Chương 12: Daughter of....?
Min
05/05/2015
- giờ thi -
Cô giám thị bước vào lớp, đặt cặp sách xuống rồi đừng trc bục giảng và nói :
"Chào các em, cô là giám thị phòng thi này !" - rồi cô nói tiếp "trc hết cô sẽ điểm danh và sắp xếp chỗ ngồi theo số báo danh"
"dạ" - cả đám đồng thanh
"001 - Bùi An An" - cô giám thị nói
"có" - Tomio lạnh lùng đáp
"em lên ngồi bàn 1, ghế bên phải" - cô giám thị tiếp
Tomio không trả lời, chỉ lẳng lặng làm theo lời cô giám thị, ánh mắt trầm lạnh của cô khẽ khép lại khi đi qua bàn giáo viên. Từ người cô tỏa ra một chút sát khí khiến cko những ng` xung quanh phải lạnh sống lưng, cảm giác thật đáng sợ.
"002 - Lâm Nhật Đông" - cô giám thị tiếp tục điểm danh
"có" - Nhật Đông đáp nhanh
Vừa nghe đến đó 5 con ng` trong phòng thi bỗng khựng lại, Tomio dừng bước chân đang định bước đến bán 1, ánh mắt khó hiểu xen chút bực bội, cô quay ng` lại nhìn cô giám thị khiến cô ta rụng rời chân tay.
"đừng nói với tôi 002 sẽ ngồi cùng bàn 001 nhé !?" - Tomio nói, giọng còn lạnh hơn cả nước đá
"đúng.....đúng vậy mà.....vì bàn có 2 chỗ trống nên ngồi cùng là chuyện bt mà" - cô giám thị ấp úng
"tôi k muốn" - Tomio nói = một giọng lạnh lùng nhất có thể
Câu nói của cô đã làm chấn động toàn thể học sinh trong phòng thi (trừ 6 ng`). Trong khi toàn bộ học sinh nữ ở trường này đều ao ước đc ngồi cạnh Nhật Đông - chàng hot boy đẹp trai nhất trường thì Tomio lại từ chối cơ hội đó. "Thật k bk điều" các học sinh nữ nghĩ (trừ 2 ng` ra nhé, là ai tự bk).
"đây là luật r`, em k thể khước từ đc" - cô giám thị nói
Suy nghĩ một lát, Tomio tiếp tục bước về phía bán 1 vừa đi cô vừa nói :
"đây là lần đầu cx như lần cuối cùng em làm điều này thưa cô" (t/giả :mô mô mô có thật là lần cuối k zạ ?)
Vừa lúc đó, một giọng cười man rợ như của phù thủy vang lên :
"hô hô hô......có phải cô chảnh quá k vậy ?"
Ngay lập tức Tomio quay ng` về phía giọng nói đó, ánh mắt lạnh lẽo và vô hồn hướng về đối phương. Là Bích Nhi. Bích Nhi bước từng bước chậm rãi về phía Tomio. Vậy là một cuộc chiến giữa hai cô nàg sắp bắt đầu.......
"Chảnh ?! tôi nghe lộn k vậy ?" - Tomio cười khẩy
"K hề, chẳng phải một tiểu thư đài các như cô thì đó k gọi là chảnh thì là j đây nhỉ ?" - Bích Nhi nói = giọng khinh miệt
Một lần nữa, Tomio lại nhếch miệng, tạo nên một đường cong tuyệt đẹp, và ẩn chứa trong nó là một sự nguy hiểm và vô cùng đáng sợ, khiến bầu k khí trở nên âm u và thật lạnh lẽo.
"tiểu thư đài các ?! xin lỗi nhưng cô nói j ? tôi chẳng hiểu !" - Tomio tor ra ngu ngơ
"haha...k cần phải giả nai đâu" - Bích Nhi cười lớn
"giả nai ?! cô nói vớ vẩn tào lao j vậy ?" - Tomio giữ bình tĩnh và nói r` cô từ từ bước tiếp, lướt nhẹ qua ng` Bích Nhi - vật cản đáng ghét một cách dễ dàng. Khi Tomio lướt qua Bích Nhi, mặt cô bỗng biến sắc, trở nên tái nhợt. Rốt cuộc điều j đã khiến cô nàng kiêu ngạo, k bk trời cao đất dày như Bích Nhi sợ hãi ?! Bí mật sắp đc bật mí...
-------------------------tkui vô giờ kiểm tra tkui kẻo hết béng nó giờ tki----------------------
Sau khi nhận đề thi, ai nấy đều chăm chú hết sức làm bài. Cra lớp học bây giờ im phăng phắc, chỉ nghe thấy tiếng ngòi bút sột soạt trên giấy. Có lúc những con bọ bay vào nhưng chẳng ai để ý, tất cả đều cặm cụi hoàn thành bài thi với một ước mong, một hy vọng...và một mục đích.
Chẳng mấy chốc, giờ thi cx kết thúc, cô giám thị nhanh chóng thu bài. Lúc này, mọi học sinh trong phòng thi mới cảm thấy thảnh thơi sau khi đã hoàn thành bài thi của mk một cách xuất sắc nhất. Nhật Đông, Nhất Phong và Triết Vũ đứng dậyđi về phía cửa. Cùng lúc đó, Tomio, Sasa và Shizumi cx đi về phía cửa để ra về. Hai bên chạm mặt nhau.
"hơ....lại gặp nhau r` ha" - Nhất Phong nói
"vậy thì sao ? bộ anh tưởng tôi muốn gặp anh lắm chắc? hừ..." - Sasa 'từ tốn' đốp lại
"nèk...cô kia...bộ cô k 'nói' tôi thì cô k chịu đc à ?" - Nhất Phong quát lại
"uk tui thế đấy, vấn đề k ?" - Sasa tức tối nói
"đủ r` đấy, hai ng` thôi đi nào" - Shizumi can
Bỗng Bích Nhi k bk từ đâu đến, bước lại gần cả đám.
"có chuyện j mà ồn ào vậy ?" - Bích Nhi nói
"lại là kol nhỏ bám dai hơn cả đỉa đói" - Nhất Phong nghĩ
"phiền phức lại đến rồi !" - Nhật Đông nghĩ
"tránh cx k tránh dc thế này, đời sao mà phũ ?!" - Triết Vũ nghĩ
"lại là con nhỏ kiêu căng, ngạo mạn này, ngứa mắt quá" - Shizumi nghĩ
"muốn cko cái con điệu chảy nước đó ăn đòn quá" - Sasa nghĩ
Nhưng ngay sau đó, cả 5 ng` vô cùng ngạc nhiên khi thấy sắc mặt Bích Nhi một lần nữa tái nhợt đi. Nói về Bích Nhi, khi cô đang định bắt chuyện với Nhật Đông, Nhất Phong và Triết Vũ thì khuôn mặt Tomio lại xuất hiện khiến kí ức của 45' phút trc như một thước phim tua chậm trong đầu cô.
---------------------------quay lại lúc Tomio và Bích Nhi đối đầu nào m.n--------------------
"giả nai ?! cô nói vớ vẩn tào lao j vậy ?" - Tomio giữ bình tĩnh và nói r` cô từ từ bước tiếp, lướt nhẹ qua ng` Bích Nhi. Khi lướt nhẹ qua Nhi, Tomio khẽ ghé vào tai Bích Nhi và nói :
"côg ty riêng của dì cô đang trên bờ vực phá sản, cô có muốn tôi đưa tiễn côg ty của dì cô xuống thẳng 'vực' luôn k ?"
"cô....rốt cuộc...cô là ai ?" - Bích Nhi lẩm bẩm
"...I...âm....daughter of devil...." - Tomio nhẹ nhàng đáp lại, giọng cô nhẹ bẫng như một cơn gió thoảng qua nhưng đủ làm cko ng` ta cảm thấy rùng mình.
...
--------------------------------------về thực tại nào m.n------------------------------------------
Lúc này Bích Nhi đã chạy nhanh khỏi nơi có Tomio, nhìn dáng vẻ sợ hãi và vội vã của Bích Nhi, Tomio chỉ lặng lẽ lắc đầu và nhoẻn miệng cười khẽ.
" Chỉ vì một câu nói đùa = tiếng anh mà cô ta đã sợ đến xanh mặt thì k hiểu đến lúc thân phận thật của mk bại lộ thì cô ta sẽ ra sao nữa ? tự dưng muốn lúc đó đến nhanh đi quá" Tomio nghĩ.
