Sai Lầm Nối Tiếp

Chương 38: Phiên ngoại 7

Lam Bạch Sắc

15/02/2014

" ... Đúng, đem số liệu chuyển đến ngay lập tức." Hồ Khiên Dư khẩn trương nói xong, cúp điện thoại, quay đầu nhìn máy tính.

Trang web trước mắt hiển thị xu thế lên xuống cổ phiếu Hằng Thịnh hôm nay.

Cổ phiếu lên cao một cách kì lạ, chứng tỏ có một tập đoàn tài chính lớn bắt đầu thâm nhập thị trường, cố ý kích giá, làm cho giới chứng khoán điên cuồng bán tháo, thị trường trở nên hỗn loạn.

Có thể đoán được, nếu tập đoàn tài chính kia có dã tâm, bất ngờ rút khỏi thì toàn bộ cổ phiếu của Hằng Thịnh sẽ mất giá thê thảm. Viện kiểm sát cũng phái người điều tra rốt cuộc có phải do Hằng Thịnh chủ ý hay không.

Mà số liệu này còn phải cần xử lý.

Cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.

Tuy rằng Hằng Thịnh là công ty nổi danh ở thị trường đầu tư trong nước, nhưng dưới sức ép, mỗi ngày đều có hơn mười nhà đầu tư quyết định bán cổ phiếu.

Lâm Vi Linh ở một bên cũng nhìn chằm chằm màn hình. Hồ Khiên Dư hơi nghiêng đầu, nhìn thấy cô bộ dáng nghiêm trọng, hắn bỗng nhiên cảm thấy thoải mái, day day thái dương, cười nói, "Tốt lắm, để xem ai muốn giết anh như vậy."

Ra tay quyết đoán thế này, quả thực muốn đẩy hắn vào chỗ chết.

***********************

Việc này đã được bắt đầu từ mấy ngày trước, cũng đã thấy được bên ngoài có dấu hiệu đầu tư mạnh nhưng toàn bộ các ngành đầu tư của Hằng Thịnh không phát hiện được.

Đối thủ quả không tầm thường.

Hằng Thịnh không phải một tập đoàn nhỏ, cho dù là thiếu Lý Mục Thần cũng không kém cỏi đến vậy.

Hồ Khiên Dư cũng không dự đoán được.

Lâm Vi Linh không thích giọng hắn, lấy chuột phóng đại biểu đồ, nói: "Thuyên chuyển vốn lưu động của tổng công ty, áp chế sự đầu tư bất lợi này."

Sáng nay Hồ Khiên Dư nhận được điện thoại từ Hằng Thịnh, đối phương giọng nói sốt sắng, hỗn loạn. Vi Linh nhìn số liệu trong biểu đồ, lúc đầu cô còn chưa nghĩ nhiều Hồ Khiên Dư đã nhìn thấy được sự kì lạ trong đó, bảo cô cùng hắn đến công ty.

Đáng tiếc, Hồ Khiên Dư dù mưu lược nhưng vẫn chậm một bước.

Phiên giao dịch đã bắt đầu từ nửa giờ trước, lúc này đã trở nên vô cùng hỗn loạn.

Hồ Khiên Dư lắc đầu, "Không được, một số vốn lớn đã chi vào dự án mở đường bay mới đến Ireland."

"Xin lỗi." Cô cụp mắt.

Cô quả thật muốn giải thích, Lý Mục Thần bỏ đi là vì cô, trước đó cô còn chặn của Hằng Thịnh rất nhiều nhà đầu tư lớn, cùng với việc tìm mọi cách cản trở dự án mở đường bay đến Ireland làm hắn không thể không dồn nhiều vốn vào đây. Tuy rằng Hằng Thịnh vẫn quan hệ tốt với ngân hàng Hoa Kỳ, vốn ra vào cũng vẫn thuận lợi nhưng một khi Hằng Thịnh gặp phải rắc rối, các ngân hàng đều không dám mạo hiểm tung viện trợ.

Nguồn vốn một khi bị gãy, dự án đường bay Ireland cũng phải gác lại.

Hắn yên lặng kéo cô đến, vuốt vuốt tóc cô.

Cô là người phụ nữ của hắn, hắn có thể so đo với cô sao?

Trên thương trường, không bao giờ chấp nhận hai chữ "xin lỗi".



Cho dù biết rắc rối này là cô mang đến, nhưng cô là bị hắn trêu chọc mà làm càn, muốn trách cũng không thể trách.

Cái chính là, hắn vẫn như trước không ngừng nghi ngờ: Trong Singapore, có thể có thực lực ép Hằng Thịnh đến chân tường ... chỉ có ... Hẳn là không phải.

*****************************

Vi Linh chăm chú nhìn Hồ Khiên Dư, trong ánh mắt hắn cô nhìn thấy sự hoài nghi, cô khẽ cắn môi, "Khiên Dư ..."

Cô muốn nói lại thôi, Hồ Khiên Dư đang muốn hỏi, lại bị tiếng chuông làm gián đoạn.

"Hồ tổng, tư liệu đã gửi vào."

Hồ Khiên Dư nghe xong liền cúp điện thoại, mở trang web, ấn chấp nhận, bảng số liệu hiển thị, hắn nhanh chóng trở lại làm việc. Vi Linh nhìn hắn, những thứ hắn xem hiện tại là tài liệu cơ mật của công ty, cô nên tránh, đứng dậy muốn đi, hắn lại giữ chặt lấy cánh tay vẫn như trước nhìn màn hình máy tính, nói "Đi đâu?"

"Em ... em ... không tiện ở đây."

Hắn không nói lời nào, kéo nhẹ một chút, cô ngã trở lại chỗ ngồi. Hắn cũng không kiêng dè, ngược lại trực tiếp đem số liệu chiếu lên màn ảnh trên tường. Màn ảnh trên tường nhanh chóng sáng lên, toàn bộ số liệu hiện lên trước mặt Vi Linh.

"Một mình anh rất bận, đừng đi."

Chỉ là một câu đơn giản lại làm cô sửng sốt, tay hắn vẫn giữ lấy tay cô, không có dấu hiệu muốn buông ta. Tầm mắt của cô chiếu trên mặt hắn, không biết vì sao, chỉ là không thể không nhìn.

Hắn bỗng dưng cười, "Anh đẹp trai vậy sao?" Cô vẫn như trước nhìn hắn, hắn thở dài, "Đừng ở đó nhìn, lại đây hỗ trợ một chút."

*********************************

Cô rốt cuộc hồi phục tinh thần, trấn tĩnh lại.

Trước mắt giá cổ phiếu chưa có dấu hiệu nâng lên hay hạ xuống, Hồ Khiên Dư thoáng yên tâm chút, nhưng nếu phái người điều tra ai đứng sau việc này cũng cần khá nhiều thời gian.

Trước mắt, ta sáng địch tối, chiến tranh không khói thuốc thế này lại càng dễ lấy mạng người. Theo khảo sát của bộ tài chính đưa ra lúc giữa trưa, Hằng Thịnh đã bị đẩy cao hơn 3 ngàn điểm.

"Em đoán xem bên đó khi nào thì bán tháo?"

Nghe vậy, Vi Linh nghiêm túc suy nghĩ rất lâu, hiện tại đoán hành động của đối phương không có tác dụng gì, vốn mới là điều quan trong nhất, chỉ cần Hằng Thịnh củng cố được, tất cả cũng không có vấn đề.

Cho nên cô không trả lời vấn đề của hắn, chỉ nói: "Vừa rồi em tính qua, đối phương đầu tư ít nhất 5 triệu đô la. Anh cần hơn 7 triệu mới có thể đối phó."

Hắn khen ngợi, "Tính nhanh lắm." Nhưng gương mặt không có chút thoải mái.

Cô do dự, biết mình không nên hỏi, nhưng hắn vừa rồi không e dè mà giữ cô lại, cô cũng không còn gì cần câu nệ, "Anh thiếu bao nhiêu?"

Hắn đáp lại, "Anh hiện tại mới biết nếu em không ra sức chống anh chúng ta đã có thể trở thành đồng minh tốt."

"Nếu bây giờ anh tin em thì nói cho em biết."

Hắn dường như cười một chút, nhìn không rõ, nhưng khóe miệng rất nhanh trùng xuống: "Chèn ép đối thủ như vậy làm cho anh nghĩ đến một người."

****************************

Hắn luôn luôn nói sang chuyện khác, nhưng lúc này hắn như vậy làm Vi Linh không khỏi giật mình. Trong lòng cô nghi vấn, nhưng bị hắn nói trước ra miệng.



Chính xác, thủ đoạn như vậy, rất giống một người.

Thác Ni.

Thác Ni chính là như vậy, làm loạn cổ phiếu chứng khoán Hằng Thịnh, lợi dụng dư luận, lợi dụng viện kiểm soát, cắt đứt nguồn hỗ trợ vốn, làm cho Hằng Thịnh cuối cùng không thể không tiến đến bước đường phá sản. Cũng giống như bức Lâm Thậm Bằng ngày nào.

Làm cho mọi người bị ông ta chơi đùa trong lòng bàn tay như con rối.

Chính cô lúc ấy cũng dùng phương pháp như vậy, đảo lộn kế hoạch mở đường bay Ireland của Hồ Khiên Dư, nhưng nếu muốn đánh sụp của Hằng Thịnh cô cũng không có nhiều tiền như vậy, cũng thực sự không muốn đẩy Hằng Thịnh xuống vực sâu.

Nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, Vi Linh biết mình có đoán cũng bằng thừa. Thác Ni đã đồng ý tha cho Hồ Khiên Dư cùng Hằng Thịnh, hơn nữa, hiện tại Hoàn Cầu ở trong tay cô nhưng vốn lưu động thế nào cô cũng không hay không biết.

Cô có muốn tính cũng không có cách nào.

"Ai?"

Cô cố hỏi, cố che giấu nhưng vẫn như trước không trốn được ánh mắt hắn.

Hồ Khiên Dư cũng không vạch trần, nếu mọi việc đã như vậy chỉ bao dung lẫn nhau mới có thể giữ vững được tình cảm. Hắn nhún nhún vui, không tiếp tục, "Chuyện làm ăn, tự anh sẽ giải quyết." Cầm tay cô, "Tin anh sao?"

Ánh mắt kiên định, ý chí tự tin – như Lâm Vi Linh đã quen thuộc.

Cô chậm rãi gật đầu.

Hắn nắm tay cô đưa lên mặt mình. Cả hai làn da đều hơi lạnh, không thể sưởi ấm cho nhau. Nhưng có thể cùng lạnh không phải cũng tốt sao?

Chỉ cần cùng nhau vượt qua là được rồi.

Hắn không muốn nói thêm gì, còn nhiều việc cần làm, nghi kị lẫn nhau, mệt lắm. Hắn nhìn mắt cô, cằm hất về phòng trà nước: "Giúp anh pha ly café?"

Hắn bây giờ đi đứng vẫn có chút bất tiện, cô đứng dậy, đi về phòng trà nước.

Hắn cần cá nhân cô giúp đỡ lại không cần cô ủng hộ tài chính – đó là phân chia quan hệ giữa Hằng Thịnh cùng Hoàn Cầu, cô biết mình nên vui mừng mới đúng.

Hắn trực tiếp gọi điện đến số di động cá nhân của trường phòng tài vụ, chỉ nói một câu: "Tìm biện pháp chuẩn bị tiền nhưng nhớ kĩ không được dùng nguồn vốn dự trữ."

"Vâng."

Thật may, hắn mỉm cười cúp điện thoại, ngồi đợi café của cô.

**********************

Vi Linh đi vào phòng trà nước, trong lúc chờ máy pha café, cô lấy di động gọi.

Rất nhanh có người bắt máy. Đối phương không nói lời nào.

"Là anh làm?"

Ở đầu kia điện thoại, Diêu Khiêm Mặc cười không thành tiếng "Thật không nghĩ nhanh như vậy em đã liên lạc với anh."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Sai Lầm Nối Tiếp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook