Chương 14: Thân Phận Khác
Min
05/05/2015
Bỗng Nhất Phong nghe thấy tiếng bước chân ngày một gần hơn. Anh hơi khựng lại, im lặng, khuôn mặt đăm chiêu, tai vẫn chăm chú nghe ngóng.
"Chuyện gì vậy ?" - Triết Vũ hỏi
"có tiếng bước chân" - Nhất Phong thầm thì
Chẳng ai bảo ai, cả hai cùng đồng loạt im lặng. ' cộp...cộp...' tiếng bước chân ngày càng rõ và gấp gáp hơn.
"giày cao gót ?!" - Nhất Phong nghi hoặc nhìn về phía trước - "là họ sao ?"
Từ trong ánh sáng lờ mờ của đèn đường, có hai bóng người đang lao nhanh về phía Nhất Phong và Triết Vũ. Là Shizumi và Sasa. Shizumi đang cố gắng chạy với tốc độ nhanh nhất có thể, nhưng dù có cố gắng thế nào thì với đôi giày cao gót hiện giờ thì đó cx là một điều khó khăn. Chưa kể, cô còn phải kéo theo "cục nợ" Sasa nữa chứ. Bỗng...'oạch' Shizumi vấp ngã, cả thân người đổ về phía trc, ngay lập tức, Triết Vũ không hẹn mà nhào đến đỡ lấy cô. Do đó mà cả anh và cô đều đáp đất.
Shizumi he hé mắt, nhìn xung quanh, hiện tại, cô đag nằm đè lên Triết Vũ. Ngay lập tức, Shizumi vội vã đứng dậy, khuôn mặt ửng hồng.
"không sao chứ ?" - Triết Vũ k bận tâm việc mình ngã ntn và ra sao, liên tục hỏi han Shizumi. Anh cx k hiểu tại sao lúc này mình lại như vậy nx. K phải anh rất ghét cn nhỏ như Shizumi sao ? Vậy mà h, khi thấy cô ngã thì lại vội nhào tới đỡ !?!
"à à tôi k sao, còn anh....có sao k ?" - Shizumi cúi gằm mặt, hỏi
"k sao" - Triết Vũ cười trừ.
Không khí bắt đầu trở nên ngượng ngùng. Đột nhiên, Nhất Phong xen vào :
"tính coi tụi này là k khí hả ?"
"đúng z, tui chả kịp nói gì, chả kịp làm gì !" - Sasa bồi thêm
"pà...còn ns nx hả ? tui ngã pà k chạy lại đỡ thì thôi...đằng này lại còn nói..."- Shizumi nổi đóa, tức giận nói vs Sasa
"thôi, đủ r` đấy, mà sao hai ng` thê thảm thế này ?!" - Triết Vũ nói, vẻ quan tâm
Nhắc mới nhớ, Shizumi và Sasa vội nhìn lại mình : quần áo te tua, dính đầy đất cát, chân tay xây xát, nhiều chỗ còn bầm tím, tóc tai hơi hơi rối. Trông thật thảm !
"Tụi tui gặp phải một đám du côn hay xã hội đen gì gì đấy...chúng có ý đồ xấu, Tomio đã ở lại giải quyết, bảo tụi tui chạy trc nhưng một vài tên vẫn bám theo, vừa nãy trúng bắt đc tụi tui, khổ lắm tụi tui mới chạy thoát đc" - Sasa lúng túng kể lại
"Thật hết nói nổi mà..." - Nhất Phong khẽ than, lấy điện thoại, bấm số ai đó...
_ A lô ?!
_ Đông à ? tao cần m` giúp đây, bh tao k tiện xử lí đám đấy, phải đưa hai nhỏ này về trc, m` đến giúp tao cứu cn nhỏ còn lại đi !
_ Tìm thấy họ r` sao ? Trễ vậy ! Đc r`, tao đến đây, tao tự biết tìm ở đâu, cứ đưa họ đi trc đi...
_ Ờ !
...
Lại ấn số, lần này là một giọng nói khác.
_ Cậu chủ !!! - đầu day bên kia kính cẩn nói
_ Điều xe Lamborghini của tôi đến đây, k thì điều 1 chiếc Limo đến đây, nhanh !
_ Dạ ! Rõ !
...
"Đc r`, đi tiếp, ra đg lớn..." - Nhất Phong nói r` quay đầu bước nhanh. Triết Vũ và Shizumi nhanh chóng bám theo sau. Bỗng nhiên...'bụp' Sasa té xỉu. Nhất Phong khựng lại, chạy nhanh về phía Sasa. Khuôn mặt cô tái nhợt, tay chân đều lấm lem cả rồi.
"Đồ ngốc này, đã yếu còn cố !" - Nhất Phong lẩm bẩm, bế xốc Sasa lên - "Hai ng` đi trc đi, tôi đi sau"
"ukm"
...
----------------------------------------Tại nơi đag diễn ra hỗn chiến--------------------------------------
Ở đây, những người bị thương nằm la liệt khắp nơi. Tất cả đều do Tomio đánh. Nhìn Tomio lúc này cx k kém phần thảm hại, quần áo đều xộc xệch hết, mái tóc ngắn bết đầy mồ hôi, ánh mắt hằn lên những tia đỏ rực, ở khóe miệng đã rỉ ra một dòng máu đỏ tươi. Chỉ riêng tên cầm đầu là vẫn bình yên vô sự. Tomio đã nhiều lần tấn công kẻ cầm đầu nhưng đều thất bại. Hắn k tấn công lại mà luôn né đòn của Tomio. Cuộc đấu giữa Tomio và hắn vừa căng thẳng vừa như một trò đùa ác ý. Ngay khoảnh khắc Tomio tưởng chừng như đã chắc chắn đánh trúng hắn thì cũng chỉ trong 1/10 giây hắn lại tránh được. Nhưng Tomio vẫn không bỏ cuộc, mặc dù cô đã gần như mất toàn bộ sức lực vì phải vận động quá nhiều. Cảm giác đau và mệt dường như không là gì với cô.
"Không hổ danh là 'Dark Nightmare' của thế giới ngầm !!!" - hắn vỗ tay và nói
"Ngươi biết ta ?" - Tomio lạnh lẽo nói
" 'Dark Nightmare' ng` con gái giết ng` k gớm tay, kẻ coi mạng sống ng` khác như rác, lấy mạng ng` như ngắt cỏ dại bên đg, nhìn thấy máu ng` như thấy ánh sáng, đứa cn gái của ác quỷ sinh ra ! K lẽ k ai biết ?"
Tomio nhếch môi, tạo nên một nụ cười quỷ dị, khiến đối phương phải rùng mình ớn lạnh, đôi mắt đỏ hằn lên vài tia lạnh lẽo.
"Vậy thì cx chả cần phải giấu nữa !"
Một cơn gió nhẹ thổi qua, ng` con gái trc mặt hắn dường như hoàn toàn khác với lúc ban đầu. Mái tóc dài đen óng xõa xuống, thay cho bộ tóc giả ngắn vừa bị lột ra, đôi mắt nâu chuyển sang màu đỏ ngầu như máu tươi. Khuôn mặt lộ rõ vẻ sắc sảo của một người thuộc thế giới ngầm. Tomio nở một nụ cười, lạnh ! Nhìn người cn gái trước mặt, hắn bỗng rùng mình, sống lưng khẽ buốt lạnh. Cố giữ bình tĩnh, hắn đứng im, đối diện với Tomio. Tomio lúc này khác hẳn với Tomio ở trường. Lạnh lùng, băng lãnh, mạng ng` k đc đặt trog mắt cô.
"Cơn ác mộng của ngươi...bắt đầu !" - Tomio khẽ cất tiếng nói, sau đó là một nụ cười lạnh lẽo đến chết người.
Hắn còn chưa kịp định thần thì một lưỡi dao đã xoẹt qua cổ hắn cắt đứt động mạch. Chưa đầy 3s, hắn chết tức thì. Một cơn gió lại khẽ thổi qua. Bọn đàn em bị thương nhìn thấy cảnh này thì sợ hãi vô cùng, một vài tên bật khóc, tiếng khóc bi thương ai oán cho cái chết đầy kinh hãi của tên cầm đầu.
Tomio dẫm một chân lên cái xác và nói :
"Là do ngươi tự chuốc lấy, riêng ngươi sẽ phải chết, còn đám đàn em ngươi, ta sẽ cho chúng một cn đg sống !"
Nói rồi, cô quay ra nhìn những người còn sống sót sau trận hỗn chiến và nói :
"Hé nửa lời, các người sẽ chết k toàn thây !"
Đám người kia sợ sệt gật đầu rồi ôm vết thương của mình chạy tán loạn. Lúc này, từ trong bóng tối, một thân hình cao lớn bước ra. Khuôn mặt tuấn mĩ xuất hiện. Là Nhật Đông.
"Đã lâu k gặp, 'Dark Nightmare' !" - thanh âm trầm thấp vang lên
"Nhật Đông ?!" - Tomio nghi hoặc nói, ánh mắt cũng chuyển dần từ màu đỏ sang màu nâu buồn thường ngày.
"Phong gọi tôi đến cứu cô nhưng có vẻ cô có thể tự lo đc, các bạn cô vẫn an toàn !"
"biết !" - Tomio khẳng định r` ns tiếp - "Anh đã chứng kiến toàn bộ ! Anh là ai ?"
" 'Dark Nightmare' có khác..."
"tôi hỏi anh là ai !"
"Killer Cold !"
"A ! Ra là người trog giới, lại còn là một cao thủ tầm cỡ nữa chứ !" - Tomio cười khẩy
"...làm sao sánh bằng 'Dark Nightmare' của thế giới đêm !" - Nhật Đông cũng k vừa, đáp lại một cách nhanh gọn.
Tomio im lặng, máu lại bắt đầu ứa ra từ khóe miệng. 'Chết tiệt...đụng phải vết thương cũ rồi !' Tomio nghĩ. K lâu sau đó, cô ngã gục. Nhanh như cắt, Nhật Đông đỡ lấy thân ảnh đag đổ xuống kia.
"Hơi quá sức thì phải !" - Nhật Đông lẩm bẩm r` bế xốc Tomio lên, đưa vào trog chiếc Lamborghini màu đen của mình đưa về.
"Chuyện gì vậy ?" - Triết Vũ hỏi
"có tiếng bước chân" - Nhất Phong thầm thì
Chẳng ai bảo ai, cả hai cùng đồng loạt im lặng. ' cộp...cộp...' tiếng bước chân ngày càng rõ và gấp gáp hơn.
"giày cao gót ?!" - Nhất Phong nghi hoặc nhìn về phía trước - "là họ sao ?"
Từ trong ánh sáng lờ mờ của đèn đường, có hai bóng người đang lao nhanh về phía Nhất Phong và Triết Vũ. Là Shizumi và Sasa. Shizumi đang cố gắng chạy với tốc độ nhanh nhất có thể, nhưng dù có cố gắng thế nào thì với đôi giày cao gót hiện giờ thì đó cx là một điều khó khăn. Chưa kể, cô còn phải kéo theo "cục nợ" Sasa nữa chứ. Bỗng...'oạch' Shizumi vấp ngã, cả thân người đổ về phía trc, ngay lập tức, Triết Vũ không hẹn mà nhào đến đỡ lấy cô. Do đó mà cả anh và cô đều đáp đất.
Shizumi he hé mắt, nhìn xung quanh, hiện tại, cô đag nằm đè lên Triết Vũ. Ngay lập tức, Shizumi vội vã đứng dậy, khuôn mặt ửng hồng.
"không sao chứ ?" - Triết Vũ k bận tâm việc mình ngã ntn và ra sao, liên tục hỏi han Shizumi. Anh cx k hiểu tại sao lúc này mình lại như vậy nx. K phải anh rất ghét cn nhỏ như Shizumi sao ? Vậy mà h, khi thấy cô ngã thì lại vội nhào tới đỡ !?!
"à à tôi k sao, còn anh....có sao k ?" - Shizumi cúi gằm mặt, hỏi
"k sao" - Triết Vũ cười trừ.
Không khí bắt đầu trở nên ngượng ngùng. Đột nhiên, Nhất Phong xen vào :
"tính coi tụi này là k khí hả ?"
"đúng z, tui chả kịp nói gì, chả kịp làm gì !" - Sasa bồi thêm
"pà...còn ns nx hả ? tui ngã pà k chạy lại đỡ thì thôi...đằng này lại còn nói..."- Shizumi nổi đóa, tức giận nói vs Sasa
"thôi, đủ r` đấy, mà sao hai ng` thê thảm thế này ?!" - Triết Vũ nói, vẻ quan tâm
Nhắc mới nhớ, Shizumi và Sasa vội nhìn lại mình : quần áo te tua, dính đầy đất cát, chân tay xây xát, nhiều chỗ còn bầm tím, tóc tai hơi hơi rối. Trông thật thảm !
"Tụi tui gặp phải một đám du côn hay xã hội đen gì gì đấy...chúng có ý đồ xấu, Tomio đã ở lại giải quyết, bảo tụi tui chạy trc nhưng một vài tên vẫn bám theo, vừa nãy trúng bắt đc tụi tui, khổ lắm tụi tui mới chạy thoát đc" - Sasa lúng túng kể lại
"Thật hết nói nổi mà..." - Nhất Phong khẽ than, lấy điện thoại, bấm số ai đó...
_ A lô ?!
_ Đông à ? tao cần m` giúp đây, bh tao k tiện xử lí đám đấy, phải đưa hai nhỏ này về trc, m` đến giúp tao cứu cn nhỏ còn lại đi !
_ Tìm thấy họ r` sao ? Trễ vậy ! Đc r`, tao đến đây, tao tự biết tìm ở đâu, cứ đưa họ đi trc đi...
_ Ờ !
...
Lại ấn số, lần này là một giọng nói khác.
_ Cậu chủ !!! - đầu day bên kia kính cẩn nói
_ Điều xe Lamborghini của tôi đến đây, k thì điều 1 chiếc Limo đến đây, nhanh !
_ Dạ ! Rõ !
...
"Đc r`, đi tiếp, ra đg lớn..." - Nhất Phong nói r` quay đầu bước nhanh. Triết Vũ và Shizumi nhanh chóng bám theo sau. Bỗng nhiên...'bụp' Sasa té xỉu. Nhất Phong khựng lại, chạy nhanh về phía Sasa. Khuôn mặt cô tái nhợt, tay chân đều lấm lem cả rồi.
"Đồ ngốc này, đã yếu còn cố !" - Nhất Phong lẩm bẩm, bế xốc Sasa lên - "Hai ng` đi trc đi, tôi đi sau"
"ukm"
...
----------------------------------------Tại nơi đag diễn ra hỗn chiến--------------------------------------
Ở đây, những người bị thương nằm la liệt khắp nơi. Tất cả đều do Tomio đánh. Nhìn Tomio lúc này cx k kém phần thảm hại, quần áo đều xộc xệch hết, mái tóc ngắn bết đầy mồ hôi, ánh mắt hằn lên những tia đỏ rực, ở khóe miệng đã rỉ ra một dòng máu đỏ tươi. Chỉ riêng tên cầm đầu là vẫn bình yên vô sự. Tomio đã nhiều lần tấn công kẻ cầm đầu nhưng đều thất bại. Hắn k tấn công lại mà luôn né đòn của Tomio. Cuộc đấu giữa Tomio và hắn vừa căng thẳng vừa như một trò đùa ác ý. Ngay khoảnh khắc Tomio tưởng chừng như đã chắc chắn đánh trúng hắn thì cũng chỉ trong 1/10 giây hắn lại tránh được. Nhưng Tomio vẫn không bỏ cuộc, mặc dù cô đã gần như mất toàn bộ sức lực vì phải vận động quá nhiều. Cảm giác đau và mệt dường như không là gì với cô.
