Rút Thẻ Vô Tận Ngày Kiếm Một Tỷ

Chương 30:

Giang Sơn Thương Lan

10/09/2022

Một căn cứ quân sự ở thành phố A.

Ký túc xá của Trung tướng.

Tương Anh Hào nhìn thẻ bài trước mặt: “Đây là thẻ bài cậu nói à?”

“Đúng vậy.” Tào Văn cầm một trong những tấm thẻ lên vẫy nhẹ, một cây bút kỳ quái u ám hiện ra trong tay anh ta: “Đây là Bút phán quan ác ma, chỉ cần viết ra tên và kiểu chết là giết được người. Nhưng hiện tại không có mực.”

Sự xuất hiện đột ngột của cây bút kỳ dị khiến Triệu Lam và Tương Anh Hào giật nảy mình.

Bút phán quan ác ma đã hết mực, những mấy lá bài khác có thể dùng bình thường, chẳng mấy chốc Triệu Lam và Tương Anh Hào không thể không tin lời Tào Văn, có chuyện như vậy thật!

Nếu như sự xuất hiện của gia đình quý tộc võ thuật cổ đại có thể coi là khoa học, sự tồn tại của lò mổ cũng miễn cưỡng giải thích bằng khoa học được. Cho tới nay những người theo thuyết vô thần cũng tin rằng lò mổ là âm mưu của người ngoài hành tinh ở thời không xa xôi. Tương Anh Hào và Triệu Lam cũng là những người theo thuyết vô thần, nhưng làm sao giải thích chuyện trước mặt này bằng khoa học đây?

“Nhưng mà Thủ trưởng, biến số này có thể là một bước ngoặt đối với chúng ta không? Nói không chừng chúng ta khổ tận cam lai rồi đấy.” Triệu Lam nói.

“Hậu quả của Đỉa Độc đang ở trước mắt.” Tào Văn không đồng ý, anh ta chính mắt thấy được sự điên cuồng của Đội Đỉa Độc, cũng trải qua sự cám dỗ kia, anh ta biết nó nguy hiểm cỡ nào, cũng cho rằng đó là sự mạo hiểm rất lớn.

Triệu Lam: “Nhưng Đỉa Độc là nhóm tội phạm cấp A, chết không hết tội. Lão Tào, có bao giờ cậu tự hỏi tại sao tất cả Đỉa Độc đều chết hết mà cậu vẫn sống không?”

“Vì ông đây ngang nghạnh trước cám dỗ, không rút thẻ.”

“Tại sao cậu không nghĩ vì cô ấy biết cậu là người tốt?”

“Là cậu đoán vậy thôi, tôi chỉ biết chúng ta không thể đánh cược. Nếu những thẻ bài này xuất hiện trong đám đông và mọi người biết về chúng, cậu nói xem thế giới này sẽ trở nên như thế nào? Bước ngoặt ư? Năm đó, sau khi các nước phát hiện ra quy tắc trò chơi Đồ Tể cũng cho là bước ngoặt, kết quả sao?”



Giọng Triệu Lam chợt nghẹn ngào.

“Phải hay không, không phải chuyện chúng ta kiểm soát được.” Tương Anh Hào nói: “Các cậu không được tiết lộ chuyện này với công chúng, phải liên lạc với anh Tô ngay.”

“Anh Tô?” Vẻ mặt Triệu Lam rạng rỡ như thiếu nữ theo đuổi thần tượng. Tào Văn khoanh tay, bĩu môi.

Lớp xóa bỏ nguy hiểm ẩn giấu an ninh quốc gia, mật danh số 0 là một bộ phận đặc biệt được chính phủ ẩn giấu, bộ phận này còn có một bí danh là “Thiên Nhãn”. Tương Anh Hào tin rằng chỉ khi mật danh số 0 ra tay mới làm rõ được những thẻ bài này và sinh vật đã tạo ra chúng.

