Sa Vào Trêu Ghẹo Vợ Yêu: Tổng Giám Đốc Vô Cùng Cưng Chiều
Chương 72: Lại để ý anh ta, cô chính là đần độn
Tứ thục
08/11/2016
“Hôm nay lá gan em thật lớn “. Cố Mạc nhìn Tiếu Nhiểm che tay của mình dưới bàn lạnh lùng trừng mắt cô.
"Bóp chết anh!". Lời nói mơ hồ, Tiếu Nhiễm muốn nói nhưng không nói được, cô đỏ mặt trừng mắt Cố Mạc. Cô còn rất trẻ, cho tới bây giờ chưa nghĩ đến chuyện tránh thai, nhưng anh ta thì không phải thế. Anh ta năm nay ba mươi, cái gì cũng biết. Vậy mà cho tới bây giờ anh cũng chưa từng dùng cách tránh thai nào. Ngộ nhỡ cô có thai thì làm sao bây giờ.
"Được rồi ăn cháo đi!". Cố Mạc múc cháo đút Tiếu Nhiễm.
"No rồi". Tiếu Nhiễm bị ép ăn tiếp, không chịu há miệng.
Cố Mạc để bát cháo xuống, dẫn Tiếu Nhiểm đến phòng khách:" Em nói chuyện với Bà Nội một lát. Anh lên lầu lấy đồ."
Bà Nội Cố nghe được cháu của mình nói, liền hiểu được là anh đang muốn dẫn Tiếu Nhiễm quay về nhà bọn chúng, liền mở miệng ngăn cản: " Tiểu Mạc, giờ đã chín giờ hơn con đừng cùng Tiếu Nhiễm trở về."
"Cô ấy còn phải làm bài tập."Cố Mạc có một chút sửng sốt.
"Ở đây chị ấy liền không làm được bài tập?" Cố tương nói xem vào: "Anh là một trong những người cao điểm nhất khi thi đại học của thành phố A năm đó, Tiếu Nhiễm có anh giỏi như vậy chẳng lẻ ở đây không làm được bài tập sao?"
Nghe được Cố Tương nói, Tiếu Nhiễm vẻ mặt sùng bái nhìn Cố Mạc. Là một trong những học sinh giỏi nhất, anh ấy học nhiều lắm!
Cùng so với Cố Mạc, cô chính là không bằng một phần nhỏ. Thành tích học của cô bình thường, không phải là không tốt, cũng không thể nói là kém cỏi. Bởi vì có Ninh Hạo cùng ôn tập với cô. Nếu không có Ninh Hạo đoán chừng thành tích của cô đều đi xuống.
"Anh đi lấy túi sách cho cô ấy". Cố Mạc sờ sờ cái mũi của mình, hiểu được hôm nay mọi người cố ý muốn hai người ở lại, liền không cự tuyệt, xoay người đi ra xe láy túi sách cho Tiếu Nhiễm. Đi trở lại phòng khách, nghe được em gái của mình đang trêu chọc Tiếu Nhiễm.
"Chị Dâu, anh hai có phải rất mạnh hay không, chị hài lòng không, hai người làm cả một giờ! Em viết tiểu thuyết cũng không giám cho nam chính mạnh mẽ như vậy."
Tiếu Nhiễm xấu hổ nắm lấy vạt áo, không biết trả lời như thế nào về vấn đề Cố Tương hỏi, lúc này Cố Mạc đi vào, cô nhanh chóng quay đầu lại nhìn Cố Mạc với ánh mắt cầu cứu..
"Nếu không phải em quấy rầy, bốn giờ cũng không thành vấn đề!". Cố Mạc lãnh khốc trả lời, liền dắt Tiếu Nhiễm cứng đơ sắp thành một cục đá lên lầu, bỏ lại mọi người cười toe tóet.
Tiếu Nhiễm đứng ở phòng ngủ Cố Mạc, mới lấy lại được tinh thần. Cô xấu hổ lấy cái gối ném về phía Cố Mạc:" Anh làm cho tôi không giám đi gặp mọi người rồi!".
Cô tưởng anh ta sẽ giải thích với Cố Tương là vừa rồi họ cũng chưa làm cái gì, kết quả anh ta nói hai giờ không đủ, còn phải bốn giờ.!
Làm sao cô đi ra ngoài gặp mọi người nữa !
Bà nội và mọi người nghĩ như thế nào?
"Chúng ta là vợ chồng hợp pháp". Cố Mạc thoải mái nhận cái gối của Tiếu Nhiễm, vứt lại trên giường."Sớm muộn gì cũng phải tiếp nhận thôi."
Tiếp nhận? Tiếp nhận một lần hoan ái của anh những bốn giờ?
Cô thật không biết mặt của Cố Mạc dày đến đâu. Cô lấy túi sách từ trong tay Cố Mạc, tức giận đi đến bàn học cạnh cửa sổ, mở túi sách lấy tài liệu bắt đầu làm bài tập.
Để ý đến anh ta nữa, chính là cô bị đần độn!
Cố Mạc ngồi bên người cô, mở máy tính ra bắt đầu làm việc của mình, không quấy rầy Tiếu Nhiễm nữa.
Tiếu Nhiễm gặp phải đề khó, ngẩng đầu nhìn Cố Mạc, phát hiện anh ấy đang chuyên chú làm công việc, ngón tay thon dài trên bàn phím như đang khiêu vũ, phát ra giai điệu rung động lòng người.Cô nhìn một chút đến ngây ngốc. Người đàn ông này không cần làm gì cũng phải khiến cho người phụ nữ bị mê hoặc.
Đột nhiên Cố Mạc quay lại, nhìn Tiếu Nhiễm đang si ngốc nhìn mình, anh vừa lòng nhếch môi mỏng" Chỗ nào không làm được?".
Tiếu Nhiễm lập tức đưa sách đến đưa cho Cố Mạc:"Đề này".
Cố Mạc chăm chú giải bài cho Tiếu Nhiễm. Cô phát hiện vấn đề gì anh ta cũng giải được, có thể bắt trọng điểm ở đâu, cô có thể lập tức nghĩ ra được bài đó giải như thế nào.
Cô nhìn Cố Mạc với ánh mắt càng thêm sùng bái.
"Bóp chết anh!". Lời nói mơ hồ, Tiếu Nhiễm muốn nói nhưng không nói được, cô đỏ mặt trừng mắt Cố Mạc. Cô còn rất trẻ, cho tới bây giờ chưa nghĩ đến chuyện tránh thai, nhưng anh ta thì không phải thế. Anh ta năm nay ba mươi, cái gì cũng biết. Vậy mà cho tới bây giờ anh cũng chưa từng dùng cách tránh thai nào. Ngộ nhỡ cô có thai thì làm sao bây giờ.
"Được rồi ăn cháo đi!". Cố Mạc múc cháo đút Tiếu Nhiễm.
"No rồi". Tiếu Nhiễm bị ép ăn tiếp, không chịu há miệng.
Cố Mạc để bát cháo xuống, dẫn Tiếu Nhiểm đến phòng khách:" Em nói chuyện với Bà Nội một lát. Anh lên lầu lấy đồ."
Bà Nội Cố nghe được cháu của mình nói, liền hiểu được là anh đang muốn dẫn Tiếu Nhiễm quay về nhà bọn chúng, liền mở miệng ngăn cản: " Tiểu Mạc, giờ đã chín giờ hơn con đừng cùng Tiếu Nhiễm trở về."
"Cô ấy còn phải làm bài tập."Cố Mạc có một chút sửng sốt.
"Ở đây chị ấy liền không làm được bài tập?" Cố tương nói xem vào: "Anh là một trong những người cao điểm nhất khi thi đại học của thành phố A năm đó, Tiếu Nhiễm có anh giỏi như vậy chẳng lẻ ở đây không làm được bài tập sao?"
Nghe được Cố Tương nói, Tiếu Nhiễm vẻ mặt sùng bái nhìn Cố Mạc. Là một trong những học sinh giỏi nhất, anh ấy học nhiều lắm!
Cùng so với Cố Mạc, cô chính là không bằng một phần nhỏ. Thành tích học của cô bình thường, không phải là không tốt, cũng không thể nói là kém cỏi. Bởi vì có Ninh Hạo cùng ôn tập với cô. Nếu không có Ninh Hạo đoán chừng thành tích của cô đều đi xuống.
"Anh đi lấy túi sách cho cô ấy". Cố Mạc sờ sờ cái mũi của mình, hiểu được hôm nay mọi người cố ý muốn hai người ở lại, liền không cự tuyệt, xoay người đi ra xe láy túi sách cho Tiếu Nhiễm. Đi trở lại phòng khách, nghe được em gái của mình đang trêu chọc Tiếu Nhiễm.
"Chị Dâu, anh hai có phải rất mạnh hay không, chị hài lòng không, hai người làm cả một giờ! Em viết tiểu thuyết cũng không giám cho nam chính mạnh mẽ như vậy."
Tiếu Nhiễm xấu hổ nắm lấy vạt áo, không biết trả lời như thế nào về vấn đề Cố Tương hỏi, lúc này Cố Mạc đi vào, cô nhanh chóng quay đầu lại nhìn Cố Mạc với ánh mắt cầu cứu..
"Nếu không phải em quấy rầy, bốn giờ cũng không thành vấn đề!". Cố Mạc lãnh khốc trả lời, liền dắt Tiếu Nhiễm cứng đơ sắp thành một cục đá lên lầu, bỏ lại mọi người cười toe tóet.
Tiếu Nhiễm đứng ở phòng ngủ Cố Mạc, mới lấy lại được tinh thần. Cô xấu hổ lấy cái gối ném về phía Cố Mạc:" Anh làm cho tôi không giám đi gặp mọi người rồi!".
Cô tưởng anh ta sẽ giải thích với Cố Tương là vừa rồi họ cũng chưa làm cái gì, kết quả anh ta nói hai giờ không đủ, còn phải bốn giờ.!
Làm sao cô đi ra ngoài gặp mọi người nữa !
Bà nội và mọi người nghĩ như thế nào?
"Chúng ta là vợ chồng hợp pháp". Cố Mạc thoải mái nhận cái gối của Tiếu Nhiễm, vứt lại trên giường."Sớm muộn gì cũng phải tiếp nhận thôi."
Tiếp nhận? Tiếp nhận một lần hoan ái của anh những bốn giờ?
Cô thật không biết mặt của Cố Mạc dày đến đâu. Cô lấy túi sách từ trong tay Cố Mạc, tức giận đi đến bàn học cạnh cửa sổ, mở túi sách lấy tài liệu bắt đầu làm bài tập.
Để ý đến anh ta nữa, chính là cô bị đần độn!
Cố Mạc ngồi bên người cô, mở máy tính ra bắt đầu làm việc của mình, không quấy rầy Tiếu Nhiễm nữa.
Tiếu Nhiễm gặp phải đề khó, ngẩng đầu nhìn Cố Mạc, phát hiện anh ấy đang chuyên chú làm công việc, ngón tay thon dài trên bàn phím như đang khiêu vũ, phát ra giai điệu rung động lòng người.Cô nhìn một chút đến ngây ngốc. Người đàn ông này không cần làm gì cũng phải khiến cho người phụ nữ bị mê hoặc.
Đột nhiên Cố Mạc quay lại, nhìn Tiếu Nhiễm đang si ngốc nhìn mình, anh vừa lòng nhếch môi mỏng" Chỗ nào không làm được?".
Tiếu Nhiễm lập tức đưa sách đến đưa cho Cố Mạc:"Đề này".
Cố Mạc chăm chú giải bài cho Tiếu Nhiễm. Cô phát hiện vấn đề gì anh ta cũng giải được, có thể bắt trọng điểm ở đâu, cô có thể lập tức nghĩ ra được bài đó giải như thế nào.
Cô nhìn Cố Mạc với ánh mắt càng thêm sùng bái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.