Rung Động: Sự Quyến Rũ Của Thiên Thần

Chương 121: Phần 2: Chương 21- Nàng Dâu Kim Cương

VyVy1905

24/08/2023

Đợt về thăm gia đình Justin cũng là để tham dự một buổi tiệc của bên đối tác với công ty nên Justin và Hà My có ý định ở lại lâu một chút. Quan trọng là ba mẹ Hà My nói sẽ đến gặp gia đình anh để bàn chuyện vì hai vị đang công tác sẵn tiện ghé sang luôn. Cho nên thời gian anh và cô ở lại Anh sẽ lâu một chút. Chuyện công ty bàn giao cho trợ lý còn Justin sẽ theo dõi từ xa.

Sau chuyến bay dài cuối cùng Hà My và Justin đã đến nơi. Vừa xuống sân bay anh lặp tức hỏi cô:

“Em mệt không bae ?”

Nghe được anh quan tâm mình Hà My rất vui, gương mặt rạng rỡ, đầu nhẹ lắc rồi đáp:

“Không có, em ổn mà. Còn anh thế nào anh yêu ? Lâu ngày không về nhà có cảm giác gì không ?”

Justin cúi đầu xuống nhìn cô, ánh mắt xanh thẳm dịu dàng như nước bao lấy gương mặt xinh đẹp của giai nhân trong lòng. Anh nói:

“Quen thuộc mà nhưng cảm giác hạnh phúc hơn là bởi vì có em về nhà cùng anh.”

Chất giọng trầm ấm ôn nhu cùng câu nói ngọt ngào của Justin khiến Hà My rất hạnh phúc. Nét rạng rỡ trên gương mặt cũng vì đó mà trở nên nhiều hơn.

Ít phút sau đó có một đoàn vệ sĩ tầm mười người đến đón cô và anh về lâu đài của gia tộc Williams.

Ngồi trên xe Hà My vô cùng hiếu kì với khung cảnh xung quanh, những hình ảnh nhìn thấy qua lớp kính xe là vô cùng mới mẻ. Cô đến Anh rất nhiều lần nhưng chưa đi đến nơi có phong cảnh tuyệt đẹp thế này.

Xe chạy trong một khu vực vô cùng yên tĩnh, cảnh quan đẹp đến nao lòng khiến Hà My không kiềm được cảm xúc mà lấy điện thoại ra chụp lại.

Justin thấy cô vui vẻ thích thú thì trong lòng cũng vui theo. Từ sau vòng tay ôm lấy cô, cằm tựa lên hõm vai thon tạo ra tư thế vô cùng tình cảm. Đôi môi bạc mỏng nương theo sườn mặt xinh đẹp mà hôn lên gò má mịn màng một nụ hôn khẽ. Anh nhỏ giọng hỏi:

“Thích à ?”

Hà My gật đầu mạnh mấy cái biểu hiện sự thích thú của mình. Hơi nghiêng đầu cô khẽ hỏi Justin:

“Đây là nơi thiên đường nào vậy ? Đẹp quá đi mất ! Em đã đến Anh rất nhiều lần nhưng nơi tuyệt vời thế này là lần đầu tiên em nhìn thấy.”

Justin dịu dàng ôm lấy Hà My thật chặt rồi nhẹ đáp:

“Đây là đường vào lâu đài, khi rời khỏi trung tâm thì đi khoảng một lúc là đến. Từ con đường này tới lâu đài đều thuộc về gia tộc Williams. Và những thứ có mặt trên con đường này đều thuộc về nhà chúng ta.”

“Nhà chúng ta ?”

Hà My tròn mắt chợt hỏi

Justin mỉm cười đầy ôn nhu, tia cưng chiều tràn trong ánh mắt. Anh khẽ đáp:

“Đúng vậy, là nhà chúng ta!. Bae à, anh chỉ còn chờ lúc rước em về nhà thôi. Ba mẹ và ông nội đều đồng ý cả rồi.”

Lời nói thâm tình ngọt ngào chạm khẽ vào trái tim Hà My khiến cô cảm thấy vô cùng hạnh phúc. Tựa vào lồng ngực ấm nóng chặt hơn nữa, cô thì thầm:

“Em yêu anh, Justin!”

Justin không nói gì, khoé môi cong lên đầy nhu tình, tay ôm chặt lấy thân thể bé nhỏ trong lòng như sợ buông ra sẽ mất đi mãi mãi…..



Xe chạy khoảng nửa tiếng thì đã đến được cổng lâu đài. Hà My xuống xe đã choáng ngợp bởi sự nguy nga, tráng lệ của toà lâu đài được phủ bởi màu trắng sang trọng cùng kiến trúc độc đáo xen lẫn hiện đại và cổ điển.

Sự choáng ngợp chưa dừng lại ở đó, khi mà từ bên trong có một đoàn người hầu nghiêm nghị đi đều ra ngoài. Đi đầu là một người đàn ông trung niên tóc đã có phần phai màu nhưng trên gương mặt vẫn có nét cương nghị, uy nghiêm.

Cổng lâu đài tự động mở khi có người đến, Justin nắm tay Hà My đi vào. Người hầu lặp tức tản đều ra hai bên cung kính cúi đầu và đồng thanh:

“Chào mừng thiếu gia trở lại, chào mừng Lê tiểu thư đã đến lâu đài Williams.”

Hà My vẫn còn đang chìm đắm trong sự xa hoa, quyền quý của khung cảnh toà lâu đài nên khi nghe đến tên mình thì có hơi hoảng một chút. Cô vội mỉm cười gật đầu với người hầu một cái rồi rướn người nói nhỏ vào tai Justin:

“Anh yêu ơi, em sắp bị anh làm cho choáng ngợp rồi. Không cần phải long trọng thế này đâu. Em hay nói tụi nó lấy chồng hào môn đồ đó nhưng tới em là nó lên tới hào gì luôn rồi. Em có nên nghĩ lại không, anh giàu quá em với không tới…”

Vừa nói vừa dùng giọng mếu máo khiênd Justin buồn cười. Anh quay sang gõ nhẹ lên sóng mũi cô rồi đáp:

“Nói năng lung tung, em gả cho anh thì chính là bảo bối vô giá của gia tộc Williams. Anh đi đâu tìm được cô vợ vừa xinh đẹp vừa giỏi giang như em đây. Quan trọng mình thương nhau thôi em à còn lại chỉ là tô điểm cho cuộc sống. Hiểu chưa, cô thư ký ngốc của anh ?”

Hà My ngượng ngùng mỉm cười nhưng lòng vẫn không tin được, người mình lấy làm chồng lại quá xá cao quý thế này…Là do ông trời chiếu cố cô quá chăng cho cô gặp được Justin, người đàn ông ấm áp và yêu thương cô vô điều kiện.

Người đàn ông trung niên kính cẩn đi đến trước mặt hai người sau đó nghiêng mình chào thật cung kính. Giọng nói trầm ấp cất lên:

“Bữa trưa đã được dọn rồi xin mời thiếu gia và Lê tiểu thư vào phòng ăn dùng bữa. Lão gia cùng ông bà chủ đang đợi.”

Justin gật đầu sau đó nói với Hà My:

“Đây là quản gia Lee, ông ấy đã làm việc cho gia tộc Williams rất lâu đời. Là người thân cận nhất của ông nội cũng như ba mẹ anh và anh. Về sau em cần gì cứ hỏi ông ấy nhé. Đều là người trong nhà cả thôi, đừng ngại.”

Hà My như đã nghe hiểu, cô lễ phép chào quản gia Lee rồi cất tiếng:

“Mọi người vất vả rồi, con làm phiền quá.”

Trên gương mặt quản gia Lee xuất hiện nụ cười hiền hậu với cô sau đó đích thân hộ tống cả hai vào trong lâu đài đến phòng ăn.

Hà My đi đến đâu cũng đều bị choáng ngợp bởi cách bày trí cùng kiến trúc quá đỗi tuyệt đẹp. Cho đến khi tới phòng ăn thì bắt gặp ba thân ảnh đang ngồi quanh bàn ăn trò chuyện.

Quản gia Lee gõ nhẹ lên cánh cửa sau đó hắng giọng như muốn ra hiệu rồi cất tiếng:

“Thiếu gia và Lê tiểu thư đã đến.”

Không khí trò chuyện khi nãy đang nhộn nhịp liền dừng lại, cả ba người kia đổ dồn mắt về phía Hà My và Justin. Họ cứ nhìn chằm chằm như thế khiến Hà My có phần cứng ngắt trong người. Cô khều lòng bàn tay Justin thầm hỏi:

“Có phải gia đình anh không thích em không ? Có phải thấy em bên ngoài không tốt đẹp như mấy khi call video không ?”

Justin không kiêng dè hôn lên trán Hà My vờ mắng:

“Nói năng xằng bậy, tối nay phạt em.”

Rồi anh hướng đôi mắt xanh thẳm đến ba người kia sau đó cất giọng:

“Đừng có nhìn mãi thế, con biết vợ con đẹp rồi. Ông nội với ba mẹ đừng doạ cô ấy, vợ con khóc thì các người đừng mong bế cháu.”



