Chương 25: Náo loạn
Hạ Ngân Hoàng
14/09/2023
Tối hôm đó, đã hơn mười hai giờ khuya các vị khách mời đã quay về phòng nghĩ đã được chuẩn bị sẵn.
Bên ngoài một tiếng "đoang.." ...một phát súng phát ra từ mũi thuyền khiến tất cả mọi người tỉnh giấc ùa ra ngoài. Những bảo vệ cấp tốc reo chuông báo động có kẻ đột nhập gây náo loạn.
"Chuyện gì vậy..?" - Sở Thanh Anh phát hoảng chạy ra cùng với Kim Hằng Ngôn nhìn thấy hai xác chết đầy máu đang nằm bất động ở trước mắt.
"Thanh Nhi..quay về phòng chờ anh..tuyệt đối không được ra ngoài hay đi theo bất kì người lạ nào được không.." - Kim Hằng Ngôn như nắm được tình hình có kẻ cố tình gây loạn hành động ngay chính con thuyền lênh đênh giữa biển thế này.
"Nhưng anh.."
"Yên tâm..anh sẽ quay lại với em ngay" - Kim Hằng Ngôn mở cửa phòng đẩy cô vào trong rồi lập tức đi đến khoang tàu lấy trong lớp áo vest một khẩu súng.
.
.
Bên cuối thuyền, Ngự Cẩn Thiên cảnh giác cầm một khẩu súng nạp đầy đạn đối diện với Lôi Thế Sâm.
"Cậu đây là muốn giết tôi à ?" -Lôi Thế Sâm đối diện trước đầu súng lạnh lẽo cùng gương mặt vô cảm của Ngự Cẩn Thiên nhưng ông ta không hề sợ hãi.
"Nợ cũ cũng nên tính một lượt rồi.." -Hắn đi đến một nụ cười lạnh lùng nhếch lên nhìn ông ta thư thả hút một điếu thuốc lá.
"Chẳng phải chúng ta nên nói chuyện chút sao...mẹ cậu vốn dĩ là chết do tai nạn, không liên quan đến tôi cậu biết mà"-Ông ta hít một hơi thuốc, giọng điệu có chút dè đặt khàn lạnh.
"Vậy ông có muốn giải thích việc ông đã tấn công vào lĩnh vực tài chính suýt nữa thì khiến cho Ngự Thị phải phá sản vào đúng ngày mẹ tôi qua đời không"
"Chậc, đó là hiểu lầm..tôi không liên quan, cha cậu là người chỉ thị cấp dưới ra tay chủ yếu muốn khống chế cậu đưa cậu sáng Mỹ..còn về phần tôi chỉ góp vốn vào đó tôi không chối bỏ việc có liên can vào vụ năm đó nhưng kẻ đầu xỏ là Dương Thương và cha cậu.."
Ngự Cẩn Thiên đã từng điều tra ra vấn đề này đúng như Lôi Thế Sâm nói Dương Thương có vai trò chính gốc trong vụ án chấn động kinh tế năm đó có Ngự Hàng Tướt cha hắn cũng tham gia nhầm lợi dụng sự lan truyền tin tức Ngự Thị sập đỗ thau tóm cổ phiếu của Phương Thị, ngay lúc đó Phương Tiểu Nhan lên cơn đau tim vì tin tức này và sự thật rằng chính chồng mình đã tạo ra thế cục khiến Phương Thị sụp đỗ nên bà đã quá sốc mà ra đi.
Sở dĩ Lôi Thế Sâm giữ kín chuyện này nhầm mục đích muốn tìm lại người vợ và con gái mất tích của mình vì tên Dương Thương đã giở trò cướp đi con gái họ vừa mới sinh ra nên Lôi Thế Sâm mới nhẫn nhịn đến giờ. Mọi chuyện đỗ bể ông ta cũng chẳng có ít lợi gì quan trọng ông ta đã xác định được con gái của mình là ai.
Khuôn mặt hắn khựng lại, đầu óc Ngự Cẩn Thiên rối rấm dù là sự thật nhưng vẫn không dám tin người mà hắn gọi là cha lại là một kẻ vì danh lợi bán rẻ vợ mình hi sinh cả con mình như vậy.
"Có một chuyện..tôi muốn nói dù đây là hiểu lầm"
"Cậu muốn nói đến Tiểu Kiều ?"
"Tôi không thể mất cô ấy.." - Giọng nói tuy lạnh lại trầm mặc vô hồn nhưng Lôi Thế Sâm có thế hiểu hắn thật sự rất sợ mất đi Ninh Tư Kiều.
Có một chuyện ngay cả hắn cũng không quản nổi đó là Ngự Hàng Tướt chính là kẻ ra tay với Vệ Phù Uyên khiến bà ấy đến giờ vẫn bị rơi vào trạng thái hôn mê bất tĩnh lại bị Vệ lão gia ra lệnh canh chừng nghiêm không cho bất kì kẻ lạ tiếp xúc đến em gái ông ta.
.....
Bên ngoài ồn ào náo loạn cả lên, thuyền trưởng đã bị người nào đó ra tay giết chết. Lăng Hạo cũng loay hoay trên bắt gặp Kim Hằng Ngôn và Dạ Huân Vũ ở ngoài.
Tần Triết Hữu và An Lam Hưng cũng bắt được một kẻ lạ mặt chỉ là người đó là nữ...Lưu Nhược Na trên tay còn cầm một khẩu súng đầy máu tươi.
Không phải nghĩ thì đây chính là do Xích Ban ra tay muốn giết hết tất cả những người trên du thuyền này với mục đích cướp lấy số vàng và bảo thạch nhà họ Kim và các đặc khách quý tộc.
"Xem ra Lăng thiếu hết đường chạy rồi" - Dạ Huân Vũ đi đến, có vẻ Lăng Hạo không có ý định chạy.
"Ai nói là tao sẽ chạy chứ.."
Kim Hằng Ngôn chợt nhận ra gì đó liền quay lưng chạy bán mạng về phòng. Tên khốn đó chắc chắn là cố tình để Dạ Huân Vũ và hắn bắt được.
....
"Thanh Nhi..Thanh Nhi..." - Kim Hằng Ngôn mở cửa thì quả thật Sở Thanh Anh đã biến mất, đồng thời nhìn thấy Ngự Cẩn Thiên cũng hì hụt chạy ra như phát điên.
Tên Lăng Hạo dùng hai người phụ nữ này làm con tin cũng khá thông minh chỉ là hai người họ muốn xé xác tên khốn đó ra trăm mảnh ngay lúc này.
Lưu Nhược Na bị bắt lại cùng với Lăng Hạo, cách đây mười lăm phút một con thuyền nhỏ đã rời đi hẳn là Sở Thanh Anh và Ninh Tư Kiều đã được đưa lên con thuyền đó. Lợi dụng sự náo loạn cùng với việc đánh lạc hướng Kim Hằng Ngôn và Ngự Cẩn Thiên nên bọn chúng đã nhanh chóng tẩu thoát được.
Bên ngoài một tiếng "đoang.." ...một phát súng phát ra từ mũi thuyền khiến tất cả mọi người tỉnh giấc ùa ra ngoài. Những bảo vệ cấp tốc reo chuông báo động có kẻ đột nhập gây náo loạn.
"Chuyện gì vậy..?" - Sở Thanh Anh phát hoảng chạy ra cùng với Kim Hằng Ngôn nhìn thấy hai xác chết đầy máu đang nằm bất động ở trước mắt.
"Thanh Nhi..quay về phòng chờ anh..tuyệt đối không được ra ngoài hay đi theo bất kì người lạ nào được không.." - Kim Hằng Ngôn như nắm được tình hình có kẻ cố tình gây loạn hành động ngay chính con thuyền lênh đênh giữa biển thế này.
"Nhưng anh.."
"Yên tâm..anh sẽ quay lại với em ngay" - Kim Hằng Ngôn mở cửa phòng đẩy cô vào trong rồi lập tức đi đến khoang tàu lấy trong lớp áo vest một khẩu súng.
.
.
Bên cuối thuyền, Ngự Cẩn Thiên cảnh giác cầm một khẩu súng nạp đầy đạn đối diện với Lôi Thế Sâm.
"Cậu đây là muốn giết tôi à ?" -Lôi Thế Sâm đối diện trước đầu súng lạnh lẽo cùng gương mặt vô cảm của Ngự Cẩn Thiên nhưng ông ta không hề sợ hãi.
"Nợ cũ cũng nên tính một lượt rồi.." -Hắn đi đến một nụ cười lạnh lùng nhếch lên nhìn ông ta thư thả hút một điếu thuốc lá.
"Chẳng phải chúng ta nên nói chuyện chút sao...mẹ cậu vốn dĩ là chết do tai nạn, không liên quan đến tôi cậu biết mà"-Ông ta hít một hơi thuốc, giọng điệu có chút dè đặt khàn lạnh.
"Vậy ông có muốn giải thích việc ông đã tấn công vào lĩnh vực tài chính suýt nữa thì khiến cho Ngự Thị phải phá sản vào đúng ngày mẹ tôi qua đời không"
"Chậc, đó là hiểu lầm..tôi không liên quan, cha cậu là người chỉ thị cấp dưới ra tay chủ yếu muốn khống chế cậu đưa cậu sáng Mỹ..còn về phần tôi chỉ góp vốn vào đó tôi không chối bỏ việc có liên can vào vụ năm đó nhưng kẻ đầu xỏ là Dương Thương và cha cậu.."
Ngự Cẩn Thiên đã từng điều tra ra vấn đề này đúng như Lôi Thế Sâm nói Dương Thương có vai trò chính gốc trong vụ án chấn động kinh tế năm đó có Ngự Hàng Tướt cha hắn cũng tham gia nhầm lợi dụng sự lan truyền tin tức Ngự Thị sập đỗ thau tóm cổ phiếu của Phương Thị, ngay lúc đó Phương Tiểu Nhan lên cơn đau tim vì tin tức này và sự thật rằng chính chồng mình đã tạo ra thế cục khiến Phương Thị sụp đỗ nên bà đã quá sốc mà ra đi.
Sở dĩ Lôi Thế Sâm giữ kín chuyện này nhầm mục đích muốn tìm lại người vợ và con gái mất tích của mình vì tên Dương Thương đã giở trò cướp đi con gái họ vừa mới sinh ra nên Lôi Thế Sâm mới nhẫn nhịn đến giờ. Mọi chuyện đỗ bể ông ta cũng chẳng có ít lợi gì quan trọng ông ta đã xác định được con gái của mình là ai.
Khuôn mặt hắn khựng lại, đầu óc Ngự Cẩn Thiên rối rấm dù là sự thật nhưng vẫn không dám tin người mà hắn gọi là cha lại là một kẻ vì danh lợi bán rẻ vợ mình hi sinh cả con mình như vậy.
"Có một chuyện..tôi muốn nói dù đây là hiểu lầm"
"Cậu muốn nói đến Tiểu Kiều ?"
"Tôi không thể mất cô ấy.." - Giọng nói tuy lạnh lại trầm mặc vô hồn nhưng Lôi Thế Sâm có thế hiểu hắn thật sự rất sợ mất đi Ninh Tư Kiều.
Có một chuyện ngay cả hắn cũng không quản nổi đó là Ngự Hàng Tướt chính là kẻ ra tay với Vệ Phù Uyên khiến bà ấy đến giờ vẫn bị rơi vào trạng thái hôn mê bất tĩnh lại bị Vệ lão gia ra lệnh canh chừng nghiêm không cho bất kì kẻ lạ tiếp xúc đến em gái ông ta.
.....
Bên ngoài ồn ào náo loạn cả lên, thuyền trưởng đã bị người nào đó ra tay giết chết. Lăng Hạo cũng loay hoay trên bắt gặp Kim Hằng Ngôn và Dạ Huân Vũ ở ngoài.
Tần Triết Hữu và An Lam Hưng cũng bắt được một kẻ lạ mặt chỉ là người đó là nữ...Lưu Nhược Na trên tay còn cầm một khẩu súng đầy máu tươi.
Không phải nghĩ thì đây chính là do Xích Ban ra tay muốn giết hết tất cả những người trên du thuyền này với mục đích cướp lấy số vàng và bảo thạch nhà họ Kim và các đặc khách quý tộc.
"Xem ra Lăng thiếu hết đường chạy rồi" - Dạ Huân Vũ đi đến, có vẻ Lăng Hạo không có ý định chạy.
"Ai nói là tao sẽ chạy chứ.."
Kim Hằng Ngôn chợt nhận ra gì đó liền quay lưng chạy bán mạng về phòng. Tên khốn đó chắc chắn là cố tình để Dạ Huân Vũ và hắn bắt được.
....
"Thanh Nhi..Thanh Nhi..." - Kim Hằng Ngôn mở cửa thì quả thật Sở Thanh Anh đã biến mất, đồng thời nhìn thấy Ngự Cẩn Thiên cũng hì hụt chạy ra như phát điên.
Tên Lăng Hạo dùng hai người phụ nữ này làm con tin cũng khá thông minh chỉ là hai người họ muốn xé xác tên khốn đó ra trăm mảnh ngay lúc này.
Lưu Nhược Na bị bắt lại cùng với Lăng Hạo, cách đây mười lăm phút một con thuyền nhỏ đã rời đi hẳn là Sở Thanh Anh và Ninh Tư Kiều đã được đưa lên con thuyền đó. Lợi dụng sự náo loạn cùng với việc đánh lạc hướng Kim Hằng Ngôn và Ngự Cẩn Thiên nên bọn chúng đã nhanh chóng tẩu thoát được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.