"Không hổ danh là 'Dark Nightmare' của thế giới ngầm !!!" - hắn vỗ tay và nói
"Ngươi biết ta ?" - Tomio lạnh lẽo nói
" 'Dark Nightmare' ng` con gái giết ng` k gớm tay, kẻ coi mạng sống ng` khác như rác, lấy mạng ng` như ngắt cỏ dại bên đg, nhìn thấy máu ng` như thấy ánh sáng, đứa cn gái của ác quỷ sinh ra ! K lẽ k ai biết ?"
Tomio nhếch môi, tạo nên một nụ cười quỷ dị, khiến đối phương phải rùng mình ớn lạnh, đôi mắt đỏ hằn lên vài tia lạnh lẽo.
"Vậy thì cx chả cần phải giấu nữa !"
Một cơn gió nhẹ thổi qua, ng` con gái trc mặt hắn dường như hoàn toàn khác với lúc ban đầu. Mái tóc dài đen óng xõa xuống, thay cho bộ tóc giả ngắn vừa bị lột ra, đôi mắt nâu chuyển sang màu đỏ ngầu như máu tươi. Khuôn mặt lộ rõ vẻ sắc sảo của một người thuộc thế giới ngầm. Tomio nở một nụ cười, lạnh ! Nhìn người cn gái trước mặt, hắn bỗng rùng mình, sống lưng khẽ buốt lạnh. Cố giữ bình tĩnh, hắn đứng im, đối diện với Tomio. Tomio lúc này khác hẳn với Tomio ở trường. Lạnh lùng, băng lãnh, mạng ng` k đc đặt trog mắt cô.
"Cơn ác mộng của ngươi...bắt đầu !" - Tomio khẽ cất tiếng nói, sau đó là một nụ cười lạnh lẽo đến chết người.
Hắn còn chưa kịp định thần thì một lưỡi dao đã xoẹt qua cổ hắn cắt đứt động mạch. Chưa đầy 3s, hắn chết tức thì. Một cơn gió lại khẽ thổi qua. Bọn đàn em bị thương nhìn thấy cảnh này thì sợ hãi vô cùng, một vài tên bật khóc, tiếng khóc bi thương ai oán cho cái chết đầy kinh hãi của tên cầm đầu.
Tomio dẫm một chân lên cái xác và nói :
"Là do ngươi tự chuốc lấy, riêng ngươi sẽ phải chết, còn đám đàn em ngươi, ta sẽ cho chúng một cn đg sống !"
Nói rồi, cô quay ra nhìn những người còn sống sót sau trận hỗn chiến và nói :
"Hé nửa lời, các người sẽ chết k toàn thây !"
Đám người kia sợ sệt gật đầu rồi ôm vết thương của mình chạy tán loạn. Lúc này, từ trong bóng tối, một thân hình cao lớn bước ra. Khuôn mặt tuấn mĩ xuất hiện. Là Nhật Đông.
"Đã lâu k gặp, 'Dark Nightmare' !" - thanh âm trầm thấp vang lên
"Nhật Đông ?!" - Tomio nghi hoặc nói, ánh mắt cũng chuyển dần từ màu đỏ sang màu nâu buồn thường ngày.
"Phong gọi tôi đến cứu cô nhưng có vẻ cô có thể tự lo đc, các bạn cô vẫn an toàn !"
"biết !" - Tomio khẳng định r` ns tiếp - "Anh đã chứng kiến toàn bộ ! Anh là ai ?"
" 'Dark Nightmare' có khác..."
"tôi hỏi anh là ai !"
"Killer Cold !"
"A ! Ra là người trog giới, lại còn là một cao thủ tầm cỡ nữa chứ !" - Tomio cười khẩy
"...làm sao sánh bằng 'Dark Nightmare' của thế giới đêm !" - Nhật Đông cũng k vừa, đáp lại một cách nhanh gọn.
Tomio im lặng, máu lại bắt đầu ứa ra từ khóe miệng. 'Chết tiệt...đụng phải vết thương cũ rồi !' Tomio nghĩ. K lâu sau đó, cô ngã gục. Nhanh như cắt, Nhật Đông đỡ lấy thân ảnh đag đổ xuống kia.
"Hơi quá sức thì phải !" - Nhật Đông lẩm bẩm r` bế xốc Tomio lên, đưa vào trog chiếc Lamborghini màu đen của mình đưa về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.