Tuy nhiên ngoài điều này còn một lý do khác nữa.

...

Cô gái mặc áo choàng đỏ bất ngờ xuất hiện đã nện cho các gia tộc lớn một cú trời giáng, khiến họ ngủ chẳng ngon giấc, nhất là người Tần gia.

Các trưởng lão của Tần gia vẫn đang uống trà ở các thành phố khác, chờ chính quyền nhượng lại thẩm quyền của thành phố, nghe tin bèn thu dọn túi đồ, vội vàng trở về ngay.

Lúc đó, bọn họ chỉ có một suy nghĩ - có người muốn cướp địa bàn Tần gia bọn họ phải không?

Các thế gia lớn trấn thủ các thành phố, ai nấy tự quản lò mổ trên địa bàn của mình, đó là quy tắc ngầm, làm gì có chuyện nhúng tay vào việc người khác?

Tuy nhiên cô gái kia đã biến mất đột ngột như khi cô xuất hiện, không thể tìm thấy dấu vết nào, camera trên đường không ghi hình được gì. Cũng không có giá tộc nào thừa nhận đó là người của họ, Mộ Dung gia cũng phủ nhận, bảo người đó không phải thiên tài nhà bọn họ.

“Chẳng lẽ là người tài mới nổi sao?”



“Trò Đồ Tể đã xuất hiện 20 năm, tôi nghĩ rằng tất cả mọi người trong thế hệ của tôi đều xuất hiện cả rồi.”

“Nhưng không có lời giải thích nào hợp lý hơn.”

“Nếu vậy thì...” Tần gia chủ nhìn về phía con trai lớn: “A Diêm, chuyện này con làm đi, cần phải tìm được cô gái kia, hôm nay cô ấy mới xuất hiện ở thành phố A, không thể rời đi nhanh như vậy được,”

Tần Diêm rủ mắt: “Vâng.”

“Nếu Tần gia chúng ta có cao thủ như vậy gia nhập, sau này thành phố A sẽ an toàn hơn, nếu được có khi còn giúp cho chính phủ khôi phục phía Tây, rất có lợi cho quốc gia chúng ta.”

“Đúng vậy, đúng vậy...”

Trương Hoài Lâm đang ngồi ở phía dưới đám đệ tử, ngẩng đầu nhìn người Tần gia hào phóng ngay thẳng đang lo lắng cho việc nước nhà và người dân mà chế nhạo. Anh ta thầm nghĩ vị cao nhân kia mà vào Tần gia mấy người thì nát, e là sẽ bị ép giao bí kíp võ công ra, rồi biến tài sản riêng thành tài sản của Tần gia giống như Trương gia của anh ta vậy.

Khôi phục phía Tây, càng buồn cười hơn.

...

Chu Kim bất ngờ bị bắn vào vai, mất thăng bằng từ trên không trung rớt xuống ngay, cánh bị vướng vào dây điện treo anh ta lơ lững.

Ngay phía dưới có vài con quái vật giống linh cẩu đang gặm xác, ngửi được mùi máu tươi bọn chúng nhanh chóng vây đến nhảy chồm lên, muốn miếng thịt béo bỡ từ trên trời rơi xuống này lọt vào miệng.

Chu Kim sợ tái mặt giật giật cánh, nhưng sức mạnh của đôi cánh và bay cao bao nhiêu đều liên quan đến lực con người có thể tác động vào. Hiện tại vai trái Chu Kim bị trúng đạn, hai bên cánh không thể phát lực cùng lúc, không những bay không nổi còn suýt rớt xuống, anh ta hét lên sợ hãi.

“Đúng rồi! Áo tàng hình!” Anh ta vội lấy áo tàng hình ra ẩn thân, tuy thân thể tàng hình nhưng máu vẫn nhỏ xuống, quái vật căn bản không bỏ đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Rút Thẻ Vô Tận Ngày Kiếm Một Tỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook