[Sakura And Syaoran] Con Nhà Giàu

Chương 8: Người quen cũ.

thienthannhoo

19/12/2016

Tại doanh trại của bang Thiên Long.

- Đây là căn cứ của bang, ở đây cũng không nhiều người lắm, chỉ có những người được bọn mình tin tưởng mới được vào. Các cậu là những trường hợp ngoại lệ đó._Erion giới thiệu.

- Ở đâu cũng tốt nhỉ, chắc mình cũng phải vào bang của các cậu thôi._Sakura nhìn xung quanh và nói đùa.

- Thật chứ, cậu sẽ nhập bang với tụi mình chứ. Nếu là cậu thì cánh cửa này sẽ luôn luôn rộng mở._Syaoran nói vẻ vui mừng.

- Nè, cậu tưởng thiệt sao? Mình chỉ nói đùa thôi mà._Sakura nhăn mặt.

- Ha ha, thằng ngố. Bị người ta lừa._Souji chọc quê Syaoran.

- Im coi, quá đáng._Syaoran đỏ mặt vì quê độ. Cả bọn nhìn cậu rồi bụm miệng cười.

- Chị Sakura, hình như dạo này chị hay cười nhỉ? Trước đây em có bao giờ thấy chị cười đâu._Leon nhìn Sakura rồi nói.

- Cái gì? Không bao giờ cười á?_Melin hỏi lại.

- Dạ, không bao giờ, dù anh em trong bang đã tìm đủ mọi cách. Nào là............_Leon chuẩn bị kể thì.............

- Thôi đi Leon, muốn chị cho 1 chưởng không?_Sakura ngăn lại.

- Trời, chị chẳng khác xưa mấy. Mỗi lần bị chọc là chị lại tỏ ra hung dữ._Leon nói và cười.

- Bụp! Hậu quả của việc chọc chị đó._Sakura nói và cho Leon 1 cú.

- Chị thật là................._Leon lắc đầu ngán ngẩm nhìn Sakura.

Vừa lúc đó có 1 chàng trai trạc tuổi tụi nó đí tới.

- Mấy đứa sao lại tới đây? Chẳng phải đi chơi với bạn sao?_Người đó hỏi bằng giọng nói trầm ấm.

- Dạ, đáng lí ra là vậy nhưng có việc nên phải quay lại đây._Syaoran nói.

- Có chuyện gì vậy?_Người đó hỏi lại.

- Có 1 thành viên mới nhập bang nên bọn em đưa đi tham quan._Souji nhảy vào.

- Ai thế? Có vẻ không phải đơn giản nhỉ?_Người đó cười đáp.

- Anh Shin, là em. Leon nè._Leon chạy về phía người đó.

- Ủa Leon? Là nhóc à?_anh Shin ngạc nhiên.

- Anh, em lớn rồi mà sao lúc nào anh cũng gọi em là nhóc thế._Leon trách.

- Hà, anh xin lỗi. Tại quen rồi nên............_anh Shin cười trừ.

- Honey à, làm gì ngoài đó thế?_1 người con gái xinh đẹp bước ra.

- À, gặp lại người quen cũ ấy mà. Là Leon đó em._Người đó cười.

- Leon! đúng là rồi. Ôi, cái mặt thấy ghét ghê._người con gái nói rồi chạy lại nhéo má Leon.

- Chị Sa, đau em._Leon nhăn nhó.

- E hèm, honey của em đang ở đây đó nghe chưa?_anh Shin nói khi thấy bạn gái mình thân thiện quá mức với người khác

- Xin lỗi honey._chị Sa chạy lại.

- Hừm, vẫn như xưa nhỉ? Vẫn là 1 ông anh nghiêm nghị, 1 bà chị mê trai._Ai đó vừa cất tiếng.

- Anh à, tiếng nói này nghe sao quen quá._chị Sa nói.

- Ừ, giống như là................._anh Shin đồng ý.

- Là Sakura?_Cả đồng thanh.

- Bingo! 2 anh chị đoán đúng rồi._Sakura lên tiếng.

- Trời,cái con nhỏ này, đi đâu suốt 1 năm qua vậy hả?_chị Sa chạy tới ôm Sakura.

- Em làm mọi người lo lắm đó có biết không?_anh Shin chạy theo.

- Em xin lỗi đã để mọi người phải lo lắng._Sakura nói rồi vỗ vai bà chị Sa.

Trong lúc đó.

- Nè, họ là ai vậy? Sao lại quen Leon và Sakura._ Tomoyo hỏi.

