Chương 43: Nhiều người phải chú ý đến
Td034
19/06/2024
Một hồi Dạ Phong Đình và Ý Noãn cũng đã đi ra khỏi cửa hàng trang sức đó.
"Tuệ Tuệ à từ từ thôi, chúng ta đến sớm như vậy chắc chắn sẽ kịp mua mà "
Tố Giai Tuệ nóng lòng như vậy là vì muốn mua được bộ trang sức vừa ra mắt, nghe nói mỗi cửa hàng chỉ có một sản phẩm mà đây là cửa hàng cuối cùng cô đi tìm rồi.
" Thật xin lỗi quý khách bộ trang sức quý khách vừa nói chúng tôi không còn "
" Cái gì? Hết thật sao"
Vị nhân viên chỉ có thể cười lấy lòng: " Vâng vừa lúc nãy đã có vị khách đến mua rồi ạ "
Tố Giai Tuệ cảm thấy bực mình trong lòng, cô ta đã tốn công đến đây sớm như vậy mà vẫn chậm tay để mất bộ trang sức đó.
"Được rồi đừng tức giận mà, trong đây nhiều như vậy sẽ tìm được cái cậu thích " - Vũ Nghi Sương chỉ có thể an ủi nhẹ cô ta.
Trở Ý Noãn về lại căn biệt thự của mình, Dạ Phong Đìng gọi một cuộc điện thoại cho ai đó, cô nghe loáng thoáng là: " Cậu gọi cho Vũ Lý đến trang điểm làm tóc cho cô ấy giúp tớ, à chiều nay nhớ mang váy đến đúng giờ luôn nhé "
Kết thúc cuộc gọi, Dạ Phong Đình bảo cô ngồi đây đợi một lát, rồi đi vào trong rót nước cho Ý Noãn.
Nhận ly nước anh đưa, Ý Noãn nói: " Cảm ơn "
Chỉ khoảng mười mấy phút sau, đã có một người đàn ông đẩy cửa bước vào, trên người còn đeo theo hai cái túi lớn hai bên.
" Đến rồi à "- Dạ Phong Đình lên tiếng.
" Cô gái này đúng không? "
"Ừ" - Rồi anh nhìn Ý Noãn giải thích: " Cậu ấy là Vũ Lý, là nhà tạo kiểu rất nổi tiếng, tôi kêu cậu ấy đến đây để trang điểm cho cô "
"Bạn anh hả?"
"Bạn tôi "
Y Noãn đã từng nghe qua cái tên này quả thật anh ta rất có năng khiếu, những người đã được anh trang điểm tạo kiểu cho không phải đẹp rạng ngời thì đều trở thành cực phẩm không thể thốt lên bằng lời, nhưng anh ta cũng rất khó chịu với việc lựa chọn khách hàng, không phải ai có tiền cũng sẽ mời được Vũ Lý. Đó là thương hiệu của anh ta rồi.
Dạ Phong Đình có thể làm bạn với một người như vậy, Ý Noãn cũng có chút bất ngờ.
"Đi theo tôi" - Vũ Lý nhìn Ý Noãn nói, rồi chỉ tay vào căn phòng trên lầu.
Ý Noãn đi theo phía sau Vũ Lý vào một căn phòng, trong đây chẳng có gì ngoài một cái bàn dài và chiếc gương lớn, Vũ Lý kéo ghế bảo cô ngồi xuống rồi bắt đầu lấy dụng cụ trang điểm của mình ra.
Sau một hồi tỉ mỉ Vũ Lỹ cũng hài lòng với khuôn mặt mình trang điểm cho Ý Noãn: "Cô nhìn vào gương thử xem "
Khi Y Noãn xoay ghế về trước gương, cô cũng bất ngờ với khuôn mặt của mình bây giờ, thật sự đẹp ngoài sức tưởng tượng của cô: " Tay nghề của anh thực sự rất đỉnh "
Được khen ai mà chả thích Vũ Lỹ cũng không ngoại lệ nhưng anh phải công nhận một điều rằng Ý Noãn đã có nét sẵn trên khuôn mặt, làn da tuy không quá lán mịn vì bị cháy nắng nhiều nhưng nó chẳng ảnh hưởng gì đến nhan sắc của cô.
Có thể nói Ý Noãn là một trong những cô gái đẹp nhất mà anh đã từng trang điểm cho.
Dạ Phong Đình gõ cửa bước vào: " Trang điểm xong chưa? "
Vũ Lý hất cằm nói: " Tự mình nhìn đi "
Dạ Phong Đình trong giây lát cũng phải thốt lên là rất đẹp, cô bình thường đã đẹp rồi hôm nay trang điểm lên không nghĩ lại có thể đẹp hơn như vậy, nếu gọi Ý Noãn là mĩ nhân quả thật cũng không quá lời, anh khẽ cười nghĩ:
"Xem ra tối nay sẽ nhiều người phải chú ý đến Ý Noãn rồi "
" Chốc nữa sẽ có người mang váy đến thay giúp cô "- Dạ Phong Đình lại gần nói.
" Thế cô ráng ngồi thêm một lát, tôi sẽ bắt đầu làm tóc luôn "
Người mang váy đến cho Y Noãn không ai hết là Lâm Hi Hi, tối hôm qua cô đã thay Dạ Phong Đình kết thúc buổi họp xong đã tích tốc chạy về đây giúp anh chuẩn bị váy cho Ý Noãn.
Trước đây nếu cần người đi chung hiển nhiên Dạ Phong Đình sẽ luôn dẫn Lâm Hi Hi đi cùng nhưng bây giờ khác rồi, cô chỉ có thể giúp anh chuẩn bị không thể đi cùng anh như trước.
Không thể tả nỗi cảm xúc trong lòng của mình, cái lúc mà anh gọi điện cho Lâm Hi Hi bảo cô giúp anh tìm một chiếc váy cho Ý Noãn mặc đi vào buổi từ thiện tối nay cô đã có bao nhiêu là buồn cũng bao nhiêu là không hiểu liệu anh có nghĩ đến cảm xúc của cô không?
Tất nhiên không rồi vì Dạ Phong Đình vẫn rất vô tư, anh vẫn chưa nhận ra sự thay đổi nho nhỏ của Lâm Hi Hi chỉ nghĩ mình dạo gần đây đã giao cho cô quá nhiều công việc rồi nên định sẽ cho cô thời gian nghỉ ngơi bù lại.
Lâm Hi Hi đến nơi, cầm chiề váy đã chuẩn bị sẵn cho Ý Noãn bước vào.
Cả cô khi được nhìn thấy Ý Noãn tận mắt cũng phải cảm thán trước nhan sắc của Ý Noãn, bảo sao Dạ Phong Đình lại quý cô ấy như vậy đây là nguyên nhân sao?
Không hiểu sao chốc lát Lâm Hi Hi cảm thấy tự ti vô cùng.
"Tuệ Tuệ à từ từ thôi, chúng ta đến sớm như vậy chắc chắn sẽ kịp mua mà "
Tố Giai Tuệ nóng lòng như vậy là vì muốn mua được bộ trang sức vừa ra mắt, nghe nói mỗi cửa hàng chỉ có một sản phẩm mà đây là cửa hàng cuối cùng cô đi tìm rồi.
" Thật xin lỗi quý khách bộ trang sức quý khách vừa nói chúng tôi không còn "
" Cái gì? Hết thật sao"
Vị nhân viên chỉ có thể cười lấy lòng: " Vâng vừa lúc nãy đã có vị khách đến mua rồi ạ "
Tố Giai Tuệ cảm thấy bực mình trong lòng, cô ta đã tốn công đến đây sớm như vậy mà vẫn chậm tay để mất bộ trang sức đó.
"Được rồi đừng tức giận mà, trong đây nhiều như vậy sẽ tìm được cái cậu thích " - Vũ Nghi Sương chỉ có thể an ủi nhẹ cô ta.
Trở Ý Noãn về lại căn biệt thự của mình, Dạ Phong Đìng gọi một cuộc điện thoại cho ai đó, cô nghe loáng thoáng là: " Cậu gọi cho Vũ Lý đến trang điểm làm tóc cho cô ấy giúp tớ, à chiều nay nhớ mang váy đến đúng giờ luôn nhé "
Kết thúc cuộc gọi, Dạ Phong Đình bảo cô ngồi đây đợi một lát, rồi đi vào trong rót nước cho Ý Noãn.
Nhận ly nước anh đưa, Ý Noãn nói: " Cảm ơn "
Chỉ khoảng mười mấy phút sau, đã có một người đàn ông đẩy cửa bước vào, trên người còn đeo theo hai cái túi lớn hai bên.
" Đến rồi à "- Dạ Phong Đình lên tiếng.
" Cô gái này đúng không? "
"Ừ" - Rồi anh nhìn Ý Noãn giải thích: " Cậu ấy là Vũ Lý, là nhà tạo kiểu rất nổi tiếng, tôi kêu cậu ấy đến đây để trang điểm cho cô "
"Bạn anh hả?"
"Bạn tôi "
Y Noãn đã từng nghe qua cái tên này quả thật anh ta rất có năng khiếu, những người đã được anh trang điểm tạo kiểu cho không phải đẹp rạng ngời thì đều trở thành cực phẩm không thể thốt lên bằng lời, nhưng anh ta cũng rất khó chịu với việc lựa chọn khách hàng, không phải ai có tiền cũng sẽ mời được Vũ Lý. Đó là thương hiệu của anh ta rồi.
Dạ Phong Đình có thể làm bạn với một người như vậy, Ý Noãn cũng có chút bất ngờ.
"Đi theo tôi" - Vũ Lý nhìn Ý Noãn nói, rồi chỉ tay vào căn phòng trên lầu.
Ý Noãn đi theo phía sau Vũ Lý vào một căn phòng, trong đây chẳng có gì ngoài một cái bàn dài và chiếc gương lớn, Vũ Lý kéo ghế bảo cô ngồi xuống rồi bắt đầu lấy dụng cụ trang điểm của mình ra.
Sau một hồi tỉ mỉ Vũ Lỹ cũng hài lòng với khuôn mặt mình trang điểm cho Ý Noãn: "Cô nhìn vào gương thử xem "
Khi Y Noãn xoay ghế về trước gương, cô cũng bất ngờ với khuôn mặt của mình bây giờ, thật sự đẹp ngoài sức tưởng tượng của cô: " Tay nghề của anh thực sự rất đỉnh "
Được khen ai mà chả thích Vũ Lỹ cũng không ngoại lệ nhưng anh phải công nhận một điều rằng Ý Noãn đã có nét sẵn trên khuôn mặt, làn da tuy không quá lán mịn vì bị cháy nắng nhiều nhưng nó chẳng ảnh hưởng gì đến nhan sắc của cô.
Có thể nói Ý Noãn là một trong những cô gái đẹp nhất mà anh đã từng trang điểm cho.
Dạ Phong Đình gõ cửa bước vào: " Trang điểm xong chưa? "
Vũ Lý hất cằm nói: " Tự mình nhìn đi "
Dạ Phong Đình trong giây lát cũng phải thốt lên là rất đẹp, cô bình thường đã đẹp rồi hôm nay trang điểm lên không nghĩ lại có thể đẹp hơn như vậy, nếu gọi Ý Noãn là mĩ nhân quả thật cũng không quá lời, anh khẽ cười nghĩ:
"Xem ra tối nay sẽ nhiều người phải chú ý đến Ý Noãn rồi "
" Chốc nữa sẽ có người mang váy đến thay giúp cô "- Dạ Phong Đình lại gần nói.
" Thế cô ráng ngồi thêm một lát, tôi sẽ bắt đầu làm tóc luôn "
Người mang váy đến cho Y Noãn không ai hết là Lâm Hi Hi, tối hôm qua cô đã thay Dạ Phong Đình kết thúc buổi họp xong đã tích tốc chạy về đây giúp anh chuẩn bị váy cho Ý Noãn.
Trước đây nếu cần người đi chung hiển nhiên Dạ Phong Đình sẽ luôn dẫn Lâm Hi Hi đi cùng nhưng bây giờ khác rồi, cô chỉ có thể giúp anh chuẩn bị không thể đi cùng anh như trước.
Không thể tả nỗi cảm xúc trong lòng của mình, cái lúc mà anh gọi điện cho Lâm Hi Hi bảo cô giúp anh tìm một chiếc váy cho Ý Noãn mặc đi vào buổi từ thiện tối nay cô đã có bao nhiêu là buồn cũng bao nhiêu là không hiểu liệu anh có nghĩ đến cảm xúc của cô không?
Tất nhiên không rồi vì Dạ Phong Đình vẫn rất vô tư, anh vẫn chưa nhận ra sự thay đổi nho nhỏ của Lâm Hi Hi chỉ nghĩ mình dạo gần đây đã giao cho cô quá nhiều công việc rồi nên định sẽ cho cô thời gian nghỉ ngơi bù lại.
Lâm Hi Hi đến nơi, cầm chiề váy đã chuẩn bị sẵn cho Ý Noãn bước vào.
Cả cô khi được nhìn thấy Ý Noãn tận mắt cũng phải cảm thán trước nhan sắc của Ý Noãn, bảo sao Dạ Phong Đình lại quý cô ấy như vậy đây là nguyên nhân sao?
Không hiểu sao chốc lát Lâm Hi Hi cảm thấy tự ti vô cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.