Chương 9: Chờ Mong Trong Bóng Tối, Chống Lại Việc Giam Cầm Chủ Nhân Ư?
Du Ngạn
31/01/2024
Chưa ai nhìn thấy thân thủ của Vu Ngật.
Tất cả những gì họ biết là người đàn ông Trung Quốc trước mắt, là người được được người đó nhặt từ sông Grumetti ở hành lang phía tây.
Vào thời điểm đó, khi động vật Đông Phi lại di cư, sông Grumetti quanh năm là sư tử, báo đốm, báo hoa mai, linh cẩu đốm, cá sấu và các loài động vật săn mồi khác để uống nước, bất cứ ai ở đó đều không thể lấy lòng.
Vu Ngật được cứu trở về khắp người dính đầy màu, bụng đầy vết móng vuốt thật sâu có thể nhìn thấy được xương, cả người gần như ngập trong máu hiến. Chỉ có đôi mắt đen dưới mái tóc ướt, âm u hung ác, giống như một con sói.
Lính đánh thuê đều là nhân vật tàn nhẫn, không thiếu xương cứng, cũng phiền nhất là bọn xương cứng.
“Một thằng vô dụng mà thôi, cũng xứng dùng ánh mắt đó nhìn tao.” Lúc ấy người nói lời này, chỉ mang theo một con dao găm nửa đêm lẻn vào phòng, cười nói muốn đào con sói nhỏ này ra.
Sau đó, con dao găm kia bị Vu Ngật, thân thể còn chưa lành lặn cắm vào trong miệng kẻ khiêu khích, lưỡi dao sắc bén chui vào khuấy động một phen, cầm cái lưỡi đẫm máu ném vào trong sân lính đánh thuê.
Mang theo giọng khàn khàn: “Ai muốn tới, thì quang minh chính đại tới.”
…
Vị cấp trên thỉnh thoảng cũng sẽ đến xem hàng, nghe người ta nói chuyện này, ngược lại cười đến vẻ mặt sung sướng: “Thằng nhóc này… Lúc ta gặp được cậu ta, vừa vặn có một đám linh cẩu vây quanh định tấn công đường sau của cậu ta…”
Hắn hai Châu Phi có đức hạnh gì tất cả mọi người đều rõ ràng, giống như đang chê cười kể việc nhặt Vu Ngật hồi lâu——
“Thằng nhóc Vu Ngật đó, bóp đứt cổ một con linh cẩu bằng tay không.”
Đây là sự tồn tại khủng bố như thế nào?
Mà bây giờ, người đàn ông vốn nên hưởng thụ xuân tiêu trong trướng phù dung đang một tay bóp cò, chặn toàn bộ ba người ở hành lang, khóe miệng giương lên độ cong nguy hiểm: “Rất êm tai?”
“Tao có nói rồi đúng không, đồ của tao, đừng vọng tưởng mơ ước.”
Nói rồi thì sao?
Người có súng không chỉ có một mình hắn.
Người đàn ông rụt chân tường bên phải, cũng là người đàn ông đầu tiên thèm muốn Thẩm Chi, mắng chửi một câu thô tục, tay phải đang cầm súng dán vào tường quẹp ra, ngón trỏ bóp cò.
Tất cả những gì họ biết là người đàn ông Trung Quốc trước mắt, là người được được người đó nhặt từ sông Grumetti ở hành lang phía tây.
Vào thời điểm đó, khi động vật Đông Phi lại di cư, sông Grumetti quanh năm là sư tử, báo đốm, báo hoa mai, linh cẩu đốm, cá sấu và các loài động vật săn mồi khác để uống nước, bất cứ ai ở đó đều không thể lấy lòng.
Vu Ngật được cứu trở về khắp người dính đầy màu, bụng đầy vết móng vuốt thật sâu có thể nhìn thấy được xương, cả người gần như ngập trong máu hiến. Chỉ có đôi mắt đen dưới mái tóc ướt, âm u hung ác, giống như một con sói.
Lính đánh thuê đều là nhân vật tàn nhẫn, không thiếu xương cứng, cũng phiền nhất là bọn xương cứng.
“Một thằng vô dụng mà thôi, cũng xứng dùng ánh mắt đó nhìn tao.” Lúc ấy người nói lời này, chỉ mang theo một con dao găm nửa đêm lẻn vào phòng, cười nói muốn đào con sói nhỏ này ra.
Sau đó, con dao găm kia bị Vu Ngật, thân thể còn chưa lành lặn cắm vào trong miệng kẻ khiêu khích, lưỡi dao sắc bén chui vào khuấy động một phen, cầm cái lưỡi đẫm máu ném vào trong sân lính đánh thuê.
Mang theo giọng khàn khàn: “Ai muốn tới, thì quang minh chính đại tới.”
…
Vị cấp trên thỉnh thoảng cũng sẽ đến xem hàng, nghe người ta nói chuyện này, ngược lại cười đến vẻ mặt sung sướng: “Thằng nhóc này… Lúc ta gặp được cậu ta, vừa vặn có một đám linh cẩu vây quanh định tấn công đường sau của cậu ta…”
Hắn hai Châu Phi có đức hạnh gì tất cả mọi người đều rõ ràng, giống như đang chê cười kể việc nhặt Vu Ngật hồi lâu——
“Thằng nhóc Vu Ngật đó, bóp đứt cổ một con linh cẩu bằng tay không.”
Đây là sự tồn tại khủng bố như thế nào?
Mà bây giờ, người đàn ông vốn nên hưởng thụ xuân tiêu trong trướng phù dung đang một tay bóp cò, chặn toàn bộ ba người ở hành lang, khóe miệng giương lên độ cong nguy hiểm: “Rất êm tai?”
“Tao có nói rồi đúng không, đồ của tao, đừng vọng tưởng mơ ước.”
Nói rồi thì sao?
Người có súng không chỉ có một mình hắn.
Người đàn ông rụt chân tường bên phải, cũng là người đàn ông đầu tiên thèm muốn Thẩm Chi, mắng chửi một câu thô tục, tay phải đang cầm súng dán vào tường quẹp ra, ngón trỏ bóp cò.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.