- À, đó là anh Shin và chị Sa._Erion trả lời.

- Trước đây họ là những người đứng đầu bang Bạch Ngọc, và cũng là 2 trong 3 người của bộ 3 S._Syaoran nói thêm.

- Vậy có nghĩa là Sakura và 2 anh chị rất thân với nhau rồi._Melin nói.

- Ừ, chắc là vậy._Souji gật đầu.

- Nè, mấy người nói xấu gì bọn tôi đó._chị Sa chạy tới hỏi.

- Đâu có gì đâu chị, em chỉ giới thiệu chị với bạn em thôi mà._Souji cười.

- Bạn à? Trông xinh quá, quen nhau lâu chưa?_Chị Sa hỏi.

- Lâu rồi chị à. Từ khi còn trong bụng mẹ cơ._Souji cười.

- What? Như vậy là thanh mai trúc mã rồi._Anh Shin thêm vào.

- Không có đâu anh ơi. Mẹ em kể lúc còn trong bụng mẹ, mỗi lần mẹ em và mẹ cậu ta nói chuyện với nhau là y như rằng em và cậu ấy đạp dữ dội khiến họ rất đau đớn nên mọi người đều bảo bọn em ghét nhau từ trong bụng mẹ đó._Melin kể và chỉ vào Souji.

- Ô hô, hay quá ta. Mà bé tên gì vậy?_chị Sa cười.



- Em là Daidouji Melin. Chị gọi em là Melin nha._Melin mỉm cười đáp.

- Tên em đẹp nhỉ._chị Sa nói rồi quay sang Tomoyo:

- Còn bé con tên gì?.

-Dạ, em là Li Tomoyo._Tomoyo vui vẻ đáp.

- Em cũng họ Li à. Khoan đã, nhìn em rất giống Syaoran._anh Shin nói.

- Tất nhiên rồi vì đó là em song sinh của em mà._Syaoran nói.

- Hả? Em song sinh?_anh Shin và chị Sa ngạc nhiên.

- Trước đây em chưa nói với mọi người sao?_Syaoran hỏi lại.

- Đây quả là 1 tin đặc biệt đó nha._chị Sa nói.

- Có ai còn nhớ chúng tôi không vậy?_Sakura và Erion đồng thanh.

- Tất nhiên rồi, làm sao anh quên đứa em gái đáng yêu này được. Còn em thì quen quá rồi gặp hoài phát chán._anh Shin chạy tới nịnh Sakura và quay qua chỗ Erion.

- Thôi được rồi, hay chúng ta đi bar ăn mừng đi._chị Sa lên tiếng.

- Cũng được đó._Leon nói.

- Nhưng còn Melin và Tomoyo thì sao?_Syaoran ngập ngừng.

- Ủa, chẳng lẽ mấy đứa chưa từng đi bar sao?_anh Shin hỏi.

- Dạ chưa._Tomoyo và Melin lắc đầu.

- Vậy thì hôm nay đi thử cho biết._chị Sa nói rồi lôi tụi nó vào trong.

- NÈ, ĐI ĐÂU VẬY?_Erion hét lên.

- Thay quần áo, chẳng lẽ lại mặc đồ học sinh?_Chị Sa nói vọng lại.

- Ừ ha, mà tụi mình cũng phải thay đồ thôi._Souji nhìn lại bộ đồng phục của mình.

- Vậy nhanh lên nha, anh đợi mấy đứa trong phòng._anh Shin nói rôi bước đi.

3 chàng trai mỗi người 1 ngã, bước về phòng riêng

15'sau, Erion, Souji, Syaoran bước ra với vẻ hoàn toàn khác. K phải là những chàng thư sinh ngoan ngoãn như thường ngày, không phải là những anh chàng handsome của những buổi đi chơi mà là những quí ông, những tay play boy chính hiệu, những ông chủ quyền lực của thế giới đêm đầy cạm bẫy.

- Chà, bộ đồ này hợp với mấy em hơn đấy._anh Shin cười.

- Em thấy em mặc gì cũng hợp hết, đẹp trai mà._Souji vuốt ngược tóc ra sau.

- Oẹ, nghe phát ói à._Syaoran giả vờ nôn.

- Thôi, đừng có làm mấy cái trò mất mặt đó nữa. Mấy đứa con gái đâu rồi anh?_Erion hỏi.

- Nãy giờ chưa thấy ra anh à._Leon cười đáp.

- Trời, mấy cậu làm cái gì mà lâu quá vậy ta?_Souji nhăn nhó.

- Thôi mà em, làm đẹp là quyền lợi của phụ nữ mà._anh Shin cười.

Vừa lúc đó cánh cửa bật mở.

- Nãy giờ mấy người nói xấu gì chúng tôi đó?_Chị Sa lên tiếng.

- Mấy ảnh cằn nhằng vì phải đợi lâu đó chị._Leon cười đáp.

- Her, 1 người đàn ông lịch thiệp thì không bao giờ phàn nàn vì phụ nữ tới trễ do làm đẹp đâu._chị Sa nói.

- Nhưng em thấy cái này không phải làm đẹp mà là làm mất thể diện của bản thân đó._Sakura nói.

- Nè, chị làm cho các em xinh đẹp thế kia rồi còn gì?_chị Sa nói.

- Làm đẹp? Bằng đám lông thú này ư? Thật nhố nhăng._Sakura đáp và chỉ vào bộ đồ mình đang mặc. Lúc này mọi người mới chú ý thấy 3 nàng công chúa mặc gì. Phải nói thế nào nhỉ? Oh my-Chỉ có thể thốt lên được như vậy. Trông bọn nó chẳng khác nào những nữ tắc giăng cả. Bộ đồ na ná giống như của Thu Minh trong Bước nhảy hoàn vũ khi hoa thân thành con chim nhưng điều quan trọng là người ta mặc để khiêu vũ còn bà này thì mặc để đi bar.

- Sakura à, cậu nói có hơi quá không?_Tomoyo nhăn mặt.

- Mình chỉ nói đúng sự thật thôi._Sakura đáp tỉnh bơ.

- Nhưng như vậy thì chị ấy sẽ bị tổn thuơng đó._Melin nói.

- Nếu vậy thì các cậu yên tâm đi. Chị ấy bị mắc chứng khùng kinh niên đó, không sao đâu, Không bị tổn thương đâu._Sakura nói với 2 nàng và quay sang chị Sa:

- Em cho chị 10' để biến họ trở thành những con người bình thường. Thời gian được tính khi em kết thúc câu nói này._Sakura ra lệnh, rồi quay sang anh Shin:

- Anh trai, cho em mượn 1 bộ nhá.

Nói xong Sakura bỏ đi đâu đó, để lại 3 chàng trai và 2 cô gái 1 dấu chấm hỏi, 2 chàng trai lắc đầu, 1 cô gái ôm mặt khóc.

- Hu hu hu, anh ơi, sao lúc nào nó cũng thế vậy? Không bao giờ chịu mặc đồ em thiết kế đặc biệt cho nó hết, hu hu hu._chị Sa chạy tới khóc lóc với anh Shin.

- Chị còn ngồi đó mà khóc sao? hết 1'30s rồi đó._Sakura từ đâu nói vọng lại.

- Á, chết mất. 2 đứa theo chị nhanh lên._chị Sa cầm tay Tomoyo và Melin kéo đi.

10'sau.

- Phù, cuối cùng cũng xong. Con bé Sakura lúc nào cũng muốn khủng bố mình._chị Sa vừa nói vừa quẹt mồ hôi trên trán.

- Chị có mệt không? Khăn giấy nè chị._Tomoyo ân cần hỏi.



- Nước mát nữa nè._Melin rót 1 cốc nước đưa cho chị Sa.

- Cảm ơn các em, ước gì con bé Sakura cũng 1 lần quan tâm tới chị như mấy đứa nhỉ? Nó quá vô tâm._chị Sa nói, đôi mắt mơ màng.

- Nè bà chị, nói ai vô tâm vậy hả?_Sakura đứng dựa lưng vào tường hỏi.

- Ủa, Syaoran, ai vậy?_Souji hỏi Syaoran.

- Không biết, nhìn lạ hoắc hà._Syaoran lắc đầu nhìn chằm chắm vào Sakura(hiện tại Sakura xuất hiện trước tụi nó với vẻ ngoài là con trai)

- Hình như không phải bang mình._Erion nói.- Mấy anh này kì ghê, người quen mà._Leon cừoi.

- Ủa, có quen sao?_Souji hỏi.

- Sao mình không nhớ gì vậy ta?_Syaoran gãi đầu.

- Khoan đã, nhìn người này quen quá à._Tomoyo nói.

- Ừ, quen nhưng không biết là ai._Melin nhăn mặt.

- Trời, mấy đứa này kì ghê._chị Sa cười.

- Là con bé Sakura đó._Anh Shin cười.

- Hả? Sakura?_All ( Trừ anh Shin, Chị Sa, Leon).

- Ừ, con nhỏ này chuyên môn giả trai mà._chị Sa cười.

- Trời ơi, nhìn đẹp trai ghê._Melin và Tomoyo ngất ngây con gà tây.

- Hahaha, ngạc nhiên chưa? Vui đấy chứ._anh Shin cười.

- Thôi, đi nào. Trễ rồi đó._Syaoran nhăn mặt.

- Ừ, đi thôi, bực mình quá._Souji nói thêm.

- Chí lí, đi thôi anh em._Erion cáu kỉnh không kém.

- Mấy anh sao vậy? Không vui ạ?_Leon hỏi.

- Vui làm sao được chứ.............._Syaoran nói.- Khi có người.................._ Erion tiếp lời.

- Dành chức hot boy của tụi này chứ._Souji kết thúc.(vì Sakura giả trai đẹp vô cùng. Còn đẹp thế nào thì mọi người tự tưởng tượng)

- Ha ha ha, trời ơi là trời._Melin vừa cười vừa đập bàn.

- Tụi em thật là, Sakura là con gái mà. Lâu lâu nó mới vậy thôi._chị Sa nói.

- Vậy thì còn tạm được, đi thôi._Syaoran nói như bình thường.

- Ok, đợi tụi này lấy xe đã, hẹn gặp ở đại sảnh._Souji và Erion đồng thanh.

5'sau, tại đại sảnh bang Thiên Long. Phía.Melin.

- Her, lên xe đi._Souji nói.

- Cậu làm gì mà lâu vậy?_Melin cằn nhằn.

- Mình ra sớm nhất rồi còn gì? Thấy 2 cậu ở đằng sau không?_Souji chỉ ra sau.

- Xì, mình mệt cậu quá._Melin nói rồi bước lên xe.

Phía Tomoyo.

- Cậu đợi mình có lâu lắm không?_Erion hỏi.- Ừ, cũng không lâu lắm đâu._Tomoyo nhẹ cười.

- Cậu lên xe đi, chúng ta đi._Erion nói rồi mở cửa xe.(soái ca!!!!!)

- Cảm ơn cậu._Tomoyo cười.

PhíaSakura.

- Cậu đợi mình có lâu không?_Syaorao hỏi.

- Không lâu lắm._Sakura nói rồi bước lên xe.- Mà nè, nhìn mình với cậu bây giờ chẳng khác gay là mấy đâu._Syaoran đùa.

- What? Gay?_Sakura ngạc nhiên.

- Ừ, chứ còn gì nữa, 2 thằng con trai đi cùng xe với nhau như tình nhân thế này không phải gay thì là gì?_Syaoran trả lời.

- Vậy sao? Thế thì mình xuống đây, làm tình nhân với cậu mất mặt lắm._Sakura nói rồi định mở cửa xe đi xuống.

- Ấy ấy, đừng nóng, mình đùa 1 chút thôi mà. Không đến nỗi nghiêm trọng như thế đâu._Syaoran ngăn lại.

- Đùa ư? Cậu to gan đấy. Trước giờ không ai dám đùa với mình đâu._Sakura quay sang liếc Syaoran.

- Vậy sao? Ôi, em sợ quá._Syaoran ôm mặt.

- Xem ra khuôn mặt của cậu phải vào thăm trung tâm thẩm mĩ viện rồi._Sakura nói và dơ nắm đấm.

- Thôi thôi, không giỡn nữa._ Syaoran cầu hoà.

- Thôi, lái xe đi. Người ta đi hết rồi._Sakura nói.

- Ok, tuân lệnh bang chủ._syaoran nói đùa rồi lái xe đi.

Trên đường đi, không ai nói với ai câu nào, mỗi người đều theo đuổi những suy nghĩ của riêng mình.

" Cậu đúng là 1 cô gái thú vị, là người đặc biệt nhất trong số những người đặc biệt. Cậu không hề lạnh lùng như những gì cậu đang cố tỏ ra. Mình nhất định sẽ làm cậu cười, ít nhất là đối với mình"_Syaoran suy nghĩ.

"Tại sao mình lại như thế? Tại sao mình lại không thể tỏ ra lạnh lùng trươć mặt cậu ấy? Tại ao mình lại có cái cảm giác kì lạ khi cậu ta cười. Tại sao??????????"_Sakura đắm mình trong suy nghĩ. Trước quán ăn

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện [Sakura And Syaoran] Con Nhà Giàu

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook