Chương 24: Nói đỡ
Td034
19/06/2024
Qua ngày hôm sau Bác Linh đã đi làm lại, thấy sắc mặt của cô không được tốt lắm Ý Noãn đã để ý đến mà hỏi han: "Sao hôm qua em lại nghỉ vậy? Trong người khó chịu sao. "
Bác Linh chưa có dũng cảm để nói chuyện này cho Ý Noãn nghe, chỉ đành nói dối: " Hôm qua làm về khuya quá, em bị cảm lạnh, hôm nay đỡ rồi ạ. "
Nhìn tinh thần Bác Linh không được tươi vui như bình thường Ý Noãn không nghĩ đến là cô xảy ra chuyện, chỉ nghĩ chắc là do Bác Linh còn mệt nên tinh thần mới không được như mọi ngày.
" Lần sau chú ý sức khoẻ một chút, nếu còn mệt thì nghỉ ngơi cho khỏe hẳn đi làm. Lỡ bị nặng hơn thì sao?"
"Em thực sự không sao, chị Ý Noãn đừng lo."
Ngày hôm qua sau khi tắm rửa xong, Bác Linh đã chạy đi mua thuốc tránh thai uống, nhưng để tránh cho mẹ nghi ngờ cô ăn sáng xong mới rời nhà đi.
Đến tiệm thuốc Bác Linh ngại ngùng không biết nên mua như nào, đứng ngoài cửa tiệm tâm hai chục phút mới có dũng khí bước vào. Khi mua được thứ mình muốn rồi, cô mới ngồi ở ghế đá vặn chai nước ra nốc viên thuốc vào miệng.
Tuy chưa biết là có dính hay không, nhưng Bác Linh vẫn cảm thấy việc làm của mình rất trái đạo đức chỉ xoa nhẹ bụng nói: "Xin lỗi.."
Từ hôm Lục Thế Nam trở về có qua thăm hai vợ chồng họ Lục, Cần Y nhìn thấy con trai mình vất vả như thế thì xót con nên hôm nay có hầm canh gà mang qua biệt thự cho anh.
Giờ này Lục Thế Nam vẫn còn trên công ty nên chỉ có bà quản gia ở nhà. Thấy bà chủ tới bà quản gia vội vả đi rót trà kêu bà ra ghế sofa ngồi: "Lục phu nhân, bà cứ ngồi đây. "
"Không cần không cần, chẳng qua tôi muốn đưa ít đồ ngon qua cho Thế Nam, bình thường nó ăn uống không đàng hoàng nhờ bà chăm sóc nó hộ. "
" Phu nhân yên tâm. Đó là nhiệm vụ của tôi"
"Bình thường trong nhà chỉ có mỗi bà thôi sao? "
" Thứ hai hằng tuần, thiếu gia đều cho người đến dọn dẹp một lần còn những ngày khác đều là tôi làm hết. Phu nhân có gì không hài lòng sao. "- Lục Thế Nam không thích có đông người trong nhà nhưng tuổi của bà quản gia cũng không thể một mình làm hết công việc ở đây, nên đây là giải pháp tốt nhất anh đã nghĩ ra.
"Không phải, mọi thứ đều tốt nhưng mà trong nhà thì thiếu không khí người sống quá. Bà cũng có tuổi nữa hay để tôi kêu Thế Nam kiếm thêm một người nữa làm việc ở đây chung với bà. "
Không đợi bà quản gia từ chối, Cẩn Y đã nhanh hơn nói trước: " Cứ quyết định vậy đi, tôi còn có hẹn với bạn, tôi đi trước. "
Đợi đến tối khi Lục Thế Nam trở về, bà quản gia cũng hâm lại canh gà của Lục phu nhân mang đến. Ngồi xuống bàn ăn, anh nói: " Mẹ cháu có gọi, nói về việc kiếm thêm người làm ở đây. Cháu thấy cũng hợp lí nên đã đồng ý. "
" Vậy phải phiền bác xem thử người nào ưng ý với mình, mà tìm thêm một người nữa. "
"Cảm ơn thiếu gia, cậu có yêu cầu gì không? "
"Ngoài thứ bảy, chủ nhật làm chính ra thì những ngày khác đều phải hoàn thành công việc của mình trước khi cháu về. Bác cũng nói rõ với họ là không thể ở lại đây. "
Tối nay Bác Linh vẫn phải đến quán bar làm việc, cô hơi e dè nhưng cũng rất cần công việc này, tự trấn án bản thân rằng anh ta hôm nay sẽ không đến Bác Linh mới chịu bước vào.
Đương nhiên việc ngày hôm qua cô tự dưng mất tích đã khiến quản lý tức giận. Hôm nay vừa thấy cô anh ta đã mắng Bác Linh một trận, còn bảo tháng này cô sẽ bị trừ lương.
Có uất ức nhưng cô biết giải thích như nào với họ? Bảo là tối qua vì lên giường với ông chủ sao? Không, có chết cô cũng sẽ không nói, chỉ cúi đầu nghe quản lý khiển trách.
Dương Anh Kiệt vì muốn đến xem Bác Linh mà hôm nay đã cố tình đến đây, nhưng điều anh chưa ngờ tới chính là cô đang bị cấp trên khiển trách, nghe thoáng thoáng anh biết được là việc của tối qua.
Bước đến chỗ họ Dương Anh Kiệt mở lời cắt ngang: " Ôn ào cái gì, rảnh rỗi ở đây la mắng người khác sao anh không ra ngoài quản lý cái đống người kia đi. " Vẻ mặt lười nhác của Dương Anh Kiệt vừa xuất hiện vị quản lý nhất thời không còn to tiếng nữa.
"Ông chủ, không phải tôi cố ý la cô ta, là tại vì cô ta lười biếng dám trốn việc. "
" Sao anh nói lắm thế, người ta đám cưới còn phải xem ngày lành tháng tốt, chả lẽ đi làm không được xem ngày nào tốt mà về sớm. "
"Anh gọi tôi ông chủ, tôi làm chủ còn chưa có ý kiến gì anh dám ý kiến thay tôi? "
"Không, không có ông chủ là tôi lỡ lời. Lần sau tôi sẽ chú ý hơn. "
"Đi ra ngoài đi. "
Vị quản lý sợ mình đứng đây lại lỡ lời khiến Dương Anh Kiệt không vui, dù sao trước giờ anh cũng nổi tiếng là người tuỳ hứng. Hôm nay Bác Linh được anh ta nói đỡ chưa biết là phúc hay họa đâu.
Bên trong còn lại hai người, Dương Anh Kiệt mới cảm thấy gượng gạo mà bắt chuyện trước: "Ở..cô ổn chứ? "
Bác Linh chưa có dũng cảm để nói chuyện này cho Ý Noãn nghe, chỉ đành nói dối: " Hôm qua làm về khuya quá, em bị cảm lạnh, hôm nay đỡ rồi ạ. "
Nhìn tinh thần Bác Linh không được tươi vui như bình thường Ý Noãn không nghĩ đến là cô xảy ra chuyện, chỉ nghĩ chắc là do Bác Linh còn mệt nên tinh thần mới không được như mọi ngày.
" Lần sau chú ý sức khoẻ một chút, nếu còn mệt thì nghỉ ngơi cho khỏe hẳn đi làm. Lỡ bị nặng hơn thì sao?"
"Em thực sự không sao, chị Ý Noãn đừng lo."
Ngày hôm qua sau khi tắm rửa xong, Bác Linh đã chạy đi mua thuốc tránh thai uống, nhưng để tránh cho mẹ nghi ngờ cô ăn sáng xong mới rời nhà đi.
Đến tiệm thuốc Bác Linh ngại ngùng không biết nên mua như nào, đứng ngoài cửa tiệm tâm hai chục phút mới có dũng khí bước vào. Khi mua được thứ mình muốn rồi, cô mới ngồi ở ghế đá vặn chai nước ra nốc viên thuốc vào miệng.
Tuy chưa biết là có dính hay không, nhưng Bác Linh vẫn cảm thấy việc làm của mình rất trái đạo đức chỉ xoa nhẹ bụng nói: "Xin lỗi.."
Từ hôm Lục Thế Nam trở về có qua thăm hai vợ chồng họ Lục, Cần Y nhìn thấy con trai mình vất vả như thế thì xót con nên hôm nay có hầm canh gà mang qua biệt thự cho anh.
Giờ này Lục Thế Nam vẫn còn trên công ty nên chỉ có bà quản gia ở nhà. Thấy bà chủ tới bà quản gia vội vả đi rót trà kêu bà ra ghế sofa ngồi: "Lục phu nhân, bà cứ ngồi đây. "
"Không cần không cần, chẳng qua tôi muốn đưa ít đồ ngon qua cho Thế Nam, bình thường nó ăn uống không đàng hoàng nhờ bà chăm sóc nó hộ. "
" Phu nhân yên tâm. Đó là nhiệm vụ của tôi"
"Bình thường trong nhà chỉ có mỗi bà thôi sao? "
" Thứ hai hằng tuần, thiếu gia đều cho người đến dọn dẹp một lần còn những ngày khác đều là tôi làm hết. Phu nhân có gì không hài lòng sao. "- Lục Thế Nam không thích có đông người trong nhà nhưng tuổi của bà quản gia cũng không thể một mình làm hết công việc ở đây, nên đây là giải pháp tốt nhất anh đã nghĩ ra.
"Không phải, mọi thứ đều tốt nhưng mà trong nhà thì thiếu không khí người sống quá. Bà cũng có tuổi nữa hay để tôi kêu Thế Nam kiếm thêm một người nữa làm việc ở đây chung với bà. "
Không đợi bà quản gia từ chối, Cẩn Y đã nhanh hơn nói trước: " Cứ quyết định vậy đi, tôi còn có hẹn với bạn, tôi đi trước. "
Đợi đến tối khi Lục Thế Nam trở về, bà quản gia cũng hâm lại canh gà của Lục phu nhân mang đến. Ngồi xuống bàn ăn, anh nói: " Mẹ cháu có gọi, nói về việc kiếm thêm người làm ở đây. Cháu thấy cũng hợp lí nên đã đồng ý. "
" Vậy phải phiền bác xem thử người nào ưng ý với mình, mà tìm thêm một người nữa. "
"Cảm ơn thiếu gia, cậu có yêu cầu gì không? "
"Ngoài thứ bảy, chủ nhật làm chính ra thì những ngày khác đều phải hoàn thành công việc của mình trước khi cháu về. Bác cũng nói rõ với họ là không thể ở lại đây. "
Tối nay Bác Linh vẫn phải đến quán bar làm việc, cô hơi e dè nhưng cũng rất cần công việc này, tự trấn án bản thân rằng anh ta hôm nay sẽ không đến Bác Linh mới chịu bước vào.
Đương nhiên việc ngày hôm qua cô tự dưng mất tích đã khiến quản lý tức giận. Hôm nay vừa thấy cô anh ta đã mắng Bác Linh một trận, còn bảo tháng này cô sẽ bị trừ lương.
Có uất ức nhưng cô biết giải thích như nào với họ? Bảo là tối qua vì lên giường với ông chủ sao? Không, có chết cô cũng sẽ không nói, chỉ cúi đầu nghe quản lý khiển trách.
Dương Anh Kiệt vì muốn đến xem Bác Linh mà hôm nay đã cố tình đến đây, nhưng điều anh chưa ngờ tới chính là cô đang bị cấp trên khiển trách, nghe thoáng thoáng anh biết được là việc của tối qua.
Bước đến chỗ họ Dương Anh Kiệt mở lời cắt ngang: " Ôn ào cái gì, rảnh rỗi ở đây la mắng người khác sao anh không ra ngoài quản lý cái đống người kia đi. " Vẻ mặt lười nhác của Dương Anh Kiệt vừa xuất hiện vị quản lý nhất thời không còn to tiếng nữa.
"Ông chủ, không phải tôi cố ý la cô ta, là tại vì cô ta lười biếng dám trốn việc. "
" Sao anh nói lắm thế, người ta đám cưới còn phải xem ngày lành tháng tốt, chả lẽ đi làm không được xem ngày nào tốt mà về sớm. "
"Anh gọi tôi ông chủ, tôi làm chủ còn chưa có ý kiến gì anh dám ý kiến thay tôi? "
"Không, không có ông chủ là tôi lỡ lời. Lần sau tôi sẽ chú ý hơn. "
"Đi ra ngoài đi. "
Vị quản lý sợ mình đứng đây lại lỡ lời khiến Dương Anh Kiệt không vui, dù sao trước giờ anh cũng nổi tiếng là người tuỳ hứng. Hôm nay Bác Linh được anh ta nói đỡ chưa biết là phúc hay họa đâu.
Bên trong còn lại hai người, Dương Anh Kiệt mới cảm thấy gượng gạo mà bắt chuyện trước: "Ở..cô ổn chứ? "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.