Nhưng Tomio k để ý rằng, mk đang bị một ánh mắt theo dõi từ lúc nào. Là Nhật Đông. Khác với 2 thằng bạn, Nhật Đông chú ý đến ánh mứt của Bích Nhi hướng về đâu hơn là so với sắc mặt cô ta và khi phát hiện ra sự sợ hãi của Bích Nhi xuất phát từ Tomio, anh cảm thấy có một uẩn khúc ở đây và uổn khúc này bắt đầu từ đầu giờ thi. Rốt cuộc anh đã k bk điều j mà Tomio nói với Bích Nhi ?! (sao th` nè thông minh thía ? t/giả phục lun)
-------------------------------------------END-CHAP------------------------------------------------
Cô giám thị bước vào lớp, đặt cặp sách xuống rồi đừng trc bục giảng và nói :
"Chào các em, cô là giám thị phòng thi này !" - rồi cô nói tiếp "trc hết cô sẽ điểm danh và sắp xếp chỗ ngồi theo số báo danh"
"dạ" - cả đám đồng thanh
"001 - Bùi An An" - cô giám thị nói
"có" - Tomio lạnh lùng đáp
"em lên ngồi bàn 1, ghế bên phải" - cô giám thị tiếp
Tomio không trả lời, chỉ lẳng lặng làm theo lời cô giám thị, ánh mắt trầm lạnh của cô khẽ khép lại khi đi qua bàn giáo viên. Từ người cô tỏa ra một chút sát khí khiến cko những ng` xung quanh phải lạnh sống lưng, cảm giác thật đáng sợ.
"002 - Lâm Nhật Đông" - cô giám thị tiếp tục điểm danh
"có" - Nhật Đông đáp nhanh
Vừa nghe đến đó 5 con ng` trong phòng thi bỗng khựng lại, Tomio dừng bước chân đang định bước đến bán 1, ánh mắt khó hiểu xen chút bực bội, cô quay ng` lại nhìn cô giám thị khiến cô ta rụng rời chân tay.
"đừng nói với tôi 002 sẽ ngồi cùng bàn 001 nhé !?" - Tomio nói, giọng còn lạnh hơn cả nước đá
"đúng.....đúng vậy mà.....vì bàn có 2 chỗ trống nên ngồi cùng là chuyện bt mà" - cô giám thị ấp úng
"tôi k muốn" - Tomio nói = một giọng lạnh lùng nhất có thể
Câu nói của cô đã làm chấn động toàn thể học sinh trong phòng thi (trừ 6 ng`). Trong khi toàn bộ học sinh nữ ở trường này đều ao ước đc ngồi cạnh Nhật Đông - chàng hot boy đẹp trai nhất trường thì Tomio lại từ chối cơ hội đó. "Thật k bk điều" các học sinh nữ nghĩ (trừ 2 ng` ra nhé, là ai tự bk).
"đây là luật r`, em k thể khước từ đc" - cô giám thị nói
Suy nghĩ một lát, Tomio tiếp tục bước về phía bán 1 vừa đi cô vừa nói :
"đây là lần đầu cx như lần cuối cùng em làm điều này thưa cô" (t/giả :mô mô mô có thật là lần cuối k zạ ?)
Vừa lúc đó, một giọng cười man rợ như của phù thủy vang lên :
"hô hô hô......có phải cô chảnh quá k vậy ?"
Ngay lập tức Tomio quay ng` về phía giọng nói đó, ánh mắt lạnh lẽo và vô hồn hướng về đối phương. Là Bích Nhi. Bích Nhi bước từng bước chậm rãi về phía Tomio. Vậy là một cuộc chiến giữa hai cô nàg sắp bắt đầu.......
"Chảnh ?! tôi nghe lộn k vậy ?" - Tomio cười khẩy
"K hề, chẳng phải một tiểu thư đài các như cô thì đó k gọi là chảnh thì là j đây nhỉ ?" - Bích Nhi nói = giọng khinh miệt
Một lần nữa, Tomio lại nhếch miệng, tạo nên một đường cong tuyệt đẹp, và ẩn chứa trong nó là một sự nguy hiểm và vô cùng đáng sợ, khiến bầu k khí trở nên âm u và thật lạnh lẽo.
"tiểu thư đài các ?! xin lỗi nhưng cô nói j ? tôi chẳng hiểu !" - Tomio tor ra ngu ngơ
"haha...k cần phải giả nai đâu" - Bích Nhi cười lớn
"giả nai ?! cô nói vớ vẩn tào lao j vậy ?" - Tomio giữ bình tĩnh và nói r` cô từ từ bước tiếp, lướt nhẹ qua ng` Bích Nhi - vật cản đáng ghét một cách dễ dàng. Khi Tomio lướt qua Bích Nhi, mặt cô bỗng biến sắc, trở nên tái nhợt. Rốt cuộc điều j đã khiến cô nàng kiêu ngạo, k bk trời cao đất dày như Bích Nhi sợ hãi ?! Bí mật sắp đc bật mí...
-------------------------tkui vô giờ kiểm tra tkui kẻo hết béng nó giờ tki----------------------
Sau khi nhận đề thi, ai nấy đều chăm chú hết sức làm bài. Cra lớp học bây giờ im phăng phắc, chỉ nghe thấy tiếng ngòi bút sột soạt trên giấy. Có lúc những con bọ bay vào nhưng chẳng ai để ý, tất cả đều cặm cụi hoàn thành bài thi với một ước mong, một hy vọng...và một mục đích.
Chẳng mấy chốc, giờ thi cx kết thúc, cô giám thị nhanh chóng thu bài. Lúc này, mọi học sinh trong phòng thi mới cảm thấy thảnh thơi sau khi đã hoàn thành bài thi của mk một cách xuất sắc nhất. Nhật Đông, Nhất Phong và Triết Vũ đứng dậyđi về phía cửa. Cùng lúc đó, Tomio, Sasa và Shizumi cx đi về phía cửa để ra về. Hai bên chạm mặt nhau.
"hơ....lại gặp nhau r` ha" - Nhất Phong nói
"vậy thì sao ? bộ anh tưởng tôi muốn gặp anh lắm chắc? hừ..." - Sasa 'từ tốn' đốp lại
"nèk...cô kia...bộ cô k 'nói' tôi thì cô k chịu đc à ?" - Nhất Phong quát lại
"uk tui thế đấy, vấn đề k ?" - Sasa tức tối nói
"đủ r` đấy, hai ng` thôi đi nào" - Shizumi can
Bỗng Bích Nhi k bk từ đâu đến, bước lại gần cả đám.
"có chuyện j mà ồn ào vậy ?" - Bích Nhi nói
"lại là kol nhỏ bám dai hơn cả đỉa đói" - Nhất Phong nghĩ
"phiền phức lại đến rồi !" - Nhật Đông nghĩ
"tránh cx k tránh dc thế này, đời sao mà phũ ?!" - Triết Vũ nghĩ
"lại là con nhỏ kiêu căng, ngạo mạn này, ngứa mắt quá" - Shizumi nghĩ
"muốn cko cái con điệu chảy nước đó ăn đòn quá" - Sasa nghĩ
Nhưng ngay sau đó, cả 5 ng` vô cùng ngạc nhiên khi thấy sắc mặt Bích Nhi một lần nữa tái nhợt đi. Nói về Bích Nhi, khi cô đang định bắt chuyện với Nhật Đông, Nhất Phong và Triết Vũ thì khuôn mặt Tomio lại xuất hiện khiến kí ức của 45' phút trc như một thước phim tua chậm trong đầu cô.
---------------------------quay lại lúc Tomio và Bích Nhi đối đầu nào m.n--------------------
"giả nai ?! cô nói vớ vẩn tào lao j vậy ?" - Tomio giữ bình tĩnh và nói r` cô từ từ bước tiếp, lướt nhẹ qua ng` Bích Nhi. Khi lướt nhẹ qua Nhi, Tomio khẽ ghé vào tai Bích Nhi và nói :
"côg ty riêng của dì cô đang trên bờ vực phá sản, cô có muốn tôi đưa tiễn côg ty của dì cô xuống thẳng 'vực' luôn k ?"
"cô....rốt cuộc...cô là ai ?" - Bích Nhi lẩm bẩm
"...I...âm....daughter of devil...." - Tomio nhẹ nhàng đáp lại, giọng cô nhẹ bẫng như một cơn gió thoảng qua nhưng đủ làm cko ng` ta cảm thấy rùng mình.
...
--------------------------------------về thực tại nào m.n------------------------------------------
Lúc này Bích Nhi đã chạy nhanh khỏi nơi có Tomio, nhìn dáng vẻ sợ hãi và vội vã của Bích Nhi, Tomio chỉ lặng lẽ lắc đầu và nhoẻn miệng cười khẽ.
" Chỉ vì một câu nói đùa = tiếng anh mà cô ta đã sợ đến xanh mặt thì k hiểu đến lúc thân phận thật của mk bại lộ thì cô ta sẽ ra sao nữa ? tự dưng muốn lúc đó đến nhanh đi quá" Tomio nghĩ.
Nhưng Tomio k để ý rằng, mk đang bị một ánh mắt theo dõi từ lúc nào. Là Nhật Đông. Khác với 2 thằng bạn, Nhật Đông chú ý đến ánh mứt của Bích Nhi hướng về đâu hơn là so với sắc mặt cô ta và khi phát hiện ra sự sợ hãi của Bích Nhi xuất phát từ Tomio, anh cảm thấy có một uẩn khúc ở đây và uổn khúc này bắt đầu từ đầu giờ thi. Rốt cuộc anh đã k bk điều j mà Tomio nói với Bích Nhi ?! (sao th` nè thông minh thía ? t/giả phục lun)
-------------------------------------------END-CHAP------------------------------------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.