Chương 69
CS2T
23/09/2013
Hình ảnh người con gái quen thuộc với một nụ cười chiếc răng khểnh đầy dễ
thương dù mới gặp nhau có vài lần
nhưng tôi đã có ấn tượng với em, đặc biệt là tấm thiệp với những dòng mật mã đầy bí ẩn mà tôi giải hoài chẳng ra.
Diễm Trúc đang bị bốn người con gái cũng mặc trên mình chiếc áo dài bao vây với những lời nói đầy xúc phạm, tôi chạy nhanh đến, kéo áo ra khỏi tư thế đóng thùng vì chuyện mình sắp làm sẽ không phải là một đứa học sinh. Bây giờ nghĩ lại mình nghiêm túc kinh khủng ^_^.
-Mấy bạn làm gì thế? – Tôi nắm lấy người con gái hung hăn định đánh Diễm Trúc ra.
Em ấy thản nhiên giống chưa có chuyện gì xảy ra đứng một chỗ chuẩn bị chịu ăn đòn vậy, không hiểu nổi mấy người con gái.
-Á… thằng chó nào thế.
Tôi đứng trước mặt gạt một cánh tay từ trên bổ xuống, cánh tay với người đó bị đả lực lại có vẻ rất đau bị văng ra một tý, hai người con gái kia đứng xem tình hình.
-Thằng chó mầy là ai ? – Một đứa con gái xoắn ống tay áo dài lên, nhìn phản cảm kinh khủng.
-Đi không đổi họ, đứng không thay tên, tao là Nguyễn Minh Tâm 10A3 – Tôi quẹt mũi làm vẻ phách.
-À, thì ra một thằng bú … của con Trúc này chứ gì.- Một đứa con gái trong đám giang hồ kia.
Lúc đó tôi tức điên cả người luôn, máu đã dồn về tất cả trên một, một câu nói mà có thể phát ra khi có một đứa
con trai đứng xunh quanh những người con gái. Tôi sợ người con gái ấy, sợ rằng nó sẽ nằm bệnh viện.
-Đụ mẹ mầy nói gì thế ? – Tôi cũng không vừa.
-Thằng chó này ngon – Một con nhỏ xỉa xỉa vào mặt tôi.
Tôi nắm lấy tay nó bẻ một cái rõ là đau, không biết có gãy không nhưng lúc đó có thể nói chưa bao giờ từ nhỏ đến lớn tôi bực tức đến thế, không thể đứng nhìn người con gái đang đứng sau lưng mình bị xỉ nhục như thế, ngay cả bản thân cũng bị liên lụy,dù chưa biết ai đúng ai sai.
-RẮC
-Á…thằng chó…á…thả tao ra – Con nhỏ đó đau điếng.
Tôi kéo nó vào người, ghê tởm với câu nói vừa rồi nên đẩy một lực cực lớn vào người nó,làm cho té phịch xuống đất, hả lòng hả dạ kinh khủng.
-Mầy nhớ đó ?– Một đứa con gái chỉ vào mặt tôi.
-Thằng chó.,.mầy nhó đấy.
-Con đỉ kia mầy cho nó bú… mầy ngon lắm, con hồ ly tinh. Có ngày tao giết mầy – Bọn nó cứ chửi rủa.
-Đỉ mẹ bọn mầy cút cho bố nhờ, nhanh, tao đập chết mẹ hết bây giờ – Tôi định bước lên đánh bọn chúng.
Dù có bị kỉ luật vì đánh nhau trong khuôn viên trường này tôi cũng cam chịu đối với những người như thế chỉ có nước phun nước bọt vào mặt mới vừa đủ với bọn đó. Không ngờ con gái cũng có người xinh đẹp hiền dịu kinh khủng nhưng cũng có người như một ác ma, tôi sợ loại đó lắm chẳng thà đê tiện công khai còn hơn giả nai thánh thiện.
Định bay vào đập cho bốn người đó một trận thì một bàn tay ấm áp nắm lấy tay tôi có vẻ rất yếu ớt, cảm nhận điều đó và bộ não mình đã xử lý được còn có một người con gái kia đang ở phía sau lưng. Nhanh chóng quay mặt lại thì…
-Phịch.
Em bỗng nhiên ngất đi, mắt từ từ nhắm lại, tôi sử dụng tất cả phản xạ của mình chụp lấy em,may mắn là đã nằm gọn trong vòng tay. Trong người bỗng có một cảm giác gì đó lo sợ khi thấy người con gái ấy nhắm khít mắt lại, tôi gọi hay lung lay hai vai cũng như không, nhanh chóng bế lên chạy nhanh về phía phòng y tế.
Chạy nhanh nhất có thể, tôi sợ người con gái có nụ cười răng khểnh xinh đẹp ấy không mở mắt ra,một niềm gì đó lo sợ xuất hiện khi vừa chạy vừa nhìn lấy khuôn mặt kiều diễm ấy….
Khoảng 30phút sau… ở bệnh viện…
Tôi với thầy Hậu đưa em vào bệnh viện, thầy có hỏi lý do tại sao nhưng biết rằng người nên nói điều này là em vì đây là quyền riêng tư, tôi đứng nhìn em một lát thì có bố mẹ của Diễm Trúc vào, chào hỏi họ và nhận được lời cảm ơn tôi chạy thẳng về trườngTHPT PCT bằng đôi chân của mình.
Không vào học nữa vì biết rằng đã có người trong lớp chép bài và đem tập sách của mình về đến nhà, tôi ngồi uống nước mía ở trước cổng, đợi bốn gương mặt đầy ưu tú vào khả ái ấy…
-Tùng, tùng…- Tiếng trống vang lên.
Ngồi đợi nãy giờ thì cái thời cơ đấy cũng đến tôi phóng đến cánh cổng dựa vào nó cũng có mấy đứa bọn cùng lớp hơi ngạc nhiên nhưng không nói lời nào vì trong bộ dạng chẳng khác một thằng du côn. Khoảng vài phút sau thấy mục tiêu của mình đang dẫn xe từ nhà gửi ra tôi đứng ở cái xe bán kem mua ủng hộ giùm 1 một cây với mục đích xem bốn người họ đi đâu. Bốn người con gái ấy đi ngược đường lại, tôi chợp lấy xe thằng Tùng ( vì đám bọn nó đang thấy tôi ăn kem nên chạy lại định hỏi lý do tại sao dám trốn 3 tiếc cuối nhưng chưa kịp thì đã phóng đi cái vèo ), tiếng la chửi ú ớ của thằng Tùng vang lên :
-Thằng chó chạy cẩn thận đấy
.BỐ BIẾT RỒI CON TRAI, CHẠY XE TAO VỀ NHÉ.
Tôi phóng theo họ nhưng không hành động ngay vì đoạn đường đó đang có nhiều học sinh với lại bản thân là một đứa con trai nếu manh động làm một chuyện gì đó thì danh tiếng sẽ vang danh muôn thuở và ngày mai cả trường đều biết. Con trai thằng nào đã bực tức rồi thì rất nóng lòng, tôi cũng thế, không đợi đi khuất nữa, ngay tại con đường đông người, chạy vượt mặt bốn người đó đang hả hê nói chuyện với nhau chắc là vui mừng khi xỉ nhục Diễm Trúc.
-Két
-Két
Tiếng thắng xe vang inh ỏi vang lên..
Tôi chạy lên chặn đầu xe của họ rồi vứt xe thằng Tùng sang một bên quẹt lỗ mũi một phát tiến lại gần bốn người con gái ấy, mẹ nghĩ lại cũng tức chứ chẳng đùa.
-Bốn con chó bước xuống bố nhờ – Tôi chỉ xuống đườngkhi bọn nó còn ngồi trên xe
-Tao đéo xuống mầy bú.. tao à – Một đứa vô học.
-Ấy ấy, cho tao cũng đéo, hôi kinh khủng – Tôi chẳng chịu thua.
Bốn đứa chó đó đỏ mặt hết trơn có vẻ tức lắm vì bị tôi cho ăn một quả đắng như thế, bọn nónhìn nhau rồi bước xuống xe, tôi lùi lại chuẩn bị thế, biết rằng bọn này không thua gì những đứa côn đồ khi bị thất tình.
-Tao xuống rồi nè, bú không tao cho – Đứa lúc nãy bị tôi bẻ tay vênh mặt.
-Về cho con chó nhà mầy đi, tao đéo cần.
-Đỉ mẹ mầy, thằng chó.
-Thằng chó này chắc là được con Trúc cho chơi chứ gì
Bốn đứa nó thay phiên xỉ nhục đầy đủ kiểu, máu trong não tôi đã ùng tắc đéo cần suy nghĩ cái đệch nữa..
-Bú cái mẹ của tụi bây, nín hết – Tôi quát vào mặt bọn nó.
-Đập chết mẹ nó đi – Một đứa con gái bên đám kia.
Tôi thủ chuẩn bị thế nhưng đó giờ có đánh với con gái đâu vì trong suy nghĩ của mình chẳng bao giờ đánh con gái
thế gọi là không tốt đẹp gì cho lắm, tôi bỗng run tay run chân không kịp làm gì, bốn người đó cứ bay vào đám túa xua chẳng biết đường mà đỡ khi tâm không tĩnh khí không thuận, thì chẳng làm được gì.
-Bú.. riết ngồi ngu này – Một đứa vào đánh vào lưng tôi như cái trống ( đờ mờ nhà nó bố có bú đâu ^_^, nghĩ lại thấy mình ngu kinh khủng )
-…
-Binh
-Bốp
-…
Tôi ôm lấy cái đầu của mình giống như một thằng bị đánh hội đồng, còn đám con gái đó cứ đánh đủ chỗ hết… máu cũng đã lên hết rồi nhưng cái quy luật của bản thân đặt rathì chẳng biết làm thế nào
-Mầy khùng hả Tâm, mấy đứa nó là những con chó, xúc phạm bạn của mầy, lẫn mầy nữa, đang ở bệnh viện kìa, mầy làm như thế không xứng đáng một thằng con trai, đứng lên đánh chết mẹ nó đi – Tôi đang đấu tranh với lý trí
Và lần này giành được kết quả khả quan rất nhiều, tôi phủi lia phủi lịa những cánh tay đang đánh vào người mình ,những tiếng xì xào cũng bắt đầu vang lên chắc là do người đi đường. Tôi chẳng cần quan tâm vì họ đâu biết rằng chuyện gì xảy ra, tôi bất đầu sử dụng những môn võ thất truyền từ nhỏ đến giờ chưa bao sử dụng, đánh túa xua, quơ tay đại trúng đâu trúng chứ đó giờ có đánh nhau với con gái khi nào đâu ^_^. Cũng sợ trúng một số chỗ hiểm lắm chứ dù ý trí bảo rằng đangđánh chó.
-Má chết mẹ tụi bây đêêê… – Tôi hét lên.
-Thằng chó
-….
-…
-Mấy cháu làmgì thế, dừng lại – Một tiếng người phụ nữ vang lên.
( Cuộc đánhnhau kể thì thấy lâu chứ rất nhanh tầm 1,2 phút, buổi chiều trên con đường ấy tất nhiên sẽ đông người chắc do đám học sinh bu quanh. )
Tôi dừng taylại hẳn khi nghe tiếng của người lớn, vừa ngước đầu lên thì…
-BỐP
-Áaaaaaaa –Tôi hét lên
-Mấy cháu dừng lại nè.
Tôi chỉ biết ôm lấy “của quý “ mà thôi, đờ mờ nó đánh ngay vào chỗ hiểm của mình, không ngờ đê tiện đến thế, tôi nhảy lên nhảy xuống chẳng biết nhục là gì nữa, chứ đứng một chỗ là vào bệnh viện chứ chẳng đùa. Nó đánh không biết cái tay có thúi không nữa, đờ mờ bọn chó chết.
-Sao mấy cháu lại đánh nhau – Một người phụ nữ trung niên có vẻ tri thức.
Tôi đau quá nhảy lên nhảy xuống chứ có trình bày gì đâu, bọn nó đã phóng xe đi mất tiêu. Lúc đó mới phát hiện ra một điều rằng xung quanh mình đang có rất nhiều người đứng xem có cả học sinh THPT PCT đang chỉ trỏ vào mình, tôi chẳng thấy có gì nhục cả vì cho rằng điều vừa là đúng. Tôi nói chuyện lịch sự với người phụ nữ ấy, nói đầy đủ ngọn ngành sự việc, cô ấy cũng cảm thong và nói với tôi rằng “ cháu làm thế là đúng nhưng đừng đánh nhau “. Thật sự tôi không muốn đánh họ nhưng vì xúc phạm nhân phẩm của người ta quá lớn, đều đó không thể nào chấp nhận được, đặc biệtlà họ đã xúc phạm cực kì lớn đối với mọi người con gái mang vẻ đẹp tinh khiết như Diễm Trúc.
Dẫn xe lên với những vết thương ê ẩm trên người bao gồm ở chỗ đó đó nữa, công nhận con gái gì chó đẻ dám dùng tay đánh vào đó…
- đậu phộng cảnhà nó nướng gan hết đêê. – Tôi thầm rủa.
Cái áo cũng te tua tơi tả, nhìn bộ dạng lúc đó tôi chẳng khác nào là một thằng bị người ta đập, cào, cấu xé, thê thảm lắm. Nhìn mà muốn ói. Đạp xe nhanh về nhà hên bố với mẹ chưa đi làm về chứ không tôi cũng trình bày ở “ phường “ rồi, Như thì đã vào bệnh viện chăm sóc cho Diễm Trúc vì có lẽ họ là bạn thân của nhau.
Tôi tắm rửa ăn nhanh, lấy hủ thuốc rượu gia truyền xoa lên những vết thương của mình, cũng may mắn “chỗ đó“ không sao, nếu không chắc tôi giết bốn người đó bỏ quá ^_^, định làm tiệt đường sinh sản của tôi đây mà, khó lắm cưng à. Tự xuống nhà nấu một tô mì nóng hổi, lúc đang ăn thì hai ông anh bá đạo cũng vừa về, tôi vứt ở đó chạy nhanh lấy xe đạp đi vào bệnh viện trong gương mặt đầy khó hiểu của hai thằn ganh khốn nạn.
Trên con đường Lý Tự Trọng màn đêm đã buông xuống những chiếc lá nhỏ xinh xắn của cây phượng cũng rụp xuống chuẩn bị cho một buổi tối, những ánh đèn điện của con đường thành thị cũng bật lên, tôi hối hả chạy nhanh vào bệnh viện xem người con gái ấy,chẳng biết tại sao mình lại làm những điều như thế….
18h45’ tại bệnh viện …. ( thời gian có lẽ sai một tý do 2 người ghi nhật kí khác nhau ).
Tôi phóng nhanh vào cái phòng mà mình đưa em vào, bước vào đã nghe tiếng nói chuyện rơm rả của Như và Diễm Trúc.
-Sau em ngốc thế….
HẢ
EM??
nhưng tôi đã có ấn tượng với em, đặc biệt là tấm thiệp với những dòng mật mã đầy bí ẩn mà tôi giải hoài chẳng ra.
Diễm Trúc đang bị bốn người con gái cũng mặc trên mình chiếc áo dài bao vây với những lời nói đầy xúc phạm, tôi chạy nhanh đến, kéo áo ra khỏi tư thế đóng thùng vì chuyện mình sắp làm sẽ không phải là một đứa học sinh. Bây giờ nghĩ lại mình nghiêm túc kinh khủng ^_^.
-Mấy bạn làm gì thế? – Tôi nắm lấy người con gái hung hăn định đánh Diễm Trúc ra.
Em ấy thản nhiên giống chưa có chuyện gì xảy ra đứng một chỗ chuẩn bị chịu ăn đòn vậy, không hiểu nổi mấy người con gái.
-Á… thằng chó nào thế.
Tôi đứng trước mặt gạt một cánh tay từ trên bổ xuống, cánh tay với người đó bị đả lực lại có vẻ rất đau bị văng ra một tý, hai người con gái kia đứng xem tình hình.
-Thằng chó mầy là ai ? – Một đứa con gái xoắn ống tay áo dài lên, nhìn phản cảm kinh khủng.
-Đi không đổi họ, đứng không thay tên, tao là Nguyễn Minh Tâm 10A3 – Tôi quẹt mũi làm vẻ phách.
-À, thì ra một thằng bú … của con Trúc này chứ gì.- Một đứa con gái trong đám giang hồ kia.
Lúc đó tôi tức điên cả người luôn, máu đã dồn về tất cả trên một, một câu nói mà có thể phát ra khi có một đứa
con trai đứng xunh quanh những người con gái. Tôi sợ người con gái ấy, sợ rằng nó sẽ nằm bệnh viện.
-Đụ mẹ mầy nói gì thế ? – Tôi cũng không vừa.
-Thằng chó này ngon – Một con nhỏ xỉa xỉa vào mặt tôi.
Tôi nắm lấy tay nó bẻ một cái rõ là đau, không biết có gãy không nhưng lúc đó có thể nói chưa bao giờ từ nhỏ đến lớn tôi bực tức đến thế, không thể đứng nhìn người con gái đang đứng sau lưng mình bị xỉ nhục như thế, ngay cả bản thân cũng bị liên lụy,dù chưa biết ai đúng ai sai.
-RẮC
-Á…thằng chó…á…thả tao ra – Con nhỏ đó đau điếng.
Tôi kéo nó vào người, ghê tởm với câu nói vừa rồi nên đẩy một lực cực lớn vào người nó,làm cho té phịch xuống đất, hả lòng hả dạ kinh khủng.
-Mầy nhớ đó ?– Một đứa con gái chỉ vào mặt tôi.
-Thằng chó.,.mầy nhó đấy.
-Con đỉ kia mầy cho nó bú… mầy ngon lắm, con hồ ly tinh. Có ngày tao giết mầy – Bọn nó cứ chửi rủa.
-Đỉ mẹ bọn mầy cút cho bố nhờ, nhanh, tao đập chết mẹ hết bây giờ – Tôi định bước lên đánh bọn chúng.
Dù có bị kỉ luật vì đánh nhau trong khuôn viên trường này tôi cũng cam chịu đối với những người như thế chỉ có nước phun nước bọt vào mặt mới vừa đủ với bọn đó. Không ngờ con gái cũng có người xinh đẹp hiền dịu kinh khủng nhưng cũng có người như một ác ma, tôi sợ loại đó lắm chẳng thà đê tiện công khai còn hơn giả nai thánh thiện.
Định bay vào đập cho bốn người đó một trận thì một bàn tay ấm áp nắm lấy tay tôi có vẻ rất yếu ớt, cảm nhận điều đó và bộ não mình đã xử lý được còn có một người con gái kia đang ở phía sau lưng. Nhanh chóng quay mặt lại thì…
-Phịch.
Em bỗng nhiên ngất đi, mắt từ từ nhắm lại, tôi sử dụng tất cả phản xạ của mình chụp lấy em,may mắn là đã nằm gọn trong vòng tay. Trong người bỗng có một cảm giác gì đó lo sợ khi thấy người con gái ấy nhắm khít mắt lại, tôi gọi hay lung lay hai vai cũng như không, nhanh chóng bế lên chạy nhanh về phía phòng y tế.
Chạy nhanh nhất có thể, tôi sợ người con gái có nụ cười răng khểnh xinh đẹp ấy không mở mắt ra,một niềm gì đó lo sợ xuất hiện khi vừa chạy vừa nhìn lấy khuôn mặt kiều diễm ấy….
Khoảng 30phút sau… ở bệnh viện…
Tôi với thầy Hậu đưa em vào bệnh viện, thầy có hỏi lý do tại sao nhưng biết rằng người nên nói điều này là em vì đây là quyền riêng tư, tôi đứng nhìn em một lát thì có bố mẹ của Diễm Trúc vào, chào hỏi họ và nhận được lời cảm ơn tôi chạy thẳng về trườngTHPT PCT bằng đôi chân của mình.
Không vào học nữa vì biết rằng đã có người trong lớp chép bài và đem tập sách của mình về đến nhà, tôi ngồi uống nước mía ở trước cổng, đợi bốn gương mặt đầy ưu tú vào khả ái ấy…
-Tùng, tùng…- Tiếng trống vang lên.
Ngồi đợi nãy giờ thì cái thời cơ đấy cũng đến tôi phóng đến cánh cổng dựa vào nó cũng có mấy đứa bọn cùng lớp hơi ngạc nhiên nhưng không nói lời nào vì trong bộ dạng chẳng khác một thằng du côn. Khoảng vài phút sau thấy mục tiêu của mình đang dẫn xe từ nhà gửi ra tôi đứng ở cái xe bán kem mua ủng hộ giùm 1 một cây với mục đích xem bốn người họ đi đâu. Bốn người con gái ấy đi ngược đường lại, tôi chợp lấy xe thằng Tùng ( vì đám bọn nó đang thấy tôi ăn kem nên chạy lại định hỏi lý do tại sao dám trốn 3 tiếc cuối nhưng chưa kịp thì đã phóng đi cái vèo ), tiếng la chửi ú ớ của thằng Tùng vang lên :
-Thằng chó chạy cẩn thận đấy
.BỐ BIẾT RỒI CON TRAI, CHẠY XE TAO VỀ NHÉ.
Tôi phóng theo họ nhưng không hành động ngay vì đoạn đường đó đang có nhiều học sinh với lại bản thân là một đứa con trai nếu manh động làm một chuyện gì đó thì danh tiếng sẽ vang danh muôn thuở và ngày mai cả trường đều biết. Con trai thằng nào đã bực tức rồi thì rất nóng lòng, tôi cũng thế, không đợi đi khuất nữa, ngay tại con đường đông người, chạy vượt mặt bốn người đó đang hả hê nói chuyện với nhau chắc là vui mừng khi xỉ nhục Diễm Trúc.
-Két
-Két
Tiếng thắng xe vang inh ỏi vang lên..
Tôi chạy lên chặn đầu xe của họ rồi vứt xe thằng Tùng sang một bên quẹt lỗ mũi một phát tiến lại gần bốn người con gái ấy, mẹ nghĩ lại cũng tức chứ chẳng đùa.
-Bốn con chó bước xuống bố nhờ – Tôi chỉ xuống đườngkhi bọn nó còn ngồi trên xe
-Tao đéo xuống mầy bú.. tao à – Một đứa vô học.
-Ấy ấy, cho tao cũng đéo, hôi kinh khủng – Tôi chẳng chịu thua.
Bốn đứa chó đó đỏ mặt hết trơn có vẻ tức lắm vì bị tôi cho ăn một quả đắng như thế, bọn nónhìn nhau rồi bước xuống xe, tôi lùi lại chuẩn bị thế, biết rằng bọn này không thua gì những đứa côn đồ khi bị thất tình.
-Tao xuống rồi nè, bú không tao cho – Đứa lúc nãy bị tôi bẻ tay vênh mặt.
-Về cho con chó nhà mầy đi, tao đéo cần.
-Đỉ mẹ mầy, thằng chó.
-Thằng chó này chắc là được con Trúc cho chơi chứ gì
Bốn đứa nó thay phiên xỉ nhục đầy đủ kiểu, máu trong não tôi đã ùng tắc đéo cần suy nghĩ cái đệch nữa..
-Bú cái mẹ của tụi bây, nín hết – Tôi quát vào mặt bọn nó.
-Đập chết mẹ nó đi – Một đứa con gái bên đám kia.
Tôi thủ chuẩn bị thế nhưng đó giờ có đánh với con gái đâu vì trong suy nghĩ của mình chẳng bao giờ đánh con gái
thế gọi là không tốt đẹp gì cho lắm, tôi bỗng run tay run chân không kịp làm gì, bốn người đó cứ bay vào đám túa xua chẳng biết đường mà đỡ khi tâm không tĩnh khí không thuận, thì chẳng làm được gì.
-Bú.. riết ngồi ngu này – Một đứa vào đánh vào lưng tôi như cái trống ( đờ mờ nhà nó bố có bú đâu ^_^, nghĩ lại thấy mình ngu kinh khủng )
-…
-Binh
-Bốp
-…
Tôi ôm lấy cái đầu của mình giống như một thằng bị đánh hội đồng, còn đám con gái đó cứ đánh đủ chỗ hết… máu cũng đã lên hết rồi nhưng cái quy luật của bản thân đặt rathì chẳng biết làm thế nào
-Mầy khùng hả Tâm, mấy đứa nó là những con chó, xúc phạm bạn của mầy, lẫn mầy nữa, đang ở bệnh viện kìa, mầy làm như thế không xứng đáng một thằng con trai, đứng lên đánh chết mẹ nó đi – Tôi đang đấu tranh với lý trí
Và lần này giành được kết quả khả quan rất nhiều, tôi phủi lia phủi lịa những cánh tay đang đánh vào người mình ,những tiếng xì xào cũng bắt đầu vang lên chắc là do người đi đường. Tôi chẳng cần quan tâm vì họ đâu biết rằng chuyện gì xảy ra, tôi bất đầu sử dụng những môn võ thất truyền từ nhỏ đến giờ chưa bao sử dụng, đánh túa xua, quơ tay đại trúng đâu trúng chứ đó giờ có đánh nhau với con gái khi nào đâu ^_^. Cũng sợ trúng một số chỗ hiểm lắm chứ dù ý trí bảo rằng đangđánh chó.
-Má chết mẹ tụi bây đêêê… – Tôi hét lên.
-Thằng chó
-….
-…
-Mấy cháu làmgì thế, dừng lại – Một tiếng người phụ nữ vang lên.
( Cuộc đánhnhau kể thì thấy lâu chứ rất nhanh tầm 1,2 phút, buổi chiều trên con đường ấy tất nhiên sẽ đông người chắc do đám học sinh bu quanh. )
Tôi dừng taylại hẳn khi nghe tiếng của người lớn, vừa ngước đầu lên thì…
-BỐP
-Áaaaaaaa –Tôi hét lên
-Mấy cháu dừng lại nè.
Tôi chỉ biết ôm lấy “của quý “ mà thôi, đờ mờ nó đánh ngay vào chỗ hiểm của mình, không ngờ đê tiện đến thế, tôi nhảy lên nhảy xuống chẳng biết nhục là gì nữa, chứ đứng một chỗ là vào bệnh viện chứ chẳng đùa. Nó đánh không biết cái tay có thúi không nữa, đờ mờ bọn chó chết.
-Sao mấy cháu lại đánh nhau – Một người phụ nữ trung niên có vẻ tri thức.
Tôi đau quá nhảy lên nhảy xuống chứ có trình bày gì đâu, bọn nó đã phóng xe đi mất tiêu. Lúc đó mới phát hiện ra một điều rằng xung quanh mình đang có rất nhiều người đứng xem có cả học sinh THPT PCT đang chỉ trỏ vào mình, tôi chẳng thấy có gì nhục cả vì cho rằng điều vừa là đúng. Tôi nói chuyện lịch sự với người phụ nữ ấy, nói đầy đủ ngọn ngành sự việc, cô ấy cũng cảm thong và nói với tôi rằng “ cháu làm thế là đúng nhưng đừng đánh nhau “. Thật sự tôi không muốn đánh họ nhưng vì xúc phạm nhân phẩm của người ta quá lớn, đều đó không thể nào chấp nhận được, đặc biệtlà họ đã xúc phạm cực kì lớn đối với mọi người con gái mang vẻ đẹp tinh khiết như Diễm Trúc.
Dẫn xe lên với những vết thương ê ẩm trên người bao gồm ở chỗ đó đó nữa, công nhận con gái gì chó đẻ dám dùng tay đánh vào đó…
- đậu phộng cảnhà nó nướng gan hết đêê. – Tôi thầm rủa.
Cái áo cũng te tua tơi tả, nhìn bộ dạng lúc đó tôi chẳng khác nào là một thằng bị người ta đập, cào, cấu xé, thê thảm lắm. Nhìn mà muốn ói. Đạp xe nhanh về nhà hên bố với mẹ chưa đi làm về chứ không tôi cũng trình bày ở “ phường “ rồi, Như thì đã vào bệnh viện chăm sóc cho Diễm Trúc vì có lẽ họ là bạn thân của nhau.
Tôi tắm rửa ăn nhanh, lấy hủ thuốc rượu gia truyền xoa lên những vết thương của mình, cũng may mắn “chỗ đó“ không sao, nếu không chắc tôi giết bốn người đó bỏ quá ^_^, định làm tiệt đường sinh sản của tôi đây mà, khó lắm cưng à. Tự xuống nhà nấu một tô mì nóng hổi, lúc đang ăn thì hai ông anh bá đạo cũng vừa về, tôi vứt ở đó chạy nhanh lấy xe đạp đi vào bệnh viện trong gương mặt đầy khó hiểu của hai thằn ganh khốn nạn.
Trên con đường Lý Tự Trọng màn đêm đã buông xuống những chiếc lá nhỏ xinh xắn của cây phượng cũng rụp xuống chuẩn bị cho một buổi tối, những ánh đèn điện của con đường thành thị cũng bật lên, tôi hối hả chạy nhanh vào bệnh viện xem người con gái ấy,chẳng biết tại sao mình lại làm những điều như thế….
18h45’ tại bệnh viện …. ( thời gian có lẽ sai một tý do 2 người ghi nhật kí khác nhau ).
Tôi phóng nhanh vào cái phòng mà mình đưa em vào, bước vào đã nghe tiếng nói chuyện rơm rả của Như và Diễm Trúc.
-Sau em ngốc thế….
HẢ
EM??
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.