“Anh sao lại nói vậy…không có nên nha.”

Hà My nghe mấy lời Justin nói mà trợn mắt hận không thể đoán được rồi bịt miệng anh lại. Ai đời trước mặt người lớn lại nói năng như thế chứ….

Hà My lo lắng sốt vó, cô đang lựa lời trong đầu để xin lỗi vì Justin nói năng hàm hồ thì nghe thấy tiếng cười đầy hào hứng. Ngẩng mặt lên thấy ông lão trên bàn đang cười to từ từ tiến tới chỗ hai người….

“Doạ cháu dâu của ông nội sợ rồi sao ? Được rồi đừng sợ, chúng ta trêu con một chút thôi. Món ăn trên bàn có rất nhiều món con thích, là ông nội kêu người làm đấy. Con mau vào ngồi ăn cơm với ông nội nào.”

Hoá ra là trêu chọc cô làm cô sợ muốn chết. Lần đầu tiên cái gan trời không sợ đất không sợ của cô bị tuột xuống sát vạch như vậy đấy.

Hà My lấy lại bình tỉnh sau đó lễ phép cúi đầu chào ông lão cùng hai vị thân sinh của Justin:

“Dạ không sao, con cũng là khách đến làm phiền mọi người thôi.”

“Nói như vậy là mẹ giận đấy nhé. Con là nàng dâu kim cương đầy trân quý của gia tộc ta mà, không được xem mình là khách. Ngoan, lại đây ăn đi, hai đứa đói rồi phải không ?”

Hà My nghe mẹ Justin gọi mình là “nàng dâu kim cương” thì ngại ngùng đỏ mặt. Cô mỉm cười thay lời đáp sau đó cùng Justin dìu ông lão lại bàn ăn.

Người hầu bắt đầu dọn các món ăn lên thêm, thoáng chốc đã lắp đầy cả một chiếc bàn ăn lớn.

Ba Justin không như sự nghiêm nghị trên mặt, thay vào đó ông lại tỏ ra sự hoà đồng, thân thiện mà nói với Hà My:

“Con ăn nhiều vào nhé, món âu món á đều có cả. Đừng ngại, về làm dâu nhà ta là không lỗ đâu. Về sau do con quản, thằng oắt con kia gây khó dễ thì nói với ba mẹ xử cho con.”

Justin gắp cho Hà My chút thức ăn vào chén, khuôn mặt điển trai vờ tỏ ra uất ức cất tiếng:

“Có con dâu là quên con trai luôn. Vậy đấy mà Hà My cứ lo sợ ba mẹ với ông nội gặp rồi không ưng cô ấy. Xem ra về sau con phải khép nép trong chính nhà mình rồi nhỉ ?”

Câu nói của anh khiến cho mọi người được một phen cười lớn.

Hà My dùng một đôi đũa khác gắp thức ăn cho ông nội cùng ba mẹ Justin, cô nhỏ giọng:

“Con mời ông nội, mời hai bác.”

Sau đó quay sang lườm Justin một cái rồi lại nói với các trưởng bối:

“Anh ấy chỉ đùa thôi ạ, ông nội với hai bác đừng để tâm nhé. Mọi người thích con là con vui rồi ạ.”

Ba người lớn với thái độ hoà nhã, lễ phép của Hà My mà tràn ngập sự hài lòng trong mắt. Mẹ anh trừng mắt với anh, khoé môi nhếch lên cất tiếng:

“Mày phải nghe lời vợ mày đấy, nhờ con bé mới chứng minh được cái sự cong dòng của mày là không có thật. Về sau nghe lời con bé một chút, mày cãi nó một, mẹ đánh mày mười nghe chưa. Trên nó có ba mẹ và ông nội, mày ăn hiếp con dâu mẹ là mày tới số rồi đó.”

Justin lườm mẹ mình một cái nhưng nụ cười vẫn rạng rỡ và ánh mắt đầy cưng chiều dành cho Hà My. Anh đáp:

“Dạ, một chữ cũng không dám. Vợ nói phải nghe, cãi lời vợ thì chịu gia pháp.”

Hà My vừa ngượng vừa hạnh phúc khi lần đầu tiên ra mắt gia đình chồng tương lai lại thuận lợi và tốt đẹp đến vậy. Cô cảm thấy mình thật may mắn khi gặp được Justin cùng gia đình chồng tuyệt vời thế này…..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Rung Động: Sự Quyến Rũ Của Thiên Thần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook