Sắc Vực

Chương 3: Khôn Vặt

Vô Tội Quốc Độ

09/07/2023

“Ưm…a…” Cảm giác tê dại chua xót xen lẫn đau đớn rất nhỏ chạy thẳng lên trán, Chu Khê căng chặt vòng eo kêu lên.

“Dâm đãng.” Lương Chấn Đông rút tay ra kèm theo đó là chất lỏng trong suốt.

Thân thể Chu Khê khẽ thả lỏng, nhẹ nhàng thở dốc. Lương Chấn Đông lấy ngón tay ướt đẫm bôi lên cái lưỡi giả, sau đó đẩy nó vào giữa hai chân Chu Khê.

Xúc cảm silicon khiến cho cơ thể Chu Khê hơi cứng lên, cái miệng hình hoa loa kèn đã ôm trọn lấy toàn bộ đóa hoa ướt đẫm, cái lưỡi dính mật dịch của cô vừa vặn chống lên hoa hạch.

“Muốn hút hay liếm?”

Trái tim Chu Khê khẽ thắt lại, lí nhí trả lời: “Hút.”

“Ồ…” Lương Chấn Đông “hừ” một tiếng cười như thể nhìn thấu suy nghĩ của cô, thế nhưng gã lại không nói gì, chọn mức độ vừa của phần mút, ấn xuống.

Miệng giả lập tức rung lên, khiến cho phần thịt mềm giữa hai chân cùng với đôi cánh hoa yếu ớt cũng rung theo. Từng đợt cảm giác tê dại xâm nhập vào trong hoa huyệt, hoa hạch bị đầu lưỡi ấn vào vừa run rẩy, vừa tê dại, lại vừa ngứa.

Chu Khê bị kích thích đến không chỉ có hai chân run lên mà ngay cả thân thể cũng run nhè nhẹ, ngón tay thon dài nắm lấy vải dệt nơi đầu vai Lương Chấn Đông, lúc thì nắm chặt, lúc thì thả lỏng, ngón chân bên trong giày cũng cuộn hết cả lên.

Không khí bị hút đi từng chút một dưới sự rung động như vậy, lực hút bắt đầu được tạo ra, các giác quan trở nên mãnh liệt hơn, nước cũng dần dần bị hút xuống. Chu Khê nghiến răng, thở hổn hển rên rỉ ra tiếng.

Chỉ bằng tần suất mút vào như này thôi mà Chu Khê đã có chút chịu không nổi rồi, càng miễn bàn đến chức năng liếm ở mức cao nhất. Hôm đó cũng chính là hai chức năng hoạt động cùng một lúc, làm cho thân thể cô gần như vụn vỡ.



“Sướng không?” Lương Chấn Đông nghiêng đầu nhìn cô, một bàn tay ấn chặt cái miệng giả, tay còn lại duỗi đến trước ngực cô, thong thả ung dung cởi ra hai nút áo còn lại.

“Tắt…Ưm…Anh Đông…Giảm…một…chút…” Sướng thì sướng thật đấy, nhưng cô cảm thấy rất kỳ lạ. Mặc kệ là cao trào hay là phun nước, hoặc là bị Lương Chấn Đông chơi cho ngất xỉu, sau khi kết thúc cô càng cảm thấy vô cùng trống rỗng.

Giống như lúc này, cảm giác trống rỗng xen lẫn ngứa ngáy tập trung ở vách thịt trong bụng dưới, khiến cô cảm thấy khó chịu không sao tả xiết.

“Tôi còn muốn mở lớn hơn nữa cơ.” Bàn tay to cởi nút áo cô ra, sau đó luồn qua dưới nách len lỏi vào bên trong vải dệt, vuốt ve phần da thịt trơn bóng phía sau lưng, một tay dễ dàng cởi bỏ khóa nội y: “Tự mình ấn.”

Chu Khê nghe lời rút tay đang đặt ở đầu vai Lương Chấn Đông lại, rồi dời xuống giữa hai chân, tiếp nhận lấy cái miệng giả đang rung mạnh.

Cô đương nhiên phải vội vàng tiếp lấy rồi, bởi vì nếu chính tay cô cầm, lúc cô chịu không nổi thì có thể nới lỏng ra một tí.

Suy nghĩ vừa lóe lên trong đầu Chu Khê đã bị Lương Chấn Đông thô lỗ kéo toàn bộ vạt áo cô ra, gã lên tiếng cắt ngang: “Đừng hòng nghĩ lén nới ra, nếu không đợi tôi ra tay mở liếm mút cùng lúc thì ráng mà chịu đấy.”

Chu Khê ngẩn ra, bàn tay hơi buông lỏng cầm cái miệng giả vội vàng ấn mạnh trở về, làm cho đầu lưỡi bằng silicon một lần nữa đè lên hoa hạch. Thân thể Chu Khê run rẩy, phát ra tiếng hừ yêu kiều.

Khóe môi Lương Chấn Đông khẽ nhếch, bàn tay to đẩy nội y ren màu đen lên trên, phơi bày đôi núi thẳng đứng, tiếp đó gã cúi đầu ngậm lấy viên anh đào bên trái đang run nhẹ trong không khí.

Chút trò khôn vặt này của Chu Khê làm sao qua mắt được gã cáo già như Lương Chấn Đông? Có điều gã cũng chính là thích điểm khôn vặt này của cô, bởi vì nó khiến gã vui vẻ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Sắc Vực

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook