắt đầu lộ mặt ra dỗi ngược lại tao à?
\- \.\.\. \-
Ít nhất phải trả thù cho Tuấn nếm thêm mùi vị tôi mới hả dạ.
\- Ai da\, lâu ngày nhớ cái mỏ chó mày ghê\.
Nói xong Tuấn đưa một tay lên bóp chặt hai má tôi. Lúc đó tôi còn tỏ vẻ giận dỗi không quan tâm để Tuấn bóp, miệng tôi chu gần như hết mức, tôi cứ nghĩ thế là oai cho đến khi Tuấn kéo mặt tôi sát lại gần, hôn vào cái miệng i hệt mỏ vịt của tôi.
\- Buôn\.\.\. buông\.\.\. ra\.\.\.
Tôi giơ tay đẩy cái mặt đểu cáng đang làm càng trên môi, người tôi đẹp lắm sao hôn gì hôn lắm.
\- Chịu nói chuyện rồi à?
\- Chứ không lẽ để mày chiếm tiện nghi của tao\.
\- Đồ ngốc\!
\- Nói ai ngốc hả ?
\- Có đánh lại ai không mà ngông vậy? Vô rửa mặt rồi về nhà cho tao nghỉ ngơi\.
\- Không thích rửa á rồi sao? Tao thích nằm đây luôn làm được gì nhau\.
Ma bất cần vẫn chưa xuất ra khỏi người, tôi cứ thích đáp lời Tuấn một cách ngông cuồng, không sợ bố con thằng nào cả.
\- Ừ nằm đó đi\, tao thay đồ\.
Trời ơi, Tuấn đang lột đồ trước mặt tôi kìa, tôi cứ tưởng cậu ta đùa nhưng không, cậu ta sắp sửa lột quần ra. Thẹn quá tôi chửi tụ rồi chạy ngay về nhà trong tình trạng tim đập nhanh kịch liệt, mặt thì nóng bừng bừng, tốt hơn hết tôi nên đi rửa mặt cho tỉnh táo. Bước vô phòng tắm tôi xém lăn đùng ra sàn. Không thể tin rằng bộ mặt xấu xí, tóc tai bết dầu hiện tại vừa làm những chuyện điên rồ, chắc hẳn cậu ta chê tôi bẩn mới đuổi tôi về nhà.
Tôi lấy điện thoại nhắn tin với Tuấn:
\- Hừm\, nãy tao xấu xí lắm nên mày đuổi tao về phải không?
Hơn 5 phút sau khi xem, Tuấn rep một câu " ấm lòng":
\- Điên\, đương nhiên không phải rồi\, tao muốn mày tắm rửa sạch sẽ nghỉ ngơi cho tốt\, tối dắt đi chơi ok? Chứ trong mắt tao mày lúc nào cũng xấu\, nên đừng tưởng vì mày xấu mà tao mới đuổi\.
Cái loại bạn này chỉ có nước cầm dao phi cho xong. Để có một tâm hồn to và đủ đẹp tôi cần đi ngủ một giấc thật sâu để tối phô diễn tâm hồn ấy cho Tuấn xem mà trầm trồ khen ngợi.
\-\-\-\-\-\.\-\-\-\-\-\-
Đừng nghĩ bậy à nha :v tâm hồn to và đẹp ý chỉ sự vị tha cao cả nha mọi người :v
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.