Rút Thẻ Vô Tận Ngày Kiếm Một Tỷ

Chương 22: Hai Thế Giới

Giang Sơn Thương Lan

10/09/2022

Mặt Giang Tinh Chước không cảm xúc, cũng chẳng nói lời nào mà quay người biến mất, nhanh như một cơn ảo giác.

Đến lúc những quan chức cấp cao của căn cứ quân sự chạy đến, họ chỉ trông thấy những người ở hiện trường hốt hoảng và Giang Tinh Chước đã biến mất chẳng thấy tăm hơi.

“Người đâu?”

“Ờm… đi rồi ạ.”

“Sao các cậu không ngăn lại?!”

Người bị mắng lúng túng chẳng nói thành lời. Họ đã bị rúng động đến nỗi chẳng thể nói thành lời chứ huống hồ gì ngăn cản.

Một lát sau, người nhà họ Tần chạy đến, phát hiện Giang Tinh Chước đã rời đi.

“Các cậu đến cũng đúng lúc lắm, vừa hay đã kết thúc cả rồi.” Nhìn thấy người nhà họ Tần, họ oán giận nói.

Nhị sư huynh nhà họ Tần: “Cũng không phải vậy. Trễ chút nữa thì chẳng biết những tòa nhà kia bốc cháy sẽ có bao nhiêu người thiệt mạng. May mà có một cô đồng nghiệp tốt bụng không để lại tên đã giúp đỡ kết thúc tai họa bi thảm này.”

Những gì mà anh ta vừa nói có ý đưa cao thủ thần bí vừa xuất hiện vào phe cánh của những thế gia cổ võ, gần như trỏ vào mũi họ và nói rằng không có những thế gia ra tay là không được.

Điều tệ nhất chính là họ không thể phản bác, chỉ có thể xanh mặt nín họng.

Người nhà họ Tần nhìn biểu cảm của họ là đã xác định quái vật không phải do vũ khí do chính phủ chế tạo giết chết. Nếu không thì họ đã sớm không để thế gia cổ võ vào mắt. Họ thở phảo một hơi, đồng thời cũng có phần cảnh giác.



Họ nào biết rằng Giang Tinh Chước vẫn chưa rời đi. Cô khoác áo choàng tàng hình đứng trên nóc của một tòa nhà quan sát một lúc rồi bèn quay người bỏ đi.

Những người này toát nên thứ khí chất khác với người thường. Sức sống của họ mạnh gấp nhiều lần so với binh lính mạnh nhất ở nơi này, đã thế còn đeo cả kiếm. Nghe những gì mà họ vừa nói, hình như tài nghệ cũng hơn người.

Thế giới này gần như đã bước sang giai đoạn thứ ba. Cô thuộc vào hàng một người bình thường nên chẳng thể đối đầu chính diện cùng họ trong tình huống thiếu thốn năng lượng tiêu cực được, ngộ nhỡ bị giết chết mất. Hơn nữa, duy trì chiếc mạng che mặt thần bí cũng là điều mà cao nhân nên làm.

Quái thú bị giết chết, mối nguy cơ của đợt này cũng đã được giải quyết. Mọi người mở cửa hầm trú ẩn an toàn rồi bước ra. Có người biểu cảm chết lặng, có người biểu cảm sống sót sau tai nạn, có người trông thấy nhà ở và xe hơi của họ đã bị tàn phá nên òa khóc nức nở. Đôi mắt của vô số người đều chứa đựng sự kiệt quệ và tuyệt vọng.

Nhưng cũng có người lúc trông thấy thân thể của con quái vật khổng lồ đã bị chém làm hai khúc, cái nhìn của họ trở nên điên cuồng.

“Sao trông nó như đã bị bổ ra làm đôi vậy?!”

“Hay bổ làm đôi thật nhỉ? Mọi người nhìn mặt cắt đi kìa?”

Quân đội đã đứng phong tỏa nên đừng nói đến dân thường, đến cả những quân nhân đi ngang qua cũng không nhịn được mà quay đầu nhìn vết rách thẳng trên mặt cắt. Tiết diện hai bên bén ngọt vô cùng, thậm chí đến một mảnh vụn cũng không có! Họ có thể tưởng tượng ra được nhát chém kia cùng uy lực dứt khoát không thể chống đỡ, đến nỗi không chỉ bổ đôi con quái vật mà còn khiến nó trượt dài trên đoạn đường đằng sau.

Đó chắc chắn là điều mà công ty sản xuất hiệu ứng “trâu bò” nhất trên thị trường cũng không thể làm được!

“Vãi! Đỉnh thật sự! Do người đó của nhà họ Tần làm à?”

“Giời ơi, tôi muốn trở thành đệ tử của nhà họ Tần quá!

Nhưng mà tôi được xếp vào nhóm không có căn cốt tập võ nên không thể trở thành cả đệ tử ngoại môn…”



“…”

Có người chụp ảnh đăng lên mạng, chẳng mấy chốc đã leo thẳng lên hot search. Người người bàn tán xôn xao, những tưởng nhà họ Tần lại xuất hiện một cao thủ nào đó, đến những gia tộc khác cũng rúng động.

“Giết chết quái vật chỉ trong một nhát? Tôi chưa từng nghe nói nhà họ Tần có thiên tài xuất chúng đến cỡ này!”

“Chẳng thế thì sao. Tôi nghe nói đó là một cô gái rất trẻ.”

“Một cô gái rất trẻ? Chẳng lẽ đó là thiên tài của nhà họ Mộ Dung?”

“Cuối cùng nhà họ Mộ Dung cũng cho phép cô ta xuất hiện rồi sao? Nhưng không phải nhà họ Tần đang muốn giữ quyền quản lý của thành phố A à? Lúc này nhà họ Mộ Dung để cô ta đến thành phố A không phải đang phá hỏng chuyện của nhà họ Tần sao? Lẽ nào nhà họ Mộ Dung đức độ đến thế?”

“Đi hỏi thăm nhanh đi.”

Mỗi một thành phố trong số 17 thành phố trong cả nước đều tồn tại một thế gia cổ võ riêng. Họ chủ yếu quen biết nhau trong thời kỳ lánh đời được xưng là “thế giao”. Cho đến giờ, họ chưa bao giờ nghe nói đến thiên tài nhà nào và bản kiếm pháp lợi hại kia cả. Có điều, mỗi người trong số họ đều cất giấu một ít những tuyệt học mà người ngoài không hề biết. Cho nên, cũng có lý do để tin tưởng rằng một công pháp ghê gớm như thế thật sự tồn tại.

Nhất thời, tâm tư họ bắt đầu dậy sóng.

Giang Tinh Chước mở bảng số liệu ra, nhìn số liệu khó coi trên đó. Hay lắm, không thu được chút nào. Dù sao cô cũng không thể hấp thụ những cảm xúc tích cực, hơn nữa qua đợt này, cũng rất khó xuất hiện những cảm xúc tiêu cực đạt tiêu chuẩn.

Đương nhiên, đó chỉ là tạm thời. Rồi cô sẽ khiến họ biến chất. Để đạt được mục đích của cô, đó tất là điều phải trải qua. Cô cần lượng cảm xúc tiêu cực vô hạn, nên hiện giờ, cô phải… Đi vặt lông cừu thôi.

“…”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Rút Thẻ Vô Tận Ngày Kiếm Một Tỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook