Rút Thẻ Vô Tận Ngày Kiếm Một Tỷ

Chương 5: Thẻ Bài

Giang Sơn Thương Lan

24/08/2022

Giang Tinh Chước đặt tên cho cảm giác mình sáng tạo ra là “hào quang Cthulhu”.

Bởi vì chỉ là cảm giác lừa gạt, không có bất kỳ lực sát thương cho nên đúng như Giang Tinh Chước đã suy đoán, nó đã có thể tạo ra mức độ lừa gạt rất cao chỉ với số điểm năng lượng ít ỏi nhất.

Lúc này, xúc tu của người đàn ông kia còn cách Giang Tinh Chước nửa mét, anh ta chỉ cần duỗi về phía trước là có thể đâm xuyên qua đầu Giang Tinh Chước, nhưng anh ta lại đột ngột dùng lại, không dám nhúc nhích thêm.

Toàn thân anh ta toát mồ hôi lạnh, chỉ cảm thấy trong một tích tắc vừa rồi chợt có thứ cảm giác kinh hoàng bao trùm lên trí óc, nhấn chìm anh ta như một cơn sóng thần cao 100 mét, là một cảm giác kinh khủng anh ta chưa từng thấy được ở bất kỳ người nào, dường như người phụ nữ trước mắt là một sinh vật khủng bố không thể diễn tả bằng lời, không thể nhìn thẳng, cảm giác tồn tại của cô lớn hơn rất nhiều so với anh ta.

Điều càng đáng sợ hơn nữa là chỉ một giây trước đó họ lại không hề cảm thấy bất cứ cảm giác uy hiếp gì từ người cô. Một người phải mạnh mẽ đến mức nào mới có thể che giấu hoàn toàn sức mạnh của mình và ngụy trang thành một kẻ yếu đuối vô hại thế này?

Lúc này lại nhìn nụ cười của Giang Tinh Chước, anh ta chỉ cảm thấy nụ cười kia thần bí khó lường, trong đôi mắt ôn hòa là sự mạnh mẽ của một cường giả có thể đè chết bọn họ, ánh mắt nhìn như đang tùy ý nhìn xuống một con kiến.

Đúng vậy, một người có thể lặng lẽ xuất hiện trong căn phòng này thì làm sao có thể là một người đơn giản?

Các xúc tu từ từ rút lại. Anh ta đã ướt sũng cả người. May quá, đúng là quá vay vì anh ta đã kịp thời dừng lại, nếu không thì cũng không thể tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra với mình!

Không ai dám manh động. Phải biết rằng người càng có được quyền thế địa vị thì càng sợ chết.

Giang Tinh Chước cảm giác được năng lượng của mình đang nhanh chóng tăng lên vùn vụt.

Ác ma há hộc miệng, không thể tin được rốt cuộc cô đang làm gì? Không, cho dù cô có làm gì đi chăng nữa thì cũng không thể thay đổi được kết cục, cho dù hiện giờ năng lượng của cô đã tăng lên hơn mười nghìn thì đã sao? Mỗi một người trước mặt này đều có thể bóp chết cô, có 100.000 điểm năng lượng thì cô mới có thể tạo ra thứ gì đó để chống lại một người trong số bọn họ, nhưng còn có năm người khác thì sao, Giang Tinh Chước không thể thắng nổi!

Đương nhiên là Giang Tinh Chước cũng biết ảo giác chỉ có thể trì hoãn trong một khoảng thời gian ngắn, dường như những người này đang âm mưu một mưu đồ rất kinh người, cho nên người khả nghi như cô sẽ không bao giờ được phép rời đi dễ dàng. Cái hào quang “ai nhìn thấy cô cũng có cảm giác là một nhân vật đáng gờm” thực chất không hề có lực sát thương thực tế nào, chỉ là một hào quang giả bộ nguy hiểm mà thôi, một khi họ động thủ thì sẽ lập tức vạch trần được chuyện cô chỉ đang giả thần giả quỷ.



Nhưng cô vẫn có một phương án dự phòng.

Cô nói: “Tôi nghe thấy tiếng gọi mãnh liệt trong lòng mọi người nên đã tới đây theo tiếng gọi, có muốn thực hiện một giao dịch với tôi không?” “Giao dịch gì?” Người đàn ông lớn nhất trong số sáu người, trông có vẻ là người lãnh đạo lên tiếng. Đôi mắt anh ta lóe ra ánh sáng như mắt hổ, trông rất nguy hiểm, hoàn toàn không phải là một người đầu óc ngu si tứ chi phát triển “Rút một thẻ bài từ trong đống thẻ của tôi, một thẻ mười triệu.”

Bọn họ không biết rút thẻ có ý nghĩa gì, nhưng mười triệu thật sự không phải là số tiền lớn, lúc này bọn họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, họ cân nhắc về hành động của người phụ nữ bí ẩn này, sau đó liếc mắt trao đổi với nhau, người cầm kiếm có một tay kia cất giọng nặng nề.

“Được, mười triệu đúng không? Tôi chi.”

“Giao dịch thành công.”

Trước tiên Giang Tinh Chước dùng rất ít điểm số để tạo thành một cành cây nhỏ không có tác dụng gì, trong mắt người khác thì chỉ thấy được bỗng nhiên có thanh gỗ nhỏ hiện ra trong tay người phụ nữ bí ẩn này, tuy trông đơn giản không có gì nhưng lúc này trong lòng họ lại nghĩ thầm đây nhất là một loại vũ khí bí ẩn nào đó.

Thanh gỗ nhỏ gõ nhẹ vào không trung, một đám sương trắng hiện ra rồi ngưng tụ lại, hóa thành một vòng xoáy màu trắng.

Cảnh tượng kỳ ảo khiến sáu người càng cảnh giác cao độ.

Họ thấy có mười thẻ bài phát sáng có ánh sáng trắng bay ra khỏi vòng xoáy.

Đống thẻ bay về phía người đàn ông một tay, bay lửng lơ đứng trước mặt anh ta.

Giang Tinh Chước: “Mời lật thẻ bài.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Rút Thẻ Vô Tận Ngày Kiếm Một Tỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook