Rừng Thép H

Chương 36:

Khí Ngô Câu

17/02/2023

Lại Tam muốn cậu ta làm gì, cậu ta đều làm, chỉ để xứng đáng với câu nói của Lại Tam lúc đó “vừa dũng cảm vừa tài giỏi”.

Khi được hỏi về trường hợp của Quan Linh, Hoàng Tùng đã thành thật khai báo: “Quan Linh là gái mại dâm của anh Lại và được nhiều khách hàng yêu thích nhất. Nhưng cô ấy không trung thành, hình như cô ấy nắm được điểm yếu của anh Lại, anh Lại nói cô ấy là một củ khoai lang phỏng tay, phải nhanh chóng giải quyết triệt để.”

Triệu Bình đang ghi chép lời khai chợt cau mày: “Nói cho rõ ràng, “Nhanh chóng giải quyết” có nghĩa là giết chết Quan Linh?”

Hoàng Tùng vội lắc đầu: “Vốn dĩ không có ý định giết cô ấy. Bởi vì, bởi vì Tưởng Thành đã trở lại, anh Lại kiêng dè anh ấy nên không dám xuống tay…”

Theo lời khai của Hoàng Tùng, Tưởng Thành là một người có bản lĩnh, có đầu óc thông minh và làm việc nhanh nhạy, Hạ Vũ rất tán thưởng năng lực và thủ đoạn của anh ta.

Hạ Vũ giữ anh ta ở bên cạnh làm việc, một số hoạt động kinh doanh chính trong công ty cũng sẽ giao cho Tưởng Thành.

Chỉ có điều Tưởng Thành và Lại Tam vừa thấy mặt đã không hợp nhau, họ còn đánh nhau vài lần vì chuyện của công ty.

Thấy hai người thật sự không thể làm chung, Hạ Vũ cân nhắc hết lần này đến lần khác. Cuối cùng quyết định giữ em họ của anh ta, chuyển Tưởng Thành đi nơi khác, để anh vào làm trong chi nhánh của công ty vận chuyển Hằng Vận.

Mãi cho đến gần đây, Tưởng Thành đã ký kết thành công một đơn đặt hàng lớn cho công ty, trở thành đại công thần của Hằng Vận, Hạ Vũ mới điều anh ấy về Hải Châu.

Việc Tưởng Thành “chiến thắng trở về”, sớm đã khiến Lại Tam không thể ngồi yên. Hắn ta sợ Tưởng Thành quay lại, sớm muộn gì cũng cướp chỗ đứng của mình, nên không dám mắc sai lầm nhỏ nào trước mặt Hạ Vũ.

Nhưng vào lúc này, Quan Linh đã nắm được điểm yếu của hắn ta.



Nếu như dựa vào thủ đoạn tàn độc của Lại Tam trước đây, thì việc giết Quan Linh là không thành vấn đề.

Nhưng Quan Linh và Tưởng Thành trước giờ là người yêu của nhau, nếu Lại Tam thật sự ra tay với Quan Linh, một khi Tưởng Thành điều tra ra, nhất định anh ta sẽ làm ầm ĩ chuyện này.

“Anh Lại nói với tôi rằng trước đây Tưởng Thành từng là cớm … Không phải, là cảnh sát. Nếu thực sự bị xử lý, anh ta sẽ giết người không thấy máu.”

Đàm Sử Minh nhíu mày, hỏi: “Cậu nói Tưởng Thành ở quán bar Phượng Hoàng Lửa đó sao, trước đây cậu ta là cảnh sát à?”

Khi ông nghe đến đây, dường như nhận ra cái tên đó rất quen thuộc, nhưng nhất thời không nhớ rõ Tưởng Thành là ai.

Hoàng Tùng gật đầu: “Tôi nghe nói anh ấy đã vi phạm kỷ luật, bị cách chức, sau này đi làm ăn cùng với sếp Hạ.”

Trong lòng Triệu Bình cười nhạo: “Làm ăn gì? Nói xã hội đen dễ nghe như vậy, coi mình là một đứa trẻ ba tuổi ư? … còn cảnh sát cái khỉ gì, đúng là một tên cặn bã.”

Hoàng Tùng ngẩng đầu, liếc nhìn Triệu Bình. Triệu Bình gõ bàn hét lên: “Nhìn cái gì! Nói tiếp đi!”

Hoàng Mao cong lưng, thu mình trên ghế, dáng vẻ sợ hãi.

Cậu ta tiếp tục trả lời: “Vì thế anh Lại đã đồng ý với Quan Linh, nói ảnh sẽ đưa cho cô ấy một khoản tiền, coi như là bù đắp sau bao nhiêu năm vất vả, rồi bảo tôi gọi xe đưa cô ấy về quê ở Hồng Nham, để mọi chuyện sớm được giải quyết.” Triệu Bình nói: “Sau đó thì sao? Tại sao Lại Tam lại bắn chết người?”

“Bởi vì cô ta ngu ngốc! Cô ta nói năng thiếu suy nghĩ!”

Hai mắt Hoàng Tùng đỏ hoe, tuổi còn trẻ đã dấn thân vào xã hội đen, chứng kiến tình huống ghê gớm nhất cũng chỉ là những trận đánh chém nhau, không ngờ Lại Tam nói giết người liền giết.



Hoàng Tùng đưa ngón tay túm chặt tóc mình, lấy cơn đau để xoa dịu sự hoảng sợ, gầm gừ: “Không phải anh Lại chỉ nói mấy câu làm nhục Tưởng Thành trước mặt cô ta thôi sao? Bình thường anh Lại đối xử với cô ta thế nào, cô ta cũng không kêu la, thế nhưng khi nhắc đến Tưởng Thành, Quan Linh lại phát điên!”

Bầu trời hôm đó đặc biệt u ám.

Trong phòng 308 của khách sạn Thượng Duyệt không bật đèn, tiếng nhạc réo rắt. Quan Linh dựa vào cửa sổ, cúi người cởi tất đen.

Cô ấy biết cách làm thế nào cởi đồ sao cho đủ quyến rũ.

Từ từ, trượt xuống từng chút từng chút một, lộ ra làn da trắng nõn. Cô di chuyển chậm rãi khiến người ta có chút nóng ruột, không khỏi muốn xé nát.

Khi cởi quần tất thì lộ ra đôi chân thon thả, Quan Linh khẽ nhướng mắt nhìn người đàn ông ở góc cửa tối mờ.

Cô tỉ mỉ quan sát khuôn mặt anh, biểu cảm của anh, tự hỏi liệu anh có thích nó hay không.

Vẻ mặt của người đàn ông vẫn thâm trầm như cũ, môi khẽ mím lại, trông rất lạnh lùng.

Quan Linh cắn môi, trèo lên giường ôm eo anh. Cô quay lưng về phía người đàn ông, ưỡn thẳng cái mông tròn trịa và săn chắc của mình lên, thò tay vào đáy váy, từ từ kéo chiếc quần lót xuống.

Đứng ở góc độ của người đàn ông có thể nhìn thấy vòng eo mỏng manh được bọc trong chiếc váy bó sát, phần hông trắng mịn, bộ phận kín đáo lấp ló, chiếc quần lót ren màu đen treo trên mắt cá chân nhỏ nhắn của cô.

Dâm đãng và gợi cảm, khiến ham muốn của kẻ khác trào dâng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Rừng Thép H

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook