Chương 68: Hạ sách
Daisy Tháo
13/02/2023
Ngồi ở trong xe, Thẫm Mộng Quân nhìn bóng lưng ở ngoài cửa của Mộc Nhiên, đôi môi nhếch lên:"Nhiên em nghĩ em thoát được anh sao? Nhất định sớm thôi em sẽ phải cam tâm tình nguyện trở về bên anh! Em là của anh tuyệt đối cả đời này cũng đừng mơ có thể bỏ lại anh!"
Cầm lấy điện thoại Thẫm Mộng Quân gọi đi, hai đầu dây liền được kết nối, người được Thẫm Mộng Quân gọi là trợ lí Vương, trong điện thoại anh hạ lênh:"Cậu đăng cho tôi một tin, đẩy lên trang đầu càng nhanh càng tốt....!"
Sau đó anh lại hướng ánh mắt qua cửa kính xe nhìn bóng lưng của Mộc Nhiên thêm lần nữa mà lẩm bẩm:"Để xem ai dám thu nhận em, dám dài tay cả gan mà đụng vào Thẫm Mộng Quân này!"
......
Sáng hôm sau, Mộc Nhiên dậy từ sáng sớm cô chuẩn bị tươm tất mọi thứ để bắt đầu một ngày mới bằng công việc phục vụ tại một quán cafe mà hôm qua cô đã lặn lội khó khăn lắm mới xin vào được.
Vừa tới nơi Mộc Nhiên còn chưa kịp đi thay đồ đã bị quản lí gọi lại.
Theo chân người quản lí cô ngồi xuống đối diện với cậu ta ở một gốc khuất trong quán, có chút ngơ ngác khi thấy phục vụ bưng ra cho mình một tách cafe nóng lại rất hơi kính cẩn xem cô chẳng khác nào là khách, có chút khó hiểu cô cười gượng nhìn người phục vụ rồi sau đó xoay qua người quản lí:"Anh gọi tôi là muốn chỉ bảo gì sao?"
Người quản lí nhìn cô trầm ngâm một lúc mà mở lời:"Thẫm thiếu phu nhân, tôi không rõ giữa cô và cậu Thẫm xảy ra chuyện gì rồi nhưng quán chúng tôi chỉ là một quán nhỏ, nếu để cậu Thẫm biết được cô làm ở đây hậu quả e rằng chúng tôi không gánh nổi, mong cô thông cảm cho!"
Mộc Nhiên gượng cười chẳng hiểu người quảm lí trước mặt mình đang nói gì, mà khoang cậu ta gọi cô là "Thẫm thiếu phu nhân"?
Mộc Nhiên cô hiểu ra rồi thì ra lại là cái tên Thẫm Mộng Quân chết tiệt kia bày ra chứ không ai vào đây cả!
Mộc Nhiên hiểu ra liền tự biết khó mà lui, cô cũng không muốn bản thân mình đem lại phiền phức cho ai mà đứng lên cúi người cảm ơn quản lí rồi rời đi!
Ngồi trong phòng làm việc Thẫm Mộng Quân tâm trạng hết sức vui vẻ mà nhìn thông tin tìm người do chính mình đăng lên với tiêu đề "Thẫm thiếu phu nhân giận dỗi bỏ nhà đi!"
Thông tin này vừa được đưa lên sáng nay đã gây bão toàn mạng xã hội, nhận được vô số săn đón từ cánh nhà báo.
Tin được đưa lên đồng nghĩa với việc Thẫm Mộng Quân đã thừa nhận và thông báo đến mọi người rằng "Mộc Nhiên cô chính là người phụ nữ của Thẫm Mộng Quân anh"
Mà đã là người phụ nữ của Thẫm Mộng Quân thì có ăn gan hùm cũng chẳng ai dám đụng vào!
Mộc Nhiên đi đi lại lại trên đường phố, ngồi nghỉ chân ở bên đường Mộc Nhiên chợt nghe thấy tên mình vang lên ở một màn hình led của toà xao ốc đối diện.
Cái gì mà Thẫm thiếu phu nhân!
Cái gì mà giận dỗi bỏ nhà đi!
Thẫm Mộng Quân anh ta điên rồi sao?
Vội vã từ trong túi xách Mộc Nhiên lục tìm xem mình có còn tiền hay không?
May thay vẫn còn đủ để mua một chiếc điện thoại!
Chạy đến cửa hàng ở gần đó Mộc Nhiên mua đại một chiếc điện thoại, lắp sim cô ngay lập tức nhớ số của Thẫm Mộng Quân mà gọi đi.
Thẫm Mộng Quân thừa hiểu con người của Mộc Nhiên, nhìn chiếc điện thoại trên bàn liên tục đổ chuông với một dãy số lạ mà mỉm cười, nhấc máy, đưa điện thoại lên tai, Thẫm Mộng Quân chỉnh chỉnh giọng điệu cho có chút lạnh lùng:"Alo....!"
Cau mày Mộc Nhiên không thể chờ thêm:"Là tôi! Tin tức trên báo đài sáng nay là sao? Anh có nên giải thích cho tôi nghe một chút không?"
"Em nói gì tôi không hiểu!"
"Thẫm Mộng Quân anh đừng giả vờ nữa, không anh thì ai, ai dám mà đi bới móc chuyện đời tư của anh!"
"Em muốn nói gì thì đến Thẫm Thị tìm anh! Bây giờ anh bận rồi không rảnh nghe mấy chuyện không đâu vào đâu của em được!"
"Vậy nha anh tắt máy trước đây!"
"Này....Này Thẫm Mộng Quân....Anh....!"
Để lại một Mộc Nhiên mình mang đầy tức tối Thẫm Mộng Quân trực tiếp ngắt máy.
Nghiến chặt răng, Mộc Nhiên nhìn vào thông tin đang được tìm kiếm ở đầu trang mà không khỏi bực mình.
Con người của Thẫm Mộng Quân đúng là bỉ ổi.
Đường thẳng đi không được liền dùng đến thủ đoạn, cô đúng là có điên mới đến tìm anh, có chết cô cũng không để anh thỏa mãn được ý đồ của anh đâu!
Muốn đăng tin muốn thông báo cô là người của anh chứ gì cứ việc đăng đi thông báo đi!
Xem ai sao
Cầm lấy điện thoại Thẫm Mộng Quân gọi đi, hai đầu dây liền được kết nối, người được Thẫm Mộng Quân gọi là trợ lí Vương, trong điện thoại anh hạ lênh:"Cậu đăng cho tôi một tin, đẩy lên trang đầu càng nhanh càng tốt....!"
Sau đó anh lại hướng ánh mắt qua cửa kính xe nhìn bóng lưng của Mộc Nhiên thêm lần nữa mà lẩm bẩm:"Để xem ai dám thu nhận em, dám dài tay cả gan mà đụng vào Thẫm Mộng Quân này!"
......
Sáng hôm sau, Mộc Nhiên dậy từ sáng sớm cô chuẩn bị tươm tất mọi thứ để bắt đầu một ngày mới bằng công việc phục vụ tại một quán cafe mà hôm qua cô đã lặn lội khó khăn lắm mới xin vào được.
Vừa tới nơi Mộc Nhiên còn chưa kịp đi thay đồ đã bị quản lí gọi lại.
Theo chân người quản lí cô ngồi xuống đối diện với cậu ta ở một gốc khuất trong quán, có chút ngơ ngác khi thấy phục vụ bưng ra cho mình một tách cafe nóng lại rất hơi kính cẩn xem cô chẳng khác nào là khách, có chút khó hiểu cô cười gượng nhìn người phục vụ rồi sau đó xoay qua người quản lí:"Anh gọi tôi là muốn chỉ bảo gì sao?"
Người quản lí nhìn cô trầm ngâm một lúc mà mở lời:"Thẫm thiếu phu nhân, tôi không rõ giữa cô và cậu Thẫm xảy ra chuyện gì rồi nhưng quán chúng tôi chỉ là một quán nhỏ, nếu để cậu Thẫm biết được cô làm ở đây hậu quả e rằng chúng tôi không gánh nổi, mong cô thông cảm cho!"
Mộc Nhiên gượng cười chẳng hiểu người quảm lí trước mặt mình đang nói gì, mà khoang cậu ta gọi cô là "Thẫm thiếu phu nhân"?
Mộc Nhiên cô hiểu ra rồi thì ra lại là cái tên Thẫm Mộng Quân chết tiệt kia bày ra chứ không ai vào đây cả!
Mộc Nhiên hiểu ra liền tự biết khó mà lui, cô cũng không muốn bản thân mình đem lại phiền phức cho ai mà đứng lên cúi người cảm ơn quản lí rồi rời đi!
Ngồi trong phòng làm việc Thẫm Mộng Quân tâm trạng hết sức vui vẻ mà nhìn thông tin tìm người do chính mình đăng lên với tiêu đề "Thẫm thiếu phu nhân giận dỗi bỏ nhà đi!"
Thông tin này vừa được đưa lên sáng nay đã gây bão toàn mạng xã hội, nhận được vô số săn đón từ cánh nhà báo.
Tin được đưa lên đồng nghĩa với việc Thẫm Mộng Quân đã thừa nhận và thông báo đến mọi người rằng "Mộc Nhiên cô chính là người phụ nữ của Thẫm Mộng Quân anh"
Mà đã là người phụ nữ của Thẫm Mộng Quân thì có ăn gan hùm cũng chẳng ai dám đụng vào!
Mộc Nhiên đi đi lại lại trên đường phố, ngồi nghỉ chân ở bên đường Mộc Nhiên chợt nghe thấy tên mình vang lên ở một màn hình led của toà xao ốc đối diện.
Cái gì mà Thẫm thiếu phu nhân!
Cái gì mà giận dỗi bỏ nhà đi!
Thẫm Mộng Quân anh ta điên rồi sao?
Vội vã từ trong túi xách Mộc Nhiên lục tìm xem mình có còn tiền hay không?
May thay vẫn còn đủ để mua một chiếc điện thoại!
Chạy đến cửa hàng ở gần đó Mộc Nhiên mua đại một chiếc điện thoại, lắp sim cô ngay lập tức nhớ số của Thẫm Mộng Quân mà gọi đi.
Thẫm Mộng Quân thừa hiểu con người của Mộc Nhiên, nhìn chiếc điện thoại trên bàn liên tục đổ chuông với một dãy số lạ mà mỉm cười, nhấc máy, đưa điện thoại lên tai, Thẫm Mộng Quân chỉnh chỉnh giọng điệu cho có chút lạnh lùng:"Alo....!"
Cau mày Mộc Nhiên không thể chờ thêm:"Là tôi! Tin tức trên báo đài sáng nay là sao? Anh có nên giải thích cho tôi nghe một chút không?"
"Em nói gì tôi không hiểu!"
"Thẫm Mộng Quân anh đừng giả vờ nữa, không anh thì ai, ai dám mà đi bới móc chuyện đời tư của anh!"
"Em muốn nói gì thì đến Thẫm Thị tìm anh! Bây giờ anh bận rồi không rảnh nghe mấy chuyện không đâu vào đâu của em được!"
"Vậy nha anh tắt máy trước đây!"
"Này....Này Thẫm Mộng Quân....Anh....!"
Để lại một Mộc Nhiên mình mang đầy tức tối Thẫm Mộng Quân trực tiếp ngắt máy.
Nghiến chặt răng, Mộc Nhiên nhìn vào thông tin đang được tìm kiếm ở đầu trang mà không khỏi bực mình.
Con người của Thẫm Mộng Quân đúng là bỉ ổi.
Đường thẳng đi không được liền dùng đến thủ đoạn, cô đúng là có điên mới đến tìm anh, có chết cô cũng không để anh thỏa mãn được ý đồ của anh đâu!
Muốn đăng tin muốn thông báo cô là người của anh chứ gì cứ việc đăng đi thông báo đi!
Xem ai sao
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.