Chương 1: Người mẫu trẻ
Yên
18/11/2022
Phụ nữ sướng đến lên đỉnh là trải nghiệm như thế nào?
Đó là cảm giác như sống như chết, nhưng vừa kích thích cũng vừa cất giấu rất nhiều mạo hiểm.
Mấy ngày trước, một người chị em của tôi xét nghiệm dương tính với HIV, là kim chủ của cô ấy truyền nhiễm cho cô ấy. Khi đó cô ấy điếng người cầm kết quả xét nghiệm, đứng trên tầng mười bốn muốn nhảy xuống, nhưng cô ấy sợ chết, cuối cùng để cảnh sát mang về đồn. Không lâu sau kim chủ của cô ấy bị điều tra ra bao nuôi tình nhân cùng nhận hối lộ, bị cách chức điều tra, là phó thủ trong cục đất đai và tài nguyên.
Tôi cũng như cô ấy, đều ăn cơm thanh xuân. Trong mắt người ngoài, chúng tôi là người mẫu trẻ, nhưng thực tế lại là gái điếm hạng sang, làm bồ nhí bạn giường cho những người đàn ông giàu có, việc duy nhất có dính dáng tới người mẫu chính là làm người mẫu show nội y cho những hộp đêm.
Chúng tôi lăn lộn trong giới Quảng Đà, minh tinh đa phần đều lăn lộn trong giới thủ đô, phân chia dựa theo địa vực. Mặc dù chúng tôi không nổi tiếng được như họ, nhưng tiền kiếm được không hề ít hơn họ.
Giới Quảng Đà vốn nhiều tiền, đàn ông giàu có ở tỉnh Quảng Đà còn nhiều hơn cả cát trên mặt đất, hơn nữa không làm màu như đàn ông giới thủ đô, bình thường cứ thích là đập tiền, cho nên chúng tôi cực kỳ khinh thường mấy lão nhà giàu chém gió thuộc giới thủ đô, ra ngoài chơi mà cũng muốn ăn tiền, lôi tên tuổi của mình ra chỉ hận không thể cho một bầy gái bu lại, chỉ cần không trả tiền thì sẽ không chịu trả tiền, cực kỳ ghê tởm.
Nhóm chúng tôi là thủy tổ trong giới gái điếm hạng sang. Hồi đó người mẫu trẻ ở vùng Hương Cảng còn chưa vào nghề, hot nhất là Lâm Bảo Bối thuộc bến Hải Long, có danh hiệu “Em gái học sinh đẹp nhất”. Cô ấy đi cùng một doanh nhân kinh doanh vật liệu xây dựng quốc tịch Vịnh Loan năm ngày, kiếm được một chiếc siêu xe. Loại party kiểu bể bơi lõa thể cô ấy cũng là khách quen, câu được biết bao nhiêu con cá mập, chúng tôi đều gọi cô ấy là chị Bối, cực kỳ bội phục bản lĩnh của cô ấy.
Đương nhiên không phải cô gái nào cũng phong cảnh được như chị Bối, cũng có không ít người bị chơi chết trên giường, hoặc là bị chơi đến tàn phế, còn có những người được bao nuôi nhưng không sinh được con, vẫn bị đuổi đi như thường.
Những người có thể trở thành tình nhân của người quyền quý đều dựa vào thủ đoạn thực lực bò lên, không phải là nhờ vào may mắn một sớm một chiều. Những tinh anh tay cầm quyền cao chế định ra quy tắc xã hội này đều có ánh mắt vô cùng xảo quyệt, những người phụ nữ khiến họ không tiếc tiêu tiền, không có năng lực thì thật sự là không gánh vác nổi. Sau lưng mỗi một tình nhân đều có vô số cô gái trẻ đã luyện được bản lĩnh đầy người chờ thay thế vị trí của chúng tôi, nhảy vào chốn đốt tiền có thể mê hoặc lòng người này.
Người trong giới chúng tôi đều biết chuyện một sao nữ bị nhét bóng bàn vào bên dưới, người đàn ông đó chi tiền rất hào phóng, từng hẹn chị Bối gặp mặt ở khách sạn Bốn Mùa Hương Cảng, cô ấy bị chai rượu cứa tổn thương hạ thể, chảy rất nhiều máu, trong một khoảng thời gian rất dài ngay cả đi vệ sinh cũng đau. Sau này vì lý do đó mà cô ấy không thể không giải nghệ, người đàn ông đó đền bù cho cô ấy một căn biệt thự giữa sườn núi, nhờ đó mà chị Bối còn có thêm danh hiệu, tên là “Nhà cắm”, cho đàn ông cắm mấy hồi đã kiếm được một căn nhà.
Nghề làm tình nhân thì cần thiết có bốn yếu tố: thủ đoạn hung ác, ánh mắt chính xác, miệng ngọt, “môi” khít. Muốn đàn ông không thể rời xa bạn thì cần phải tu luyện ra đạo hạnh cao siêu.
Người chị em bị dính HIV trước kia từng nhận cha nuôi trước khi đi theo kim chủ này, là thủ lĩnh xã hội đen nổi tiếng ở Thanh Hòa, người giang hồ gọi là ông Rỗ, bởi vì mặt ông ta có rất nhiều rỗ, uống rượu vào trông cứ như Quan Công. Ông Rỗ làm nghề buôn lậu ở bến tàu, trong tay có mấy trăm đàn em, có rất nhiều sở thích trên giường, thích ngược đãi. Trước kia ông ta từng nhận nuôi không ít thiếu nữ, sinh viên trường nghệ thuật, người mẫu trẻ nước Nga, nhân viên chia bài ở sòng bạc, người chị em này được ông ta thích nhất, nhưng không lâu sau tôi đã giành được cha nuôi từ tay cô ấy.
Tôi không cho ông Rỗ chơi quá nhiều trò chơi, nhưng khoảng thời gian bao nuôi tôi, ông ta vẫn rất cưng chiều tôi, nói rằng ông ta chán ghét vẻ mặt lấy lòng của đám phụ nữ kia. Ông ta thích tôi đá trứng của ông ta, mắng ông ta là thằng chó già, đánh rắm lên mặt ông ta, cho ông ta liếm ngón chân của tôi, ông ta sẽ lộ vẻ cực kỳ thích thú, cho tôi thật nhiều tiền để sau này tôi còn làm vậy với ông ta.
Có những người đàn ông chơi không phải là chơi theo đúng nghĩa đen của nó. Họ chơi trai bao, thậm chí cho người ta sex thú, còn có khuynh hướng thích chịu ngược, đi theo kim chủ nào thì phải hốt thuốc đúng bệnh, chiều ý kim chủ đó.
Sau này cha nuôi tìm cách đưa tôi vào một công ty người mẫu, quay mấy đoạn quảng cáo, có chút danh tiếng trong giới người mẫu trẻ. Người quản lý nói đừng cho rằng mình thật sự là người mẫu, người mẫu trẻ chẳng qua chỉ là cave được đóng gói mà thôi, ai dám không yên phận thủ thường thì bà ta sẽ cho chúng tôi biết mặt. Bà ta cảnh cáo người khác, nhưng chừa tôi ra, bởi vì bà ta không dám. Kim chủ của tôi cứng hơn tất cả mọi người, ông ta là một vị quan lớn trong thành phố.
Tôi quen biết với cục trưởng Chu trong một bữa tiệc từ thiện cỡ lớn của chính phủ. Ông ta là người cầm quyền trong cục cảnh sát thành phố, đọc diễn văn khai mạc trong bữa tiệc. Bình thường chúng tôi đều rất khinh thường đám quan viên trong những trường hợp như thế này, trước mặt người khác áo mũ đàng hoàng, sau lưng lại tham tài háo sắc, mặc tây trang là người, cởi tây trang là chó, họ chơi gái còn ác hơn cả đám thương nhân. Trước kia chị Bối nổi tiếng vô cùng là vì có quá nhiều khách hàng là quan chức, bất cứ một ai cũng là nhân vật thường gặp trên báo chí, trong giới ai mà chẳng biết, ai dám không nể mặt?
Nhưng cục trưởng Chu thì khác. Có tin đồn rằng ông ta trèo lên từ tầng lớp cơ sở, phong cách làm quan là khéo léo hiểu lòng người, tâm cơ sâu đậm, nắm quyền trong thành phố, còn kiêm luôn cả công việc ở cục đất đai, rất nhiều thương nhân đều muốn thông qua ông ta, bao gồm cả ông Rỗ. Nhưng ông ta chưa bao giờ lộ diện, giống như một con cá chạch, thành tạo trong chốn quan trường, cực kỳ gian xảo.
Trong bữa tiệc đó, cha nuôi mua một đôi vòng tai phỉ thúy với giá cao tặng cho tôi. Tôi vui vẻ ôm cổ ông ta kêu to tôi yêu cha nuôi, ông ta bóp mông tôi hỏi tôi cảm ơn như thế nào, tôi nói buổi tối cha nuôi muốn chơi sao cũng được. Ông ta thích tôi mặc nội y gợi cảm, kiểu cực kỳ nóng bỏng, hơn nữa không cho tôi cạo lông, cũng không cho tôi tắm rửa, ông ta thích vị nguyên chất, mỗi lần kiên trì chưa được năm phút đã xong việc. Đàn ông ở lứa tuổi này chẳng có mấy ai đủ mạnh, nhưng năm phút đã kết thúc thì đúng là rất nhanh. Ông ta cảnh cáo tôi không được nói lung tung, âm thầm uống rượu thập toàn đại bổ, nhưng cũng chẳng có tác dụng gì. Ông ta chơi quá ác, bao nhiêu con gái nuôi một tháng phải lâm hạnh hết, bỏ quên ai thì không thể tránh khỏi một trận đại chiến, bình thường còn thích ăn của lạ bên ngoài, đừng nói là ông Rỗ đã hơn sáu mươi, cho dù là trai trẻ mạnh mẽ cũng phải thận hư.
Cha nuôi giành được danh hiệu vua đấu giá đêm hôm đó, khách khứa đều lại đây chúc mừng ông ta, nói ông ta thật có diễm phúc, kiếm được vưu vật xinh đẹp như vậy. Ông ta rất thích người khác khen tôi, cười tủm tỉm kêu tôi mời rượu. Khi tôi kéo tay cha nuôi đi uống rượu khắp nơi thì cảm nhận được ánh mắt nóng rực sau lưng mình, mãi tới khi xã giao kết thúc cũng không biến mất. Tôi giả vờ thì thầm vào tai cha nuôi, lặng lẽ nhìn thoáng qua đằng sau.
Trong tầm mắt của tôi, cục trưởng Chu mặc đồ cảnh sát đứng bên cửa sổ hút thuốc, vành nón che khuất đôi mắt thâm thúy của ông ta, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén dừng trên gương mặt tràn đầy xuân tình của tôi. Khi tôi với ông ta đối diện nhau cách ánh đèn lộng lẫy nhiều màu, biển người dường như yên lặng, trong lòng tôi biết người đàn ông này có khả năng trở thành con mồi của tôi. Ánh mắt của ông ta cho tôi thấy rõ dục vọng, dục vọng trần trụi, mờ ám mà dụ dỗ.
Đó là cảm giác như sống như chết, nhưng vừa kích thích cũng vừa cất giấu rất nhiều mạo hiểm.
Mấy ngày trước, một người chị em của tôi xét nghiệm dương tính với HIV, là kim chủ của cô ấy truyền nhiễm cho cô ấy. Khi đó cô ấy điếng người cầm kết quả xét nghiệm, đứng trên tầng mười bốn muốn nhảy xuống, nhưng cô ấy sợ chết, cuối cùng để cảnh sát mang về đồn. Không lâu sau kim chủ của cô ấy bị điều tra ra bao nuôi tình nhân cùng nhận hối lộ, bị cách chức điều tra, là phó thủ trong cục đất đai và tài nguyên.
Tôi cũng như cô ấy, đều ăn cơm thanh xuân. Trong mắt người ngoài, chúng tôi là người mẫu trẻ, nhưng thực tế lại là gái điếm hạng sang, làm bồ nhí bạn giường cho những người đàn ông giàu có, việc duy nhất có dính dáng tới người mẫu chính là làm người mẫu show nội y cho những hộp đêm.
Chúng tôi lăn lộn trong giới Quảng Đà, minh tinh đa phần đều lăn lộn trong giới thủ đô, phân chia dựa theo địa vực. Mặc dù chúng tôi không nổi tiếng được như họ, nhưng tiền kiếm được không hề ít hơn họ.
Giới Quảng Đà vốn nhiều tiền, đàn ông giàu có ở tỉnh Quảng Đà còn nhiều hơn cả cát trên mặt đất, hơn nữa không làm màu như đàn ông giới thủ đô, bình thường cứ thích là đập tiền, cho nên chúng tôi cực kỳ khinh thường mấy lão nhà giàu chém gió thuộc giới thủ đô, ra ngoài chơi mà cũng muốn ăn tiền, lôi tên tuổi của mình ra chỉ hận không thể cho một bầy gái bu lại, chỉ cần không trả tiền thì sẽ không chịu trả tiền, cực kỳ ghê tởm.
Nhóm chúng tôi là thủy tổ trong giới gái điếm hạng sang. Hồi đó người mẫu trẻ ở vùng Hương Cảng còn chưa vào nghề, hot nhất là Lâm Bảo Bối thuộc bến Hải Long, có danh hiệu “Em gái học sinh đẹp nhất”. Cô ấy đi cùng một doanh nhân kinh doanh vật liệu xây dựng quốc tịch Vịnh Loan năm ngày, kiếm được một chiếc siêu xe. Loại party kiểu bể bơi lõa thể cô ấy cũng là khách quen, câu được biết bao nhiêu con cá mập, chúng tôi đều gọi cô ấy là chị Bối, cực kỳ bội phục bản lĩnh của cô ấy.
Đương nhiên không phải cô gái nào cũng phong cảnh được như chị Bối, cũng có không ít người bị chơi chết trên giường, hoặc là bị chơi đến tàn phế, còn có những người được bao nuôi nhưng không sinh được con, vẫn bị đuổi đi như thường.
Những người có thể trở thành tình nhân của người quyền quý đều dựa vào thủ đoạn thực lực bò lên, không phải là nhờ vào may mắn một sớm một chiều. Những tinh anh tay cầm quyền cao chế định ra quy tắc xã hội này đều có ánh mắt vô cùng xảo quyệt, những người phụ nữ khiến họ không tiếc tiêu tiền, không có năng lực thì thật sự là không gánh vác nổi. Sau lưng mỗi một tình nhân đều có vô số cô gái trẻ đã luyện được bản lĩnh đầy người chờ thay thế vị trí của chúng tôi, nhảy vào chốn đốt tiền có thể mê hoặc lòng người này.
Người trong giới chúng tôi đều biết chuyện một sao nữ bị nhét bóng bàn vào bên dưới, người đàn ông đó chi tiền rất hào phóng, từng hẹn chị Bối gặp mặt ở khách sạn Bốn Mùa Hương Cảng, cô ấy bị chai rượu cứa tổn thương hạ thể, chảy rất nhiều máu, trong một khoảng thời gian rất dài ngay cả đi vệ sinh cũng đau. Sau này vì lý do đó mà cô ấy không thể không giải nghệ, người đàn ông đó đền bù cho cô ấy một căn biệt thự giữa sườn núi, nhờ đó mà chị Bối còn có thêm danh hiệu, tên là “Nhà cắm”, cho đàn ông cắm mấy hồi đã kiếm được một căn nhà.
Nghề làm tình nhân thì cần thiết có bốn yếu tố: thủ đoạn hung ác, ánh mắt chính xác, miệng ngọt, “môi” khít. Muốn đàn ông không thể rời xa bạn thì cần phải tu luyện ra đạo hạnh cao siêu.
Người chị em bị dính HIV trước kia từng nhận cha nuôi trước khi đi theo kim chủ này, là thủ lĩnh xã hội đen nổi tiếng ở Thanh Hòa, người giang hồ gọi là ông Rỗ, bởi vì mặt ông ta có rất nhiều rỗ, uống rượu vào trông cứ như Quan Công. Ông Rỗ làm nghề buôn lậu ở bến tàu, trong tay có mấy trăm đàn em, có rất nhiều sở thích trên giường, thích ngược đãi. Trước kia ông ta từng nhận nuôi không ít thiếu nữ, sinh viên trường nghệ thuật, người mẫu trẻ nước Nga, nhân viên chia bài ở sòng bạc, người chị em này được ông ta thích nhất, nhưng không lâu sau tôi đã giành được cha nuôi từ tay cô ấy.
Tôi không cho ông Rỗ chơi quá nhiều trò chơi, nhưng khoảng thời gian bao nuôi tôi, ông ta vẫn rất cưng chiều tôi, nói rằng ông ta chán ghét vẻ mặt lấy lòng của đám phụ nữ kia. Ông ta thích tôi đá trứng của ông ta, mắng ông ta là thằng chó già, đánh rắm lên mặt ông ta, cho ông ta liếm ngón chân của tôi, ông ta sẽ lộ vẻ cực kỳ thích thú, cho tôi thật nhiều tiền để sau này tôi còn làm vậy với ông ta.
Có những người đàn ông chơi không phải là chơi theo đúng nghĩa đen của nó. Họ chơi trai bao, thậm chí cho người ta sex thú, còn có khuynh hướng thích chịu ngược, đi theo kim chủ nào thì phải hốt thuốc đúng bệnh, chiều ý kim chủ đó.
Sau này cha nuôi tìm cách đưa tôi vào một công ty người mẫu, quay mấy đoạn quảng cáo, có chút danh tiếng trong giới người mẫu trẻ. Người quản lý nói đừng cho rằng mình thật sự là người mẫu, người mẫu trẻ chẳng qua chỉ là cave được đóng gói mà thôi, ai dám không yên phận thủ thường thì bà ta sẽ cho chúng tôi biết mặt. Bà ta cảnh cáo người khác, nhưng chừa tôi ra, bởi vì bà ta không dám. Kim chủ của tôi cứng hơn tất cả mọi người, ông ta là một vị quan lớn trong thành phố.
Tôi quen biết với cục trưởng Chu trong một bữa tiệc từ thiện cỡ lớn của chính phủ. Ông ta là người cầm quyền trong cục cảnh sát thành phố, đọc diễn văn khai mạc trong bữa tiệc. Bình thường chúng tôi đều rất khinh thường đám quan viên trong những trường hợp như thế này, trước mặt người khác áo mũ đàng hoàng, sau lưng lại tham tài háo sắc, mặc tây trang là người, cởi tây trang là chó, họ chơi gái còn ác hơn cả đám thương nhân. Trước kia chị Bối nổi tiếng vô cùng là vì có quá nhiều khách hàng là quan chức, bất cứ một ai cũng là nhân vật thường gặp trên báo chí, trong giới ai mà chẳng biết, ai dám không nể mặt?
Nhưng cục trưởng Chu thì khác. Có tin đồn rằng ông ta trèo lên từ tầng lớp cơ sở, phong cách làm quan là khéo léo hiểu lòng người, tâm cơ sâu đậm, nắm quyền trong thành phố, còn kiêm luôn cả công việc ở cục đất đai, rất nhiều thương nhân đều muốn thông qua ông ta, bao gồm cả ông Rỗ. Nhưng ông ta chưa bao giờ lộ diện, giống như một con cá chạch, thành tạo trong chốn quan trường, cực kỳ gian xảo.
Trong bữa tiệc đó, cha nuôi mua một đôi vòng tai phỉ thúy với giá cao tặng cho tôi. Tôi vui vẻ ôm cổ ông ta kêu to tôi yêu cha nuôi, ông ta bóp mông tôi hỏi tôi cảm ơn như thế nào, tôi nói buổi tối cha nuôi muốn chơi sao cũng được. Ông ta thích tôi mặc nội y gợi cảm, kiểu cực kỳ nóng bỏng, hơn nữa không cho tôi cạo lông, cũng không cho tôi tắm rửa, ông ta thích vị nguyên chất, mỗi lần kiên trì chưa được năm phút đã xong việc. Đàn ông ở lứa tuổi này chẳng có mấy ai đủ mạnh, nhưng năm phút đã kết thúc thì đúng là rất nhanh. Ông ta cảnh cáo tôi không được nói lung tung, âm thầm uống rượu thập toàn đại bổ, nhưng cũng chẳng có tác dụng gì. Ông ta chơi quá ác, bao nhiêu con gái nuôi một tháng phải lâm hạnh hết, bỏ quên ai thì không thể tránh khỏi một trận đại chiến, bình thường còn thích ăn của lạ bên ngoài, đừng nói là ông Rỗ đã hơn sáu mươi, cho dù là trai trẻ mạnh mẽ cũng phải thận hư.
Cha nuôi giành được danh hiệu vua đấu giá đêm hôm đó, khách khứa đều lại đây chúc mừng ông ta, nói ông ta thật có diễm phúc, kiếm được vưu vật xinh đẹp như vậy. Ông ta rất thích người khác khen tôi, cười tủm tỉm kêu tôi mời rượu. Khi tôi kéo tay cha nuôi đi uống rượu khắp nơi thì cảm nhận được ánh mắt nóng rực sau lưng mình, mãi tới khi xã giao kết thúc cũng không biến mất. Tôi giả vờ thì thầm vào tai cha nuôi, lặng lẽ nhìn thoáng qua đằng sau.
Trong tầm mắt của tôi, cục trưởng Chu mặc đồ cảnh sát đứng bên cửa sổ hút thuốc, vành nón che khuất đôi mắt thâm thúy của ông ta, nhưng ánh mắt vẫn sắc bén dừng trên gương mặt tràn đầy xuân tình của tôi. Khi tôi với ông ta đối diện nhau cách ánh đèn lộng lẫy nhiều màu, biển người dường như yên lặng, trong lòng tôi biết người đàn ông này có khả năng trở thành con mồi của tôi. Ánh mắt của ông ta cho tôi thấy rõ dục vọng, dục vọng trần trụi, mờ ám mà dụ dỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.