Rút Thẻ Vô Tận Ngày Kiếm Một Tỷ

Chương 1: Trò Chơi Chúa Tể

Giang Sơn Thương Lan

24/08/2022

Giang Tinh Chước nhìn người trong không gian trống không giống mình, suy nghĩ trong não quay cuồng. Mà ánh mắt của những người khác cũng đang chuyển động qua lại trên từng khuôn mặt còn lại, họ căng thẳng, sợ hãi và đầy cảm giác thù địch, không ai nói với ai câu gì.

Một lúc sau, trong không gian chợt có một con ác ma có sừng, vẻ ngoài hung dữ trông vô cùng tà ác xuất hiện.

Giữa hai nhãn cầu đục ngầu màu vàng là đôi đồng tử trợn tròn màu đen, sau lưng có đôi cánh đen trông rất bẩn thỉu, tà ác tham lam quét qua những linh hồn ở đây, nó nói: “Trò chơi Chúa tể sẽ sớm bắt đầu, người chiến thắng trong số các ngươi có thể có được thứ tạo vật thần kỳ, cường đại, làm chúa Sáng Thế, đừng nói là sống lại, kể cả muốn thành thần cũng có khả năng.”

Chỉ trong nháy mắt, hô hấp của những người có mặt đều trở nên đông dập, ánh mắt nhìn nhau càng ngày càng có ý cảnh giác mạnh hơn. Chỉ có một người có thể chiến thắng.

Họ đều đã chết, vậy mà sau khi chết còn có được một cơ duyên thế này, bị một ác ma xấu xí triệu hồi vào một không gian, cho dù đây có phải là lời nói dối hay không thì ngoài cách nghe theo họ cũng không còn cách nào khác.

Trên móng tay bẩn thỉu của ác ma bắn ra một chùm sáng: “Hãy nhớ kỹ, tạo vật này chỉ có thể hấp thụ năng lượng có được từ cảm xúc tiêu cực của con người, các ngươi có thể sử dụng năng lượng tiêu cực để tạo ra bất cứ thứ gì.”

“Cảm xúc tiêu cực? Sợ hãi, ghen tị, hận thù... Để tạo ra những năng lượng này thì xem ra chúng ta phải trở thành người xấu rồi.” Một người đàn ông trung niên nói, kích động nhìn về phía ác ma: “Tôi là một lập trình viên, tôi có thể tạo ra các trò chơi cực kỳ khủng bố để hù dọa người chơi, đưa Trò chơi Chúa tể cho tôi đi!”

“Trò chơi kinh dị sao?” Có người đàn ông trung niên mở đầu nên sau đó lại có một cô gái mặc đồng phục cấp ba tỏ vẻ khinh thường nói: “Có bao nhiêu người chơi trò chơi kinh dị? Mà ông có thể tạo ra được mấy trò? Tôi thấy thà đưa nó cho tôi còn hơn, tôi có thể quyến rũ tất cả ngôi sao nam nổi tiếng trong làng giải trí, lập tức có thể khơi dậy lòng ghen tị và ác ý của tất cả fan nữ của họ!”

Cô nữ sinh trung học có vẻ rất kiêu ngạo, tự hào vì mình có khuôn mặt xinh xắn, nguyên nhân khiến cô ta chết cũng chính là vì món nợ đào hoa gây ra. Không ai trong số những người phụ nữ có mặt ở đây đẹp hơn cô ta, ngoại trừ... ánh mắt của nữ sinh trung học dừng lại trên mặt Giang Tinh Chước. Giang Tinh Chước có một khuôn mặt rất đẹp, nhưng lại không hề có tính công kích mà lại mềm mại như nước, đôi mắt đen trong veo, mái tóc mềm mại tự nhiên, là ngoại hình có thể khiến nam nữ già trẻ đổ gục chỉ trong một tích tắc.

Trong số những người có mặt thì đây là đối thủ duy nhất của cô ta. Tuy nhiên, cô ta nhỏ tuổi hơn đối phương, dù nhìn mặt không thể đoán được tuổi, nhưng thân hình nóng bỏng lại không hợp với gương mặt kia của Giang Tinh Chước, nhất định không phải thứ học sinh cấp ba sẽ có được.

“Ồ?” Ác ma có vẻ cảm thấy rất hứng thú.

Phản ứng của nó khiến những người khác cũng láo nháo lên tiếng.

“Chỉ là làm việc ác thôi mà, ai lại không biết chứ? Tôi có thể thành lập một tổ chức khủng bố rồi gây ra nỗi kinh hoàng cho toàn thế giới.”



“Tôi có thể...”

“...”

Nói thật thì muốn thu hoạch được ác ý dễ hơn lấy được thiện ý của con người.

Trong tích tắc họ đã tranh nhau nảy ra vô số ý tưởng.

Ác ma nghe vậy, ý cười càng lúc càng rõ, đôi con ngươi trợn tròn có thể nhìn thấy rõ thần sắc của mọi người, khi trong lòng hiện lên từng ý tưởng xấu xa thì linh hồn vốn màu trắng xám của họ cũng dần dần bị nhuốm một ít màu đen.

Đột nhiên, tầm nhìn của nó chợt dừng lại. Giữa những tâm hồn đen xám này dường như lại hiện lên một sắc trắng tinh khôi.

Là Giang Tinh Chước. Tất cả những người khác đều đang tranh giành nhau, chỉ có cô là im lặng lắng nghe, không nói một lời.

Một tâm hồn trong trắng thuần khiết... Một trái tim kiên định biết nhường nào, không biết sẽ có bao nhiêu năng lượng.

Ác ma thè cái lưỡi dài màu đỏ tươi ra liếm đôi môi đen, ánh mắt tà ác quét qua quét lại.

“Bây giờ chúng ta hãy lập một khế ước. Ai có thể sống sót sẽ sở hữu tạo vật thần thánh này, một khi chết trong trò chơi thì linh hồn của các ngươi sẽ bị ta ăn hết.”

Những tiếng tranh cãi vã bỗng im bặt, tiếng lo lắng nuốt nước miếng vang lên liên tục.

“Nếu có nhiều hơn một người sống sót thì sao?” Nữ sinh trung lập tức hỏi lại.

Ác ma bật ra một tiếng cười quái gở: “Vậy thì chơi đến khi người chiến thắng duy nhất xuất hiện.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Rút Thẻ Vô Tận Ngày Kiếm Một Tỷ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook