Chương 13: Dỗ ngọt vợ quay về.
Thác Sủng Thiên Giá Danh Viên
30/08/2023
"Hạ Vy! !" Cẩm Tú Nhi bước vào phòng mình, trong thấy Hạ Vy đang ngủ trên giường của mình, liền bước đến ném ả xuống sàn.
"Cô...!" Ả đứng dậy vung tay muốn tát cô, liền túm tay hất ra.
"Hạ Vy, cô nên biết đây là phòng vợ chồng tôi!"
Ả nghe câu này, nhếch mép khinh bỉ: "Cẩm Tú Nhi, cô đang ảo tưởng à?... Ha ha..."
Hạ Vy lướt qua cô, kéo học tủ ném một chiếc đồng hồ nam chạm sàn vỡ nát.
Theo phản xạ tự nhiên Cẩm Tú Nhi quay lại, thấy kỉ vật của cha Trác Quân Đình không nguyên vẹn. Cô túm cổ ả đẩy vào tường gằng giọng: "Có phải chính cô đã làm không?"
Thật ra Cẩm Tú Nhi nhớ lại những tấm ảnh thân mật giữ cô và Lâm Quân Hạo ở khách sạn. Trách Quân Đình hôm qua đã ném chúng vào mặt cô, nói nhận được ngay ngày cưới của hắn.
Nay cô nhận ra Hạ Vy thủ đoạn. Hôm sinh nhật của Trác Quân Đình, chính ả đã bắt xóc cô, lúc thả về thì Trác Quân Đình đã đạp tan tàn bánh kem, và mội thứ cô chuẩn bị trong buổi sinh nhật nhỏ tại nhà.
"Sao nào? Là tôi làm đấy!" Ả nghiến răng: "Dựa vào cái gì mà cô được làm thiếu phu nhân Trác Gia chứ?"
Cẩm Tú Nhi cười cười: "Dựa vào người không biết quý trọng tình cảm của Trác Quân Đình... Tôi cảnh cáo cô cút khỏi đây?"
- "Rắc." Tiếng đạn lên nòng.
Cẩm Tú Nhi chỉa súng vào đầu Hạ Vy, ả rung rẫy, ả không ngờ cô bạn thân này có máu giang hồ.
Cô lướt súng dọc cơ thể của đối phương trầm giọng: "Hạ Vy... Tôi không phải dễ đụng!"
"Cẩm Tú Nhi..." Ả tự tay tước cò, đạn xuyên qua hông cùa mình.
Khoảnh khắc đó Trác Quân Đình bước vào thấy.
-"Chát."
Hắn tát cho vợ một bạt tay, rồi bế Hạ Vy đến bệnh viện...
"Quân Đình, anh đừng trách Tú Nhi, cô ấy vì không chấp nhận được việc anh yêu em nên mới thế!"
Trác Quân Đình siết chặt nấm đấm: "Cẩm Tú Nhi, dám làm em ra nông nỗi này, anh sẽ sử tội cô ta!"
Hạ Vy cười trộm, lòng đầy đắt ý, coi như hy sinh máu không uổng.
Trác Quân Đình ôn nhu gọt trái cây dỗ ngọt ả, lúc này bác sỹ bước vào thông báo Hạ Vy có thai...
[...]
"Thiếu phu nhân, người không nên cư xử thế. Đại thiếu gia sẽ gây gắt với người hơn đấy!"
Quản gia bước vào phòng bắt gặp Cẩm Tú Nhi đang cột dây rèm thả xuống lầu, ông buông câu khuyên nhủ.
"Anh ta giam tôi, để bên người phụ nữ kia đúng không?"
Dứt câu, cô trượt theo dây rèm xuông tầng trệt, đón taxi đến công ty của chồng, đứng trước của phòng chủ tịch, cô do dự vài phút đẩy cửa vào.
Đấp cào mắt là cảnh chông hun hít Hạ Vy.
"Các người!" Cẩm Tú Nhi chớp cốc nước tạt thả vào mặt cả hai.
Trác Quân Đình ngồi im. Hạ Vy đứng lên tát cho Cẩm Tú Nhi một bạt tay.
Cẩm Tú Nhi nhận ra bao cô gắng lấy lòng Trác Quân Đình điều vô ích, nói gì đến tình yêu...
Tối đó Cẩm Tú Nhi đệ đơn ly hôn.
"Anh ký đi!"
"Cô dám đề nghị ly hôn? Trác Quân Đình cầm tờ đơn, xé toan ném vào mặt Cẩm Tú Nhi, bàn tay bóp muốn nát hàm nữ nhân.
"Nôn nóng ly hôn, để đến với hắn ư? Mơ đi...!"
"Trác Quân Đình... Nợ anh 2 năm tôi trả đủ rồi!" Cẩm Tú Nhi thu dọn quần áo, rời khỏi phòng.
Hắn nghiến răng, siết đôi bàn tay...
Cẩm Tú Nhi lên chuyến tàu về ngôi nhà vùng ngoại ô. Ở đây cô gặp Lâm Quân Hạo trong ngôi nhà hoan của mình.
"Sao anh ở nhà em!"
Lâm Quân Hạo mỉm cười, xoa đầu cô: "Anh đợi em!"
[...]
Khu du lịch Hàm Dương...
"Tú Nhi... Cô về được không?" Trác Quân Đình đứng sau lưng Cẩm Tú Nhi tự bao giờ. Âm thanh dịu dang của hắn khiến cô thấy lạnh sống lưng.
Quay lại thấy khuôn mặt lãnh khốc xen chút chiều chuộng kỳ cục.
Anh ta muốn bài trò gì đây? Cẩm Tú Nhi nhìn phía xa thấy Lâm Quân Hạo tiến đến, trong long căng thẳng.
"Quân Đình..." Cô nuốt một ngụm hơi, khẽ nói, đôi mắt xen chút khó xử.
Trác Quân Đình linh tính, ngoảnh nhìn ra sau, thấy Lâm Quân Hạo cách mình vài bước, khoé miệng hắn cong lên, buông lời dỗ dành.
"Vợ ơi! Giận dỗi đủ rồi! Theo chồng trờ về..." Hắn cúi người tháo giày giúp cô: "Nó hỏng rồi thì ném đi..." Tiện tay ném về sau lưng, rơi xuống trước mặt Lâm Quân Hạo.
Hắn không cần biết Cẩm Tú Nhi chịu về không? Hắn vác nữ nhân trên vai, cô vũng vẫy, bàn tay nam nhân khoá chặt cổ chân bé nhỏ, miệng thỏ thẻ: "Đừng có ồn!"
Lâm Quân Hạo lòng đau nhói, anh lại một lần nữa không thể níu Cẩm Tú Nhi về phía mình...
Xe về tới biệt thự, hắn lệnh cho người hầu đưa cô đi tắm, dọn cơm lắp đầy bao tử nữ nhân, còn hắn trở về phòng đọc sách.
"Rốt cuộc anh muốn gì nữa?" Cẩm Tú Nhi vào phòng sách, trách vấn hắn.
Trác Quân Đình tập trung vào máy tính, khuôn mặt anh tuấn hoạ thêm cặp mắt kính tri thức, thật sự cuốn hút người nhìn. Cẩm Tú Nhi cũng ngẩn ra vài giây.
"Sao hả? Giờ thấy tôi giỏi hơn Lâm Quân Hạo chưa?" Hắn rõ ràng đang đem bản thân so sánh với tình địch.
Cô thấy hắn quá trẻ con và tự luyến cao: "Hạ Vy về rồi, hết hợp đồng!"
"Vợ yêu... Anh đã nghĩ thông rồi... Chúng ta tiếp tục làm vợ chồng!" Hắn vừa đánh máy vừa hạ nhẹ kính nhìn biểu cảm của vợ.
Cẩm Tú Nhi nhìn trên máy tính là bản thảo hợp đồng hôn nhân... Ngày ký kết 27/8 2023.
"Quân Đình... Là thật sao?"
"Anh không biết đùa, anh sẽ chăm sóc em, yêu thương em."
Cẩm Tú Nhi mềm lòng trước lời nói ngọt ngào. Cô chấp nhận tiếp tục cuộc hôn nhân.
Trác Quân Đình ôm nữ nhân vào lòng, khoé môi khẽ nhếch lên. Muốn đấu với tôi hả? Anh chờ kiếp sao đi. Trong đầu hắn hiện lên cảnh Lâm Quân Hạo ở bãi biển nô đùa với Cẩm Tú Nhi...
"Cô...!" Ả đứng dậy vung tay muốn tát cô, liền túm tay hất ra.
"Hạ Vy, cô nên biết đây là phòng vợ chồng tôi!"
Ả nghe câu này, nhếch mép khinh bỉ: "Cẩm Tú Nhi, cô đang ảo tưởng à?... Ha ha..."
Hạ Vy lướt qua cô, kéo học tủ ném một chiếc đồng hồ nam chạm sàn vỡ nát.
Theo phản xạ tự nhiên Cẩm Tú Nhi quay lại, thấy kỉ vật của cha Trác Quân Đình không nguyên vẹn. Cô túm cổ ả đẩy vào tường gằng giọng: "Có phải chính cô đã làm không?"
Thật ra Cẩm Tú Nhi nhớ lại những tấm ảnh thân mật giữ cô và Lâm Quân Hạo ở khách sạn. Trách Quân Đình hôm qua đã ném chúng vào mặt cô, nói nhận được ngay ngày cưới của hắn.
Nay cô nhận ra Hạ Vy thủ đoạn. Hôm sinh nhật của Trác Quân Đình, chính ả đã bắt xóc cô, lúc thả về thì Trác Quân Đình đã đạp tan tàn bánh kem, và mội thứ cô chuẩn bị trong buổi sinh nhật nhỏ tại nhà.
"Sao nào? Là tôi làm đấy!" Ả nghiến răng: "Dựa vào cái gì mà cô được làm thiếu phu nhân Trác Gia chứ?"
Cẩm Tú Nhi cười cười: "Dựa vào người không biết quý trọng tình cảm của Trác Quân Đình... Tôi cảnh cáo cô cút khỏi đây?"
- "Rắc." Tiếng đạn lên nòng.
Cẩm Tú Nhi chỉa súng vào đầu Hạ Vy, ả rung rẫy, ả không ngờ cô bạn thân này có máu giang hồ.
Cô lướt súng dọc cơ thể của đối phương trầm giọng: "Hạ Vy... Tôi không phải dễ đụng!"
"Cẩm Tú Nhi..." Ả tự tay tước cò, đạn xuyên qua hông cùa mình.
Khoảnh khắc đó Trác Quân Đình bước vào thấy.
-"Chát."
Hắn tát cho vợ một bạt tay, rồi bế Hạ Vy đến bệnh viện...
"Quân Đình, anh đừng trách Tú Nhi, cô ấy vì không chấp nhận được việc anh yêu em nên mới thế!"
Trác Quân Đình siết chặt nấm đấm: "Cẩm Tú Nhi, dám làm em ra nông nỗi này, anh sẽ sử tội cô ta!"
Hạ Vy cười trộm, lòng đầy đắt ý, coi như hy sinh máu không uổng.
Trác Quân Đình ôn nhu gọt trái cây dỗ ngọt ả, lúc này bác sỹ bước vào thông báo Hạ Vy có thai...
[...]
"Thiếu phu nhân, người không nên cư xử thế. Đại thiếu gia sẽ gây gắt với người hơn đấy!"
Quản gia bước vào phòng bắt gặp Cẩm Tú Nhi đang cột dây rèm thả xuống lầu, ông buông câu khuyên nhủ.
"Anh ta giam tôi, để bên người phụ nữ kia đúng không?"
Dứt câu, cô trượt theo dây rèm xuông tầng trệt, đón taxi đến công ty của chồng, đứng trước của phòng chủ tịch, cô do dự vài phút đẩy cửa vào.
Đấp cào mắt là cảnh chông hun hít Hạ Vy.
"Các người!" Cẩm Tú Nhi chớp cốc nước tạt thả vào mặt cả hai.
Trác Quân Đình ngồi im. Hạ Vy đứng lên tát cho Cẩm Tú Nhi một bạt tay.
Cẩm Tú Nhi nhận ra bao cô gắng lấy lòng Trác Quân Đình điều vô ích, nói gì đến tình yêu...
Tối đó Cẩm Tú Nhi đệ đơn ly hôn.
"Anh ký đi!"
"Cô dám đề nghị ly hôn? Trác Quân Đình cầm tờ đơn, xé toan ném vào mặt Cẩm Tú Nhi, bàn tay bóp muốn nát hàm nữ nhân.
"Nôn nóng ly hôn, để đến với hắn ư? Mơ đi...!"
"Trác Quân Đình... Nợ anh 2 năm tôi trả đủ rồi!" Cẩm Tú Nhi thu dọn quần áo, rời khỏi phòng.
Hắn nghiến răng, siết đôi bàn tay...
Cẩm Tú Nhi lên chuyến tàu về ngôi nhà vùng ngoại ô. Ở đây cô gặp Lâm Quân Hạo trong ngôi nhà hoan của mình.
"Sao anh ở nhà em!"
Lâm Quân Hạo mỉm cười, xoa đầu cô: "Anh đợi em!"
[...]
Khu du lịch Hàm Dương...
"Tú Nhi... Cô về được không?" Trác Quân Đình đứng sau lưng Cẩm Tú Nhi tự bao giờ. Âm thanh dịu dang của hắn khiến cô thấy lạnh sống lưng.
Quay lại thấy khuôn mặt lãnh khốc xen chút chiều chuộng kỳ cục.
Anh ta muốn bài trò gì đây? Cẩm Tú Nhi nhìn phía xa thấy Lâm Quân Hạo tiến đến, trong long căng thẳng.
"Quân Đình..." Cô nuốt một ngụm hơi, khẽ nói, đôi mắt xen chút khó xử.
Trác Quân Đình linh tính, ngoảnh nhìn ra sau, thấy Lâm Quân Hạo cách mình vài bước, khoé miệng hắn cong lên, buông lời dỗ dành.
"Vợ ơi! Giận dỗi đủ rồi! Theo chồng trờ về..." Hắn cúi người tháo giày giúp cô: "Nó hỏng rồi thì ném đi..." Tiện tay ném về sau lưng, rơi xuống trước mặt Lâm Quân Hạo.
Hắn không cần biết Cẩm Tú Nhi chịu về không? Hắn vác nữ nhân trên vai, cô vũng vẫy, bàn tay nam nhân khoá chặt cổ chân bé nhỏ, miệng thỏ thẻ: "Đừng có ồn!"
Lâm Quân Hạo lòng đau nhói, anh lại một lần nữa không thể níu Cẩm Tú Nhi về phía mình...
Xe về tới biệt thự, hắn lệnh cho người hầu đưa cô đi tắm, dọn cơm lắp đầy bao tử nữ nhân, còn hắn trở về phòng đọc sách.
"Rốt cuộc anh muốn gì nữa?" Cẩm Tú Nhi vào phòng sách, trách vấn hắn.
Trác Quân Đình tập trung vào máy tính, khuôn mặt anh tuấn hoạ thêm cặp mắt kính tri thức, thật sự cuốn hút người nhìn. Cẩm Tú Nhi cũng ngẩn ra vài giây.
"Sao hả? Giờ thấy tôi giỏi hơn Lâm Quân Hạo chưa?" Hắn rõ ràng đang đem bản thân so sánh với tình địch.
Cô thấy hắn quá trẻ con và tự luyến cao: "Hạ Vy về rồi, hết hợp đồng!"
"Vợ yêu... Anh đã nghĩ thông rồi... Chúng ta tiếp tục làm vợ chồng!" Hắn vừa đánh máy vừa hạ nhẹ kính nhìn biểu cảm của vợ.
Cẩm Tú Nhi nhìn trên máy tính là bản thảo hợp đồng hôn nhân... Ngày ký kết 27/8 2023.
"Quân Đình... Là thật sao?"
"Anh không biết đùa, anh sẽ chăm sóc em, yêu thương em."
Cẩm Tú Nhi mềm lòng trước lời nói ngọt ngào. Cô chấp nhận tiếp tục cuộc hôn nhân.
Trác Quân Đình ôm nữ nhân vào lòng, khoé môi khẽ nhếch lên. Muốn đấu với tôi hả? Anh chờ kiếp sao đi. Trong đầu hắn hiện lên cảnh Lâm Quân Hạo ở bãi biển nô đùa với Cẩm Tú Nhi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.