Quyển 2 - Chương 7: Kế hoạch giải cứu
Mây Akira
17/12/2013
~~o0o~~ Vương quốc Belinda ~o~ Chính điện ~~o0o~~
_Cái gì?! Con gái ta mất tích?! – Quốc vương sau khi nghe hung tin giận dữ quát – Các ngươi trông con gái ta kiểu gì mà lại để xảy ra chuyện này?!
_Bình tĩnh nào, tụi nó lợi dụng địa đạo để trốn và bày trò quậy phá, cũng chính vì thế mà không ai dám trông, cũng may là có Martha và Steve nhận việc này. Hôm nay, việc này xảy ra cũng là do tụi nó, không nên trách họ - Hoàng hậu Jellsy trấn an chồng mình, mặc dù bây giờ bà cũng rất lo cho Hina và Hime nhưng nổi giận và đổ lỗi cho nhau thì có ích gì.
_Có lẽ vì một lí do gì đó mà hai đứa nhóc mới bị kẹt lại dưới đó, chúng ta phải xuống mới mong cứu được – Zen nói, nhưng ngay lập tức đã bị phản bác
_Nhưng không ai xuống dưới địa đạo mà có thể trở lên ngoài trừ tụi nó – Ahin.
_Khi cứu được thì tụi nó sẽ dẫn chúng ta lên – Yuki.
_Nếu trước khi cứu được chúng ta bị lạc? – Ahin.
Không khí bỗng trở nên im lặng hẳn. Không ai nói gì nữa, Nhưng người im lặng nhất ở đây thì phải nói đến Akira, từ nãy giờ không hề nói một câu, lại còn không có vẻ gì là đang suy nghĩ để tìm cách cứu Hina và Hime, chỉ chăm chú nhìn Ahin. Chẳng qua là Akira đang rất thắc mắc về thái độ của Ahin lúc này, Ahin trông có vẻ như chẳng hề muốn cứu Hina và Hime, cứ liên tuc4 bác bỏ kế hoạch của mọi người. Tại sao vậy?
_Tạm thời mọi người cứ về phòng nghỉ ngơi, ngày mai sẽ tiếp tục bàn chuyện này – Quốc vương Henri nói, dù ông đang rất lo lắng cho hai cô con gái của mình, nhưng hiện tại thì vẫn chưa nghĩ ra được cách gì nên đành phải để mọi người về phóng.
~~o0o~~ Phòng Ahin ~~o0o~~
Ahin nằm phịch xuống chiếc giường êm ái. Cô đang nghĩ về Hina và Hime. Bọn nhóc đó rất quý Akira, sẽ là vật cản trở cho kế hoạch của cô nên cô đành phải phản đối tất cả kế hoạch của mọi người.
Nhưng nếu như mọi người giải cứu được tụi nó thì phải làm sao?
Ahin ngồi bật dậy, xoa cằm suy nghĩ… Bỗng một ý tưởng lóe lên trong đầu cô…
Nếu như Hina và Hime cứ ngủ mãi thì sẽ không còn rào cản nữa. Phải rồi, chắc chắn là thế…
~~o~~ Khu nhà kính Vivian ~~o~~
( Akira có phòng riêng nhưng đa số toàn ở đây nên ở giữa khu nhà kính có một cái giường)
Akira ngồi trên giường, hí húi vẽ cái gì đó vào một tờ giấy trắng, cho đến khi không còn chỗ trống Akira mới dừng lại. Đưa tờ giấy trắng lên cao ngắm nghía một hồi, Akira tự dưng mỉm cười, sau đó cô xé nát tờ giấy rồi tung lên cao mặc cho cơn gió thổi từng mảnh vụn bay tứ tung khắp nơi.
“Chờ nhè Hina, Hime! Chị đến cứu các em ngay đây!”
~~o0o~~ Sáng hôm sau ~~o~~ Chính điện ~~o0o~~
_Được rồi! Có ai nghĩ ra cách gì chưa? – Quốc vương Henri nhìn một lượt tất cả mọi người, hỏi.
_Tạm thời chưa nghĩ ra, làm sao có thể cứu người ở nơi “một đi không trở lại” đó chứ - Yuki lắc đầu nói.
_Đúng là khó thật – Zen cũng đồng tình với Yuki - Ủa mà Akira đâu? – Zen đột nhiên hỏi.
Cậu vừa dứt lời thì có một người lính chạy vào.
_Quốc vương, công chúa Akira đã đi xuống địa đạo Scorcap rồi. Trước khi đi cô ấy còn có nói với chúng tôi trong vòng 3 ngày nếu không thấy cô ấy trở lại thì nói với quốc vương muốn tìm hay bỏ mặc cũng được. Mặc dù chưa đến 3 ngày nhưng chúng tôi lo quá nên… - Người lính nói một mạch những điều mình muốn nói và thuật lại lời nói của Akira không sót một chữ nhưng anh chưa nói xong thì Zen đã chạy vụt đi mất.
Cậu chạy đến khu nhà kho ở sau vườn hoàng gia, Akira từng nói ở đây có một lối vào địa đạo. Cậu nhìn khắp nhà kho chợt dừng lại tại một góc khuất. Ở trên tường của nơi đó có một hình vuông nhỏ, cậu tò mò chạm vào đó thì bỗng nhiên ở dưới chân cậu, một lỗ hổng xuất hiện. Zen đang rơi tự do thì gặp ngay cái cầu trượt, nó dẫn cậu trượt vài vòng và cuối cùng hạ cánh ở ngay một cái đệm êm ái. Chỉ cần mới đi vào nhưng Zen ngay lập tức đã kết luận.
“Cái địa đạo quái dị, trẻ con”
Cậu đứng dậy, thuận tay lấy một cây đuốc gần đó, bắt đầu đi khám phá địa đạo.
…
Lúc Zen chạy đi, mọi người ngay lập tức cũng duổi theo nhưng được nửa chừng thì bị mất dấu.
_Chết tiệt! Đâu mất rồi? – Yuki tức giận nói rồi quay sang Ahin – Này, bốn người đã ở dưới đó rồi, chúng ta cũng xuống luôn đi! Công chúa biết lối vào địa đạo ở đâu mà phải không?
_Biết nhưng lỡ… - Ahin ngập ngừng nói.
_Nghe này, Akira và Zen đã không lo ngại gì mà chạy bay xuống đó, chẳng lẽ hai người đó không sợ chắc? – Yuki dừng lại một chút rồi nói tiếp – Không sao đâu, nếu có chuyện gì, tôi sẽ bảo vệ cô, được chứ? – Cậu đặt hai tay lên vai của Ahin, giọng nói chắc nịch.
_Được thôi, nếu anh muốn – Ahin khẽ gật đầu rối kéo Yuki đi.
Trước khi đi, Yuki còn quay lại nói với quốc vương và hoàng hậu vài câu rồi chạy đi cùng với Ahin.
Quốc vương cùng hoàng hậu lo lắng nhìn theo bóng Yuki và Ahin vừa đi khuất, thầm cầu mong tất cả sẽ không sao.
_Cái gì?! Con gái ta mất tích?! – Quốc vương sau khi nghe hung tin giận dữ quát – Các ngươi trông con gái ta kiểu gì mà lại để xảy ra chuyện này?!
_Bình tĩnh nào, tụi nó lợi dụng địa đạo để trốn và bày trò quậy phá, cũng chính vì thế mà không ai dám trông, cũng may là có Martha và Steve nhận việc này. Hôm nay, việc này xảy ra cũng là do tụi nó, không nên trách họ - Hoàng hậu Jellsy trấn an chồng mình, mặc dù bây giờ bà cũng rất lo cho Hina và Hime nhưng nổi giận và đổ lỗi cho nhau thì có ích gì.
_Có lẽ vì một lí do gì đó mà hai đứa nhóc mới bị kẹt lại dưới đó, chúng ta phải xuống mới mong cứu được – Zen nói, nhưng ngay lập tức đã bị phản bác
_Nhưng không ai xuống dưới địa đạo mà có thể trở lên ngoài trừ tụi nó – Ahin.
_Khi cứu được thì tụi nó sẽ dẫn chúng ta lên – Yuki.
_Nếu trước khi cứu được chúng ta bị lạc? – Ahin.
Không khí bỗng trở nên im lặng hẳn. Không ai nói gì nữa, Nhưng người im lặng nhất ở đây thì phải nói đến Akira, từ nãy giờ không hề nói một câu, lại còn không có vẻ gì là đang suy nghĩ để tìm cách cứu Hina và Hime, chỉ chăm chú nhìn Ahin. Chẳng qua là Akira đang rất thắc mắc về thái độ của Ahin lúc này, Ahin trông có vẻ như chẳng hề muốn cứu Hina và Hime, cứ liên tuc4 bác bỏ kế hoạch của mọi người. Tại sao vậy?
_Tạm thời mọi người cứ về phòng nghỉ ngơi, ngày mai sẽ tiếp tục bàn chuyện này – Quốc vương Henri nói, dù ông đang rất lo lắng cho hai cô con gái của mình, nhưng hiện tại thì vẫn chưa nghĩ ra được cách gì nên đành phải để mọi người về phóng.
~~o0o~~ Phòng Ahin ~~o0o~~
Ahin nằm phịch xuống chiếc giường êm ái. Cô đang nghĩ về Hina và Hime. Bọn nhóc đó rất quý Akira, sẽ là vật cản trở cho kế hoạch của cô nên cô đành phải phản đối tất cả kế hoạch của mọi người.
Nhưng nếu như mọi người giải cứu được tụi nó thì phải làm sao?
Ahin ngồi bật dậy, xoa cằm suy nghĩ… Bỗng một ý tưởng lóe lên trong đầu cô…
Nếu như Hina và Hime cứ ngủ mãi thì sẽ không còn rào cản nữa. Phải rồi, chắc chắn là thế…
~~o~~ Khu nhà kính Vivian ~~o~~
( Akira có phòng riêng nhưng đa số toàn ở đây nên ở giữa khu nhà kính có một cái giường)
Akira ngồi trên giường, hí húi vẽ cái gì đó vào một tờ giấy trắng, cho đến khi không còn chỗ trống Akira mới dừng lại. Đưa tờ giấy trắng lên cao ngắm nghía một hồi, Akira tự dưng mỉm cười, sau đó cô xé nát tờ giấy rồi tung lên cao mặc cho cơn gió thổi từng mảnh vụn bay tứ tung khắp nơi.
“Chờ nhè Hina, Hime! Chị đến cứu các em ngay đây!”
~~o0o~~ Sáng hôm sau ~~o~~ Chính điện ~~o0o~~
_Được rồi! Có ai nghĩ ra cách gì chưa? – Quốc vương Henri nhìn một lượt tất cả mọi người, hỏi.
_Tạm thời chưa nghĩ ra, làm sao có thể cứu người ở nơi “một đi không trở lại” đó chứ - Yuki lắc đầu nói.
_Đúng là khó thật – Zen cũng đồng tình với Yuki - Ủa mà Akira đâu? – Zen đột nhiên hỏi.
Cậu vừa dứt lời thì có một người lính chạy vào.
_Quốc vương, công chúa Akira đã đi xuống địa đạo Scorcap rồi. Trước khi đi cô ấy còn có nói với chúng tôi trong vòng 3 ngày nếu không thấy cô ấy trở lại thì nói với quốc vương muốn tìm hay bỏ mặc cũng được. Mặc dù chưa đến 3 ngày nhưng chúng tôi lo quá nên… - Người lính nói một mạch những điều mình muốn nói và thuật lại lời nói của Akira không sót một chữ nhưng anh chưa nói xong thì Zen đã chạy vụt đi mất.
Cậu chạy đến khu nhà kho ở sau vườn hoàng gia, Akira từng nói ở đây có một lối vào địa đạo. Cậu nhìn khắp nhà kho chợt dừng lại tại một góc khuất. Ở trên tường của nơi đó có một hình vuông nhỏ, cậu tò mò chạm vào đó thì bỗng nhiên ở dưới chân cậu, một lỗ hổng xuất hiện. Zen đang rơi tự do thì gặp ngay cái cầu trượt, nó dẫn cậu trượt vài vòng và cuối cùng hạ cánh ở ngay một cái đệm êm ái. Chỉ cần mới đi vào nhưng Zen ngay lập tức đã kết luận.
“Cái địa đạo quái dị, trẻ con”
Cậu đứng dậy, thuận tay lấy một cây đuốc gần đó, bắt đầu đi khám phá địa đạo.
…
Lúc Zen chạy đi, mọi người ngay lập tức cũng duổi theo nhưng được nửa chừng thì bị mất dấu.
_Chết tiệt! Đâu mất rồi? – Yuki tức giận nói rồi quay sang Ahin – Này, bốn người đã ở dưới đó rồi, chúng ta cũng xuống luôn đi! Công chúa biết lối vào địa đạo ở đâu mà phải không?
_Biết nhưng lỡ… - Ahin ngập ngừng nói.
_Nghe này, Akira và Zen đã không lo ngại gì mà chạy bay xuống đó, chẳng lẽ hai người đó không sợ chắc? – Yuki dừng lại một chút rồi nói tiếp – Không sao đâu, nếu có chuyện gì, tôi sẽ bảo vệ cô, được chứ? – Cậu đặt hai tay lên vai của Ahin, giọng nói chắc nịch.
_Được thôi, nếu anh muốn – Ahin khẽ gật đầu rối kéo Yuki đi.
Trước khi đi, Yuki còn quay lại nói với quốc vương và hoàng hậu vài câu rồi chạy đi cùng với Ahin.
Quốc vương cùng hoàng hậu lo lắng nhìn theo bóng Yuki và Ahin vừa đi khuất, thầm cầu mong tất cả sẽ không sao.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.